baognagh
0 0 1
Vào một đêm mưa tầm tã kèm tiếng sét ầm ầm.Gia đình tôi có việc và đã đi ra ngoài hết.Chỉ còn tôi và con lu là ở nhà..Tôi bèn bật tivi lên giải trí nhằm đợi bố mẹ về rồi ngủ.Được một lúc..Tiếng gió xào xạc cùng tiếng sủa của con lu lúc 10giờ đêm làm tôi rùng mình"Không biết con lu sủa ai nhỉ?"(tôi thầm nghĩ)Cứ nghĩ một lúc thì con lu sẽ ngừng sủa thôi,nhưng không ngờ nó càng sủa lớn hơn nữa.Lúc này..Tay chân tôi bũn rũn,tim đập thình thịch,mặt tái méc,mồ hôi bắt đầu tuôn ra ướt cả áo,tôi rung rẫy chả biết nên làm gì.Nhưng..Vì sự tò mò,hiếu kì nên tôi cũng rón rén,nhẹ nhàng bước đến cửa./chân tôi lúc ấy chả còn chút sức lực nào/Cánh cửa dần được hé mở ra,trước những tia chớp sáng loé là một bóng người to lớn cùng khuôn mặt hốt hoảng:"Chú là?"(tôi hỏi)"Bố mẹ ...bố mẹ cháu đã chẳng may..gặp tai nạn và không qua khỏi khi đang lưu thông trên quốc lộ ...""Ting ting.."Khi tôi chưa kịp hiểu chuyện gì,thì đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên"Alo là ai vậy ạ"(tôi hỏi)"Nay bố mẹ về trễ nên con đi ngủ trước đi nhé,đừng đợi bố mẹ"Tôi đơ cứng cả người/Nếu như chú kia nói thì bố mẹ mình đã không qua khỏi thì ai là người bên đầu dây bên kia?Nhưng..Nếu bố mẹ mình chẳng sao thì người đàn ông này là ai đây?/…