từng là

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


giấc mơ thứ mười một : p1nkbvnny

tags : giương vỡ không lành, có đề cập đến cái chết, death ending(?),

kiếp sau của 'me you'

chúc bạn đọc vui vẻ(dù nó cũng không vui lắm)

I,

sau chia tay, lee sanghyeok nửa đêm nhắn tin hỏi kim hyukkyu có buồn không, kim hyukkyu cảm thấy anh uống nhầm thuốc rồi mới làm vậy. người nói chia tay là anh, người níu kéo là anh. em nếu nói không tiếc chúng ta quá khứ, chắc chẳn sẽ là kẻ nói dối tệ nhất thế gian. em yêu anh, kim hyukkyu yêu lee sanghyeok hơn cả thế. anh là ngoại lệ của em, là người mà em bất chấp tất cả để được bên anh, dù chỉ một giây.

nếu được phép, anh muốn quay lại khoảnh khắc chúng ta chia tay, anh sẽ nói anh yêu em, anh không muốn chúng ta cứ thế mà bỏ lỡ một cuộc đời có nhau. xin lỗi vì đã rời đi trước, nhưng em ơi đâu phải do anh, do họ muốn chúng ta phải lìa xa, họ bắt ép anh phải rời bỏ em, đâu phải anh muốn đâu em. đâu phải yêu nhau là có thể bên nhau? nếu dễ thế, chúng ta đâu chia tay làm gì. anh đang vì tương lai của chúng ta, vì một tương lai tốt đẹp hơn cho cả anh và em

kim hyukkyu sống xa anh chẳng dễ dàng, không biết chăm sóc bản thân gì cả, em không thể sống thiếu anh được, bên anh, em chẳng phải làm gì. nhưng em cũng đừng vì vậy mà sống tệ bạc với bản thân. anh không còn ở bên em, lo được cho em nữa đâu, tập cách sống một mình đi em à, anh chẳng quay lại đâu. dù anh từng là người nói, anh có thể cho em cuộc sống em mong muốn, một mái nhà ấm, anh sẽ là người đầu tiên, cũng như người cuối cùng. anh đã tự biến mình thành kẻ thất hứa, em cũng đừng biến mình thành kẻ đáng thương chứ. người đáng trách, đáng bị bỏ rơi là anh kia mà.

em biết được ánh mắt của anh luôn hướng về em dù ta chỉ là người yêu cũ, anh giấu kém quá đấy,người cũ suýt thành chồng tương lai ạ. đừng cứ nhường cho em, thiên vị em như lúc ta còn yêu nhau chứ? ta kết thúc rồi mà anh ơi. ta của thời niên thiếu, cái thời vô tư không lo nghĩ, còn chẳng quan tâm nhau như thế. em chỉ muốn làm bạn của anh, tệ lắm thì là người dưng, em không muốn làm người anh từng thương đâu.

xa nhau lâu như vậy, em mới hiểu, thiếu anh, em vẫn sống rất tốt. chỉ thật tâm em biết, em vẫn còn yêu anh nhiều lắm, em không thể hiện ra, em cũng có danh dự, tự trọng của mình mà.

em muốn hỏi anh, năm tháng đó có bao nhiêu thật lòng.

II,

em biết, vì chúng ta mà anh đã cố gắng rất nhiều, em cũng thế mà. vậy tại sao em vẫn còn trụ được, anh đã từ bỏ rồi. em không phải đã làm rất tốt sao? hà cớ gì anh đi xa thế, anh đi rồi có về không? anh từng nói, nơi nào có em, nơi đó là nhà. em chờ anh đến mòn mỏi, đến kiệt quệ, vẫn chẳng thấy bóng dáng của anh.

anh có biết tình yêu sâu đậm là gì không? là khoảnh khắc đứng trước cửa tử, em vẫn sẽ gọi tên anh. may thật, lúc đó anh đã ở đấy. dù em chẳng muốn biết lí do tại sao anh lại ở căn hộ của em cũng là căn hộ cũ của chúng ta. em tưởng mình đến khi sắp chết rồi mà vẫn ngu muội đến mức tưởng tượng ra hình bóng của anh, em đến khi chết, cũng muốn ở bên cạnh anh. ông trời thương em, hoặc không muốn thấy anh rơi nước mắt, nên đã ban cho em một cơ hội được sống.

khoảnh khắc em mở mắt, khung cảnh xung quanh hiện rõ dần, em thấy anh, thấy anh đang rơi nước mắt vì em. vậy là trong tim anh, em vẫn được chia phần. em vẫn là đứa trẻ ngoan, anh nhỉ dù trẻ ngoan thì sẽ không làm phiền người dưng vậy đâu.

anh đã sớm không còn em bên cạnh nữa, trước khi ta chia xa, anh đã nói mong em gặp được người sẵn sàng hi sinh tất cả vì em, luôn ở bên cạnh em, và yêu em hơn anh gấp tỉ lần. mắc cười thật, anh có bao giờ yêu em à, em không cần người như anh mong, em cần anh.

đối với người có tín gưỡng, thường sẽ đi cầu nguyện. em là người theo đạo, em luôn cầu cho anh hạnh phúc, cầu cho ta rồi sẽ trùng phùng. tiếc là nó sẽ chẳng thành sự thật, bởi vì nó là điều sai trái. như con tim anh vô tình và độc ác nhưng em vẫn không đi còn đường khác.

em đánh mất bản thân trên con đường tìm tình yêu của anh, tình yêu đau, hay chỉ em?

em đã gặp gỡ rất nhiều người, đã không ít lần nghĩ đến tình yêu ngọt ngào. nói ra anh có thể không tin, em từng từ chối hơn chục người chỉ để nhận được cái gật đầu của anh. sau này em hiểu, thích một người là sẽ luôn dành thời gian cho người đó, kể ra thời gian dành cho bản thân. anh không thích em, nên trong lịch trình của anh, chẳng có ngày nào cho em

em rất ghét cái từ 'lần cuối', bởi vì nó luôn luôn mang nghĩa là kết thúc. em không muốn, lần cuối ta nắm tay dưới danh nghĩa người yêu. sau này ta xa nhau, ta sẽ vẫn chạm mặt nhau, hồi mình yêu nhau cũng thế mà. một khi em vẫn còn là tuyển thủ chơi vị trí xạ thủ cho kt rolster, ta vẫn sẽ gặp nhau trên lol park. em trân trọng tất cả thời gian còn lại, năm sau em đâu còn ở đây nữa. em không gặp anh được, tiếc thật đấy. 2 năm em về, anh liệu đã quen người mới chưa nhỉ

nhưng em mong rằng, dù em không gặp anh nữa, anh vẫn sẽ nhớ đến em, nhớ đến một thời ta bên nhau. 11 năm cũng không phải quá dài, nhưng nó cũng là cả một sự nghiệp của em. ta yêu nhau từ những ngày đầu của anh, và kết thúc vào những ngày cuối của em.

III,

em rất sợ phải đối mặt với anh, em không muốn thất bại trước anh. em đã thua anh ở đường tình, đường đua em cũng thua. nước mắt của em là chiến lợi phẩm của anh. những lần thất bại trước anh, em không thể kìm được nước mắt, em là người mau nước mắt, chỉ với anh thôi. mỗi lần em thất bại, đều là chiến công của anh. em kém cỏi quá anh à, em lúc nào cũng chỉ giậm chân tại chỗ, mãi chẳng tiến được. làm sao xứng với anh đây, không môn đăng hộ đối, làm sao bên nhau.

em khao khát muốn chiến thắng anh thêm một lần, đã lâu lắm rồi từ ngày em đánh bại anh, nâng chiếc cúp danh giá bằng cả đời em. đó là giấc mơ mà em dành ra chín năm để thực hiện, khoảnh khắc quay đầu nhìn gương mặt hụt hẫng của anh, em càng mong năm sau sẽ là năm của anh, thật lòng đấy anh à. cảm xúc của em, thay đổi từ khi biết anh. năm 2015, em xuất sắc dành chiến thắng trước một skt hùng mạnh, đó là chiếc cúp msi đầu tiên của em. và cũng là chiến thắng đầu tiên của em trước anh. đây là chiến thắng thứ hai, chắc em không còn cơ hội nữa rồi

nhưng chẳng biết tự bao giờ, trong thâm tâm em đã mong mỏi một ngày nào đó, em và anh sẽ khoác chung một màu áo. ta xuất phát cũng một thời điểm, nhưng anh còn thành công hơn cả em, vĩ đại hơn tất cả. em ngưỡng mộ lắm chứ, em làm gì đủ tư cách để chung chiến tuyến với anh.

em luôn là dõi theo anh, em tự tin rằng, trên thế giới này không ai thật lòng thích anh hơn em. em theo đuổi anh lâu thế, chả lẽ bên em khó đến thế sao.

em sợ, ta bên nhau là thói quen, chứ chẳng có nổi một rung động. dù sao thì, lúc em ngỏ lời với anh, anh cũng chẳng nói gì. sáng hôm sau, anh đến trước nhà đón em, đó coi như câu đồng ý mà anh không thể nói ra. giờ em mới ngợ ra, hình như anh chưa từng nói lời yêu nào với em cả. vậy mà em từng chắc cú rằng anh yêu em hơn những người ngoài kia.

lee sanghyeok, trừ cái tuyệt tình ra, thì phải nói là hoàn hảo, tới mức mà hôn môi, làm tình với người mình không yêu. và cái người xấu số đó lại là kim hyukkyu. yêu lâu đến mức cả cái lol park này không ai là không biết. ngày ta quen nhau, anh còn từng bị khủng bố tin nhắn chỉ vì lỡ cướp đi bạch nguyệt quang của họ. bây giờ vẫn vậy, chỉ là thay vì cướp đi, thì là làm tổn thương.

ngày ta chia xa, ai cũng tiếc đứt ruột, tình đẹp đến mấy cũng tan bởi vì sự dịu dàng chỉ dành cho người xứng đáng. em không phải người cùng anh đi đến đầu bạc răng long, tại sao lại gọi là xứng đáng được

some people do not really love you, they just love you because you love them.

IV,

đã bao lâu kể từ ngày ta không chung lối nữa rồi em nhỉ? chắc em đã quên đi cái thằng tồi tệ này rồi. anh hỏi em có buồn không, anh chỉ muốn níu lấy một tí hi vọng em vẫn còn thương anh. nếu lúc đó, em nói có, em còn yêu anh. anh sẽ chẳng ngại gì bất chấp tất cả để quay lại con đường xưa mà ta cùng đi. sợ rằng em đã đổi đường khác từ lâu

anh nói chia tay em, cha anh không cho mình quen nhau. đắng cay hơn, gia đình em cũng tìm anh, bảo anh hãy buông tha cho tương lai của em. anh biết vì anh, em đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, anh không muốn em phải khổ sở vì anh. anh chọn trả em về tự do, còn anh ở lại đây bảo vệ ngôi nhà của chúng ta, kỉ niệm của chúng ta. anh không thể nó sụp xuống, nó sẽ đè lên người anh mất.

anh biết, em rất ghét anh, hận anh. dẫu vậy, anh vẫn bắt gặp em ở dưới ghế khán giả của t1, và em vẫn mang theo chiếc áo in chữ 'faker' dù em không mặc nó. em chắc không ghét anh đến mức vứt nó đi đâu ha.

năm ngoái, khi anh nâng chiếc cup danh giá, đánh dấu ngày trở về của vương triều đỏ, anh đã thoáng thấy em khóc. em khóc vì hạnh phúc của anh đúng không em à. minseok kể với anh, em đến vì anh, chứ không phải em ấy. em không thể nghĩ được lúc đấy anh đã vui như thế nào đâu. chắc do bùa lợi lạc đà nên tâm trạng anh vui lắm.

người ta nói, anh chỉ có liên minh huyền thoại thôi, ngẫm lại đúng thật. kể từ ngày em rời đi, cuộc sống anh chỉ có ăn,ngủ,luyện tập. anh sống kép kín mình hơn, không có em, anh chẳng có lí do gì để tuần nào cũng lên lịch trình đi chơi. không có người mình muốn đi cùng, thì cũng chỉ là chuyến đi vô nghĩa, nhạt toẹt.

V,

không chỉ có em vướng mắc với những thói quen cũ, chính anh cũng thế. đừng hỏi anh tại sao anh biết, minseok kể cho anh cả đấy. anh vẫn luôn để lại những tờ giấy note xung quanh nhà, giống như hồi ta quen nhau. nó tạo cho anh cảm giác như mình vẫn còn yêu. anh cảm thấy bản thân được chữa lành.

anh vẫn sẽ như thói quen, vẫn sẽ nấu bữa sáng cho hai người, rồi lại cố gắng nuốt hết, vừa no vừa buồn nôn. anh vẫn sẽ chào em mỗi khi đi làm về, khác với hồi xưa, thứ anh chào là bức ảnh em cười với đôi mắt đỏ hoe khi anh tặng nhẫn cho em để kỉ niệm 10 năm bên nhau. em lúc đấy oà khóc như một đứa trẻ vậy, sụt sịt đáng yêu lắm. giá như khoảnh khắc đó dừng lại mãi mãi, nhỉ em. thậm chí, trên ngón áp út của em vẫn lấp lánh ánh kim cương.

em liệu có từng thật tâm suy nghĩ rằng, ước mơ, khát vọng của anh, chỉ là em và liên minh huyền thoại không? danh hiệu anh có rồi, thậm chí còn đầy đủ, nhiều hơn với ước mơ của anh ở những ngày đầu. mỗi em là anh vụt mất thôi, lạc rồi, tìm không nổi. tìm rồi, cũng chưa chắc đã giữ được.

anh đã từng rất tò mò, em sau chia tay sống thế nào rồi. em liệu có còn bỏ bữa không, có thức khuya không, anh không ở đây, chẳng ai than phiền về việc ăn uống của em nữa, em có thấy nhẹ nhõm hơn không. em liệu có cảm thấy trống vắng sau khi anh rời đi không hay em đã sớm quên từ lâu.

anh lén để chìa khoá vào túi em, anh mong có ngày nào đó em sẽ về nhà. ở nơi ấy, luôn có anh dang tay đón lấy. hiện thực vả anh một cái đau điếng, em thậm chí còn chẳng quay lại lấy một lần.

mộng tưởng lớn nhất của anh là em, ngàn lần cũng là em

sau chia tay em có tự trách mình không, nếu có thì đừng như vậy nhé. em chẳng có lỗi gì hết, là anh chưa đủ can đảm để bảo vệ tình yêu của ta. anh không cần em phải tha lỗi cho anh, em sống một cuộc đời không hối tiếc là được,anh yêu em nhiều hơn cả thế.

IV,

em khi ta yêu nhau, có hỏi anh, tại sao lúc em tỏ tình, anh lại không nói gì. anh của khi ấy, sợ rằng đó chỉ là một trò bông đùa, anh làm sao dám tin, người anh ôm mộng suốt bao lâu cũng thích anh, ông trời tốt với anh thế sao.

anh đúng là chưa từng nói yêu em, anh là người hay ngại, anh thường không thổ lộ tình cảm của mình ra ngoài, nên anh chọn dùng hành động để quan tâm em. anh biết em cần nhưng lời nói an ủi, nhưng những lúc như thế, anh chẳng hiểu sao mình không mở miệng ra nói được, như có gì chặn họng vậy. nếu em biết anh như này, chắc sẽ bảo rằng anh nhu nhược, anh chấp nhận mà.

nếu anh được ban cho một điều ước, anh ước rằng, anh và em sẽ bên nhau cả trên khán đài và ngoài khán đài. anh không cần cuộc sống xa hoa, chỉ đơn thuần là có em. tiếc rằng, đành phải đợi thêm một kiếp nữa vậy. mong rằng em và anh của kiếp sau, sẽ mãi bên nhau. đừng như ta kiếp này.

VII,

bỗng dưng một ngày của 2 năm sau, anh nhận được tin nhắn từ người tên 'kim hyukkyu'. nội dung tin nhắn, đại khái là tuần tới là đám cưới của em, mong anh sẽ đến với tư cách một người bạn cũ. trái tim lee sanghyeok vỡ tan thành từng mảnh. em ấy nhanh như vậy đã kết hôn rồi, trong khi anh vẫn đang chìm trong quá khứ có em.

anh vẫn đến đám cưới của em như đã hứa, lặng người nhìn em trao nụ hôn với người kia như ta đã từng làm. anh thấy giương mặt mình mặt chát, tầm nhìn cũng mờ dần đi. ánh sáng của anh, không còn là của anh nữa, không còn bên cạnh anh như trước.

một ngày sau đám cưới của cựu xạ thủ nhà kt rolster, là tin về cái chết của quỷ vương bất diệt của liên minh huyền thoại. anh đã tự sát, chỉ để lại một dòng chữ 'anh yêu em kim hyukkyu, chúc em hạnh phúc'.

đám giỗ của anh cũng được tổ chức, khác với những người khác, kim hyukkyu chỉ ngồi im một góc, lặng lẽ rơi những giọt nướt mắt. anh bảo em phải hạnh phúc, không có anh, sao gọi là hạnh phúc. em còn chưa kịp giải thích cho anh về đám cưới giả của em. em làm vậy chỉ để qua mắt cha mẹ, chứ người kia cũng chẳng yêu chẳng thương gì em.

kết thúc đám giỗ, mẹ anh có hẹn em ra nói chuyện. mẹ xin lỗi em, vì đã ngăn cản tình yêu của hai đứa. bây giờ em mới biết, anh đã âm thầm chịu đựng những gì. em ôm mẹ khóc to. ta cứ thế mà lạc mất nhau.

VIII,

những năm trở đi, em với người kia cũng đã ly hôn. em trở lại với cuộc sống cô đơn, và không có anh. mẹ em cũng chẳng than vãn gì nữa, bởi bà biết bà đã sai rồi. em thường xuyên đến thăm anh vào mỗi cuối tuần, em giờ đã mua lại căn nhà của ta. may quá, nhà chưa có ai ở nên đồ đạc vẫn giữ nguyên. em đã xin mẹ anh, để đồ của anh ở lại. em ôm di vật của anh, tựa vào tường, mắt nhắm chặt lại.

báo trang nhất, sau 2 năm khi cựu tuyển thủ lee sanghyeok tự sát tại nhà riêng, là hình ảnh kim hyukkyu ôm bức ảnh của hai đứa, cơ thể lạnh ngắt. từ giờ anh sẽ không cô đơn nữa, bởi vì đã có em bên cạnh rồi, em xin lỗi vì đã đến muộn. chẳng dám mơ thêm một kiếp nữa, mình dừng ở đây thôi anh à.

nếu thuận lợi, hẹn em vào ngày nắng vàng ươm. nếu không thuận lợi, vậy gặp nhau vào ngày mưa đã tạnh.

end.

giấc mơ thứ mười ba : SannyCoconut


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net