3. Thời gian trôi qua và tôi thích cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Thanh Bình thức dậy thì thấy chiếc giường chỉ còn mỗi cậu , nhìn sang giường bên của thành Chung cũng chả thấy ai , đến lúc này Bình chợt nhận ra điều gì đó . Cậu nhìn ra cửa sổ ngó vào sân bóng thì thấy mọi người đang tập thể dục buổi sáng

-thôi xong muộn giờ rồi - Bình vội vàng bước xuống đất , mở điện thoại lên thì thấy cả trăm tin nhắn của hai thằng bạn

Gia đình Viettel (nhưng chỉ có 3 người)

23:00

manhdung.12.04
Dm bình bo ko về à

phantai01
Chắc quan ngủ bên hà nội rồi

manhdung.12.04
Kiểu gì về cũng bị đập

phantai01
Mà sao dũng lại về phòng ngủ thế , qua đây ngủ với em đi

manhdung.12.04
Không phải em sợ ma à

phantai01
Iem..iem ko sợ ma , iem muốn dũng sang ngủ cùng cho vui thôi

manhdung.12.04
Chắc thế ?

phantai01
Thế có sang không để chốt cửa

manhdung.12.04
Có , đợi anh tí

06:00
manhdung.12.04
Alo bình ơi về clb chưa ?

phantai01
Chết dở , bây giờ nó chưa về thì chỉ có nước bị phạt thôi

manhdung.12.04
Bình
Bình bo

Bình loe
Bình mồm rộng
Bình 04
Bình yêu việt anh

phantai01
Ủa hồi nào z?

manhdung.12.04
Nói đại thôi

phantai01
Thôi kệ nó vậy , đằng nào chả bị phạt rồi

-a..a..a.! Bây giờ làm sao ra ngoài , ở đây không cho người lạ vào , mình mà ra thì kiểu gì con vịt kia cũng bị phạt , mà có khi anh Chung cũng bị vạ lây nữa . Làm sao bây giờ?- Thanh Bình cứ đi đi lại lại ở trong phòng , vô được rồi còn ra thì chưa chắc . Bỗng một ý tưởng lớn xuất hiện , thôi thì chạy đại ra ngoài đi ,hai người kia bị phạt thì mình sẽ mời họ 1 chầu ăn để tạ lỗi, ý tưởng tuyệt vời . Sau khi tự khen mình xong thì bình liền thực hiện , nhưng mà làm gì thì làm trước khi đi thì dọn lại cái giường đã , dù gì người ta cũng có lòng tốt cho mình ngủ lại mà .

Thanh Bình mở cửa phòng rồi bước ra ngoài , chạy thật nhanh xuống cổng sau và đã thành công ra được bên ngoài mà không bị ai phát hiện . Ra được rồi nhưng bây giờ về lại Viettel như nào để không bị phát hiện đây

Gia đình Viettel (nhưng chỉ có 3 người)
08:30
thanhbinh_2112
Hai baby à :))

manhdung.12.04
Mày cút đi luôn đi
Qua mẹ hà nội fc mà ở

Biết mấy giờ ko ?

thanhbinh_2112
Biết mà , 8h30 sáng

phantai01
Ừ đúng rồi , 8h30 sáng

thanhbinh_2112
Rồi sao nữa..?

manhdung.12.04
Thế mày ko định về à , hay thích thì qua đấy ăn bám luôn đi

thanhbinh_2112
Ấy kìa , về rồi đây , xuống giúp tao lên với

manhdung.12.04
Không nhá , tự làm tự chịu

thanhbinh_2112
Thôi giúp tao đi mà

manhdung.12.04
Lên thì lên mẹ đi làm gì có ai đâu
Làm trò vừa chứ =)

thanhbinh_2112
À...

Đúng là không có ai thật , vậy sao từ đầu không nói đi , làm người ta đứng đây chỉ tổ đen da

Bình chạy một mạch lên phòng , dù không có ai  nhưng mà cẩn thận vẫn hơn . Đến gần phòng thì Bình thấy bóng ai đó ngoài cửa phòng cậu

-Dũng à ? , thôi đừng giận tao nhá , có gì tao bao đi ăn -thanh Bình vừa đi vừa bày tỏ với thằng bạn mình , nhưng mà nó lạ lắm , thằng dũng hôm nay trông hơi già lại hơi lùn nhể

-ơ kìa sao trông mày lùn thế , lùn hơn cả tao luôn hahaha - nhưng càng đi gần thì lại càng lạ , chạy lại thì chợt nhận ra đấy là thầy hlv

-cậu Bình , cậu hay quá nhỉ , dám đi qua đêm mà không báo cáo , chắc tôi phải trả cậu về thôi - thầy huấn luyện chống tay vào hông nói

-a..!! Em xin lỗi mà , có thể phạt em nhưng đừng đuổi mà ~- bình tự giác khoanh tay trước ngực rồi làm ra vẻ hối lỗi

-vào thay đồ rồi chạy 5 vòng sân bóng , về viết bảng kiểm điểm có chữ ký phụ huynh đem nộp tôi

-ơ nhưng mà..

-giám thị không giải thích thêm - nói hết câu thầy liền quay ngoắc đi bỏ mặc cậu nhóc 14 tuổi ngơ ngác như sắp khóc , bố mẹ mà biết thì cũng sẽ đuổi đi mất . Mở cửa vào phòng thì thấy 2 thằng bạn mình đang mỗi đứa một cái điện thoại mặt làm bộ như không biết , mà cũng không thể trách hai đứa chúng nó được , tại mình đi chơi đêm mà , thôi cố nhịn vậy . Cơ mà 5 vòng sân cũng nhanh phết , cứ tưởng lâu , giờ còn mỗi xin chữ ký bố mẹ thôi

Hôm đấy là cuối tuần , và Thanh Bình được thả về nhà , không khí vô cùng im lặng , bố cậu đang ngồi vắt chéo chân đọc báo uống cà phê còn cậu thì quỳ dưới đất chỗ ông đang ngồi .

-ba à..- Thanh Bình nhỏ giọng lên tiếng , trên tay cậu vẫn giữ bảng kiểm điểm

-hứm? Sao hả con trai

-con biết lỗi rồi mà , ba kí cho con đi - cậu hướng ánh mắt long lanh lấp lánh nhìn ba mình

-được , ba ký cho con , ký xong thì con cầm cái vali góc kia rồi đi

-thôi mà ba , con biết lỗi rồi , lần sau con sẽ không làm vậy nữa mà~ -thanh Bình từ từ lết lại chỗ ba mình đang ngồi , lắc lắc tay ông rồi trưng ra cái vẻ mặt dễ thương vốn có của mình . Nói thật thì chiêu này không chỉ áp dụng lên chồng được mà áp dụng lên bố mẹ cũng vẫn được

Ba cậu thở dài rồi vươn tay ra xoa đầu cậu

-haizz..hết nói nổi con , lúc nào cũng dùng cách này , một lần và lần cuối , nếu không thì đừng trách - ông cầm tờ giấy Thanh Bình để sẵn trước mặt rổi viết vài đường nguệch ngoạc vào.  Thanh Bình vui mừng thơm vào má ba mình , sau đấy cậu ở lại ăn cơm cùng bố mẹ .








-----
Đã ba năm kể từ khi mình và Việt Anh chơi với nhau , mình giờ 17 rồi , còn con vịt kia đã 18 . Cái tuổi 18 trăng tròn ấy..

Tụi mình thân nhau lắm , lại còn hay thả thính nhau trên mạng , cười chết được . Đừng ai hỏi hai thằng Dũng-Tài kia giờ ra sao , một 17 một 16 , cả hai vẫn quấn nhau gớm . Người ngoài nhìn vào cứ tưởng hai đứa là người yêu cơ , chăm nhau từng thứ một , thấy mà ghen tị , dù 3 đứa chơi với nhau nhưng mà mình cứ bị cho ra rìa ý , mấy ai hiểu cái cảnh "yêu xa" nó đau thế nào . Mặc dù hai đứa mỗi đứa một nơi nhưng mà thỉnh thoảng cũng hẹn nhau ra net hoặc là đi xem phim ăn tối gì đó , nhưng không ngủ lại đâu , chừa rồi . Bọn mình cũng có qua nhà nhau chơi để gặp bố mẹ , nhắc mới nhớ , để mình kể mọi người nghe cái lần đầu tiên mình về nhà Việt Anh nhá

Hồi đó là năm mình học lớp 9 (14t) , lúc đó chơi với nhau được 5 tháng rồi.  Một hôm thì Việt Anh bảo Việt Anh về bố mẹ chơi , mình tự nhiên đòi đi theo

-về nhà à , cho về chơi với

-ừm , thích thì đi

-thế nhá , gọi hỏi bố mẹ đi

Rõ ràng đã dặn là hỏi bố mẹ đi rồi mà , đến lúc về tới nhà thì bố mẹ nó rõ hoang mang , đến lúc đấy mình cũng hiểu ra vấn đề liền huých mạnh vào tay con vịt kia một cái  , xong hôm đấy nhà cũng có cỗ nên đông ơi là đông , làm mình ngại gần chết

-sao không ra kia chơi với mọi người ?- Việt Anh đến chỗ mình hỏi

-chơi cái gì nà chơi , sao mày không nói tao biết nhà có cỗ , đông ơi là đông làm tao ngại gần chết -mình liếc sang lườm cho Việt Anh một phát

-thôi mà xin lỗi , tao quên mất ,tí nữa mày ngồi cùng mâm tao nhá - Việt Anh vòng tay qua kéo eo mình sát lại , mình không thương tiếc mà hất tay nó ra

-không ngồi cùng mâm mày thì biết ngồi đâu , tao ngại bỏ mẹ ra ý

-ừm , tao xin lỗi mà, về tao bao đi ăn bù - Việt Anh tươi cười với mình , tự nhiên mình lại giật mình , kiểu nó ngại ngùng như chưa từng ngại ngùng ý

-khỏi cần , mày cho tao về ăn chực là tốt lắm rồi

Không lâu sau bọn mình bắt đầu dùng bữa , mình cứ tưởng Việt Anh ngồi chung mâm với mấy đứa trẻ con hoặc là mấy bạn cùng tuổi nhưng không!! Lúc mình vừa đặt đít xuống ghế thì bố của Việt Anh gọi

-này Việt Anh , qua đây ngồi với bố , gọi cả Thanh Bình nữa

Tự nhiên bị réo tên làm cho mình hết hồn , Việt Anh lại kéo tay mình sang chỗ bố nó , mình rõ ngại ra

Mọi người ăn uống rất bình thường và vui vẻ thì bố Việt Anh hỏi

-à Việt Anh , dạo này con khỏe chứ

-dạ con khỏe ạ

-cháu giới thiệu đi - bố của Việt Anh nhìn mình cười , mình bây giờ vẫn còn hơi ngại nên chỉ biết nhìn Việt Anh mong nó hiểu ý , tay mình vẫn nắm chặt tay nó

-à , đây là Thanh Bình , em ấy 14 tuổi , ở bên clb Viettel

Sau đó mọi người lại trò chuyện rôm rả , cả bữa ăn mình cứ nắm tay việt anh như thế. Bố Việt Anh tên Điệp , hồi trước mình gọi là chú nhưng bây giờ gọi bố rồi , cả mẹ nó mình cũng gọi mẹ nữa , chị nó cũng thế . Với cả mình cũng ngoan nên bố mẹ nó cưng mình hơn :>
(à thì tôi ko giỏi trong mảng đặt tên nhân vật lên lấy luôn tên thật , nhưng mà tôi không hề có ý gì cả)

Chuyện gì mọi người biết không , mình thích Việt Anh , thật , thích thật lòng . Cái lúc mình nhận ra mình thích Việt Anh ý , thế giới của mình dần thu gọn trong một con người , một người bên mình 3 năm . Để mình kể nhá..

Hôm đó là một ngày bọn mình đi ăn kem , mình ăn uống thế nào mà kem lại dính lên miệng , Việt Anh thấy thế thì cầm giấy lau cho mình, mặt nó sát mặt mình lắm , dù cho thường ngày nó vẫn làm thế nhưng hôm nay mình lại để ý từng hành động ân cần của nó , trời ơi , mình không hề mở cửa trái tim , là do nó đập cửa xông vào

-Bình sao thế , mặt tao dính gì à ?

Mặt nó ngơ ngác hỏi mình , từng câu từng chữ nó nói ra như rót mật vào tai mình , sao mình lại có cảm giác như thế , mặt mình đỏ lên , cúi xuống không dám nhìn nó

-này ăn xong đi xem phim đi

-ừ

Mình chỉ biết ừ cho qua , quan trọng nhất bây giờ là tim mình vẫn chưa ổn định , bên trong đập loạn xạ hết lên . Nhưng mà lúc xem phim mình cũng không được tha , Việt Anh đan tay nó vào tay mình , đặt tay hai đứa trước bụng của nó . Mình trợn tròn mắt lên quan sát từng hành động của nó , tiếng phình phịch phát ra nó cứ bị to làm mình đỏ hết cả mặt lên còn nó thì vẫn yên vị xem phim rồi cười . Đến lúc đấy mình hiểu ra vấn đề , mình yêu con vịt này rồi ><

_____________________________

Tính tối qua đăng cơ nhưng mà tôi ngủ quên mất , sáng dậy tội lỗi đầy mình

Cảm ơn 1 bạn admin đã giúp tôi khi tôi viết truyện , rõ ràng hơn là nhưng gì tôi ko biết về 2 anh thì tôi sẽ hỏi bạn ý ,vô cùng thân thiện

28/6/2022
Tác giả :khoai lang


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net