Chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã qua 7 ngày kể từ lúc Quế Ngọc Hải và Nguyễn Văn Toàn ly hôn. Bình thường anh vẫn dành một chút thời gian nhất định để tới trước cửa hàng của Kim Châu ngắm cô từ xa. Từ lúc cô chuyển đến chỗ của Kim Châu, khách khứa cũng đông hơn ngày thường, được làm việc ở đây thật sự khiến tâm trạng cô vui vẻ hẳn lên.
                            
"Hoan nghênh quý khách đã tới với cửa hàng ChauChau, xin mời quý khách qua bên này."
                            
Văn Toàn mỉm cười chào khách, nụ cười của cô trông thật đẹp, nó thực sự là một chất độc mê người. Chiếc xe ô tô đậu ở bên kia đường đã một thời gian dài vẫn chưa chịu đi, trông có vẻ lạ lẫm nhưng thật ra lại vô cùng quen thuộc. Người ngồi trong xe không ai khác là Quế Ngọc Hải .                            

"Cậu thấy gì không? Cô ấy đang cười kìa, đẹp thật."                           

Quế Ngọc Hải nhìn chằm chằm vào cô, nhiều lúc bất chợt hỏi A Hào những câu hỏi có liên quan đến cô.                            

"Quế Tổng, ngày nào chúng ta cũng tới đây nhưng tại sao anh lại không vào đó thăm thiếu phu nhân một lát."                            

"Cậu biết tại sao không? Nếu tôi vào đó, tôi sẽ lưu luyến cô ấy mà không thể rời đi được."
                        
Chẳng biết từ bao giờ anh lại mê mẩn cô đến vậy. Một ngày hai lần, sáng chiều đều đặn anh đều đỗ xe ở đây khoảng nửa tiếng mới chịu rời đi.
                           
Đột nhiên, giọng A Hào trở lên nghẹn ngào, cậu ấy hạ thấp tông giọng xuống nói với anh:                          

"Quế Tổng, nay đã hết hạn 7 ngày rồi. Ngày mai...anh sẽ phải làm phẫu thuật."                            

"Đã 7 ngày rồi sao? Nhanh thật đấy!"                            

"Quế Tổng, anh phải làm phẫu thuật nếu không sẽ..."                          

"Cậu yên tâm, ngày mai tôi sẽ làm phẫu thuật, chắc chắn là vậy."                            

Hạn một tuần qua đêm nay sẽ hết, ngày mai anh sẽ phải tới bệnh viện để làm phẫu thuật theo như đã hứa. Một là sau khi phẫu thuật anh sẽ có cơ hội tới đây nhiều lần nữa, hai là...vĩnh viễn không còn cơ hội.                            

Tối hôm ấy, anh đã chủ động gọi điện cho Kim Châu , anh muốn trước khi bước vào ngưỡng cửa sinh tử được nghe tình cảm thật lòng của cô. Anh đã nhờ Kim Châu giúp anh thực hiện chuyện này.

                            
"Anh đợi tôi một chút, tôi sẽ sang phòng của Văn Toàn ngay đây."                           

Kim Châu cầm điện thoại được kết nối với số anh từ trước rồi sang bên phòng của cô. Lúc Kim Châu mở cửa bước vào cũng là lúc cô đang chuẩn bị đi ngủ.                          

"Toàn, chúng ta nói chuyện một chút đi."                         

"Cậu có chuyện gì muốn nói với mình sao?"                           

Văn Toàn ngồi dậy, vểnh tai chuẩn bị lắng nghe những lời Kim Châu sắp nói. Kim Châu đặt úp điện thoại xuống mặt giường để cô không phát hiện cuộc gọi giữa mình và Quế Ngọc Hải.                          

"Mình có câu này muốn hỏi cậu lâu lắm nhưng giờ mới có cơ hội. Văn Toàn, cậu phải trả lời thật lòng đấy, không được lừa mình nghe chưa? Nếu cậu nói dối mình sẽ đau lòng lắm đấy."                          

"Được rồi, được rồi, nói đi. Chuyện gì mà nghiêm trọng vậy?"                          

Cô vẫn chưa biết nội dung câu hỏi mà Kim Châu định hỏi là gì nhưng vẫn tươi cười đón nhận.                             

"Toàn, cậu...có yêu Quế Ngọc Hải không?"                           

"Hả?" Văn Toàn bắt đầu ngơ ngác, nụ cười dần biến mất sau khi nghe xong câu hỏi.                        

"Mình hỏi cậu, cậu đã bao giờ yêu Quế Ngọc Hải chưa? Trả lời thật lòng đấy, đừng hòng lừa mình."
                            
Đầu dây bên kia điện thoại đang kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ cô. Bởi vì qua đêm nay thôi có thể anh sẽ không bao giờ được gặp mặt cô nữa.                           

"Mình..."
                             
"Nói đi, Toàn."                         

Cô không hiểu tại sao Kim Châu lại bất ngờ hỏi câu hỏi này nhưng cảm xúc trong cô bây giờ vô cùng hỗn độn. Một tuần qua, đêm nào cô cũng nằm đợi thông báo điện thoại, hễ có tin nhắn hay cuộc gọi tới là cô lại tưởng đó là anh. Trái tim của Văn Toàn không phải đã đóng lại hoàn toàn mà là bị một người ngăn cản. Người đó chính là Quế Ngọc Hải.                          

"Mình...mình...yêu Quế Ngọc Hải ."                       

Văn hạ thấp giọng, cô cũng không dám đối mặt với Kim Châu để nói những lời này. Hai tay cô nắm chặt lấy ga giường, cô không thể tiếp tục che giấu cảm xúc thật nữa, bây giờ nói ra rồi cảm thấy thật thoải mái.
                             
Ngọc Hải đã nghe thấy tất cả, anh đột nhiên mỉm cười trong hạnh phúc vỡ òa. Thì ra trong trái tim cô vẫn có anh, thì ra Văn Toàn đã yêu Ngọc Hải.q                           

"Đúng rồi, Toàn. Nếu cậu yêu người ta thì phải nói thật ra, đừng tự kìm nén như vậy, khó chịu lắm đó."                          

"Mình biết, nhưng Châu à...mình yêu anh ấy nhưng lại sợ phải gặp anh ấy. Mình không biết đó có phải yêu không nhưng chỗ này của mình đau lắm, từ khi rời khỏi anh ấy...nó rất đau."                         

Cô vừa nói vừa ôm chặt lấy bên ngực trái nơi mà đang cố gắng kìm nén cảm xúc thật dành cho Ngọc Hải . Kim Châu vội ôm chầm lấy cô, an ủi cô, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.
                             
Ngọc Hải từ từ cúp máy, điều anh muốn nghe cuối cùng cũng thành hiện thực rồi. Anh bước về phía cửa sổ trong phòng ngủ trước đây của cô, mỉm cười nhìn lên bầu trời:                           

"Nguyễn Văn Toàn, anh yêu em. Nếu ngày mai phẫu thuật thành công anh hứa sẽ đưa em trở về bên mình, còn nếu như anh mãi mãi không tỉnh dậy...anh chỉ mong sao em có thể tìm được một người tốt hơn khiến em hạnh phúc..."

__________________

End chap 49.                                         


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net