1. Intactness of The Majesty

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 威严无损 - [Sự toàn vẹn của một Đấng Tối cao]

Link: https://archiveofourown.org/works/48852877/chapters/123238756

__________

Trong văn phòng Thẩm phán Tòa án tối cao của Thủy Quốc.

...

Neuvillette ăn mặc trang trọng chỉnh tề đang ngồi ở bàn làm việc tỉ mỉ xem xét văn kiện, đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa phòng nhanh chóng đóng lại.

Hắn không ngẩng đầu lên nói: "Như tôi đã nói, trong khoảng thời gian này không ai được phép quấy rầy tôi." - Trong lời nói bình tĩnh của Neuvillette mang theo ý không vui, "Mời đi ra ngoài."

"Ngay cả ta cũng không được?"

Một giọng nữ đột nhiên xuất hiện bên tai Neuvillette, hắn cảm nhận được mái tóc xanh kia đang cọ vào một bên má.

Đó là Furina.

Neuvillette nhanh chóng quay đầu về phía vị thần của mình, nhưng Furina đã đứng dậy trước khi môi hắn kịp chạm vào môi nàng và rời đi với một tiếng cười khúc khích.

...

"Bây giờ là giờ hành chính." Hắn không đứng dậy, mà chỉ ngẩng lên nhìn nàng, "Ngài có chỉ thị gì?"

"A~ Buồn quá, ta không thể đến mà không có chỉ thị sao?"

Furina khẽ nhướng mày, cười nói rằng nàng ấy đang buồn, đôi mắt giống như những viên ngọc bích rực rỡ với nhiều màu sắc khác nhau, tỏa sáng trước mặt Neuvillette. Hắn không cử động gì, chỉ ngồi im chờ đợi hành động tiếp theo của nàng.

Furina nhẹ nhàng thở ra, đưa người lại sát gần mặt hắn, bao phủ hắn trong hương thơm của mình. Sau đó nàng chen vào giữa bàn ghế, trèo lên ngồi vào lòng hắn, cơ thể nhỏ nhắn của nàng nằm gọn trong vòng tay to lớn của hắn rất dễ dàng.

Neuvillette không ngăn cản nàng, hắn dùng hai tay siết chặt tay vịn, lưng và đầu dựa vào lưng ghế. Cơ bắp chân căng thẳng, hắn cứ nhìn nàng chằm chằm, không chút biểu cảm, chỉ có trên gương mặt là ngày càng nhiều và nhiều nếp nhăn (tạm thời) hơn. Đôi lông mày hắn nhíu lại, thể hiện ra một số thay đổi về cảm xúc.

...

Furina ngồi thẳng dậy, ghé sát người hắn, vén tóc hắn ra và dùng hai tay ôm lấy mặt, bắt hắn phải ngước lên, Neuvillette cũng theo sức mà ngước nhìn nàng.

Furina luồn một bàn tay vào tóc Neuvillette, tay còn lại vén những sợi tóc trên trán ra, để lộ khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của hắn. Phải gọi là hắn đẹp đến động lòng người, đẹp một cách thanh tĩnh và thoát tục, nhưng với những hành động ngay lúc này của nàng, phỏng chừng Đại thẩm phán cũng khó mà duy trì được uy nghiêm đúng không?

Furina đặt một nụ hôn lên trán Neuvillette, hắn không kìm được nhắm mắt muốn trốn thoát, nhưng lại bị hai tay nàng ôm lấy mặt, luồn vào tóc hắn làm cho bất động, hành động của hắn khiến nàng nở lên một nụ cười mỉm.

"Để ta hôn ngươi đi... Ta sẽ nghiêm túc đọc những tài liệu tiếp theo khi chúng được gửi tới."

Sự trốn tránh của Neuvillette trở nên ít dữ dội hơn, mở mắt ra thì thấy Furina đang hôn lên má hắn, đôi môi mềm mại của nàng lả lướt trên từng tấc da tấc thịt.

"Đây... Ta sẽ đến gặp trực tiếp các quan chức yêu cầu phỏng vấn trong hôm sau."

Ngón tay cái của Furina nhẹ nhàng miết lên cánh môi mỏng của hắn.

"Và đây nữa... Ta hứa chắc chắn sẽ ngoan ngoãn hợp tác với ngươi trong phiên tòa sắp tới mà."

Neuvillette không di chuyển. Furina thỏa mãn cười ra tiếng, nàng rướn người hôn lên môi hắn, hắn không tự chủ được mà hé miệng, mặc cho nàng cắn lấy môi lưỡi của mình, giống như đang thưởng thức đồ ăn ngon. Hô hấp dần dần có chút nặng nề, mãi cho đến giây trước khi nàng nghiến răng thật mạnh, hắn đã tóm lấy quai hàm của nàng ngay lập tức và đẩy nàng ra một khoảng.

Nàng gục đầu vào tay hắn, mắt ươn ướt, nàng bĩu môi và trách móc nhìn hắn. Trái cổ của Neuvillette hết cuộn lên rồi lại lăn xuống, sau đó hắn cố gắng hạ thấp giọng nói: "Để cho môi bị thương sẽ hủy hoại tôn nghiêm toàn vẹn của ngài đấy."

Furina vui vẻ nở nụ cười, nàng nắm lấy tay Neuvillette, một tay đỡ cằm hắn, dùng ngón trỏ gõ gõ: "A~ Ta hiểu rồi, cho nên, chỉ cần không để lại dấu vết là được thôi đúng không?"

Neuvillette không nói mà chỉ nhìn nàng rất lâu. Nụ cười ác độc như vậy, nhưng trên mặt cô gái lại lộ vẻ thuần khiết đáng yêu, khiến người ta không khỏi cảm thấy khó chịu. Ít nhất thì Neuvillette cũng nghĩ rằng mình không thể làm được, không bao giờ làm được.

"Không, ta sai rồi." Furina thay đổi lại lời nói, ngón trỏ chỉ vào trái tim của hắn.

"... Là dấu vết không thể để người khác nhìn thấy mới phải."

...

Câu trả lời của nàng là tiếng đóng nhẹ của khóa cửa.

Cuối cùng, Neuvillette không thể chịu đựng được nữa, hắn cúi người về phía trước, cởi mũ Furina ra, giữ lấy gáy nàng và hôn nàng thật mạnh, nuốt xuống tiếng cười giòn tan giữa môi và răng.

___________

HẾT.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net