Gặp Lại Nhau Khi Cơn Mưa Mùa Hạ Đến

Gặp Lại Nhau Khi Cơn Mưa Mùa Hạ Đến

7 1 3

Dưới cơn mưa năm đó Hoài Thương gặp Trọng Duy. Tưởng chừng cùng nhau trải qua năm tháng tươi đẹp của thanh xuân đầy ngọt ngào, cũng không kém phần vụng về khi bắt đầu yêu của tuổi mới lớn. Nhưng liệu quá khứ đau thương kia có buông tha cho họ?P/s: Mình cũng chỉ mới tập viết đây thôi, mình biết sẽ có lúc bản thân chưa hoàn thiện hoặc sai sót trong việc phát triển cốt truyện và nhân vật. Nên mọi người có thể đọc giải trí sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng đừng quá khắc khe với câu chuyện mà mình đang xây dựng nhé. Nếu được góp ý nhẹ nhàng để mình có thêm kinh nghiệm phát triển cho sau này thì mình lấy làm biết ơn mọi người nhiều lắm. Cảm ơn mọi người đã đọc đôi lời tâm sự của mình nha >

Chuyện Tình Kẹo Dâu

Chuyện Tình Kẹo Dâu

37 6 1

Anh hơn nhỏ 3 tuổi, vậy mà lần đầu gặp mặt, nhỏ lại không ngần ngại gọi anh là "tên ẻo lả", sau cho đúng tuổi sửa đôi chút thành " ông anh ẻo lả". Một con bé hảo ngọt cuồng kẹo dâu, một ông anh cuồng cây cảnh lại ghét kẹo dâu. Nhưng muốn cây của mình yên thân thì lúc nào anh với nhỏ gặp nhau đều phải "hối lộ" nhỏ kẹo dâu. Lúc đầu khó chịu sau thành thói quen luôn mang theo kẹo dâu bên mình, anh từ một tên ghét đồ ngọt lại thích thứ kẹo siêu ngọt của con bé nghiện đường.-Tại sao nhóc thích thứ đồ ngọt lịm này thế chứ, ngọt chết được!-Vì Ui muốn sau này có người đối với mình luôn ngọt ngào như chiếc kẹo này. Kẹo dâu có màu hồng, là màu của tình yêu đấy! Thứ ẻo lả suốt ngày cắm mặt vào mấy cái chậu cây như ông anh hiểu cái gì được!~~~~~~~~~~~~~~~Nếu bạn nào đọc Akuma to Ouji hẳn còn nhớ Ui-chan bạn của Airi. Đây chính là chuyện mà tác giả viết tặng cho cô bạn này- Netsukawa Ui.~~Credit: Cạc-TMT cute phách lối :">> ~~…

Những tháng ngày bên em

Những tháng ngày bên em

1 0 1

Trong một buổi chiều hè gió nhẹ, tôi cùng Trọng Tuấn đi dạo quanh thành phố Hải Phòng này bằng chiếc xe SH của anh ấy. Tôi đã có suy nghĩ rằng có nên ám sát anh ta để bán chiếc xe đi không, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt điển trai kia tôi lại không nỡ... Đi qua cầu Lạc Long một chút, anh ấy hỏi tôi : - Bé muốn đi ăn hay đi chơi trước? Tuấn hỏi tôi bằng một giọng yêu chiều, tôi trả lời : - Em muốn đi chơi trước. - Được, chiều bé. Nhận thấy sự vui vẻ trong lời nói của Tuấn, lòng tôi cảm thấy vui theo. Được đàn anh đẹp trai mời đi chơi, còn được anh ấy chở nữa. Chắc kiếp trước tôi làm siêu nhân giải cứu được nhiều người lắm. Tôi suy nghĩ vu vơ nhận xét Tuấn. Người gì vừa đẹp trai, học giỏi, nhiều tài lẻ lại còn giàu nữa, chắc chắn hơi bị tốn gái theo. Sau này ai có được Tuấn chắc sướng cả đời. Từ từ, hình như tôi lỡ mồm nói hết ra những suy nghĩ của mình rồi thì phải... Tôi bối rối vội vàng giải thích nhưng chỉ ấp úng được mấy chữ. Trời ơi sao mày đần vậy Đào Khánh Chi. Vì quá xấu hổ nên tôi chỉ biết cúi gằm mặt xuống, thấy Tuấn im lặng mãi tôi bật mood overthingking giai đoạn cuối. Có khi nào Tuấn thả mình ở đây luôn không? Tuấn đang kì thị mình à? Đang đắm chìm trong hàng vạn câu hỏi, tôi bỗng nghe thấy tiếng khúc khích của Tuấn. - Vậy bé có muốn được sướng cả đời không nè?…

Thích cậu là bí mật của tôi

Thích cậu là bí mật của tôi

1 0 1

* Tất cả địa điểm trong truyện đều lấy ngoài đời thực. *Truyện lấy bối cảnh tại thành phố Hà Nội.*Tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu, nếu có sự trùng hợp đó chỉ là ngẫu nhiên.*********TRÍCH ĐOẠN********* " .....Cái Trà khẽ di chuyển lại gần tôi, nhẹ gối đầu vào tay tôi, tôi đoán chắc nó lạnh, tay tôi vô thức với lấy cái áo khoác đồng phục bên cạnh đắp cho nó, chưa bao giờ tôi có cái cảm giác kì lạ như thế, là do lần đầu tiếp xúc gần với con gái chăng? Nhưng bận tâm làm gì nữa giờ tôi cảm thấy Trà như là của riêng tôi, tôi có thể dang rộng tay ôm lấy nó vào lòng mình mà ngủ thiếp đi, bây giờ đây tôi cảm thấy con bé như là cả thế giới của tôi, nhưng tôi với nó đang là bạn cơ mà? Sao tôi lại muốn làm hành động ấy? Mùi đào thơm ngọt nơi tóc nó đã kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ ấy; giờ tôi cũng chẳng biết là mấy giờ rồi nữa, chỉ biết là đã rất muộn rồi thôi, ánh đèn ngoài hành lang hắt qua khe cửa nhỏ của phòng dụng cụ rọi vào khuôn mặt của Anh Trà, càng nhìn nó tôi càng muốn ôm chặt nó vào lòng, nó đẹp lắm, hàng lông mi cong dài của nó, đôi môi nhỏ chúm chím khi ngủ, cái sống mũi... tất cả mọi thứ tôi nhìn thấy trước mắt đây càng khẳng định rõ ràng TÔI THÍCH TRÀ...." -Trích "Nhật kí của Anh Khoa"-…

Đào mai Lê

Đào mai Lê

116 6 2

Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…

Quá khứ và hiện tại - điểm dừng của tất cả

Quá khứ và hiện tại - điểm dừng của tất cả

17 0 1

Câu truyện nói về một cô gái tên Xian đã thay đổi bản thân sau khi buôn bỏ tất cả của quá khứ, để có được những gì của ngày hôm nay. Quá khứ được lấy bối cảnh ở một ngôi trường tiểu học nhỏ tại nơi cô sống. Cuộc sống dần chuyển biến từ năm Xian học lớp 3, với ngoại hình mập mạp, tính cách rụt rè, nét chữ đẹp và luôn thành thật với mọi người. Cô được rất nhiều sự chú ý của các phụ huynh khác và thầy cô. Xian bị không ít sự so sánh, đố kỵ từ bạn bè. Điều đó khiến cô trốn chạy theo thời gian. Vì không giám cãi lại những lời nói đó, sự nhút nhát ấy ngày càng hiện rõ trên khuôn mặt cô. Hiện tại Xian đã học lớp 8 tại một trường quốc tế khá nỗi tiếng của thành phố. Với học lực và phẩm chất tốt, mỗi năm cô giành được nhiều lời khen từ thầy cô, giải thưởng từ nhà trường và đặc biệt là sự yêu thương của gia đình. Cứ tưởng chừng như mọi thứ đã xoay chuyển, và Xian sẽ có một tương lai sáng lạng, sống vô tư với những gì mình đang có và dự định sẽ nỗ lực hơn để thỏa mảng ước muốn có được sự tin tưởng tuyệt đối từ các thầy cô, sự khâm phục từ bạn bè. Nhưng số phận lại cho Xian biết một điều mà trước giờ cô chưa từng trải qua hay nghĩ tới, đó là tình cảm giữa nam và nữ. Muốn biệt chuyện gì đã xảy ra với cô gái sắp bước sang tuổi 14 này, mời mọi người theo dõi câu truyện của tôi.…

Cố tình sa vào lưới tình của anh ta.

Cố tình sa vào lưới tình của anh ta.

26 2 2

Trích đoạn:Chả hiểu sao mấy ngày nay bé bồ cứ né tôi như né tà, cộng thêm áp lực thi cử làm tôi mệt mỏi quãi. Tôi quá hiểu rõ cái tính nhạy cảm của thằng cu ấy rồi, liếc mắt sơ qua là đã biết nó giận tôi vụ gì đấy mà tôi chả biết vụ đấy là vụ gì.Tôi chống cằm nhìn cái cây to chà bá trước mặt rồi thở dài ngao ngán."Oái". Định mệnh-Tôi nheo mắt nhìn kĩ thì thấy một thằng nhóc nào trông giống bé bồ tôi lắm. Quan trọng là thằng nhóc ấy đang ngồi uống nước trò chuyện với một chị gái xinh tươi nào đấy? Mà trông có vẻ thân thiết lắm ấy?Tôi móc điện thoại ra rồi vào ứng dụng Camera, sau đó zoom lên chĩa về hướng 2 người kia với mục đích ngó xem đằng kia có phải Hải Anh không. Khổ thân, hôm nay ra đường tôi không đem theo kính cận.Đột nhiên, tim tôi hẫng lại một nhịp.Ha. Chẳng ngờ đấy? Sau gần 2 năm (cụ thể là 1 năm 11 tháng) bỏ tôi lại một mình thì tôi lại gặp lại chị ở đây, và ngồi đối diện chỉ quả thật là Hải Anh.Cái quái gì đang diễn ra thế này? Chị bé đang làm gì ở đây?Rồi sau vài phút đờ người, tôi mới nhận ra... tôi điên rồi. Hai người hiện lên trên màn hình điện thoại, người thanh niên kia có thể là Hải Anh - người yêu tôi, nhưng cô gái đó không thể nào là chị. Vì vốn dĩ chị ấy đâu còn tồn tại trên đời nữa.Miệng tôi bỗng dưng đắng chát, hai mắt cay cay và có chút hít thở không thông. Tôi nắm chặt bàn tay lại, chặt đến mức móng tay đâm sâu vào da thịt để khiến bản thân tỉnh táo hơn.Tác giả: Cỏ bốn lá.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…

Ôm những mộng mơ đi qua tuổi trẻ

Ôm những mộng mơ đi qua tuổi trẻ

5,923 170 1

Vũ Tường Vy - một học sinh chuyển trường vào năm lớp 12, không giỏi kết bạn cũng như có mối quan hệ không tốt với bố mẹ. Vy đem lòng thương nhớ cậu bạn lớp trưởng ở trường cũ, nhưng sau khi chuyển trường thì mối liên kết cũng nhạt nhòa dần. Trong lúc cô đơn giữa một thành phố mới, những con người mới như thế thì Vy gặp Quân - bạn cùng bàn bất đắc dĩ môn Lí ở lò luyện thi đại học.Nguyễn Hoàng Quân - một học sinh chuyên Lí nhưng mang niềm đam mê với âm nhạc. Bố mẹ ngăn cản đi theo con đường nghệ thuật nên rất bất mãn, đi học để đối phó là chính. Rồi Quân gặp Vy, cô gái ít nói nhưng tốt bụng thường giúp đỡ cậu những điều nhỏ nhặt.Hai con người tưởng chừng xa lạ đã tìm được kết nối với nhau. Họ cùng nhau đi qua những năm tháng cuối cấp đầy căng thẳng để bước vào kì thi đại học quyết định cả một đời người. Những tưởng không thể gặp lại sau kì thi đại học đó, nhưng duyên phận lại một lần đưa Vy và Quân vào chung một trường đại học.Lên đại học, mối quan hệ càng thêm khăng khít vì họ là người quen duy nhất của nhau giữa thủ đô Hà Nội phồn hoa. Giữa những cảm giác lạc lõng chênh vênh giữa đất khách quê người, họ là niềm an ủi và chỗ dựa duy nhất của nhau. Và rồi cứ thế, tình cảm giữa hai người lớn dần lên từng ngày...---Đọc đầy đủ tại app Allnovel hoặc Dreame…

Em Và Hạ ( Tôi Chết Vào Mùa Hạ Năm Ấy)

Em Và Hạ ( Tôi Chết Vào Mùa Hạ Năm Ấy)

16 1 1

Vào cái năm đẹp nhất của lứa tuổi học trò, cái năm mà tràn đầy hi vọng với tương lai với những ngôi trường cấp 3 mơ ước thì... Hạ lại phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư quái ác ? Làm sao đây ?Tương lai của Hạ ? Ước mơ của Hạ ? Và còn cả mối tình chưa ngỏ lời với người mà Hạ thầm thương trộm nhớ ? Chán nản, tuyệt vọng, Hạ sống trong sự đau thương và vô vọng cùng cực. Mất đi ý chí, động lực sống...có lẽ dù là mơ Hạ cũng không ngờ mình sẽ chết ! Sẽ chết ở thời điểm thanh xuân mình rực rỡ nhất ! Không ! Hạ phải sống, Hạ còn mẹ còn anh trai và còn cả... Mối tình đầu là Vũ Lâm cô chưa thổ lộ. Chỉ cần sống, 1 ngày...1 tháng hay bạo nhiêu cũng được. Hạ muốn được sống ! Được đặt chân vào ngôi trường chuyên mà Hạ mơ ước và cả được thử một lần được yêu nữa..._____Cuộc sống có rực rỡ hay không vốn chẳng nằm ở vấn đề thời gian mà nằm ở cách bạn sống. Nguyễn Ngọc Hạ đã kiên cường chiến đấu với bệnh tật ! Còn bạn ? Chúng ta sống vì lẽ gì hay chỉ tồn tại cách vô mục đích ?Hãy sống ! Hãy sống thực sự vì lúc bạn cận kề với cái chết bạn sẽ chẳng thể sống thêm một lần nữa.Em Và Hạ - Dựa trên câu chuyện có thật.…

Trà Tắc Vị Ô Mai

Trà Tắc Vị Ô Mai

43 4 3

Như đèo tôi trên con xe điện của nó. Trưa hôm nay có vẻ nắng gắt hơn bình thường. Đăng chạy xe song song với chúng tôi, nó hỏi -Nguyện vọng một của này là gì Như?-Nguyễn Văn Linh_Như đáp -Tao cũng là Nguyễn Văn Linh.Vậy là anh em tụi mình sẽ tiếp tục được tái hợp ở Nguyễn Văn Linh rồi_Đăng cười cười bảo-Tao thi Chánh chuyên_Tôi nhẹ nhàng nói -Mày tính bỏ anh em à?_ Cậu ta kinh ngạc nhìn tôi-Ai anh em với mày?_ Tôi nhíu mày quay sang_ Má mày cho mày nói lại á!- Bả má mày mà Đăng. Sao ăn nói xà lơ dẫy (vậy) con_Như đằng trước quát nhẹ -À à_ Nó cười xuề_ Vậy thì chúc má đậu Chánh chuyên, tao với Như đậu Nguyễn Văn Linh. Chúng ta, hẹn gặp nhau ở một lúc nào đó. Mong khi đó chúng ta sẽ thật thành công. Nhé! - Được_Tôi cười vui vẻ nhìn sang nó, rồi nhìn tới Như_ Hẹn ngày gặp lại, chúng ta đều sẽ đứng trước ánh sáng của bản thân, tỏa sáng như mặt trời, rạng rỡ như hào quang, trở thành những người mà chúng ta muốn làm nhấttt_ Tôi giơ cao ly nước trong tay lên trời, ánh mắt kiên định nhìn về phía bầu trời xanh thẳm.Đúng thế, thanh xuân là nơi để ta hết mình ước mơ. Dù nó vượt xa tầm với cũng chẳng sao cả, vì sau này khi nhìn lại, chúng ta cũng biết được rằng: "Khi ấy chúng tôi điên cuồng mơ ước những thứ viển vông như thế đấy".Tuổi trẻ mà, cứ nhiệt huyết đi, vì cuộc đời cho phép bạn như thế. Và vào một ngày không xa, khi chúng ta gặp lại, mong câu đầu tiên chúng ta nói với nhau ngoài hai chữ xin chào đó là -Giấc mơ năm đó, tất cả chúng ta đều thực hiện được rồi!…

[Fanfic/ĐM] | YoonMin★ | Tên liệt cơ mặt kia! Anh lại đây cho tôi!!!

[Fanfic/ĐM] | YoonMin★ | Tên liệt cơ mặt kia! Anh lại đây cho tôi!!!

22 3 1

Cậu - Park Jimin, là một người bình thường không thể bình thường hơn. Gia thế của cậu không giàu cũng không nghèo, nói chung là khá giả. Tính cách cậu thoải mái, vô tư và rất được mọi người xung quanh yêu quý.Anh - Min Yoongi, là nam chính của bộ truyện "Tên mặt lạnh kia! Cười lên xem!!!". Tính cách khá ít nói và lạnh lùng, nhưng ít nhất thì đây cũng không phải là một bộ truyện teenfic nhân vật chính IQ vô cực.Cậu, sau khi thi đọc xong quyển tiểu thuyết vừa lấy của Taehyung - người bạn thân của mình, liền phóng như bay về nhà rồi mở quyển truyện mới lên top trending ngày hôm qua hôm kia gì đó ra đọc. Quyển đó tên là gì nhỉ? À, là quyển "Tên mặt lạnh kia! Cười lên xem!!!". Thế mà lại gặp đúng cái vận cứt chó, cậu lại bị chính quyển sách cậu bỏ ra cả đống sức để xin đó "bắt cóc" sang thế giới của nó! Không những thế còn đưa cho cậu cả một cái hệ thống hố cha a!Lại trách, cậu xuyên đâu không xuyên, lại xuyên ngay vào nhân vật nam phụ nhà giàu có, là con thứ trong cả gia đình và cực kì vô nhân đạo a!Phải, chính xác, điểm chính ở đây là Cực! Kì! Vô! Nhân! Đạo!!!Thật là không cam lòng!Nhân danh là một đấu sĩ kick-boxing ưu tú, cộng thêm thuần thục Karate và thông minh suất chúng, cậu sẽ trừng trị nó!!!Tính cách của cậu nhìn giống vô nhân đạo lắm sao? Hả! Cậu là một con người bình thường không có gì bình thường hơn được nha!Nhưng mà...Wait a minute...ĐỀ! NGHỊ! ANH! TRÁNH! XA! TÔI! RA!!!…