|| Đoản Ngược ☔︎︎ SE ||

47 lượt thích / 977 lượt đọc
Khi giọt nước mắt nhoè ướt đôi mi, khi nỗi chua xót lấn áp lý trí, ta mới hiểu, thế nào là tình yêu.

Người gieo vào ta một hạt giống nhỏ, chẳng chăm sóc, tự đơm bông.

Cho đến khi tán cây phủ kín cả lồng ngực, đến khi con tim bị lấn áp đến đau nhói, người nhìn ta, người nói, bỏ đi.

Bỏ cái tình yêu cuồng si ấy đi, người đã yêu một người khác rồi, người bỏ mặc ta, tự sinh tự diệt.

Ta nói, được.

Người hài lòng, cảm ơn.

Mà cuối cùng cũng chỉ là một câu nói lừa lọc lẫn nhau.

Lừa người, lừa cả trái tim ta.

•Những câu truyện ngắn tự nghĩ, tự viết. Xin vui lòng không reup bất cứ đâu nếu không có sự đồng ý của tác giả: Hồ Điệp Chi Phương•
Có thể bạn thích?