[CỰC HÀNG] nhóc con anh là của em

[CỰC HÀNG] nhóc con anh là của em

44 3 1

Truyện: chính chủcouple:JIHANG Thể loại: thanh xuân vườn trường Số lượng chương: chưa biết Không reup Không reup Không reup KHÔNG CHUYỂN VER,KHÔNG TOXIC. Không ném đá tác giả,notp mà khó chịu thì lượn. Nội dung hoàn toàn chỉ là sự tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật.Hãy là những con người tử tế văn minh,cảm ơn. Giới thiệu hai nhân vật chính: Trương Cực sinh ngày 3 tháng 2 năm 2007biệt danh:jeremysở thích:ca hát,chạy xe đạp,chơi bóng rổ chiều cao:185+tính cách: lạnh lùng,ảm đạmgia cảnh: con một sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh tốt bố là chủ tịch của nhiều công ty bất động sản ở Trung Quốc mẹ là giảng viên đại học hắn là một đại thiếu gia chính hiệu được sinh ra ở Giang Tô nhưng sống và lớn lên ở Trùng Khánh.Trương Cực vừa có tiền vừa đẹp trai lại còn luôn đừng đầu trong mọi kì thi vậy nên có rất nhiều cô gái theo đuổi hắn , được gọi iu bằng những cái tên "Đậu Đậu,Đậu Kỷ,Trương Đậu ,Cực ca,Trương thiếu gia,Trương ca ca". Tả Hàng sinh ngày 22 tháng 5 năm 2006 biệt danh: LEFT sở thích: ca hát,bóng rổchiều cao:175+ tính cách: ôn hoà,thân thiện gia cảnh: con một sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh bình thường bố làm việc ở một xưởng sản xuất quần áo mẹ kinh doanh bán sủi cảo ở Quý Châu sau này mới chuyển đến Trùng Khánh.Tả Hàng được mệnh danh là học bá hảo soái vạn người mê hay còn được gọi bằng những cái tên "Hàng tương, Bánh chẻo,Hàng Hàng, ..."…

LỰA CHỌN

LỰA CHỌN

0 0 1

lựa chọn...đôi khi thật khó để biết ta phải làm gì,đang làm gì ? muốn tìm một ai đó để sẻ chia nhưng chẳng thấy,ta cũng chẳng thể trách được bởi vì ai rồi cũng bận rộn với chính những lo toan của mình và đâu phải ai cũng rảnh để lắng nghe ta lảm nhảm...cuộc sống la vậy,ta vẫn cứ phải mải mê với những lo toan bộn bề,rồi bất chợt trong 1 khoảng thời gian ta thấy mình mệt mỏi,hay ít nhất ta chẳng biết bản thân phải làm gì,có lẽ ai cũng đã từng ít nhất như vậy dù chỉ một lầnmột ngày giữa thu,vẫn những cái nắng nóng của mùa hè tuy dịu bớt nhưng vẫn mang âm hưởng,buổi chiều vẫn là sự ồn ào của cái đất thủ đô,dòng người vẫn qua lại vội vàng hối hả,ta chọn cho mình chỗ quen thuộc,ngắm nhìn cuộc sống và tận hưởng những phút giây ít ỏi với bản nhạc của riêng mình...đôi khi tìm kiếm những thứ đơn giản nhưng đâu phải ta có được,chẳng ai muốn những điều phức tạp khi mà chính họ đã quá mệt mỏi với những điều xung quanh...nhưng cuộc sống chẳng cho ta sự lựa chọn và ước mơ nó trở thành một điều xa xỉ lúc này....ta thấy bâng khuâng trong lòng,tìm kiếm một ai đó chẳng thể hiểu,lang thang những góc phố nhớ về những kỉ niệm,ta mệt nhưng chẳng phải vì những lo toan cuộc sống mà đôi khi ta chẳng hiểu nổi chính bản thân mình nữacó lẽ ta cần một cơn mưa,một cơn mưa đủ ướt để lôi ta về những hiện thực cuộc sống,để trở về với những lo toan tháng ngày,đủ để ta bình yên như bản nhạc ta thích hay ít nhất một câu chuyện hài chẳng giống như những cuốn sách người ta viết ravậy đó,ta cứ ngỡ bình đ…

Ẩn QC