chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vô truyện:

Bất ngờ bị anh bế sốc lên cậu đơ người ra lát sau mới định hồn đc để phản kháng

Toàn: này này anh làm gì vậy thả tôi xuống đi *đánh vào lưng anh*

Hải:......

Toàn: anh nghe thấy gì ko tôi bảo thả tôi xuống, thả tôi xuống đi nhanh lên, anh có bị gì ko đó thả tôi xuống mau lên

Hải: này,vcậu có biết Quế Ngọc Hải này là aii ko mà dám ra lệnh cho tôi thế hả*nói trong sự tức giận+ say sỉn*

Toàn: tôi ko cần biết, anh mau bỏ tôi ra. ĐỒ BIẾN THÁI ĐỒ VÔ LIÊM SỈ

Hải: đc tôi sẽ cho cậu biết tôi biến thái đến cỡ nào*mặt gian tà*

( anh ơi ck em còn trong trắng anh ơi:)) )

Hải tháo y phục cho cả hai nhưng chưa xong thì Toàn ko kìm nén đc cơn tức giận nữa liền cầm lấy chiếc bình hoa nhỏ xinh xinh để ở trên  bàn ( vì cái bàn khá gần vs chiếc giường của cậu nên cậu mới có thể với lấy một cách dễ dàng ) cậu ko chần chừ j nữa mà đập thẳng vào đầu con người đang bị dục vọng and cơn say sỉn điều khiển kia. Bị 1 cú trời giáng từ cậu anh bất tỉnh nhân sự tại chỗ ấy mà🤣( mik có ác quá hog ta. Um mà thôi kệ hog sao cả vì anh xứng đáng:)) )

Xung quanh cậu toàn là máu êy. Trước đó cậu đã rất hoảng loạn rồi và bây giờ còn hoảng loạn hơn nữa:)), cậu đã làm j thế này giết người ư?, chiếc giường màu trắng tinh khôi bây giờ đầy mảnh vụn vỡ của chiếc bình hoa đó và đang dàn đc nhuộm đỏ từ máu của anh. Một lúc sau, khi đã lấy lại đc sự bình tĩnh cậu ms từ từ tiến lại chỗ anh, nhưng cậu vẫn còn dè chừng sợ anh chỉ giả vờ bất tỉnh để dụ cậu nhưng cậu nào bt anh bất tỉnh cmnr, tới bên anh cậu chạm nhẹ vào con người kia và hỏi:

Toàn: này Hải anh bị làm sao đấy, anh trả lời tôi đi chứ, đừng làm tôi sợ mà...hức

Đúng vậy cậu đã khóc rồi khóc trong nỗi cô đơn, sợ hãi. Điều bây giờ cậu nghĩ tới là Công Phúng:)) người bạn thân nhất của cậu. Cậu xuống nhà lấy điện thoại và liên hệ với y

Phía bên y:

Đang nằm ngủ say sưa với nô tì của mik thì nghe tiếng chuông điện thoại reo. Phượng tỉnh giấc và nô tì cx vì thế mà ko còn tâm trạng để ngủ nữa lun:)))

Phượng bắt máy lên thì nghe đc đầu dây bên kia nói

Toàn: Phượng ơi,ngay bây giờ mày quá nhà tao gấp, nhanh....nhanh lên đi

Phượng: có chuyện j sao

Toàn: lẹ đi tao sẽ giải thích sau

Phượng: đc ròi mày chờ đó tao qua liền

Cụôc gọi kết thúc

Thanh: công chúa tính đi đâu dọ

Phượng: em qua nhà thằng Toàn

Thanh khó hiểu nên hỏi

Thanh: để làm j?

Phượng: em cũng ko bt à mà  anh chở em đi đi nghe Toàn nó nói chuyện j gấp lắm

Thanh:Đc ròi để anh xuống lấy xe

Khi đến nơii thấy Toàn đang ngồi khóc cùng vs khuôn mặt tái bệt thì ko khỏi hoang mang. Toàn ngước lên thấy Phượng thì liền nhào tới ôm và òa khóc lên như đứa trẻ 2,6 tuổi:))

Phượng: nào có chuyện j kể tao nghe

Toàn:...

Cậu ko nói j đi lên phòng, Thanh và Phượng cũng đi theo cậu xem đã có chuyện j

Lên tới nơi mọi người thấy 1 thân hình to lớn đang nằm trên một 1 vũng máu và những mảnh vở khi nảy, Phượng thấy thế liền tá hỏa kêu Thanh gọi cứu thương đến

Thanh: aloo cho 1 chiếc xe cấp cứu tới địa chỉ XXXX

5p sauu xe cứu thương cũng đến và nhanh chóng chở anh tới bệnh viện.

Tới bệnh viện các bác sĩ nhanh chóng đưa anh vào thẳng phòng cấp cứu để kiểm tra phần đầu anh có làm sao ko. Bên ngoài lúc này Toàn vẫn khóc và cậu khóc rất nhìu khóc nhìu tới nỗi 2 mắt sưng bụp lên. Y cũng đã an ủi cậu ra nhưng bất thành. 2 tiếng sauu bác sĩ bước ra và hỏi:

Bác sĩ= BS

BS: ai là người nhà của bệnh nhân Quế Ngọc Hải

Toàn: là tôi, anh ấy có sao ko vậy bác sĩ.

BS: tôi chưa thể nói trước đc vì phần đầu của bệnh nhân bị va đập khá mạnh nên e là...người nhà nên chuẩn bị trước tâm lí

Toàn nghe lời BS nói liền suy sụp ngồi bệt xuống sàn tự trách bản thân mình vì đx làm điều này

Toàn: tất cả là tại tao là tại tao hết, tại tao nên anh Hải ms bị như vậy. Phải như lúc đó tao kìm chế cảm xúc lại thì mọi chuyện đã ko đi xa tới như dị*khóc*

Phượng:....
_________END________

Hmm tới đây thui ha

Chắc là sẽ ra ít hơn đó mn thông cảm nha😗

Vote cho mình vs tlaam08 nha❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net