Năm Tháng Vội Vã

Năm Tháng Vội Vã

50 2 1

Cuốn truyện không phải là câu chuyện ngôn tình đẫm nước mắt,cũng không mang màu sắc sinh động của đô thị.Tác phẩm đơn giản chỉ là những dòng cảm xúc ta viết nên để kể về 1 thời thanh xuân tươi đẹp,nó giống như những thước phim ấn tượng nhất trong bộ phim kể về cuộc đời.Thời gian và con người luôn song hành với nhau,thời gian trôi đi và con người cũng sẽ già đi.Để đến 1 lúc nào đó,biến cố phát sinh trong cuộc đời tưởng chừng như bình lặng.Giâp phút ấy,ta chợt phát hiện ra đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ký ức về quãng thời gian thanh xuân,về những năm tháng đẹp nhất của đời người.Ta phát hiện ra bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều điều đáng quý.Những kỷ niệm ngọt ngào ta từng xem là rác rưởi....những con người ta đã từng bỏ lỡ để rồi phải hối tiếc...,,và cả những đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm ta lại tưởng như chỉ là duyên bèo nước.Mọi thứ đã qua đi không thể tìm lại,nhưng nếu phép màu chợt đến mang ta trở về xuất phát điểm ban đầu,được sống lại trong tuổi thanh xuân đầy ắp mơ mộng.Đối mặt với những chuyện đã qua,gặp lại những con người đã từng đến và đi trong đời ta.Liệu ta vẫn sẽ bước tiếp trên lối cũ hay quyết tâm tìm lối đi riêng,ngã rẽ mới cho cuộc đời này. Từ cốt truyện,nhân vật đến từng câu chữ đều rất bình dị,gần gũi.Thông qua bộ truyện là 1 thông điệp nhẹ nhàng gửi tới những ai đã và đang sống trong những năm tháng tuổi trẻ....Đời người chỉ có 1,thanh xuân cũng là duy nhất....Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người ta hãy sống sao cho ý nghĩa....Hãy l…

[HP ĐN - LVSS] Xà Hoàng Tử

[HP ĐN - LVSS] Xà Hoàng Tử

139 19 1

Hogwarts năm nay có một tân sinh kỳ lạ, tóc đen mắt đen, lúc ăn cơm cầm một đôi que gỗ gọi là đũa gắp thức ăn, nhìn không có chỗ nào giống người Anh cả. Điều đáng để lưu ý ở cậu nhóc này chính, cậu ta chỉ nói xà ngữ! Cậu ta được rắn nuôi lớn, tuy vẫn được dạy những tri thức và cách sống như một con người, thậm chí là học cách đọc, nói, và viết tiếng Anh nhưng do thời gian dài chung sống với rắn khiến cho cậu nhóc chỉ có thể đọc và viết tiếng Anh, còn nói thì cứ mở mồm là phát ra tiếng tê tê băng lãnh của loài rắn.Cậu nhóc này tên Severus Slytherin, tân nhậm gia chủ của gia tộc Slytherin. Nói nhỏ chút nè, nghe đâu cậu ta là con của Salazar Slytherin và Godric Gryffindor, không chỉ là Xà hoàng tử mà còn là Sư hoàng tử, tên đầy đủ phải là Severus Gryffindor Slytherin.Việc chỉ biết nói xà ngữ đã gây ra cho Severus rất nhiều khó khăn:Dumbledore: "Trò Slytherin, trò xem, James cũng không phải cố ý, trò đâu cần phải..."Severus: [Tên đó cố ý!]Dumbledore: "...Ta không hiểu trò đang nói gì cả. Trò có thể nói tiếng Anh không?"Severus: "..." Đáng chết, vẫn còn ngọng, không thể nói ra được, quá mất mặt!Lucius: "Điện hạ, không biết ngài có thể chỉ cho thuộc hạ bé nhỏ của ngài biết chút ít kiến thức về ma dược không?"Severus: [Anh không phải thuộc hạ của tôi! Anh là bạn của tôi! Còn nữa, anh đã học năm mấy rồi mà còn cần một đứa năm nhất như tôi chỉ bảo về ma dược hả?]Lucius: "...Điện hạ, tôi không hiểu tiếng xà."Severus: "..." Đáng chết! Bất đồng ngôn ngữ giao tiếp khó quá!Salazar: "Sev, nói tiếng Anh!"Severus: [Con đang học!]**Cặp…

Anh Ninh

Anh Ninh

91 3 3

Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…

Tiểu Nha Đầu Mềm Mại Của Phó Ảnh Đế Không Còn Nữa

Tiểu Nha Đầu Mềm Mại Của Phó Ảnh Đế Không Còn Nữa

21 11 11

Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…

KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêm

169 2 30

Tên truyện: KINH THÀNH TAM THIẾU: Ông xã gõ cửa lúc nửa đêmTác giả: Cát Tường DạConvert: ngocquynh520Editor: HanazhingBeta: Hoài ThanhSố chương: 259 chươngNguồn: Diễn đàn Lê Quý ĐônVăn án:"Cởi quần." Lần đầu gặp mặt, cô nghiêm mặt thốt ra hai từ ấy.Mặt anh đỏ tía, lại không thể không ngoan ngoãn nghe lời.Cô gái hung dữ này sao đột nhiên nhảy vào cuộc sống của anh, đối với anh quơ tay múa chân kêu tới hét lui còn không nói, lại còn hay giở trò với anh?Vậy mà, tới một ngày, khi anh đã quen dần với việc cô la hét, giở trò lưu manh, cô lại tự nhiên biến mất không còn dấu vết...Năm năm sau, vô tình gặp lại, cô làm ca sĩ ở quán bar, anh ôm theo bạn gái xuất hiện, chỉ lạnh nhạt liếc cô một cái rồi nghênh ngang bỏ đi.Cô cười lạnh xoay người, nơi nơi đều là tin tức anh chuẩn bị đính hôn.Nhưng mà, nếu đã coi như không quen biết, vì sao nửa đêm còn đến gõ cửa phòng cô, lạnh lùng liếc cô một cái, đôi môi mỏng thốt ra ba chữ: "Cởi quần áo."***********Chúng ta đã đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người, nhưng trong lòng thủy chung vẫn có một khoảng trống, khi màn đêm buông xuống là lúc khắt khoải đau thương. Khoảng trống ấy, chỉ có em mới có thể lấp đầy, phải làm sao đây? ____"Lộ gặp Thần An"Cá cùng chim biển yêu nhau, vốn chỉ là một việc ngoài ý muốn, vì chim biển không muốn bẻ gãy đôi cánh của mình, mà anh, lại nguyện ý rơi vào vùng biển của em, dẫu có phải chết chìm trong lòng em đi nữa...____ Tạ Thần AnLời của editor: Truyện đủ tiêu chuẩn 3S, ngược tâm nhẹ thôi nhé. Nam chính rất thâm tình…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

94 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…