Cuộc thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình có chút lưu ý cho các bạn là nếu viết comment cho mình thì đừng viết mấy từ bậy bạ vào nhé, nếu không mình sẽ bơ đó! Vẫn như vậy, càng nhiều comment và vote thì càng nhanh có chap mới! Mình thấy chúng chưa có nhiều nên....mình sẽ ra khá là chậm chạp đấy nhá!

°° ° ° ° ° ° ° ° ° ° ° ° ° °
Phổ biến luật nè! Hai người chơi sẽ đua cạm bẫy và đích sẽ là một cây xúc xích, ai lấy được cây xúc xích và quay về trước là thắng! :-)

_Cuộc thi chính thức bắt đầu!

Bùng!
Tiếng nổ của hai chiếc xe mô tô vang lên trong tích tắc. Aprodite nhếch môi, tên này đừng hòng cướp được chiến thắng của cô. Đích cũng không xa lắm, chỉ có đường hơi khó đi chút xíu thôi. Nào là bẫy gai xuyên thấu, bãi lửa, trên đường có một mỏm đá cách ngang bên kia và ở dưới toàn là nước, hai con cá mập to bự đang ngồi vểnh râu chờ mồi tới...( nghĩa là còn rất nhiều cái bẫy khác!)

( au: trời ơi thế này mà bà Giải bảo khó đi chút xíu, mắt có vấn đề rồi mọi người ơi! CG: au à! Lâu lâu không được dạy dỗ nên nhàn rỗi sinh nông nổi hả?! Có cần chị giúp không?*nghiến răng * au :À thôi không cần đâu ạ! * toát mồ hôi *)

_ Trời ơi đây là đường đua hay đường đi đến địa ngục vậy! _ Calipso xé toạc gói poca màu đỏ cho thêm phần gay cấn. Nói theo kiểu" quan trọng hóa vấn đề " là " đổ dầu vào lửa. "
_ Cậu nghĩ Aprodite sẽ thắng chứ!_ Hera chu chu môi hỏi Athena trông đáng yêu hết sức.
_ Tất nhiên! Cậu ấy tuyệt đối không bao giờ thua đâu!_ Athena khẽ đáp, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía cuộc đua.
Có vẻ những cạm bẫy này không gây khó dễ gì cho Aprodite. Cô nhẹ nhàng vượt qua những cái chông gai bằng cách lạng lách. Mái tóc hồng của cô tung bay trong gió. Thật quyến"gũ "chết người! Aprodite nhẹ nhàng, từ tốn mà duyên dáng, cao sang. Đằng sau, Cool kid cũng đang đuổi sát nút mà không có cách nào vượt lên được. Một phần vì gặp đối thủ quá mạnh, một phần là anh chú ý đến cô gái tóc xanh biển ồn ào kia.

Cách đó không xa, có hai đứa con gái đang tranh ăn bim bim và hai đứa còn lại can ngăn hết cách.
_ Đừng keo kiệt vậy chứ Calipso! Cho mình ăn với!
_ Actermix! Cứ bình tĩnh! Cậu tự lấy thì gói poca này thành cái bị rỗng mất!
_ Ya! Đừng có như vậy!
_ Các cậu! Ê mặt quá đi à! Người ta đang nhìn đó! _ Hera ái ngại nhìn xung quanh, hàng trăm cặp mắt đang nhìn vào mình.
Can ngăn mãi không được hai đứa dở hơi, Athena trên đầu bốc khói nghi ngút:
_IM! Tập trung xem Amprodite thi đấu đi!
Cả chỗ nàý trật tự đến mức nghe thấy cả tiếng thở. Khi đó, Amprodite thở dài thật khẽ vì mấy đứa bạn của mình, chỉ còn một thử thách nữa là hai con cá mập nhàn rỗi nữa thôi. Cô liếm mép, tăng tốc tối đa từ khoảng cách 20m, đến gần bờ vực, cô nhất phanh, làm lực để bay lên, giống như một chiếc đòn bẩy vậy. Cool kid ngớ người, đây là cách bí mật trong đua xe mà! Do chủ tịch tập đoàn đẳng cấp nào đó nghĩ ra, anh may mắn biết được. Còn cô ta là thân phận gì chứ? Có điều anh biết , cô lại là con gái cưng của chủ tịch tập đoàn đó! Các sao nữ cười vui vẻ, gã này coi thường các cô quá rồi! Aprodite đã lấy được cây xúc xích thơm nức mũi làm con trâu nướng và cái bình nào đó mắt sáng như đèn ô tô đồng thanh kêu lên:
_ Của mình!

Cool kid tức giận, lần đầu tiên có người cướp được cờ của anh đấy. Nhưng không sao, còn đoạn đường quay về nữa cơ mà! Aprodite đang chạy phòng phía trước thì xe hắn bất ngờ quẹo lại cách cô 5m. Với khoảng cách này thể nào cô cũng vấp phải xe anh, không chết cũng tàn phế. Ai nấy đều sợ hãi. Riêng Artemix mỉm cười tin tưởng và tất nhiên không khỏi làm Cool kid phân tâm. Xe của Aprodite lao đến thì cô bớt chợt rời khỏi chiếc xe và nhảy lên cao. Xe cô va phải xe của anh và lộn hai vòng trên không rồi đáp xuống đất cùng lúc cô nhảy xuống, ngồi lên xe và phóng đi. Hắn ta há hốc mồm. Cô về đích trước con mắt kinh ngạc, đưa cho Calipso cái xúc xích đó. Artemix đau lòng nhìn cô ăn ngon lành, miệng vêu ra thì thấy một hộp sữa dơ trước mặt, ngẩng lên là Cool kid. Bỗng nhiên Artemix nhận ra điều gì đó, đưa tay lên mặt anh và xé toạc ra chiếc mặt nạ, hãi hùng hét lên:
Sư ca ca!
Và tất nhiên, anh chàng Cool kid đó ôm chầm lấy cô, vui mừng nói:
_ tiểu Bảo Bảo!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net