#13. Xin lỗi, em ko thể (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dũng và Trọng ăn cơm xong. Theo thói quen Trọng pha cho Dũng 1 ly trà nóng, còn Dũng thì đứng hành lang nhìn xa xăm
- Anh nghĩ gì đấy
- À...một chút thư giãn thôi
- Anh Dũng ơi - Tay cậu cứ thế ôm chặt vòng eo săn chắc của Dũng
- Em sao đấy ?
- Em...em...bố mẹ bắt em lấy vk sinh cháu cho ông bà bế
- Thật vậy sao
Cậu lặng lẽ gật đầu, anh đưa tay lên vuốt mái tóc có mùi hương đặc trưng của Ỉn
- Em có yêu anh ko ?
- Đương nhiên là có chứ
- Vậy chúng ta cùng cố gắng nhé
- Nhưng em sợ lắm
- Nghe anh này, chúng ta yêu nhau thì phải tin tưởng nhau và anh cx yêu em cơ mà, đúng ko ?

- Em...em..hic...hic - Nước mắt cậu lại tuân ra
- Nào Ỉn ngoan ko khóc nữa- Anh vội lấy tay gạt đi nước mát của cậu
- Em sợ ba mẹ đánh em
- Anh chịu chung
- Em sợ dư luận
- Anh chịu chung
- Em sợ....
- Anh chịu chung
- Em chưa nói mà
- Dù bất cứ cái gì anh cx chịu chung với em đc ko
- Em cảm ơn anh
- Ỉn ngoan, anh cx yêu em
---------------------------------------
Cảm ơn mn đã ủng hộ em nhen
Iu mn ❣️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net