Tags: fanfic
Legend Of The World

Legend Of The World

16 1 3

Tương truyền trong vũ trụ xuất hiện các viên tinh thể pha lê huyền ảo được gọi là "Sephire". Chúng được tạo ra để gửi cho những người nào thật sự xứng đáng được sử dụng và làm chủ được sức mạnh của những viên pha lê đó. Và rồi một ngày, một cậu bé nọ tên là Roxana bất ngờ tìm được 1 viên pha lê nhưng không may đã bị viên pha lê đó khống chế và tự nó hấp thụ vào người cậu. Cậu không hề biết rằng mình đang sở hữu một sức mạnh khổng lồ cho tới khi được Kyouji, tổng tư lệnh của tổ chức Ratatoskr giúp đỡ, cậu cũng đã được sử dụng sức mạnh đang ẩn chứa bên trong mình để giải cứu những con người khác cùng chung cảnh ngộ với cậu, đồng thời cũng phải đối đầu với các thế lực đến từ bên ngoài trái đất đang có ý định chiếm đoạt các viên Sephire và thôn tính toàn thể vũ trụ.…

Phải chăng yêu anh là sai lầm?

Phải chăng yêu anh là sai lầm?

8 2 2

Well you only need the light when it's burning lowOnly miss the sun when it starts to snowOnly know you love her when you let her goOnly know you've been high when you're feeling lowOnly hate the road when you're missing homeOnly know you love her when you let her goAnd you let her go.----------------Đứng trước sân khấu lớn của quốc gia, anh vừa cất tiếng hát vừa đau khổ đột cùng. Lòng như có ai đó thắt chặt lại, trái tim đang từ rỉ máu. Mang trong mình một nỗi đau khá lớn. Đau khổ cứ hiện hữu vây quanh...!Tiếng nhạc du dương hoà vào cùng với tiếng hát ấy, xoay chuyển tạo nên một khung cảnh hết sức bi cảm. Tạo cho người nghe cảm giác nao lòng! Tiếng hát ấy, rõ ấm áp- thâm trầm, bài hát cũng không nỗi bi thương, nhưng tại sao tiếng hát lại thương đến thế!?Đồng Viên Vĩ vừa hát vừa nghĩ đến cô. Vừa nghĩ đến hồi ức năm nào. Từ lúc anh làm ca sĩ phòng trà, rồi được gặp cô, được cô tặng hoa. Rồi đến sự bất ngờ đến trớ trêu khi 2 bên thông gia làm hôn ước. Lại không ngờ được vị hôn thê của mình lại chính là cô! Rồi những tình huống giở khóc giở cười khi 2 người còn là vợ chồng! Những hồi ức ấy, có đẹp nhưng cũng có đau, cứ vây quanh tâm trí anh...Quả thật đúng như những gì mà anh hai đã nói ''Đừng để mất đi rồi mới hối hận!'' quả thật không hề sai tí nào...Ngày xưa phải chăng là do anh đối xử tệ với cô, quá lạnh lùng với cô, quá tàn nhẫn với cô để rồi bây giờ anh nhận sự trừng phạt thích đáng này ?Nghĩ đến cô mà trái tim buốt nhói! Cảm giác như có ai đó cầm dao đâm vào. Như muốn cấu, xé ra thành trăm, thành mảnh!…