[KOOKROSE VER] Lấy thân báo đáp
Hello, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Hello, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Link: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=8186202Tác giả: Ác ma toát ra đầuMệt nhọc mấy trăm năm Cảnh Nguyên rốt cuộc về hưu! Tốt đẹp về hưu sinh hoạt đang chờ hắn!Thêm không xong ban, làm không xong công, cầm bình thường tiền lương, mỗi ngày liền cái ngủ gật thời gian đều không có Cảnh Nguyên rốt cuộc ôm bệnh thể ma lưu lăn đến trên địa cầu.Hắn tốt đẹp sinh hoạt lam đồ là dưỡng mấy cái xinh đẹp nhãi con, mỗi ngày mang theo bọn họ du sơn ngoạn thủy ăn không ngồi rồi.Đại khái là mệnh trung chú định lao lực mệnh, an bình thanh thản sinh hoạt cách hắn càng ngày càng xa.Thật vất vả ở dị năng đặc vụ khoa nhặt cái thanh nhàn công tác, dưỡng nhãi con.Dâzi leo lên nóc nhà lật ngói một ngày bắt cóc hai ngày tạo phản, sợ hắn đến một ngày sống yên ổn, hắn đương trường bỏ gánh không làm, quay đầu đi cảng mafia.Đi làm đánh tạp ngày đầu tiên, Dazai đem chính mình đóng gói đưa tới, một đường hướng lên trên bò, mấy năm thời gian lấy nghẹn họng nhìn trân trối tốc độ bò đến cán bộ vị trí, quay đầu ủy khuất khuất cùng mọi người nói Cảnh Nguyên bội tình bạc nghĩa.Hắn không phải hồi La Phù biến mất mấy năm, này liền tính bội tình bạc nghĩa? Huống chi hắn như thế nào không biết bọn họ còn có một chân đâu?Cảnh Nguyên đối với kia ủy ủy khuất khuất thỏ tể tử ôn hòa cười: "Ta làm ngươi nhìn xem cái gì là bội tình bạc nghĩa."Nói xong, tự thể nghiệm quay đầu liền chạy, ở Beikachou quán cà phê ở tạm hạ.Một đêm, hắn về nhà, mở cửa quá tể ngồi ngay ngắn địa vị cao, gương mặt giấu ở bóng ma trung: "Hư, ngươi c…
Đứa trẻ sống ở giữa lòng của đại dươngĐôi lúc, nó tự hỏi bản thân về chính nóNó là người như thế nào?Nó đã từng đọc qua hàng tá câu chuyện và cuộc đời của người khác, về việc người này có mảnh đời bất hạnh nhưng không ngừng vươn lên trong cuộc sống, về việc người kia đã có quá khứ đau thương mà hình thành nên tính cách lập dị ở hiện tại, về việc một đứa trẻ có thể tự tay giết chết một con mèo, hoặc về việc một người lớn không thể giết nổi một con côn trùng nhỏ nhưng lại tự giết đi chính bản thân mình mỗi đêm đenVậy, nó là ai trong những thước phim đó?Nó là đứa trẻlà côn trùnglà người lớnhay là một con mèo?Nó từng biết đến mình qua cái tên mà bố mẹ đặt cho từ khi cất tiếng khóc chào đời, nhưng ngoài cái tên của nó raNó không hề biết nó là ai…
một bộ fic não tàn🤦…
Tác giả: Koa KoaĐộ dài: 24 chươngNhân vật chính: Park Chaeyoung x Lalisa Manoban.Thể loại: thú nhân, cao hNội dung: Bạn nghĩ mọi chuyện sẽ như thế nào nếu có một ngày cô bé sói đem lòng yêu cô thợ săn? Rồi đến năm 18 tuổi, nàng sói ấy lại bị cô thợ săn trong mộng của mình đè trên giường và ăn sạch thì sẽ như thế nào?…
Thể loại: cao h, đam mỹ, ngọt sủng, thê nô công, chưa biết có ngược không, chưa biết kết cục ( nếu nhiều người đọc thì cho readers chọn còn nếu ít thì tùy tâm trạng của tui ), có chút bdsm, truyện nặng đô khó nuốt*LƯU Ý: ĐỌC KĨ THỂ LOẠI, CÂN NHẮC 10 LẦN TRƯỚC KHI ĐỌC, TÁC GIẢ ĐÃ CÓ NHÀ ĐẦY ĐỦ KHÔNG CẦN THÊM GẠCH ĐÁ ĐỂ XÂY NHÀ NỮA, TỰ CẢM THẤY NHÀ BÂY GIỜ ĐÃ RẤT ỔN RỒI. SẼ CÓ WARNING TRONG TỪNG CHƯƠNG VẬY NÊN NẾU CẢM THẤY KHÔNG NUỐT NỔI CHƯƠNG THÌ VUI LÒNG OUT GAME, ĐỪNG BUÔNG LỜI CAY NGHIỆT…
Isagi và Takemichi là hai anh em chơi thân với nhau từ nhỏ, có vẻ như vậy nên cả hai giống như nhau từ đầu đến chân, cả hai đều là người song tính, tính tình dâm đãng y nhau không sai một li không cách một tí. Hai người đều chúng tuyển vào một công ty lớn làm việc. Và hàng ngày đều bị sếp và đồng nghiệp đè ra đụ.…
Jeon Jungkook chờ đợi bé mèo của mình suốt 5 năm.…
Xin chào, đây là 911.…
Nếu như tình yêu có tới 6 ngôn ngữ là Words of Affirmation, Acts of Service, Receiving Gifts, Quality Time, Physical Touch và khoảng cách, thì người ta cũng có 5 mùa trong một năm: mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, mùa đông.Và mùa cô đơn.Tôi sinh ra ở giữa một thời đại chuyển mình. Người ta cô đơn nhiều hơn bao giờ hết. Những người cô đơn đi đầy ngoài đường, và tôi nghĩ thời đại này đã thất bại trong việc hoàn thành một trong những việc cơ bản nhất mà con người có thể làm.Đấy là biết yêu.Tôi viết series này để có thời gian chiêm nghiệm về những cuộc đời cô đơn tôi đã gặp, để tránh có những cái nhìn xúc xiểm, thù ghét và ác ý với những điều lần đầu tôi thấy trong đời. Tôi rất dễ phát rồ (trong tâm tưởng) khi thấy những hình mẫu lệch chuẩn, chỉ đơn giản vì tôi chưa dành đủ thời gian để tự tư duy lại những điều vốn là chuẩn chỉnh ấy. Thông qua series này, tôi mong bạn đọc có thể cùng tôi nhìn lại những đổi thay trong cách sống, trong văn hóa, trong lối suy nghĩ và những khát vọng của con người thế kỷ 21. Thú thực thì tôi vẫn đang lang thang ở thế kỷ 20, nhưng có lẽ đã đến lúc trở về và giải quyết những vấn đề điên cả đầu của thời đại rồi.…