chap 27: hạnh phúc p²

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*sáng hôm sau*

Cậu thức giấc tính ngỗi dậy

Nhưng cơn đau do chuyền đến

Khiến cậu đau nhăn mặt

Cậu nhìn sang bên cạnh mình là anh

Nhìn vừa yêu vừa tức tên nằm bên cạnh

Cậu gáng dùng sức Đạp mạnh anh để đỡ tức

* Bụp*

Anh giật mình la lên

Hải: aaaa Trâu đạp trời ơi cứu tui " mớ"

Sao khi anh hoàn hồn lại thì thấy mình dưới đất cậu trên giường với khuôn mặt tức giận

Anh đứng dậy xoa mông

Hải: sao em đạp anh " xoa mông"

Toàn : cút đi

Hải: sao thế

Cậu nhìn anh r mếu khóc

Toàn: aaaa Anh là đồ đáng ghét biến thái em ghét anh huhu" khóc lớn"

Anh biết cậu đang nói dụ tối qua nên dỗ

Hải: thoi thoi anh xin lỗi anh thương anh bế bé đi vệ sinh nhà r xức thuốc cho bé " dỗ dành"

Toàn: Đồ đáng ghét biết đau lắm không người ta kêu dừng lại không chịu huhu "khóc"

Hải: anh chin nhủi tại em kích thích anh quá nên ko ngưng được mò

Toàn: Bế nhanh

Anh chạy lại liền bế cậu đi vscn

Vscn xong bế cậu ra

Đặc cậu lên giường đi lại tủ lấy chai thuốc

( Mà khoan quên nói là cậu nghĩ học rồi vì đợt bị về đầu Phượng Trọng thấy cậu nghĩ nên cũng nghĩ )

Tiếp nè

Anh lấy chai thuốc

Đi đến chỗ cậu ngồi xuống kêu cậu

Hải: em cởi chip ra đi anh bôi cho

Toàn: hoi em tự bôi được mò

Hải: Cải không à bành ra

Cậu ngại ngùng bành ra

Anh thấy nó đỏ ửng lên không khỏi xót xa

Vừa sức mà cậu nghe tiếng thúc thích của anh

Lấy tay đở mặt anh lên thì thấy nước mắt chãy dàn dụa

Nước mắt nước mũi tèm lem

Cậu lo lắng hỏi

Toàn: anh bị sao vậy sao lại khóc

Hải: Huhu anh xin lỗi chắc em đau lắm đk huhu" khóc lớn"

Anh oà khóc như 1 đứa trẻ

Cậu không nhịn được cười không ngờ đây là 1 Quế Tổng lạnh lùng mà lại Khóc như con nít

Toàn: hoi nín nín i em thương nhoa

Toàn: em không sao đâu đi không nổi thoi à

Hải: aaaaa Anh thật là khốn nạn mà tại sao anh lại làm em thế chứ huhu" khóc"

Toàn: Nín Đi moà không sao âu

Hải: Anh Xin lỗi em nhe lác anh đưa em đi ăn Hột vịt Lộn nhe

TOÀN: ố de Yêu anh nhất

*Chụt*

Hôn anh

Hải:lần sau anh sẽ nhẹ lại

Toàn: còn có lần sau nữa à

Hải: đơn nhiên rồi

Toàn: Ghét không chơi với anh nữa hứ " giận dỗi"

Hải: thoi moà anh chin nhủi

Toàn: tha đó

Toàn: bế em xuống nhà đi

Hải: Tuân lệnh

R anh bế cậu xuống nhà vừa xuống đã nhận những ánh mắt sắt bén của đám bạn

Hải: Làm gì nhìn lắm thế đó giờ chưa thấy trai tài trai sắc à

Toàn: mà làm gì mắt Tụi bây đen thế cài phim à

Trọng : cái đầu mày á chứ cài

Toàn: chứ sao

Các cột: Không phải tại 2 bây sao

Hải+Toàn: tại Sao là 2 tao

Phượng: hôm qua 2 bây làm gì

Hải:dạy Toàn Học chứ lm j

Trọng :dạy Học he

Phượng:có cần nhắc Lại không

Hải: Toàn chứ làm gì

Dũng:thì là

Thanh: aaa..Ck ui nhẹ ..ớ...a..lại chút ...ớ sướng

Anh và Cậu ngại ngùng đỏ cả mặt

Hải: tụi bây rình tụi tao à

All: mày quên là phòng cách âm không tốt mà 2 bây rên muốn bể cái biệt thự

All:R sao tụi tao không nghe cho được

All: vì thế mắt tụi tao ms thâm nè

Hải: dị hả xin lũi " gãi đầu"

Hải: thoi tụi bây ăn đi tao với Tòn chuẩn bị đi chơi đây

R anh và cậu lên phòng thay đồ

Thay đồ xong

Anh và cậu đi đến quán hột vịt lộn cậu hay ăn

* Tại quán *

Cậu và chủ quán rất thân thiết

Cậu chạy vào chỗ bà chủ quán r nói

Toàn: Dì 5 Ơi Toàn đến rồi nè

Dì 5 : Ui cha tưởng quên tui luôn rồi chứ

Toàn: Không có đâu "cười"

Dì 5 : sao lâu r không đến quán tui

Toàn: Tại gặp 1 số chuyện á mà giờ con đến rồi nè

Dì 5: rồi Ăn hột vịt lộn 30 trứng đk

Toàn: dì năm hiểu con nhất

Anh nghe cậu nói thế đi vào r nói

Hải: anh không hiểu em hả " nhõng nhẽo đi vào "

Dì 5 : Ui cha ai đây

Toàn: Dạ là Bạn...

Hải: Bạn Đời ạ

Bị anh chen vào ko cho nói

Dì 5: Vậy mà không nói cho tui biết he " đẩy nhẹ đầu cậu"

Toàn: Ơ Tại con Chx kịp nói dì đã biết

Dì 5: thoi ra bàn đi ta đem hột vịt lộn ra cho

Toàn: thoi nhớ dì 5 con muốn ôm dì 1 chút

Dì 5: dẻo miệng quá đi

Anh đi vào bế cậu lên

Hải: tụi con ra ngoài ạ

Toàn: aaa thả em ra " vùng vẫy"

Anh mặc kệ bế cậu ra bàn

Cho cậu ngồi xuống

Hải: Này em vs Dì 5 là gì của nhau vậy

Toàn: Em là khách quen của dì ấy em xem dì ấy như mẹ vậy á còn dì ấy xem em là con

Hải: hèn gì thân quá trời

1 lác sao dì 5 đêm đồ ăn ra

Dì 5: của 2 con nè

Hải: sao nhìu quá sao tụi con ăn hết dì bớt lại đi

Toàn: không được của em em sẽ ăn hết

Toàn: dì năm ngồi xuống ăn cùng tụi con đi

Hải: đúng rồi dì ngồi xuống ăn cùng với tụi con i

Rồi dì 5 ngồi xuống

Dì 5: mà Con tên gì " hỏi anh"

Hải: Con Tên Hải ạ

Dì 5: mà nhìn con rất giống cầu Thủ Quế Ngọc Hải

Toàn: thì đúng là...

Hải: Tụi còn nói chuyện riêng chúc " lôi cậu ra"

Toàn: aaa đang ăn mà

Hải: em đừng tiết lộ chuyện anh là cầu thủ

Hải: mất công dì ấy tôn xưng anh nữa như thế anh cảm thấy hỗn lắm

Toàn: em biết rùi, Ny em tốt quá i

Rồi anh và cậu vào lại bàn

Dì 5: nãy con nói gì mà thì đúng là gì con

Toàn: à ý con là con cũng thấy giống í ạ

Dì 5: mà Hải nè con biết thk Toàn mê Quế Ngọc Hải không

Hải: dạ biết ạ

Dì 5: ta kể cho con nghe

Toàn: đừng kể mà dì năm

Dì 5: lúc trước mỗi lần nó đến đây đều nhắc tên cầu thủ Quế Ngọc Hải

Dì 5: còn nói với ta là cưới cầu thủ đó nữa chứ

Dì 5: r nói không yêu ai ngoài Anh ấy nữa

Dì 5: mà bây giờ có Anh Khác r kakaka" cười"

Anh nhìn sang cậu miễm cười

Làm cậu ngại mún đội quần luôn dị á

Tua lúc ăn xong

Hải Toàn: con xin phép ạ

_________________________
Hết chap 27

🥰🥰🥰🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net