chương pa : phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổng tài Đíc lép dạo trên con đường vắng, từng cơn gió đùng đùng thổi tới bay hàng long mi giả dài 2m. Chi kêm trộn hất tóc, những hạt gàu bay như mùa tuyết đầu tiên.

- Ủa, ngừi wen nè - một thứ âm thanh quen thuộc cất lên.

Chi đíc lép quay người.

- Cô Linh đấy ư?

- Ýe ít mí.

- Lâu khôm gặp, sạp dép cô dạo nằy thía nào?

- Dạo này lùm ăn như kon trym non, còn nguyn 51 đôy như ngằy tôy gụp ank, mỗi lần nhìn 51 đôy dép còn ngyn ấy, tôy lạik nhớ đếnk ank - mĩ nữ e thẹn địc tủm tỉm.

- 51 đôi sao?

- Ýe

- Được, lấy tôy một đôi - mễ nam nghều khủ.

- Được gòy, size dò của anh là pao nhiu? - vừa hỏi, cô vừa nghĩ bụng :" ụa dì ngụ dị chủ tệch công ti kêm chộn sủ pơ bủh mà nghều, thặc thú dị".

- À 38 - nghĩ thầm nốt : " cô ấy đang hum mộ mìn, khôm biết có nên tiết lộ cho cô ấy dìa diệc mìn dừa bị lừa hết củ phần công ty đả dậy còn gánh khoản nợ khổng lồ xo dới mìn của hiện tại, dờ chỉ còn là một tên nghều kíc sác khôm có chỗ đễ ẻ."

- Ồ, anh may đó, tôy còn đúng 2 đôy size 38 : 1 là đôy dép lào ắc quỹ sák bỏy mào đỏ đen bonus kon đại bàn cực chiến, 2 lằ đôi dếp lào mào hường phấn hẻllo kít ty siu củte bonus cái nơ mào hồng lúp lánh cực xênh. Ank trọn đi.

- Nghe hãi dị, hmmmmm tôy trọn... iêm - mắt cà dựt kun nghều.

- Sốk vá, cho 3 hũ kêm lm sính lễ đi gòy đồnk í.

- Dỡn trứ lấy đôy t2 nka pằ.

- Ỏki, dà dì ank đả tặng tôy một hủ kêm gấc ngol nên tôy sẻ dủm dá cho anh từ 30k còn 29,5k - Cười xinh đẹp.

Tổnk tài đíc lép dừa thò tay vào túi lấy tiền, vừa hỏi :

- À dạo này còn làm điệp viên không hay trĩ bán dép thôi?

- Dờ pán ế quó nào có kèo ngon thì lùm típ. Nè dép nè mang du đi, nhìn dáng chỵ thục nử dị chắc đeo đệp lứm - dừa nói dừa thọt dép dô chân anh.

Anh dừa mang dép dừa nói :

- Thế... cô có thể dúp tôy không, níu cô đồng ý chúng ta sẻ đi vào dấn đề luôn - anh bày ra vẻ mặt nghiêm trọng.

- Dô, ế vá gòy.

------- 2 người vào một quán cà phê lỏlita có mấy em hầu gái ngồi bàn chuyện----------

- Chuyện là tui mới dừa bị cha kia lừa hết củ phần công ti.

- Vá ghê gứm.

- Dà dờ tui đả mấc hết liên lặc dà thông tin của chả, cô có thỉa dúp tôi trứ?

- Õki, đây trĩ là chiện nhõ nhắn củte đối dới tôy thôy - cô trảnh địc nhìn anh gật gật.

Anh nhìn cô cũng gật gật, hai người nhìn như hai con lật đật trước sự dè bĩu của nhưn diên và khách hàng trong quán.

-----------Ngày hôm sau-----------------

Cô điệp viên dép lào sau nhiều năm đã lục nghề, dờ cô đang ăn ở không.
Đang ăn ở không thì cô mắc ẻ nhưng nhà vệ sinh ở nhà đã bị nghẹc do cô 1 ngày ẻ 8 lần. Cô chạy đi kiếm nhà vệ sinh công cộng, vì nhà gần bệnh viện nên cô tấp thẳng du đó.
Vào nhà vệ sinh, cô chờ mãi nhưng người trong đó vẫn không ra.

-Ê làm dì lâu dậy mắ bộ ăn ở không ở chỏng hay dì - cô tức giận thét ra tiếng địc do mắc ẻ.

- Chờ xíu mấy nay bị đao đíc nên ẻ hơi lâu xíu - Giọng nói nghẹn ngào cất lên.

- Dì dọng bủh dị pằ, bộ đao đíc vá khók hã - Cô điệp diên dỡ thóy nhìu chịn.

- Hong pằ, chũ íu là do ức chế thằng bồ hõng ga pồ của tui thôy é pằ. - Giọng nói trong nhà vệ sin vọng ra.

- Chời ơi dị hã pằ, ẻ lẹ rồi ga đây tum xự dí tui nè pằ, đang tăm chạng dữ lắm.

- Õki bay bi.

Một lúc sau, cô gái với gương mặt tiều tụy do ung thư đíc bước ra :

- Bà tên dì á pằ cho dễ xưn hô.

Cô gái cũng tiếp lời sau 1 vài tiếng ho khan :

- Bủh á pằ.

- Gòy Bủh chờ tui xíu nha tui ẻ lẹ lắm pồ tui gọy tui lằ đờ lắc ắ.

5 phút sau...
Từ nhà vệ sinh bước ra là 1 cô điệp viên với tâm trang rất tâm trạng sau khi giải quyết nỗi buồn, nhìn Bủh, cô nói :

- Đựt gòy đi thôy.

Vậy là 2 người xách đíc lên phòng bệnh của Bủh.

- Rồi bà kễ đi pằ.

- Ỏki, chiện là.................. dị đó pằ - Cô kễ với giọng điệu xay xưa.

"Ũa phan, nào là mỏn ni nào là bõ trốn, cuen dữ dị ta." - Linh đíc bự điệp diên dép lào si nghỉ.
Nghĩ xong cô vội móc chong túi ra chiếc nokita với 7748 tính năng nhịm màu khác nhau nhắn cho Tổng Tài kêm chộn.

- Phan, wifi là dì dị pằ.

- Wifi là : Bịnh viện tâm thằn, Pass : giamdocdepchainhut. - Chả lời xong ho khan thêm vài ba tiếng.

Cô Điệp viên mở mess. Bấm vào "Chũ tịch kêm trộn xiêu kích trắng Chi"

Phãi người anh đang
tìm tên Ảhihi, có 3000
cộng lông dò dà chưn bị thúi
hõng?
                                           ●đúm đúm, chả                                             
                                            đó giơ chưn thúi                                                
                                            khiến tôi bị suy                                      
                                             nhược rồi cướp                                        
                                              60% cô phần                                             
                                             công ty xong bõ
                                             chốn đó.

○Ũmg tôy đang ỡ dí
pồ của chả, mẻ tên Bủh.
                                        ●Chấn động dị.
○bị ung thư đíc
dai đọn sủper cúi.
                                        ●gòy có lấy đựt
                                         thông tin dì hong?
○Có trứ, hiện tại
anh ta đang ỡ piệc thự
giên tại thành phố
Lmao. Ngoài ga anh ta
còn có sở thíc lấy tiền
trùi đíc khi đi ẻ.
                                       ● vá sốc gòy.

○Địa trĩ cụ thỉa là :
Huyện sủper Lmao, đường

Lâu đài tình ái, Ấp con
trym non.
                                       ●Có nên xông
                                          thẳng đến trỗ đó
                                           khôm?
○Anh bị khùm hõ,
phải đem theo sạp dếp
cụa tôt bắc ank ta
mua hết trứ.
-----------cột trò chiện quá dài nên tua-----
Chốt lại, 2 người họ quyết định đem theo hủ kem cốt gia truyền nhà họ đíc lép và chiếc chảo 20 năm tuổi của cô điệp diên, cùng sạp dép được chở trên chiếc xe lam từ đời nào.

- Anh đem theo dì ? - Cô điệp diên dò hõi.

- Tôy đem theo hủ kêm cốt da chiền.

- Gòi có tác dụng dì pằ. - ???

- Đem theo ụp du mặc chả đó trứ sao mắ.

Xau đó 2 người lên chiếc xe cũ của cô điệp diên. Tổng tài Chi lần đầu đi xe cà dựt như vậy nên còn bỡ ngờ, đíc vá lép không kìm nổi nên dăng qua dăng lại.  cô địp diên phóng xe ùn ụn, bốc đầu dù dù rồi kẹp tổng tài du nách cho đỡ dăng.

Tới nơi, hai người khí thế đùng đùng bước vào, và bằng một phép thần thông hoặc một âm mu nào đó của nhóm chíc, họ đả chiến thắng.
Tổng tài thò tay du túi, móc tiền ga mua hết sạp dép của cô điệp diên, cô điệp diên cảm lạnh tí thì bậc khók.
.
.
.
(Sau đó cô điệp diên bị móc túi bay tiền dà quay dề với tổng tài, thành lập một tập đoàn khác sản xuất dép lào kích trắng)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net