Thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


.

Lại một ngày hắn không nhìn thấy mặt trời,đã 2 tuần mưa rồi chưa biết bao giờ ngớt,hắn lại sầu não một cách kì lạ.Ly cafe óng hổi đứa con nuôi hắn yêu quý vừa mang lên phòng làm việc cho hắn vài phút trước,tiếng đồng hồ kêu tích tắctừng giây từng phút một trôi qua,cơn mưa kia vẫn chưa ngớt,ánh mặt trời chưa được tỏa ánh nắng ban mai mà nó nên tỏa.Hắn nhìn lên trước trần trắng tinh không một vết bẩn nào,hầu như mỡi tuần phòng làm việc của hắn cũng được rọn sạch sẽ,hắn không thích bề bộn cho lắm nhưng vẫn hay bầy giấy tờ lộn xộn trên bàn làm việc. 

-Thật khó chịu mà.

 Hắn cúi người xuống,mở ngăn tủ kế bên ra lôi ra một hộp thuốc,không ai biết hắn uống thuốc đấy làm gì,không ai biết cả.Hắn uống làm gì?hắn bị trầm cảm thuốc cũng khiến hắn ổn hơn 'một chút' khi khỏi phải nhớ đến người yêu quá cố của mình,khỏi nhớ về người mẹ chết vì căn bệnh ông thư,người dì bị cha coi là kẻ thay thế cho mẹ mình.Hắn suy nghĩ nhiều,nhiều đến mức hắn có khi còn trả nhớ bản thân mình là ai.từng giờ,từng giờ trôi qua ánh sáng mặt trời tỏa ra đã chiếu qua chiếc rèm của bên căn phòng làm vệc của hắn.Ánh nắng chiếu trên khuân mặt điển trai tự nhiên ấy.Hắn chợt tỉnh khỏi giấc ngủ của hắn,ngồi giậy mà đi đến bên chiếc ban công phòng làm việc của hắn. 

-Ta nên mua hoa đến chỗ em ấy nhỉ? 

Nói rồi hắn đi xuống tàng dưới,tầm này khách cũng ít hắn cũng tranh thủ một chút.Lái chiếc xe của mình mà đi đến một tiệm hoa gần đó mua lấy một bó hoa hướng dương.Hắn nhờ nhân viên gói bằng một bó giấy màu trong,nhìn ánh mặt trời chiếu vào bó hoa khiến lòng người sao xuyến làm sao.Hắn mua xong hoa thì lái chiếc xe đến nghĩa trang của vợ mình,ngôi mộ của em nằm rất gần cánh đồng hướng dương hắn trồng tặng em khi em còn sống nhưng thật không may em đã chết rồi,chết một cách an nhàn.

 -Ryna tôi đến thăm em này/nở một nụ cười/ 

Hắn ngồi bên cạnh mộ em,tâm sự về những thứ mà vài tuần nay hắn chưa kể cho em,hắn kể về tiệm bánh,về mọi người trong tuần vừa qua.Hắn như cảm nhận được em đang vừa lắng nghe vừa ôm lấy hắn.

 -Tôi nhớ em lắm...

.

.

.

.

.

.

.

Suy ko vậy;-;


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net