Chương 1: Trở về
Mười năm ... mười năm không phải là quá dài nhưng cũng không ngắn , nó vừa đủ để một người thay đổi , để chuẩn bị kế hoạch TRẢ THÙ
* * *
5 giờ sáng , phu nhân tập đoàn Lâm Thị còn đang say giấc bỗng chuông điện thoại của bà reo lên .Lệ Tiên mơ màng nhấc máy , cũng không buồn nhìn xem là ai gọi "alo ! Ai vậy". Đầu giây bên kia, một giọng nữ thanh nhẹ vang lên "Mẹ ! Con về rồi" .Lâm phu nhân có chút luống cuống , đáp " Tiểu Ân à? Con về nước rồi sao ? Đang ở sân bay à" "Không ! Con đang ở trước biệt thự rồi , mẹ ra mở cửa cho con" "Ờ được" . Lệ Tiên vốn nghĩ con gái mình cả đời không về nước nữa nhưng ngơ đâu cô vẫn về . Đối với bà ta cô về lần này cũng tốt , về rồi thì cũng nên tiện thể chuyển nhượng lại cổ phần cho bà ta . Vì thế mà Lệ Tiên mới dùng giọng điệu nhẹ nhàng lạ thường nói chuyện với con gái.
* * *
An Huệ Ân đứng ngoài cổng , cô nhìn ngắm nơi đã từng là nhà cô , ngôi nhà tuy chỉ có bà và cô nhưng nó tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Sau khi bà mất nơi này liền bị bọn họ chiếm , vậy mà chiếm tới 12 năm rồi . Nhưng như vậy thì đã sao , lần này cô quay về là để trả thù , cô sẽ đòi lại tất cả bao gồm cả căn biệt thự này .
* * *
Sáu giờ ba mươi phút sáng...
Xung đột vậy mà chỉ một câu nói của bà ta liên dừng lại .
Sau bữa sáng , An Huệ Ân lấy cớ đi gặp bạn , định ra ngoài , Lệ Tiên liền hỏi "con đi gặp bạn nào vậy?" , An Huệ Ân nghĩ một lúc liền nói "con đi gặp trợ lý của An đại tiểu thư" , Lệ Tiên bất ngờ hỏi "là An tiểu thư của tập đoàn AK ." "Vâng ! Hôm nay cô ấy nhận chức tổng giám đốc , con thiết kế hội trường cùng sân khấu cho cô ấy , hôm nay sẽ xuất hiện cùng trợ lý An Sùng"- nhìn đồng hồ , rồi cô nói tiếp "Muộn rồi , con đi đây" . Lệ Tiên mặt tươi cười nói "được , được , con đi đi". Trong lòng Lệ Tiên mừng thầm , tưởng rằng sắp được thêm mấy phần vinh quanh nhưng An Huệ Ân nào mang đến vinh hiển gì , cô lần này quay về là để Lâm gia lâm nguy cơ mà .
An Huệ Ân tư chất không hề tầm thường , thời còn đi học lại nổi danh khắp cả nước , nhưng rồi những thành tựu mà cô đạt được đều bị hủy hoại bởi Lâm gia bọn họ . Cả đời này cô sẽ không quên ...
* * *
Trong lễ nhận chức của An đại tiểu , vậy mà cô ấy không đến , chỉ có trợ lý tới đại diện . Nhưng phong viên không để ý lắm tới chuyện này bởi người giàu bao giờ chẳng vậy , bận rộn và kiêu căng , tuỳ tiện lấy một cớ vắng mặt đám tang người thân còn được huống hồ lễ nhận chức . Nhưng bọn họ vẫn có bài để viết ...
Khi trợ lý An bước vào , đi sau anh ta là cô gái tai tiếng bậc nhất mà mười năm trước bỗng dưng đi du học rồi mất tăm một thời gian - Lệ Tiểu Ân . Cô ngồi ở hàng ghế giành cho bạn bè và khách quý khiến ai ai cũng bất ngờ . 15 phút sau buổi lễ , thông tin Lệ Tiểu Ân cùng An gia đại tiểu thư có quen biết lan chuyền khắp nơi . Đám phóng viên viết theo đúng sự thật còn người đọc thì chỉ biết dùng "sự thật" của quá khứ để mỉa mai cô . Nhưng cô cũng không cần quan tâm . Bọn họ nói cô "thấy sang bắc quàng làm họ" cô chỉ xem qua rồi cười mỉa một cái .
Cô về rồi , thật sự về rồi thì sẽ cho bọn họ thấy đắc tội với cô sẽ phải trả giá thế nào . An Huệ Ân ngồi trong phòng , nhìn tin tức rồi thầm nghĩ "Vũng nước bẩn này nên trả lại cho chủ của nó rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net