Chap 95: Quá khứ không vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ trong một ngày mà quá nhiều sự kiện rúng động, các học sinh hít drama bổ phổi đến không kịp thở. Từ cuộc chia tay đẫm nước mắt của cặp Alpha đình đám khiến bao người tiếc nuối, đến Lãnh Yết suýt bị hôn phu cũ làm hại ngay trong sân trường. Lãnh Quý biết tin con trai phải chịu uất ức mặt đen hơn cả than, bỏ hết tất cả các cuộc họp quan trọng khác, để giải quyết, gửi thư đề nghị cảnh sát vào cuộc điều tra. Ông chắc chắn sẽ khiến trường T đuổi học Bạch Hạo, từ giờ trở đi cũng sẽ không có trường nào dám nhận hắn nữa. Gia đình sư tử trắng cứ chờ mà đối mặt với pháp luật cùng dư luận đi!

"Chỉ là học sinh trao đổi mà dám đụng vào trùm trường của chúng ta. Đúng là con m* nó gan to v*i l*n!"

"Lãnh Yết còn là con trai cưng duy nhất của Bộ trưởng Bộ Giáo dục nữa chứ! Phen này Bạch Hạo xong đời!"

"Ngu thì chết, tội tình gì? Người ta dù sao cũng là Omega, ức hiếp Omega đi tù cũng không hết tội!"

"Đúng đúng!"

Trong căn tin, các học sinh bàn tán sôi nổi. Tiêu Dương không quan tâm đến mấy drama kiểu này lắm, nhưng liên quan đến Lãnh Yết là Đại ca cũ thì cậu cũng vừa ăn vừa hóng. Bắc Mã và Lục Giải ngồi chung bàn ăn. Lục Giải hút nước trái cây nhiệt tình, Bắc Mã đút bánh kem dưa lưới cho cậu. "Biết ngay thể nào cũng có chuyện mà! Từ lần trước đã thấy tên Bạch Hạo này bất thường rồi. Dù tao không thích Lãnh Yết, nhưng ổng bị vậy thì thương thật!"

"Đại ca chắc không sao đâu nhỉ?"

Tiêu Dương gặm gặm thìa. Bắc Mã buồn cười. "Trước mày bị ổng hành lên bờ xuống ruộng, mà vẫn còn gọi Đại ca cơ à? Đúng là não gấu mới một thời gian ngắn đã buông bỏ hết hận thù!"

Lục Giải huých Bắc Mã, há mồm chờ ăn. "Ai thâm nho như cậu? Mau uy trẫm nhanh lên! A..."

Bắc Mã múc bánh đút cho Lục Giải, nhéo nhéo má cậu. "Bé ngựa càng ngày càng không phép tắc, tí về sẽ đút cậu thật no! Có khóc cũng không dừng!"

"Giờ đút đi. Tại sao phải tí về? Đồ con hổ hư hỏng!"

"..."

Tiêu Dương nghe cặp đôi này chim chuột, không hiểu lắm, nhưng cậu biết chắc vấn đề kia không trong sáng mấy. Đào Xử bận rộn một lúc học sinh mới vơi dần, anh để việc còn lại cho mấy phụ bếp. Tiêu Dương thấy Đào Xử tháo tạp dề đi ra thì tươi tỉnh. "Anh Xử!"

"Ừ. Mấy đứa ăn no chưa?"

"No căng bụng rồi anh! Đồ ăn anh nấu mãi đỉnh!"

Lục Giải giơ ngón cái với Đào Xử. Bắc Mã ôm chặt eo cậu, dám cười với trai, hắn ghen, tí về cho cậu biết thế nào là lễ độ!

"Anh à, anh Kết và anh Ngưu thật sự chia tay rồi sao?"

Tiêu Dương cũng hóng hớt được thông tin từ đám bạn. Đào Xử nhìn bàn chỗ Diệp Ngưu và Ân Kết hay ngồi. Hôm nay anh chưa thấy bóng dáng hai đứa đó đâu cả.

"Đã đăng lên diễn đàn thì chắc là thật rồi. Để khi nào gặp được, anh sẽ hỏi lại xem."

"Vâng."

Bắc Mã nhún vai. "Em chỉ là có chút thắc mắc, bộ tình yêu của hai Alpha dễ tan vỡ vậy sao? Hình như hồi còn đi học, anh Xử cũng từng yêu đương với tên Đường Sâm kia mà?"

"..."

Tiêu Dương nghe đến Đường Sâm thì mím môi. Lục Giải bấu eo Bắc Mã, trừng mắt nhắc nhở. Đào Xử mỉm cười. "Cũng có thể như em nghĩ. Nhưng Kết và Ngưu bền chặt hơn bọn anh nhiều. Anh cũng rất muốn biết sao chúng nó lại thành ra như vậy? Nếu không thể quay lại thì quả thật đáng tiếc!"

"Đúng ha! Có nhiều người ngưỡng mộ nhan sắc, tài năng của hai người đó! Chia tay thì đúng là tiếc thật!"

Bắc Mã phán xanh rờn. Lục Giải lén nhìn Tiêu Dương, thấy cậu lơ đễnh như đang suy nghĩ gì đó?

Tầm 9h tối, học sinh đã đi hết, Đào Xử đóng cửa căn tin. Tiêu Dương vẫn lẽo đẽo theo sau anh, cậu bứt rứt trong lòng. Thực sự rất tò mò vì sao Đường Sâm và Đào Xử lại chia tay?

"Bé yêu, đi thôi em."

"À vâng..."

Đào Xử quay lại thấy Tiêu Dương như người mất hồn thì vươn tay xoa đầu cậu. Tiêu Dương ôm cánh tay Đào Xử, dính sát vào người anh. Đầu xuân nên trời đêm khá lạnh, cả hai dựa vào nhau truyền hơi ấm. Chỗ ở của Đào Xử cách trường rất gần, đi vài bước là đến, anh đi qua đưa đồ ăn cho bảo vệ sói xám, quan hệ rộng nên ông cũng không ngăn cản khi cậu cùng anh ra khỏi trường. Chỉ bảo là đừng để quản lý kí túc xá phát hiện.

Trên đường đi, Tiêu Dương rốt cuộc tò mò hết nổi, mở miệng hỏi Đào Xử. "Anh à, vì sao anh lại chia tay với thầy Đường Sâm?"

Đào Xử biết thể nào cũng có ngày này, anh không bất ngờ, xác định quan hệ rồi, thì nên thành thật với nhau. Tiêu Dương muốn biết,  anh sẽ cho cậu biết. "Vì Đường Sâm đã không trân trọng mối quan hệ của bọn anh. Cậu ta ngoại tình...với một Omega khác, còn công khai với tất cả mọi người."

Tiêu Dương nhìn ánh mắt đượm buồn của Đào Xử, bất giác nắm chặt góc áo anh. Chắc lúc biết mình bị phản bội, Đào Xử đau khổ lắm? Anh tốt như vậy, tại sao ông Đường Sâm mắt mù kia lại đối xử tàn nhẫn? Xong còn quay trở lại muốn hàn gắn? Không biết xấu hổ à? Cũng may giờ Đào Xử đã là của cậu, cậu chắc chắn sẽ yêu thương anh nhiều hơn gấp trăm lần!

"Anh đừng buồn! Đã là chuyện quá khứ rồi! Từ giờ trở đi em sẽ luôn ở bên anh và yêu anh!"

Bé gấu chân thành như vậy, Đào Xử tim đều bị cuỗm đi cả, anh cúi xuống hôn môi Tiêu Dương, thủ thỉ. "Anh cũng vậy. Sẽ luôn ở bên em và yêu em."

Cả hai hôn xong, vui vẻ nắm tay về nhà. Tình yêu cần nhất là sự bao dung, thấu hiểu và tin tưởng lẫn nhau.

(au: một chút ngọt sau chuỗi drama :))!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net