hajduowng
3 3 2
Tô Mạc Thất hắn đã giết người. Giết kẻ mà hắn từng cho là người hắn kính trọng nhất. Hắn tự an ủi chính mình rằng hắn không sai, Thẩm Lạc An kia rõ ràng lòng dạ thâm độc, sao có thể oán trách hắn?Chỉ là đến khi quay về quá khứ, Tô Mạc Thất quả thật đã nghĩ hắn nằm mơ. Tên kia cư nhiên còn có vẻ mặt như vậy? Hắn đôi lúc cảm thấy rất đáng yêu.Hắn hiện tại phát hiện ra, những gì hắn biết vốn không phải là tất cả. Tô Mạc Thất biết hắn đã sai rồi, nhưng khi nhận ra, Thẩm Lạc An cũng mỉm cười nhìn hắn. Cái giây phút mà hắn biết hết tất cả, lại là lúc Thẩm Lạc An cũng trọng sinh về.-Nếu đã ghét bỏ tôi? Hà cớ gì cậu lại nứu kéo?-Tô Mạc Thất, tôi bị cậu giết một lần, cũng tỉnh ngộ rồi. Nên về với người cậu yêu, đừng ở đây bố thí cho tôi chút hi vọng!-Tô Mạc Thất, tôi mệt rồi, không muốn yêu nữa, có thể buông tha không? -Tôi không nợ cậu, thích cậu là việc của quá khứ. Tôi đau đủ, quên đi cũng chỉ là vấn đề thời gian. Cậu bảo cậu thích tôi? Xin đừng nực cười như vậy.-Tô Mạc Thất, cậu có thể nghỉ việc rồi, chúng ta vẫn là đừng nên gặp nhau, có được không?"Thẩm Lạc An, tôi sẽ không cho cậu trốn thoát, đừng mơ mộng... Cậu sẽ chẳng bao giờ có thể thoát khỏi tôi. Nên ngoan ngoãn một chút, nếu không sẽ rất đau a..."Cre ảnh: cần tìm.Author: @hajduowng (Hạ Dương)Tiến trình: Vẫn đang tiến hành.Thể loại: đam mỹ, hiện đại, xuyên không, trọng sinh,...Không so sánh hay nói về bất cứ bộ truyện nào khác ngoài truyện.Làm với mục đích phi thương mại, vui lòng không reup, spoil dưới m…