Chương ⁰⁷ : Kì thi học kì một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

.

.

Tính từ lúc buổi đi học ngoại khóa của tụi nó thì chỉ còn một tháng nữa sẽ là buổi thi học kì một đầu tiên ở trường mới của tụi khối mười . Có đứa thì lao tâm học điên cuồng trong đó lại có đứa vẫn còn ham chơi chưa nghĩ đến . Tất nhiên trong đấy luôn luôn có những thành phần nửa vời của lớp 10A3 đây .

- Xử Vân đang làm gì thế ? - Một cậu bạn bàn trên ngó đầu xuống hỏi .

- Học bài chứ làm gì nữa . Hôm nay có kiểm tra một tiết môn sử mà . - Hà Xử Vân lên tiếng đáp lại , còn chỉ chỉ vào cuốn tập tài liệu môn sử .

Cậu chàng đó cũng chỉ nói vài câu nữa rồi quay lên lại học bài . Không chỉ Hà Xử Vân mà còn có Châu Uyển Kết , Diệp Bảo Nhiên và cả Lâm Phong Ngư nữa . Mỗi đứa một bàn lo chăm chú vừa học vừa làm bài để chuẩn bị cho kì thi học kì một sắp tới . Chỉ riêng cái tụm còn lại là chả học gì cũng chả thèm đụng tay đến bài tập , tụi nó tụm năm sáu cái đầu lại bàn tán xôn xao về những chuyện linh tinh trên trời dưới đất gì đó .

- Giời mấy đứa này sao lại càng ngày càng siêng thế kia chứ . - La Kim Nguyệt bĩu môi nói , nhỏ là lớp trưởng mà còn chưa học chữ nào mà lớp phó đã ôn cả đống bài tập thế kia rồi .

- Mày nói hay , còn một tháng nữa là thi học kì rồi . Bây giờ không siêng thì đợi đến đời nào nữa . - Lý Tư Giải vỗ vào đầu nó chỉ trích .

- Thế mày có học bài làm bài chưa ? - Đông Phương Tử

- Ơ thì...thì chưa , nhưng tao vẫn có thể thi được . - Lý Tư Giải đảo mắt nói

- Đây thế mà nói người ta , mày cũng tự tin quá đấy nhờ . - Ngô Thiên Nhã cười đểu trêu nó , Lý Tư Giải không phục đập bàn nói :

- Đương nhiên tao tự tin rồi , tốt hơn là điểm của tao cao hơn tụi bây .

- Thế cũng ráng khoe khi nào hơn điểm Kết Kết đi rồi hẵng nói à . - Ngô Nguyên Bình híp híp đôi mắt nói , tay còn chỉ trỏ về phía ai kia .

Nhỏ tức điên máu đến chả muốn cãi so đo với tụi nó nữa hẩm hực quay về chỗ ngồi của mình , moi chiếc điện thoại ra ngã ngửa ghế ra sau chơi vài ván Liên minh cho đỡ tức . Vậy mà vừa mới vào game thì chuông đã reo vang lên , nhỏ tức đến nổi muốn đập nát luôn chiếc điện thoại . Đám bên kia thấy tình thế kia thì ôm bụng cười hả ha , hả dạ tụi nó lắm mà .

Vài phút sau đó , cô giáo bước vào lớp học với vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày . Đặt cuốn tài liệu xuống bàn đã quay sang hỏi lớp trưởng :

- Hôm nay lớp có ai vắng tiết ?

Nhỏ vội đứng dậy nhìn quay lớp một lượt rồi lên tiếng đáp :

- Vắng bạn Trạch Dương , Song Quân và Tuấn Mã thưa cô .

Bà cô gật đầu phất tay bảo nó ngồi xuống , lật lật từng trang sách ra rồi bắt đầu buổi học tiết đầu .

.

.

.

Trong khi đó...

Ở giữa khu trung tâm thương mại lớn nhất Bắc Kinh có ba thằng nhóc khoác trên người bộ đồng phục trường Bắc Kinh 101 , chiếc cặp đeo cheo qua một bên miệng thì cười nói không ngừng .

Hôm nay ở trung tâm thương mại có mở một cuộc thi đấu game thủ dành cho các game thủ nổi tiếng thi đấu với nhau trong nước . Đây là một sự kiện lớn cứ cách hai năm sẽ có một sự kiên lớn diễn ra , cuộc thi trong nước này là cuộc thi quyết định nhóm nào sẽ được đi ra nước ngoài đấu với các nước khác . Vì vậy cứ tới mỗi năm diễn ra sự kiện là khán giả đến đông rườm rượp chật kín cả khán phòng .

Cả ba anh chàng vui vẻ cầm trong tay chiếc vé , mà người thích thú nhất có lẽ là Trịnh Song Quân . Cậu đã phải nhịn ăn bữa sáng cả tháng trời đến đau cả dạ dày chỉ để có thể mua được chiếc vé vào cổng này . Cậu chàng không phải là một tên nghiện game quá trớn , nhưng chơi game thì giỏi đến không tưởng nếu thực sự có thể tạo một nhóm game thủ chắc chắn Trịnh Song Quân chính là tay bắn súng cừ nhất nhóm .

Cả ba mua mỗi người hai cây gậy nhựa phát sáng màu đỏ rực , chọn cho mình một chỗ ngồi có thể gọi là dễ nhìn thấy nhất . Vừa hào hứng vừa nôn nao về cuộc đấu game thủ lần này . Vì sao lại vậy thì phải nhắc đến nhóm K&K vừa mới thành lập cách đây một năm , họ được dẫn dắt bởi một người cực kì cực kì suất xắc trong game thủ - Hàn Thương Ngôn . Vì thế nên cái nhóm đó mới nổi tiếng rần rần đến như vậy , đã thế đội trưởng của nhóm ấy cũng rất là ngầu quá đi . Nhưng không phải chỉ vậy mà họ nổi tiếng đâu mà cái quan trọng nhất đấy là tay đấu cừ khôi của mỗi thành viên trong nhóm K&K .

- Nè cậu nghĩ xem giữa S&P và K&K thì ai sẽ thắng đây .

- Tất nhiên là S&P rồi . Còn phải hỏi .

- Nhưng... chẳng phải đội K&K có Hàn Thương Ngôn sao , họ cũng đâu thể xem thường .

- Cậu nói hay chặn lẽ có Hàn Thương Ngôn thôi là đủ , cậu đúng là chả hiểu biết gì về game thủ . Để tôi nói cậu nghe...

Hai cô gái ngồi phía hàng dãy của đội S&P nói rõ to đến đội bên cạnh còn nghe được . Rõ ràng là cố ý , Trịnh Song Quân bĩu môi . Khinh .

- Gì mà nói tự tin như thế , lại khẳng định chắc nịch thế kia lúc thua thì đừng nhục mặt . - Trịnh Song Quân hất cằm kiêu ngạo .

- Này này cậu nói gì thế hả . Á á chỉ là một nhóc học sinh phổ thông mà đã lên mặt thế kia . - Cô gái tức giận quay phắt lại cũng cao thượng không kém .

- Học sinh thì sao liên quan gì tới cô chứ . - Cao Tuấn Mã híp híp mắt tay thì chỉ chỉ cô .

- Cô ? Chị đây mới hai mươi sáu tuổi thôi đấy nhé . - Cô gái nhấn mạnh chữ ' cô ' , đập tay lên ngực vỗ vỗ nói .

Thế là cả ba người cãi qua cãi lại riết ầm ầm lên cả khán phòng , xém tí nữa thì bị bảo vệ đuổi ra ngoài .

- Hai bây cãi đủ chưa ? - Trương Trạch Dương chống cằm nhìn hai đứa thở hổn hển kia .

- CHƯA !!! - Cả hai cùng đồng thanh .

Trương Trạch Dương tạch lưỡi chịu thua hai đứa này , dù tuổi có lệch nhau đi nữa thì hai thằng con trai cãi nhau với một đứa con gái mà không thấy nhục cũng phải nể . Cậu đưa hai lon coca cho hai người lại quay lại với chiếc điện thoại đang cầm trên tay .

Thực cậu không định đi đâu nhưng vì hai đứa này rủ rê mãi nên cũng đành đi theo , nhìn thế chứ cậu lại chẳng biết mấy cái như game thủ gì đó đâu . Nếu nó được thay vào đó là boxing thì cậu nhất định sẽ đi ngay .

Ba mươi phút sau , cuộc thi đấu game thủ cuối cùng cũng bắt đầu . Hai đội vừa bước ra sân khấu là cả khán đài reo hò ầm ĩ lên , những cây phát sáng đỏ trắng thay phiên nhau quẫy đều trên không . Cuộc thi rất nhanh đã bắt đầu , dẫn đầu vẫn là đội trưởng đội K&K đã giết được hai người bên phía kia , đồng thời bên K&K cũng đã mất một người .

- Đúng rồi đúng rồi , bắn chết hắn đi . - Trịnh Song Quân hò hét lên chỉ cây phát sáng về phía màng hình chiếu .

- Coi chừng , đúng quất ngay đấy . - Cả Cao Tuấn Mã cũng réo theo cậu , tay quơ quơ gậy sáng tứa lung tung .

Phía bên cô chị gái lúc nãy cũng hùng hồ không kém , la lên ầm ầm quyết không chịu thua . Cũng chỉ có Trương Trạch Dương là bình tĩnh xem nhất , vừa xem trận đấu vừa ấn máy điện thoại . Chả biết là nhắn với ai lại nhắn liên tục không rời như thế .

Trận đấu diễn ra suốt một tiếng đồng hồ , chỉ còn lại đội trưởng đội K&K và hai đội bên đội S&P , xác suất này tính ra mãi thì lợi thế vẫn thuộc về đội S&P hơn . Trịnh Song Quân Cao Tuấn Mã ngồi cắn lấy cắn để những móng tay của mình , đến chân cũng rung cầm cập lên . Giờ mà họ thua thì sẽ mất cơ hội được đi ra thi đấu nước ngoài mất , đã thế còn phải đợi đến hai năm sau mới thi đấu lại thì sẽ lỡ mất những đối thủ mạnh ngoài kia .

Một sự im lặng bao trùm cả khán đài , tất cả đều nín thở nhìn lên màng hình chiếu hồi hộp còn hơn cả khi xem điểm thi .

Một giây...

Hai giây...

Ba giây...

Cả khán đài lại hò reo ầm lên , thực chất là một nửa khán đài . Tiếng vỗ tay hoan hô đều đều đến lạ , cộng thêm tiếng của mc nói vang mãi thôi .

- Xin chúc mừng đội K&K đã chiến thắngggggg .

Hai ông tướng ôm nhau vui mừng đã thế còn không quên quay sang chế giễu bà chị lúc nãy , bà chị chỉ tức điên lên đỏ hết cả mặt tay nắm thành quyền chỉ chực chờ muốn đấm thẳng vào bản mặt uất ơ của hai đứa nhóc chết tiệt kia .

Sau khi chiếc cúp được trao tận tay cho đội trưởng đội K&K và vài lời phát biểu từ họ thì các khán giả cũng dần dần ra về hết . Cả ba lại bắt xe trở về trường , đúng là có trốn thiệt nhưng chỉ trốn hai tiết đầu thui . Chứ tiết sau còn có bài kiểm tra một tiết không thể trốn .

.

.

.

- Mau lên mau lên đi .

- Đừng có hối tao đang qua đây này .

- Hai bây bé bé cái mỏ thôi , còn chừng bị bắt là chết cả ba bầy giờ . - Cao Tuấn Mã quất cùi trỏ thẳng vào lưng thằng bên cạnh khiển trách .

Chật vật mãi một hồi lâu cuối cùng cả ba cũng treo qua được tường , nhưng chưa vui mừng được bao lâu thì đang nghe được giọng nói quen thuộc phát ra phía sau họ .

- Trèo tường cũng không tệ quá nhể ? - Câu nửa hỏi nửa nghiêm ấy khiến cả ba giật bắn , họ quay lại cười trừ...

- Vân tỷ tỷ .

- Còn dám xách địt quay lại trường được nữa hả ? Ba đứa bây cũng giỏi lắm , tao sẽ ghi nhận vụ việc hôm nay . - Hà Xử Vân chỉ chỉ cây bút bi vào từng người nói rồi lại dở cuốn sổ tay ra tính viết gì đó .

- Ấy Vân tỷ tỷ à đừng có ghi lỗi bọn này mà . - Ba cậu vội nắm chặt giữ lấy tay cầm viết của nhỏ .

- Bọn tao... bọn tao sẽ đãi mày một chầu ăn lẩu được không ? - Cao Tuấn Mã đôi mắt long lanh hướng về phía nhỏ .

- Đúng đúng , bao cả trà sữa một tháng luôn . - Trương Trạch Dương cũng hùa theo nói .

Hà Xử Vân chỉ ba cặp mắt long lanh kia chiếu đến chói cả mắt , nhỏ miễn cưỡng thở dài :

- Thôi được tao sẽ chấp nhận đi ăn lẩu và uống trà sữa một tháng .

" Nói cứ như là bị cưỡng ép không bằng " - Thâm tâm ba tên này nghĩ thế .

- Nhưng có một điều kiện nữa , còn một tháng là thi học kì rồi . Nên từ giờ ba đứa bây sẽ phải đi học kèm . - Hà Xử Vân khoang tay trước ngực dõ dạc nói .

- Gì chứ !!!!

Trong lớp học...

- Vậy mày tính dạy kèm cả ba đứ tụi nó à . - Diệp Bảo Nhiên chống tay lên bàn , trong lòng nhỏ thì toàn là bánh với bánh .

- Không . Tao có nhờ Kết Kết rồi , cậu ấy sẽ kèm Trạch Dương , tao kèm thằng Tuấn Mã . - Hà Xử Vân trả lời dứt khoát tay cũng tiện mà bóc miếng bánh lên ăn .

- Thế còn Song Quân ? - Nhỏ lại hỏi .

- Mày đấy .

- Giề ???

- Đừng ngạc nhiên vậy chứ , lúc đầu tao có nhờ Mỹ Liên nhưng nhỏ bảo...

' ... cái này thì không được rồi , sắp tới clb của tao khá bận với lại Song Quân ngốc như thế có dạy kèm cậu ta cũng như không thôi '

- Vậy thì tao có kèm ổng cũng như không có khác chỗ nào đâu . - Diệp Bảo Nhiên ấm ức khóc không ra một giọt nước mắt nào .

- Thôi nào khác nhau cả hết . Cố lên . - Hà Xử Vân cười tít mắt cổ vũ cô bạn của mình .

- Nhưng...

- Nếu mày dạy kèm nó thi điểm cao thì tao sẽ đưa mày đi ăn lẩu cùng .

- Được nhất chí nói là phải làm đấy nha . - Diệp Bảo Nhiên đập tay lên bàn hào hừng , nhỏ chạy lon ton đến chỗ Trịnh Song Quân . Nhỏ đặt tay lên vài cậu nở một nụ cười rất chi là tươi rói , trên mặt cậu hiện giờ chỉ toàn những mồ hôi hộp chạy ròng ròng .

Không khác gì Trịnh Song Quân , cả Cao Tuấn Mã và cậu đều có biểu hiện như thế , nếu biết trước chuyện này sẽ xảy ra cậu đã không nghe mấy lời rủ rê kia của hai tên ngốc này . Lâm Phong Ngư vỗ vỗ vai cậu an ủi , gặp trúng Châu Uyển Kết là đời cậu tàn canh thật rồi . Đông Phương Tử cũng hiểu được nỗi khổ của Cao Tuấn Mã , à không còn hơn thế nữa vì cậu chàng cũng đã từng ' được ' đích thân Hà Xử Vân dạy kèm .

Chuyện này cũng mau chóng kết thúc sau tiếng chuông reo lên , tiết tiếp theo là môn sử cũng là tiết kiểm tra một tiết . Mấy đứa học bài rồi thì lòng đầy tự tin nắm chắc trên bàn kiểm tra sẽ một trăm điểm còn cái tụi chưa học thì khỏi nói nhiều .

La Kim Nguyệt loay hoay nãy giờ mãi vẫn chưa khoang vào câu nào trên giấy kiểm tra , lại ngó lên đằng trước mắt...

" Học bài rồi sao ? Lại làm nhanh như vậy . "

Nhỏ liền nghĩ cách , xé một mẩu giấy nhỏ viết vài câu lên đấy rồi chờ cô giáo không chú ý mà quẳng lên bàn trên . Cậu trai thấy mẩu giấy mở ra xem thử bên trong viết .

" Giúp tớ bài kiểm tra hôm nay đi , hôm nay sẽ bao cậu một chầu kem mới ra . "

Cậu trai kia không phản ứng gì lại quẳng lại mẩu giấy lúc nãy xuống , nhỏ hớn hở mở ra xem . Quả thực là có hiệu lực không ngờ cậu bạn này lại tốt đến vậy cho nhỏ hết tất cả đáp án , nhỏ vui vẻ khoang vào các câu đáp án .

Bên Lý Tư Giải khỏi cực nhọc gì vì đã có Ngô Nguyên Bình , nhỏ chỉ cần ngó qua một cái là chép được hết đáp án ngay . Dù sao cậu cũng chả nói gì mà còn đẩy cả bài kiểm tra sang cho nhỏ chép lia lịa luôn .

Đông Phương Tử thì phải nài nĩ mãi cô bạn cùng bàn dùng mọi cách nhỏ mới chịu cho chép , nhỏ cũng giữ giá lắm chứ trong tâm khoái thấy mồ được đại gia đẹp trai nhờ vả năn nỉ ai mà chả khoái .

Ngô Thiên Nhã khỏi cần xin xỏ năn nỉ gì , tự giác cậu bạn bên cạnh đẩy bài kiểm tra thẳng qua bàn nhỏ khi vừa mới làm xong . Nhỏ còn chưa kịp mở miệng nói gì nữa là đúng thật quả là hot girl khối mười có khác .

Cao Tuấn Mã ngồi cạnh Lâm Phong Ngư nên cũng có chút khó khăn khi phải nói đủ lời ' mật ngọt ' với cậu thì cậu mới miễn cưỡng cho xem chứ ông đây không dễ cho ai xem bài kiểm tra ổng đâu .

Trịnh Song Quân khỏi nói có cô bạn thanh mai trúc mã ngồi cạnh rồi thì cỡ nào mà chả giúp cậu , Trần Mỹ Liên cũng quá hiểu tính cậu rồi nên có nói thế nào cũng thế .

Còn lại Trương Trạch Dương cậu là ngồi có một mình nên không hỏi được bài cộng thêm cái khuôn mặt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta thế kia ai dám chỉ bài ổng . Nhưng thui ai lại để bạn mình bị lẻ loi như thế được chứ nhể nên là á Châu Uyển Kết nhỏ mới giúp đỡ một lần nữa thôi , nhỏ quẳng cho cậu một mẩu giấy nhỏ . Cậu hiểu ý cũng mau chép vào ngay .

Thế là cái bài kiểm tra hôm nay diễn ra rất suôn sẻ nha , đến buổi chiều khi được ra ngoài cả đám rủ nhau đi ăn kem tất nhiên La Kim Nguyệt cũng phải dắt theo cậu bạn bàn trên theo cùng như đã hứa . Thế là bay hết một nửa số tiền tiêu vặt trong tháng của nhỏ .

.

.

.

Vào cái giờ dạy kèm thì họ sẽ lấy giờ tự học để dạy ba tên lười biếng kia . Một bàn là một bầu không khí giả sử nhu bên phía bàn...

Hà Xử Vân Cao Tuấn Mã

- Cái này sai rồi , phải áp dụng vào công thức này đây nè .

- ...

- Cái này cũng sai luôn , không là sai cả đống bài . Tuấn Mã rốt cuộc nãy giờ mày có nghe tao giảng gì không vậy hả ?

- ... có... nhưng nó lọt hết qua tai bên kia rồi .

- Cao-Tuấn-Mã . Mày giỡn mặt tao à , học hết công thức này cho tao .

Cái cặp dạy kèm này ồn nhất lớp luôn chứ không đùa , nhất định sau này không thể đẻ Hà Xử Vân dạy kèm .

Châu Uyển Kết Trương Trạch Dương

Bên đây còn yên bình thế kia mà .

- Tám trên mười câu đúng , tao thấy mày tiếp thu bài nhanh lắm nè . Nhưng mày lúc nào cũng ngủ nướng thôi .

- Bản tính khó bỏ .

- Đây , làm hết bài tập này đi rồi muốn ngủ bao nhiêu tùy thích .

Bình yên nhưng một chồng thế này ai làm cho hết được bà ác vừa phải thôu chứ .

Diệp Bảo NhiênTrịnh Song Quân

- Cái này sai rồi .

- Sai .

- Sai nốt .

- Này mày có thể dạy kèm một cách nghiêm túc một xíu được không , vừa ăn vừa nói thế ai nghe được .

- Tao dạy kèm mà mày còn phàn nàn .

- Tại sao không tao có quyền đó chứ .

- Ai cho...

Không cái cặp dạy kèm ồn ào nhất phải nói đến hai đứa này mới đúng không biết riết đến khi nào ổng mới khá lên được đây .

- Hazz tội nghiệp ghê hông . - Lý Tư Giải thở dài thường thược như bà cụ non .

- Mày nói hay quá thấy tội thì lại thay tụi nó đi , ngồi đây mà thở dài gì . - Ngô Nguyên Bình huýt cánh tay mình đẩy vào cánh tay nhỏ .

- Không không ai lại cướp đi ' cơ hội ' ngàn năm có một của tụi nó chứ . - Lý Tư Giải .

- Rảnh rỗi nói chuyện quá ha , không lo ôn bài đi tí giám thị đi ngang qua đấy . - La Kim Nguyệt vừa đi phát cuốn bài tập về nhà cho mọi người vừa nói với hai đứa kia .

- Mày cũng siêng đột suất thế ? - Lâm Phong Ngư ngã ngã chiếc ghế ra sau nghiêng người sang bên nói .

- Nào đâu , chỉ là không muốn nghe chửi nữa thôi .

- Chỉ là nghe vài câu thôi có gì đâu , như tao đầu năm vào trường mới đã bị ghim thẳng thừng rồi . - Đông Phương Tử nhún vai , ngón tay xoay xoay chiếc bút trông điêu luyện lắm cơ .

- Đó là do nghiệp quật đấy con . - Ngô Thiên Nhã cười ha hả nói còn ra dáng vẻ lấy tay che miệng rất ' thục nữ ' đấy .

- Mày nói thế khác gì mày nói chính mày , cũng đều như nhau cả thôi . - Đông Phương Tử cười đểu cán hô hổ lên , nhỏ giật mình nhớ lại mà đỏ hết cả mặt thẹn quá mà hóa giận . Nhìn bản mặt ấy chỉ muốn đấm vài phát bỏ tức .

Và sau một tháng vất vả cực nhọc , bọn chúng cũng bước vào ngưỡng cửa lớp với tinh thần mãnh mẽ . Nói thế thôi bịa không đấy 😒 tụi nó mà ' tinh thần mạnh mẽ ' cái nỗi gì . Thấy mặt đứa nào đứa nấy hả hê gần chết , đối với chúng thì nghĩ thế này nè :

" Ui giời lo gì mấy cái bài thi chẳng phải mới học kì một thôi sao , kì hai hẵng gỡ cũng chả vấn đề gì "

Giờ thi diễn ra suốt từ buổi sáng đến trưa , thi xong môn này rồi nghĩ mười phút lại thi môn khác . Cứ thế liên tục trong ba ngày cả trường cũng thi xong các môn học . Mà đã thi xong thì làm gì...

- Tất nhiên là xả rồi , nè nè đi ăn lẩu không tụi bây ơi ? - Cao Tuấn Mã phẫy phẫy tay nói to , người còn chưa thấy đâu mà đã nghe thấy tiếng rồi .

- Đương nhiên phải đi rồi . - La Kim Nguyệt hào hứng nhảy cẫn lên , Diệp Bảo Nhiên cũng không kém gì hai đứa kéo tay từ đứa lôi chạy đến chỗ cậu .

- Vậy tụi mình ăn lẩu gì đây ? - Trần Mỹ Liên ngó đầu hỏi .

- Đây . - Trương Trạch Dương quay lại nhìn cả đám , tay chỉ lên bảng hiệu ' Quán Lậu Ba Tư ' .

Quán lậu Ba Tư là một quán lẩu khá nổi tiếng với các học sinh , sinh viên với giá cả tương đối ổn . Ở đây có đa dạng các loại món lẩu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net