Người lạ trong danh bạ [oneshot]

Người lạ trong danh bạ [oneshot]

6 0 1

Lấy cảm hứng từ bài hát "Người lạ trong danh bạ" của ca sĩ Erik.…

Thần Đạo Đan Tôn-Cô Đơn Địa Phi

Thần Đạo Đan Tôn-Cô Đơn Địa Phi

616 3 4

"Vì không thấy có ai đăng truyện này lên đây nên mình quyết định đăng lên"Lăng Hàn - Một Đan Đế đại danh đỉnh định mang trong thân mình tuyệt thế công pháp vì truy cầu bước cuối, xé bỏ tấm màn thành thần nhưng thất bại đã phải bỏ mình. Thế nhưng ông trời dường như không muốn tuyệt dường người, Lăng Hàn đã được trọng sinh vào một thiếu niên cùng tên và điều may mắn nhất là "Bất Diệt Thiên Kinh" ấn ký vẫn còn nằm nguyên trong tâm thức hắn.Từ nay về sau sóng gió cuộn trào nổi lên, Đan Đế ngày xưa bây giờ phải cùng tranh phong với vô số thiên tài trẻ tuổi, lại bắt đầu một truyền thuyết mới như để chứng minh với trời đất: Ta, là người mạnh nhất!Phân chia cảnh giới: Luyện Thể, Tụ Nguyên, Dũng Tuyền, Linh Hải, Thần Thai, Sinh Hoa, Linh Anh, Hóa Thần cùng Thiên Nhân Cảnh.....Mỗi cảnh giới chia làm chín tầng : tầng một đến ba là tiền kỳ, tầng bốn đến sáu gọi là trung kỳ và tầng bảy đến chín gọi là hậu kỳ và đỉnhCảnh giới Đan Sư: Hoàng cấp,Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp...Thần Cảnh: Nhật Nguyệt Cảnh, Sơn Hà Cảnh, Tinh Thần Cảnh, Hằng Hà Cảnh, Sáng Thế CảnhMỗi cảnh giới chia làm: Tiểu Cực Vị, Trung Cực Vị, Đại Cực Vi, Đại Viên Mãn trong một Cực Vị lại chia làm: Tiền kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, Viên mãnCảnh giới Tiên Vực:Trảm Trần Cảnh (Nhất Trảm-Nhị Trảm-Tam Trảm-Tứ Trảm-Ngũ Trảm),Phân Hồn Cảnh (Dương Hồn-Âm Hồn-Thiên Hồn-Địa Hồn), Tiên Phủ Cảnh, Thăng Nguyên Cảnh, Tiên Vương có 9 tầng từ 1 đến 9, bên trên Tiên Vương là Thiên TônCảnh giới Đan Sư ở Tiên Vực: Nhất Tinh, Nhị Tinh , Tam Tinh, Tứ…

Cô Thành Bế

Cô Thành Bế

16 0 12

Tác giả: Milan LadyMô tả:Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm nào.Vốn là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ (*), cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần duyên.May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm."Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia."Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được."Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi." Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời sấm.Một bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước: "Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng."Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng…

Em là nụ cười của tôi

Em là nụ cười của tôi

65 3 5

Hú lê :))))im comeback :))))mi a nê các cậu vì thời gian qua tớ ngưng viết truyện. Vì lí do cá nhân nên tớ không còn hứng thua với cái gì nữa. Nhưng bây giờ tớ đã bình thường và ra bộ truyện mới cho các WannaBle nè :)))) Tác Giả: Fan Girl: BTS EXO WANNA ONE SEVENTEEN NU'EST JBJ SAMUELmong các cậu ủng hộ tớ nhé :))))…

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

23,327 667 75

Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…