[Double 2t x Reader] Bên Em Mãi Mãi!!
Chỉ là fic tưởng tượng để thoả mãn sự mê tuti của tôi và có thể là các bạn. Mong mọi nguoừi sẽ đón nhận một cách thoải mái nhất nhé!! Cảm ơn nhiều…
Chỉ là fic tưởng tượng để thoả mãn sự mê tuti của tôi và có thể là các bạn. Mong mọi nguoừi sẽ đón nhận một cách thoải mái nhất nhé!! Cảm ơn nhiều…
À..trong này sẽ có cảnh H vì là lần đầu viết H cho nên chắc phần đó không được hay cho lắm một số từ ngữ tui lấy từ một số truyện vì không đọc H nhiều nên biết ít!! Đọc mà có vấn đề gì đừng rủa tui nhen tui sợ lắm á!!À..còn nữa số phận ngoài đời của họ không do tôi quyết định nhưng trong fic số phận của họ thuộc quyền sở hữu của tui!!Nghe lời văn của tui mà sến súa quá nhỉ!À ..từ lúc Thiên Tỉ lớn lớn độ 20 tuổi thì sẽ có H nha mọi người !Author:Lin@^_^@ @^_^@ ^(oo)^ ^(oo)^…
Chỉ vì quá ume cp Tìn Tình nên mới viết chơi thôi…
lowercase…
xàm lul là chínsimp lỏ là mười…
Khi đã yêu, con người chúng ta chịu đựng được tất cả, ngay cả khi đằng sau sự hy sinh đó là một vết thương bị xé toạc trong tim. Nhưng khi được nhìn thấy nụ cười của người mình yêu, ai trong chúng ta cũng hiểu được cảm giác hạnh phúc, và ngay lập tức nỗi đau biến mất. Cảm giác đó, Chu Ga Eul hiểu được rõ nhất. Một tai nan bất ngờ ập đến, một cuộc hôn nhân tan vỡ, một cuộc tình chấm dứt. Một người đau đớn, một người trốn tránh và một người tự trách mình. Một người nhầm lẫn, một người biến mất và một người chịu đựng. Nỗi uất hận, cái đau đớn, những giọt nước mắt thay cho lời nói.. Cuộc sống này luôn không trọn vẹn, nhưng chính vì thế mới là cuộc sống. Phải vượt qua khó khăn, hạnh phúc mới xuất hiện. Như bông hoa cúc dại kiên cường, đứng yên lặng ven đường, nhưng có một tình yêu thầm lặng mãnh liệt, và chờ đợi không biết nuối tiếc. Như tình yêu cô dành cho anh...…
Tên tác phẩm : Ta Vốn Phúc HậuTác giả : Tuyệt CaTình trạng RAW : Liên Tái (300 chương)Thể loại : Hoan hỉ oan gia, tu tiên, điền vănEditor : Lạc Thủy Vô Tâmhttps://lacthuyvotam.wordpress.com/dang-tien-hanh/ta-von-phuc-hau/…
gửi người đang yên vui nơi chốn yên bình kiaxin đừng quên...xin đừng quên tôi"mà...cậu cũng chẳng nhớ đâu"khoá chặt môiem chọn cách lặng thinh…
HE1. Huhu Ending2. Happy Ending…
Hiện tại chưa có j cạ…
toii kh biet nói gii cả nma iuu Strange H vocolo…
Title : NgượcAuthor : EveCrianCategory : Romance, OE hay SE tùy cảm nhận.Length : one shotStatus : Hoàn chính văn.Rating : K+…
Cre ảnh: PinterestNăm cô 24 tuổi, cô bị gia đình mình bán đi trả nợ thay em gái. Cô bị bán cho tên lạ mặt. Hắn nổi tiếng giàu có nhưng không chừa thủ đoạn nào để đạt được thứ mình muốn.…
Tổng hợp các phần truyện thời hiện đại của Tranh gia.Phần truyện này ta sẽ edit song song với truyện chính. Bê ra đây để tiện tra cứu lại, chứ nhiều khi đọc đến vị diện hiện đại mà muốn tìm lại thông tin gì, tra cứu muốn lòi con mắt @@ ***Bản edit trong đây sẽ được chỉnh sửa và update mới hơn so với các bản trong truyện chính.~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡LINK CÁC BỘ TRUYỆN CỦA TEAM:Sơ Tranh: https://www.wattpad.com/story/159007109https://www.wattpad.com/story/171554356https://www.wattpad.com/story/181017628https://www.wattpad.com/story/184220997https://www.wattpad.com/story/186100097https://www.wattpad.com/story/187313456https://www.wattpad.com/story/196165493https://www.wattpad.com/story/206254192https://www.wattpad.com/story/210348790https://www.wattpad.com/story/215835433VẤN TIÊN HOÀNG TUYỀN - https://www.wattpad.com/story/216706263…
Cánh bồ công anh thứ nhất...Bồ công anh...Kỉ niệm vẫn còn...Mà người đã đi mất...Chiều nhẹ buông trên ngọn đồi xanh mát.Cái nắng chiều không quá gay gắt,nhưng cũng chẳng dể chịu gì.Lững thững bước đi,nhưng sao lòng mệt mỏi quá.Với tay tìm chút hơi ấm ngày xưa,nhưng dường như đã mất rồi..Trắng xoá...Khẽ bay...Cánh hoa...Một chút hương...Bầu trời đầy cánh hoa bồ công anh..Lướt nhìn...Hụt hẫng...Từng có người ở dưới thổi những cánh hoa kia...Để rồi...Bây giờ chỉ còn những khoảng trống vô hình...Cánh bồ công anh thứ haiNgày đó lại về...Kỉ niệm ngày đầu gặp nhau...Sao còn mãi vấn vương...Còn nhớ ngày định mệnh ấy...Cũng là một buổi chiều như ngày hôm nay...nhưng hoàn toàn thanh thản hơn hẳn.Em ngồi đấy,tay cầm cánh hoa bồ công anh,thổi nhẹ vào trong gió.Vẻ đẹp thánh thiện đã làm cho anh phải xao xuyến.Nụ cười...ánh mắt...sao mà hồn nhiên và ngây thơ quá...Anh khẽ bước đến,cố không gây tiếng động để có thể quan sát em lâu hơn.Núp sau tàn cây nhỏ,anh khẽ...…
Rated: Hoàn toàn trong sáng, hí hí, nên bé nào đọc cũng được nha!Status: CompletedGenre: Học đường, vui vẻ, nhẹ nhàng ^^ (lâu lâu mềnh lại đổi vị tí)Pairing: Không phải Soeul, mà là BumEun nha, heheNote tí nào:E hèm, tềnh hềnh là dạo này thích viết oneshot hơn, vì vừa thoải mái, vừa ngắn gọn, lại đỡ đau đầu. ^^Mí lại cũng bởi vì sắp đến Trung thu, mà mềnh là mềnh biết mềnh hok thể nào tặng quà Trung thu cho các tềnh iêu bằng các fic đang nợ đc, thế nên là, hehe, mềnh nghĩ ra cái oneshot này!Hi vọng sau khi đã đọc các oneshot rất hot (NC-17) của nàng red xong, các tềnh iêu có thể hạ độ nóng khi đọc fic của mềnh (nói cho hay vậy thui chứ mềnh biết, fic mềnh lại ế chỏng cho mà coi, haizz)Fic sẽ được lên sàn vào ngày trươc Trung thu, thế nên nhà mềnh dù có phải chờ cũng đừng trách mềnh nhá! Thanh kiu vinamilk rất nhìu nếu được các tềnh iêu đọc và comt!Sum: Trong oneshot này, họ được trở về làm chính họ, là Kim Sang Bum và Kim So Eun _ Một đôi bạn thanh mai trúc mã từ khi c...…
Gặp nha rồi xa nhaumùa mưa là mùa đáng ghét…
Mikelodic cảm nhận gần đây Tuti như bị vong theo. Sức khỏe thì giảm sút mà còn ngủ nhiều. Cậu âm thầm mua đồ về cúng trừ tà cho anh mình."Ăn xong thì tìm người khác mà theo nhé. Anh tôi yếu lắm ổng không chịu được đâu".Cậu cúng ba ngày ba đêm mà Tuti vẫn không đỡ. Right nhìn cậu cúng mà cười hà hà. Nhân lúc cậu không chú ý đem đồ ra ngoài mời cái vong khác ăn. Đêm hôm đó Mike nằm mơ thấy một cái bóng không rõ ràng."Cúng nhầm rồi con trai. Nhưng cảm ơn nhen".…
Nếu bảy năm trước, cô thật sự chết đi, chẳng phải anh đã vô vọng tìm kiếm Dục Minh cả đời?! Người anh cần nhất, người anh yêu nhất trên thế gian này đã mất đi trong khi anh còn chưa biết đến cô là ai.Còn nhớ lúc cô bị sốt nằm trong bệnh viện, còn tưởng anh ngủ say nên đã nói: "Em chỉ muốn làm một người bình thường trước mặt anh...". "Lam Tịch Dương, tại sao em ngốc thế hả? Tại sao em ngốc đến như vậy? Một mình chịu đựng bao nhiêu đau khổ. Tại sao không để anh biết? Tại sao cứ phải một mình gánh chịu, không chịu nói ra?".Tịch Dương thổn thức. Bởi vì chính cô cũng không ngờ rằng, bọn họ còn có ngày hôm nay...…
Nhật ký hàng ngày của tớ: 1 con bé 17 tuổi- bốc đồng và hơi dị :3…