Chap 46: Bình yên trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay được xem như là một ngày rất bình yên.

Văn Toàn thức dậy thì đã thấy anh người yêu nằm cạnh mình mà cười.

Toàn: aww anh nhìn lén bé

Hải: tại bé đẹp quá đó a ~

Toàn: èo...bé biết rồi anh mau bế bé đi vscn đi

Hải: tuân lệnh bé iu

Cả hai vscn rồi ra thay đồ để đi học. Từ bữa giờ cả hai chưa về biệt thự riêng, vẫn còn ở lại nhà của Ngọc Hải.

Chắc là muốn có một tình cảm riêng tư nên cả hai chưa muốn về đây mà.

Hải: bé ăn gì anh làm

Toàn: bé ăn bánh mì bơ ạ

Hải: ok bé luôn

Ngọc Hải vào bếp lấy bánh mì và bơ ra làm cho Văn Toàn ăn.

Sau vài phút anh mang ra hai đĩa bánh đặt lên bàn.

Hải: bé ăn đi

Toàn: vâng ạ

____Tua____

Cả hai ăn xong cũng nắm tay nhau đến trường trong khung cảnh đày nắng và gió.

Đến trường cả hai tách biệt với đám bạn mà lên sân thượng ngồi chơi với nhau.

Hải: này anh hỏi bé nhé

Toàn: vâng anh hỏi đi

Hải: bé yêu ai nhất

Toàn: hưm....là ba mẹ ạ

Hải: ơ thế anh thì sao

Toàn: hì...có anh nữa ạ

Hải: thế anh hỏi tiếp nhé...

Toàn: vâng ạ

Hải: với em anh là gì

Toàn: là bạn ạ

Hải:.....bạn ?

Toàn: vângg...

Nghe câu trả lời Ngọc Hải đượm buồn.

Toàn: bạn đời ạ ~

Hải: èo...bé làm anh buồn đó

Toàn: hì...em xin lỗi ạ

Hải: bé lại gần anh tí

Cậu nhít lại gần anh thì liền bị anh kéo ngồi lên đùi.

Sau đó anh hôn lên cổ cậu làm những dấu đỏ đỏ liền hiện dần lên.

Giữa thanh thiên bạch nhật thế này mà Ngọc Hải đây lại có thể làm những trò này. Xấu hỗ chết đi được, lỡ như ai lên thấy thì sao đây

Toàn: này...anh làm gì thế...ưm..~

Tiếng *chụt chụt* cứ vang lên. Những dấu hôn càng xuất hiện thêm nhiều. Đây là trường học đấy, làn vậy rất dễ bị phát hiện đó nha.

Chán chê rồi thì anh mới buông tha cho cậu.

Hải: aa ~ nghiện mất thôi

Ngọc Hải liếm môi khen liên tục.

Toàn: này...lỡ ai thấy thì sao

Hải: không sao đâu...có gì đâu mà ngai...đây là anh đánh dấu chủ quyền đó

Toàn: đáng ghét...

Hải: nào về lớp thôi

Ngọc Hải nắm tay cậu kéo về lớp. Cả hai vẫy tay chào tạm biệt nhau rồi hôn gió nhau sau đó mới chịu về lớp.

Vào đến lớp Văn Toàn ngồi xuống bàn thì liền bị con mắt tinh ý của đám bạn nhìn vào những dấu hôn ở cổ.

Phượng: ê ê...cổ có gì thế

Toàn: à..ừm...bị muỗi cắn thôi

Trọng: uầy...muỗi này chắc to lắm nhỉ

Đám bạn biết đó là gì, chỉ là muốn trêu trọc cậu tí thôi. Ai ngờ điều đó làm Văn Toàn ngượng chín cả mặt.

Toàn: đừng...đừng nói nữa cô vào kìa học đi

Vương: thôi tha bạn Toàn đi...người ta ngại đó

Cả đám cũng ngừng trêu cậu.

Cô giáo bước vào thì cả lớp đứng nghiêm túc chào cô.

C.giáo: các em ngồi đi

C.giáo: hôm nay cô phát bài kiểm tra nhé

C.giáo: đây các em phát bài ra

Từng bài một được một bạn trong lớp phát.

Trọng: ê ê tao được 7 điểm nè

Phượng: tao được 7.5

Vương: tao được 8.5

Vương: này mày nhiêu vậy Toàn

Toàn: à 10 điểm

Phượng: uầy đỉnh vậy

Toàn: he bình thường

C.giáo: được rồi...cả lớp dẹp bài kiểm tra vào rồi học bài mới nhé

____Tua giờ ra chơi____

Đến giờ ra chơi, đám bạn cậu thì nắm tay anh người yêu xuống căn teen. Nhưng riêng Văn Toàn và Ngọc Hải thì lại kéo nhau lên sân thượng.

Văn Toàn: này anh kéo em lên đây chi vậy

Hải: lên đây cho yên tĩnh. Ở dưới ngột ngạt lắm

Toàn: vâng ạ

Toàn: à mà nè

Hải: sao bé

Toàn: nãy em được 10 điểm môn anh đó a ~

Hải: uầy...bé giỏi thế

Hải: người yêu Hài tuyệt vời quá nha

Toàn: hì en mà

Hải: giỏi quá...nên anh sẽ thưởng cho bé

Toàn: hử...thưởng gì

Ngọc Hải không nói thêm gì mà kéo Văn Toàn lại, ôm eo cậu sau đó đưa cậu vào một nụ hôn sâu.

Ngọc Hải đùa giỡn với chiếc lưỡi rụt rè của cậu. Sau đó thì quấn quanh lưỡi cậu, nước bọt từ khóe miệng cậu từ từ chảy ra. Nụ hôn càng ngày càng mãnh liệt và nồng cháy hơn.

Đến khi Văn Toàn hết hơi thì anh mới buông tha.

Toàn: aw...đáng ghét ~~

Hải: nghiện mất thôi

Anh kéo em ôm vào lòng rồi xoa xoa mái tóc xoăn mềm mại ấy.

Hải: thương quá...

Toàn: bé cũng thương anh a ~~

Hải: cục vàng của Ngọc Hải....anh sẽ giữa em mãi bên mình

Toàn: trùm trường của Văn Toàn...bé sẽ mãi bên anh ạ ~

Hải: hì...bé đáng yêu lắm đó

Cả hai cứ tình cảm đến hết cả giờ ra chơi.

_____Tua____

Hôm nay là ngày nghĩ nên anh và cậu nắm tay nhau đi ra ngoại ô chơi.

Nơi đây là một khu vườn rất rộng lớn. Rất mát mẻ trong lành, còn bình yên nữa chứ.

Cả hai ngồi tại quán cafe nhỏ gần đó.

Nhăm nhi ly nước rồi ngắm nhìn bầy cá koi đang tung tăng bơi lội trước mặt.

Bình yên làm sao.

Văn Toàn dựa đầu vào vai anh rồi nói đủ thứ trên đời. Anh cũng chẳng ngại mà đáp lại cậu.

Cả hai cũng cùng nhau chụp vài tắm hình rồi up Facebook.

"Nguyễn Văn Toàn đã cập nhật một ảnh mới"

-----------------------------------------------------------

Cạnh anh là bình yên lắm rồi @Quế Ngọc Hải

#Em_yeu_anh

#NHVT

300.9k like
930 bình luận
390 chia sẻ

--------------------

Bình luận

Nguyễn Công Phượng: uầy ghê nha

Bùi Tiến Dũng: đi chơi không rủ anh em à :))

Trần Đình Trọng: xịn quá nha

Vũ Văn Thanh: @Nguyễn Công Phượng mình cũng làn một tắm nhỉ

Trần Minh Vương: gớm =))

Lương Xuân Trường: hai bạn hạnh phúc quá.....nhưng không bằng tụi mình nha @Trần Minh Vương

"Giới hạn bình luận"

-----------------------------------------------------------

Cả hai nắm tay nhau đi mua đồ ăn. Rồi cùng nhau trở về nhà làm những món ăn thơm ngon.

Ăn uống no nê thì lại ôm ấp nhau đi ngủ.

"Bình yên là khi có anh cạnh bên"

"Cuộc sống này bình yên đến lạ thường...chắc là có anh bên cạnh"

"Em yêu anh nhiều lắm"

"Anh cũng yêu em nhiều lắm...bé con nhỏ bé"

Họ yêu nhau một cách mặn nòng. Thật là một tình yêu đẹp.

______________________________________

End chap 47

Ôi đi ngủ đây...ngủ ngon mơ đẹp 😴

Tạm biệt 💞


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net