Nhất Chi Băng cô nương
Tôi đã cố gắng sống sót, vẽ lên một con đường đã ngã màu hồng ấm áp sau những nỗi buồn ấy. Vậy mà có lẽ, cô cùng nó đi về chốn khác thôi nơi cha mẹ cô đang đợi đoàn tụ.Kinh thành lúc đêm muộn vắt lên mình ánh trăng nhàn nhạt buồn bã, giữa đêm lạnh đầu thu không khí khó ấm lên được, Ông trời cố tình gửi một ngôi sao nhỏ hy vọng xuống nơi đây.…