Đọc Truyện Khi mất đi thứ gì đó, người ta mới nhận ra giá trị của nó - Truyen2U.Net

Lãng mạn

Hoàn thành

01-04-2015

Khi mất đi thứ gì đó, người ta mới nhận ra giá trị của nó

4 lượt thích / 254 lượt đọc
Nhà cậu, và nhà anh, cách nhau chỉ vài ba bước chân, bố mẹ hai nhà lại thân thiết, hay qua lại thăm hỏi, nên việc anh và cậu cực kì thân thiết là chuyện hiển nhiên bình thường.


Năm cậu lên năm, anh đã mười tuổi.
Cậu là một đứa trẻ trầm tính, ít giao lưu, người thân nhất ngoài bố mẹ, ông bà chỉ có anh thôi.

"Anh à, em thích anh lắm !" Đó là tình cảm cậu dành cho anh, chỉ có anh vinh hạnh được nhận nó.
"Ừm, anh cũng vậy." Anh mỉm cười.

Thật ra anh đâu có quan tâm lắm tình cảm của một đứa nhỏ, anh đã nhận nhiều loại như thế rồi, chỉ cậu là chưa thôi ...


Năm năm sau, anh trở thành học sinh cấp III chững chạc, cậu cũng sắp hoàn thành bậc tiểu học.

"Anh à, em quí anh lắm." Cậu cười thật tươi, huých vai anh một cái nhẹ. Lấy tay gạt ngang từ đầu mình, thấy chỉ mới chạm đến vai anh liền trưng ra bộ mặt thất vọng.
"Thằng nhóc này, thôi nói cái kiểu sến súa đó đi, không nói anh cũng biết mà" "Này, em cứ không chịu bắt bạn thì sau này ế đừng trách anh không chỉ chiêu, ha ha" Anh cười cười
Có thể bạn thích?