Chương 11:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màu nước mắt là 1 MV với nội dung bách hợp. Những cú twist không ngờ ở cái kết khiến Denis áp lực nhiều. Cậu tự đặt ra cho mình 1 mục tiêu cả về thẩm mĩ lẫn bố cục trình chiếu.
Quay MV xong cũng là lúc Denis và Quân lại bận rộn với hậu kì. Vài người ở AD trợ giúp thực sự không đủ. Sẽ có những giây phút căng thẳng dẫn đến cãi nhau vì cả Quân và Denis đều có chính kiến của mình. Denis rất khó tính trong công việc, cậu ấy luôn bay bổng với những ý tưởng của mình, Quân thì hơi khác 1 chút, cậu ấy không mường tượng ra được và chỉ nhìn thấy những gì được vạch sẵn.
Thế nhưng Quân vẫn là điểm yếu nhất của Denis. Chỉ cần người kia trêu đùa vài câu, hay quan tâm những việc nhỏ nhặt, Denis sẽ cảm động lắm và tha lỗi tất cả. Người thiếu thốn tình cảm như Denis sẽ luôn yếu lòng, bề ngoài lành lạnh khó gần nhưng cậu ấy sẽ không đề phòng với bất cứ ai được gọi là "thân"
Tròn 1 tháng, công tác hậu kỳ cũng đã xong. Quân hôm ấy đang đi gặp vài đối tác truyền thông, Denis xem lại mấy lượt rồi mới nhắn cho cậu.
"MV em làm xong rồi, anh có muốn xem qua không?"
"Em cứ thấy được là được. Nhưng xem ngày nào phù hợp thì nói với anh trước để anh chuẩn bị họp báo."
Bên kia vọng qua điện thoại tiếng nói cười huyên náo. Denis nhíu mày, cái giọng khi say của Quân báo rằng người kia lại uống rượu.
Bình thường Quân sẽ cố gắng giữ cổ họng, cậu không uống đồ có ga và có cồn. Thế nhưng việc tách ra và không có công ty chủ quản khiến mọi việc khó khăn hơn nhiều. Gia đình Quân vẫn luôn ủng hộ và sẽ giúp hết khả năng, nhưng có những việc vẫn phải tự mình cố gắng.
"Anh có về được không? Em đến đón anh nhé?"
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, Denis nghe thấy tiếng cụng li vang lên.
"Em qua đi, anh gửi địa chỉ"
Denis tắt máy tính, túm đại 1 chiếc áo khoác rồi vội vã lên xe taxi.
Nhà hàng nằm trên đường Ngô Quyền. Quân rất thích hẹn gặp đối tác ở đây, vì đủ riêng tư và lịch sự. Căn phòng VIP đặt cuối dãy hành lang, Denis theo chân phục vụ bước vào.
Bàn tiệc hình tròn đặt giữa phòng, và những gương mặt lạ lẫm Denis chưa gặp bao giờ. Cậu vẫn biết gia đình Quân quyền thế, cậu vẫn biết vòng quan hệ của Quân rất rộng. Thế nhưng mỗi lần khám phá ra là 1 lần cậu choáng váng.

- Đây là tổng biên báo lao động, báo tuổi trẻ, báo pháp luật,...
Quân đặt vào tay Denis 1 li rượu vang, giới thiệu cậu với từng người. Mục đích ngày hôm nay Quân hẹn gặp những người ấy vì sắp tới cậu sẽ làm họp báo màu nước mắt. Cậu muốn đầu tư và đặt trọn tâm huyết cho MV này. Denis thấy căng thẳng, khoé môi cậu kéo lên 1 nụ cười gượng gạo. Đứng trước những vị quyền cao chức trọng ở đây cậu bỗng thấy mình thật nhỏ bé. Quân kín đáo nắm lấy cánh tay Denis vỗ về.
Denis trước giờ không giỏi ngoại giao, mối quan hệ cũng ít, nếu vẫn giữ cái tính ấy sự nghiệp của Denis sẽ không phát triển được. Cậu ấy giỏi và có năng lực, nhưng giới giải trí khắc nghiệt chỉ thế thôi là không đủ. Quân may mắn hơn người khác, cậu được sự ủng hộ từ gia đình. Cậu có thể đường đường chính chính theo con đường nghệ thuật mà không ai dùng "luật ngầm" với cậu. Thế nhưng dù quyền thế đến đâu, cậu cũng không thể 1 tay che trời. Và cách tốt nhất để 2 người yên bình ở bên nhau là cùng lớn mạnh, cùng phát triển.
Dù có lúc Quân cũng nghĩ rằng khi Denis thành công, sẽ lại là 1 Khắc Hưng tiếp theo muốn buộc cậu vào khuôn khổ. Muốn áp chế cậu và xoay cậu trong 1 cái lồng chật hẹp.
Rượu vang không mạnh, Denis áp tay lên má thấy khuôn mặt nóng ran. Cậu nhìn quanh, tìm kiếm cho mình 1 ngụm nước lạnh để tỉnh táo.
Chai nước khoáng rất tự nhiên đặt ngay trước mắt.
Quân vẫn cười cười nói nói với người khác, nhưng chưa bao giờ rời sự chú ý khỏi cậu.
Các tổng biên hỏi Denis vài câu xã giao, mời cậu vài ly rượu, Denis bắt đầu thấy ngộp thở, vì rượu và vì không khí quá đỗi trịnh trọng ấy. Cậu vô thức nép người cạnh Quân hơn 1 chút.
Tiệc tàn, mọi người rời đi hết, khi ấy chỉ còn Quân và Denis ngồi lại. Bấy giờ cậu mới dám thở mạnh. Quân thấy buồn cười. Ban nãy nhìn trang phục biết ngay Denis không chuẩn bị gì mà đến đây luôn. Mọi thứ có hơi đường đột. Nhưng Quân nghĩ cũng đã đến lúc cho Denis tiếp xúc dần dần với thế giới này.
Các chủ studio, hotboy hotgirl, các nhạc sĩ band nhạc mới chỉ là bề nổi. Người quyết định việc có được hay không chính là truyền thông báo chí, nâng lên hay đạp xuống cũng là truyền thông báo chí mà ra.
Mối quen biết của cậu chỉ bé xíu xiu gói gọn trong thế giới nghệ thuật cậu tạo ra, và Quân muốn Denis dùng những điều ấy phát triển bản thân, cũng chính là phát triển vững vàng mối quan hệ của cả 2 người.
- Từ giờ anh sẽ dẫn em đi các buổi ngoại giao cùng với anh. Bận đấy Denis ạ. Nhưng sau khi có chỗ đứng rồi, em và anh cũng dễ thở hơn nhiều.
Quân nới nới cổ áo. Ban nãy cậu uống khá nhiều, rượu vang nhẹ, cậu không say nhưng nóng và khó chịu.
- Em không giỏi ngoại giao. - người kia miễn cưỡng nói.
- Anh muốn tốt cho em thôi. Với cả mối quan hệ mà chỉ 1 người tiến còn 1 người cứ mãi dậm chân tại chỗ. Anh nghĩ là không bền. Anh thì không muốn thế. Trước đây anh chỉ làm công tác đào tạo, bây giờ muốn làm ca sĩ là 1 lĩnh vực khác rồi. Phải khác đi em à.
Denis suy nghĩ 1 lát rồi gật đầu. Cậu chưa bao giờ tiếp xúc với giới nghệ sĩ. Cậu không giỏi ăn nói, nhưng cậu cảm nhận thấy Quân thực sự nghiêm túc với sự nghiệp của cả 2, và cậu muốn thử.
Quân từng bước từng bước, kéo Denis khỏi cái vỏ ốc bấy lâu nay cậu tạo dựng.
Người đàn ông ấy tinh tế, khéo léo, biết cậu cần gì. Sẽ luôn dùng cách này hay cách khác ở bên cạnh cậu. Bờ vai Quân vững chãi, và thực sự thế giới của Denis bấy lâu nay chỉ quanh quẩn nơi Quân tạo ra.
...
Bảo vệ dưới sảnh chung cư của Quân đã quá quen với Denis. Cậu trai ấy lễ phép và hiền lành. Thời gian trước sẽ đều đặn đến vào cuối giờ chiều và ở lại đến tận đêm mới về.
- Qua chơi à cháu?
Denis nghe thấy giọng nói quen thuộc, cậu quay đầu lại. Là 1 người đàn ông trung niên với gương mặt phúc hậu. Người này nhìn qua thì khó tính nhưng rất tình cảm và tâm lý. Khoảng thời gian Quân tự nhốt mình trong phòng, chính bác ấy là người chứng kiến Denis lủi thủi đi đi về về hàng ngày. Đêm đến sẽ có lúc cậu vì mệt mỏi mà lẳng lặng ngồi ở ghế đá suy nghĩ, và bác ấy cũng sẽ ngắn gọn hỏi thăm cậu vài câu, ít thôi nhưng khiến tâm trạng Denis khá hơn nhiều lắm.
- Vâng ạ! Bác vẫn khoẻ chứ ạ?
- Ừ. Đã lâu không gặp cháu rồi.
Denis ấm áp và ngoan ngoãn. Hơn 1 năm qua Quân đưa cậu ấy đi gặp nhiều người, và dù là với ai Denis cũng giữ thái độ như thế. Quân thấy thoải mái, vì cái cách đối xử với mọi người khiến cậu biết Denis là thật lòng.
Căn chung cư của Quân vẫn giữ nguyên như thế. 2 con mèo vừa thấy chủ đã vội vã chạy lại gần. Cọ cọ người vào chân Denis. Mấy tháng qua Quân bận xây xẩm mặt mày, hàng ngày giúp việc sẽ qua nhà dọn dẹp thay cậu chăm sóc 2 bé mèo. Quân thường về nhà lúc đêm muộn và cậu mệt đến mức chẳng muốn đụng đến việc gì nữa.
Denis 2 tay bế 2 bé mèo lên. Hôn chụt 1 cái. Đã lâu không gặp nhưng chúng nó vẫn nhớ cậu.
- Em uống trà nhé. Anh pha.
- Ok anh.
- Chúng nó có vẻ thích em hơn anh. Chết thật.
Denis khúc khích cười. Quân là người đưa chúng nó về và chăm sóc trước, nhưng Denis lại chịu khó chơi cùng chúng nó nhiều hơn.
Quân là 1 cái máy nói. Dù hôm nay có hơi men trong người thì cậu vẫn đủ sức chòng ghẹo Denis. Người kia tức lắm, rõ ràng cậu đã đề phòng rồi nhưng những trò đùa tinh quái của Quân không bao giờ thiếu. Denis sẽ vô tư tin nó là thật, mắt chữ A mồm chữ O, và rồi lại bị cái nụ cười gian tà của Quân biết rằng mình bị đánh lừa.
Denis là nơi bình yên nhất Quân có thể tìm thấy. Không cần gồng người lên làm ai đó vĩ đại. Sau 1 ngày bận rộn, về đến nhà Quân cởi được chiếc mặt nạ đang đeo ấy là vì có cậu.
...
Chuông điện thoại réo inh ỏi đến lần thứ 3 Denis mới tỉnh, cậu lần tìm trên tab đầu giường, thấy vị trí đồ đạc có gì đấy sai sai. Denis mở mắt, mất 1 lúc mới nhớ ra mình ngủ lại nhà Quân.
Là cuộc gọi từ trợ lý của Quân.
- Anh ơi! - Denis buồn ngủ, cậu lay lay người nằm cạnh.
Quân rất mệt, cả đêm qua nói chuyện với Denis, đến gần sáng mới ngủ được 1 chút nên cậu lười nhác tắt tiếng.
Trợ lý đầu bên kia nhấp nhổm như ngồi trên đống lửa. Trưa nay có show diễn và đến giờ vẫn không liên lạc được với Quân. Cô đứng dưới sảng chung cư, nhìn căn hộ của Quân vẫn buông rèm kín mít. Rõ ràng là ngủ quên trời đất và quên cả lịch làm việc.
Denis thấy không ổn. Gọi Quân thì không được, mà điện thoại thì vẫn vang từng hồi chuông ầm ĩ. Cậu ngồi hẳn dậy, lẳng lặng đến bên cửa sổ kéo rèm.
Quân bị ánh mặt trời chiếu thẳng mặt, cậu cáu kỉnh úp cả người xuống. Bực mình thật sự.
Bóng hình lấp ló ở cửa sổ đập vào mắt trợ lý. Cô ngỡ ngàng vài giây.
Quân là người sống có nguyên tắc, sẽ không ai được phép ngủ cùng giường với cậu.
Cô vẫn biết mối quan hệ của Quân và Denis khác thường. Chỉ là không ngờ đã phát triển đến mức này.
—-TBC—-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net