Way to get back [Cách để trở lại]

Way to get back [Cách để trở lại]

9 1 1

Cơn gió đông lạnh lẽo và ác độc, mọi thứ cứ đến rồi đi như một quy luật bất biến và rồi, chính những quy luật đấy lại cướp đi những thứ có lẽ là quan trọng nhất của một đời người. Thời gian chữa lành tất cả nhưng chính nó cũng là một nguyên do ngăn cách tình yêu đôi ta, dù có là mười năm, năm mươi năm, dù cái chết có chia lìa, mặc khoảng cách địa lý có là vạn dặm, tôi vẫn luôn muốn tìm cách trở về. Nhưng rồi tôi cuối cùng cũng nhận ra sự tàn độc và thờ ơ từ chính những thứ đã trao cho mình hi vọng, trao cho mình sự chữa lành. Anh có nghe chứ?, em đang cố gắng để tìm cách trở về với hơi ấm dần đã quên đi những hồi ức quá khứ, chỉ mong khi được nhìn thấy anh một lần nữa, mong anh hãy nói "được rồi, mọi chuyện rồi sẽ ổn, em đã cố gắng nhiều rồi" nhiêu đó thôi đã khiến em có thêm động lực sống, có thêm rất nhiều hi vọng về tương lai. Sau này em sẽ có thể tự hào thuật lại những gì mà mình đã trải qua, những điều khiến ta khó quên đến tận bây giờ!Lưu ý:- mọi nhân vật, tình tiết, hình ảnh, câu chuyện, trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.- không sao chép, đăng tải lên bất kì nền tảng nào nếu chưa được sự cho phép của tác giả. Cảm ơn vì đã dành thời gian đọc truyện, mong bạn có những phút giây vui vẻ khi thưởng thức câu truyện này!Mọi chi tiết xin liên hệ:[email protected]

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

2 0 1

Ngày xửa ngày xưa ở một thị trấn nọ có tên Zoldiac, đây là một thị trấn nhỏ xinh đẹp, người dân ôn hòa, điềm đạm, mọi thứ ở đây hoàn toàn tốt đẹp, hạnh phúc tràn đầy trên những con phố nhỏ....Cho đến khi đêm kinh hoàng đó xảy ra...-------------------------------------------------------------Đó là một đêm trăng non, mọi thứ im lặng đến tột đỉnh, im lặng đến mức ta có thể nghe rõ tiếng chó sói hú như đập vào tai.... Không một tiếng người nói chuyện cười đùa náo nhiệt như mọi khi, kể cả lũ dế cũng nhanh chân chạy trốn vào hang ổ của mình.....Bỗng [ Kyaa...aa....aaaaaa.....a...] một tiếng hét của phụ nữ đáng sợ vang lên trong đêm, tiếng hét thống khổ nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất trong một con ngõ hẻm tối tăm, ẩm ướt ở cuối con phố - nơi chỉ có lũ chuột ẩn mình...[phụt...phụt...phụt] Những ánh đèn từ những ngôi nhà ngày càng nhiều, người ta đổ xô ra đường, chạy ập đến nơi phát ra tiếng kêu kinh khủng kia.........Trong con hẻm tối tăm bốc ra một mùi tanh nồng nặc khiến cho những người ở gần như muốn chạy lại một gốc cây để ói ra bữa tối chưa kịp tiêu hóa của mình.Rồi một người đàn ông trung niên đem cái ánh sáng lấp lóe từ cây đèn dầu cũ nát cho tôi.....Một sự im lặng rợn tóc gáy... Mọi người, kể cả tôi ai nấy đều không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình....Đó là một người phụ nữ với mái tóc màu nâu nhạt loang lổ màu máu, trên khuôn mặt cô ta vẫn còn in ấn sắc thái kinh hoàng, sợ hãi đến tột độ.... Nhìn lướt đến bụng người phụ nữ.... nó bị xẻ làm hai, nội tạng rơi vãi trên đ…

[12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu Bay

[12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu Bay

1,176 89 3

Tên truyện: [12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu BayTác giả: @nhatha1104 (Ký)Tình trạng: [Đang tiến hành]"Tự nhiên, trong một khoảng lặng thầm trống vắng, khi nắng về trên những ô cửa sổ màu xanh, nhưng ở đó tôi lại thấy lòng mình héo đi, như màu lông của tôi, và như màu lá sấu. Trong cái độ nào tôi chợt nhận ra, dù ở bất cứ giống loài nào cũng vậy thôi, cũng đau đầu vì nhiều chuyện, cũng có hỉ nộ ái ố đủ cả. Tôi thiết nghĩ nếu thực sự có một kẻ nào đó mang cái mác "vô cảm", không phải vì nó chẳng biết quan tâm ai hay thậm chí đứng lặng người khi kẻ khác rơi những giọt lệ sầu, mà cái cốt lõi ở đây là tâm hồn nó đã nguội lạnh, có lẽ vì chẳng có ai dạy nó biết yêu thương.Dù sao, vẫn may mắn cho tôi, vì thế giới của tôi được cấu tạo đơn giản hơn so với loài người, chúng tôi chẳng nghĩ nhiều điều xa xôi hay khao khát những điều sâu kín. Chúng tôi chẳng cần từ điển để hiểu rằng chúng tôi đang cần gì ở đối phương. Cảm xúc của loài mèo bộc phát một cách tự nhiên, và chúng tôi chỉ đơn giản trao cái tự nhiên đó lại cho đời, cho con người. Để mong sao sau một ngày dài, khi anh trở về nhà, anh sẽ lại thấy ở bên cửa sổ màu xanh đó, vẫn là con mèo lông vàng mập ú nu đang nằm ườn trong vạt nắng.Lúc đó, anh sẽ cười chứ? Tất nhiên rồi!"…

Thế giới khác: Trò chơi về những truyền thuyết trên thế giới

Thế giới khác: Trò chơi về những truyền thuyết trên thế giới

3 1 1

Một không gian song songMột thế giới tương đồng nhưng hoàn toàn mớiNhững con người quên đi chính mìnhMột bắt đầu khác Hay...Một quá khứ chưa biết đến bao giờ.---------------------Nội dung sơ lược: Năm 9999 trái đất phát triển siêu việt đến giới hạn tận cùng kéo theo tệ nạn đánh mất quá khứ gây ra hỗn loạn và bạo động. Nhân loại diệt vong, hàng tỷ linh hồn được lựa chọn bị xóa đi ký ức tới một không gian mới." Chào mừng linh hồn tới thế giới nguyên thủy. Xin hãy bắt đầu một khởi đầu mới. Trò chơi sắp được thiết lập"Liệu đây là tương lai sau tận thế hay một chuyến du hành tìm lại quá khứ của loài người? Nhân loại liệu có xứng đáng được thừa nhận một lần nữa?"Con người... sẽ chỉ là người nếu còn nhớ nguồn gốc của mình. Mà các ngươi - những kẻ quên đi tất cả không xứng đáng."------------------------Lời nói của tác giả:Truyện không về một nhân vật chính con người cụ thể nào mà "nhân" vật chính của truyện là Thế Giới.Ý tưởng viết truyện là xuất phát từ truyền thuyết của các nơi trên trái đất tất nhiên là sẽ biến tấu và đi theo những hướng đi mới có yếu tố kỳ ảo, không thực tế.------------------------Đây là truyện mình tự viết. Tất cả các yếu tố tương đồng với hiện thực trong truyện đều chỉ là những yếu tố tham khảo, không mang một quan điểm chính trị nào khác. Vui lòng không trang cãi về chính trị trong này. Tất nhiên, mình ủng hộ nước nhà, Việt Nam Hoàng Sa Trường Sa không thể thiếu!…

Alpha hay Omega [ ABO] (Taekook)🐯🐰

Alpha hay Omega [ ABO] (Taekook)🐯🐰

1 0 2

Jungkook và Taehyung từ lúc lên cấp ba đã không đội trời chung , là đội trưởng của hai đội bống rổ nổi tiếng trong trường Jinhit Liệu rằng sẽ có tình cảm nào nảy nở giữa họ không hay họ sẽ là kẻ thù đến hết đời ???…

Xuyên qua thành hoa tâm kí chủ

Xuyên qua thành hoa tâm kí chủ

5 0 2

Ngày Trái Đất hằng năm lại tới, các đồng chí bên điện lực đúng theo chỉ thị 7:30 tức 19 giờ 30 phút sẽ đồng loạt ngắt điện toàn thành phố trong vòng 1 tiếng.Bạn học Trúc Vy, một con nghiện game địch thực, trẻ trung háu chiến. Vì lời thách thức của một tên cẩu wibu đồng thời cũng là bạn chí cốt của mình, cô nhấn vào dòng link đăng kí tài khoản cho một tựa game thịnh hành... vào đúng 7:30 ngày Trái Đất. Rồi cứ thế xuyên qua trở thành một phần của trò chơi.- Cái gì mà "Thống lĩnh thiên hạ" cái gì mà võ lâm a. Trả lại đồ ăn nhanh, trả lại chiến thần PC yêu dấu cho taaa!- Khóc nháo cái gì chứ nhóc con, câm miệng! Hệ thống đại nhân siêu soái ta đây sẽ đồng hành cùng cô kể từ bây giờ. Mau hoàn thành nhiệm vụ mà lên cấp đi!- ....- Im lặng là chấp thuận. Cho cô 10 phút chuẩn bị. Chúng ta đi thôi!- Dừng lại aaaaaaa.....Và đây chính là câu chuyện của Vy bạn học, một con nghiện game bỗng dưng trở thành Ký chủ và xưng bá thiên hạ, phá đảo trò chơi cùng với hệ thống phúc hắc mang tên Súp Lơ"Chuyện hay còn diễn ra sau đó a~~~~" _____________________________Tag nội dung: #Mauxuyên #Làmnhiệmvụ #HuyềnHuyễn #Thậpcẩmcảmtình #Hệthống #Np #NhatcongdathuĐộ dài chương: Tạm thời chưa biếtNhân vật chính: Trúc Vy, Vân Các, ?, ?, ?,... (còn nhiều chưa nghĩ ra)Nhân vật tô điểm: Gia Bảo,?, ?,?,...______________________________Đôi lời tác giả: Vừa viết vừa nghĩ cốt truyện nên tên nhân vật cũng là từ từ lồng ghép vào a...Mong các bạn ủng hộ mình và góp ý :3 mình cám ơn nhiều nhiều…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

95 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…