Chap 19: Chấp nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xử Nữ chạy thục mạng vào trong cục cảnh sát làm cả đám đứng hình. Thiên Yết cười gian xảo, trêu anh. "Làm gì mà như ma đuổi thế? Có người theo đuôi rồi?"

"Sao cái gì anh cũng biết vậy, anh Yết?"

Xử Nữ toát mồ hôi hột. Thiên Yết vuốt tóc, kiêu ngạo. "Không một cái gì anh đây không biết! Chú công hay thụ để anh chỉ cho vài tư thế, đảm bảo lên tiên liền!"

"..."

Bộp!

"Ui da! Vợ yêu, sao mày lại đánh tao vậy?"

Thiên Yết cầm lấy xấp tài liệu vừa hành hung mình, oan ức nhìn Kim Ngưu. Xử Nữ thì vẫn còn hoá đá trước cửa cục. Bạch Dương phải ra kéo anh về chỗ ngồi, đỡ vướng đường nhân viên khác.

Kim Ngưu lạnh lùng lườm Thiên Yết, dưới mắt anh có quầng thâm, tay còn chống hông. Hẳn là cuộc sống về đêm rất nhộn nhịp?

"Mày bớt bớt đi! Lo mà làm việc, ở đó nói nhăng nói cuội! Chỉ giỏi tiêm nhiễm những thứ đồi trụy đen tối!"

"Ơ...tao cũng vì muốn tốt cho mày và mọi người thôi. Kĩ thuật tốt thì sẽ không phải chịu khổ! Tao nói có đúng không, Thiên?"

Thiên Bình uống hồng trà thượng hạng chồng yêu đặt mua cho anh, giơ ngón cái. "Dù mày rất bậy bạ! Nhưng tao thừa nhận quan điểm này đúng!"

"Đấy thấy chưa?"

Thiên Yết chỉ Thiên Bình, hếch mặt lên với Kim Ngưu. Kim Ngưu thật muốn đem Thiên Yết dẫm dẫm vài cái cho bõ ghét. Nhưng anh không rảnh ngồi cãi nhau tay đôi với tên dở hơi, dâm đãng này làm gì. Tên khốn kia đêm qua trói anh, bắt anh làm đủ mọi trò...giờ anh rất mệt, chỉ muốn dồn toàn bộ sức lực cuối cùng cống hiến cho sự nghiệp nước nhà =)))!

Mấy đồng nghiệp trong cảnh cục đã quá quen với chủ đề 18+ của Đội trưởng Thiên Yết. Bọn họ giờ luyện được skill mắt mù tai điếc, không lung lay bởi những lời phàm tục, sắp sửa đắc đạo thành tiên đến nơi!

Thiên Bình nhìn chỗ bên cạnh Bạch Dương để trống, lại nhìn đồng hồ trên tay mình, nghi hoặc. "Thằng Sư đâu? Đã hơn 7h rồi sao còn chưa đến? Bình thường nó đi làm sớm nhất cục, có bao giờ tới muộn?"

Bạch Dương đang ghi ghi chép chép gì đó nghe vậy dừng lại giơ tay. "A! Quên nói với mọi người. Nay Sư nó xin nghỉ!"

Thiên Bình nhíu mày. "Sao đang yên đang lành lại xin nghỉ?"

Bạch Dương nhớ đến lời hứa với Sư Tử, gãi đầu cười nói. "Tao cũng không biết nữa. Nó bảo là việc riêng."

"Ò. Thật hiếm khi thấy nó xin nghỉ. Tao cứ nghĩ cuộc sống tẻ nhạt của nó chỉ có đi làm và về nhà thôi chứ? Xem ra đã có biến hoá rồi."

Thiên Bình tỏ vẻ thần thần bí bí, khiến Bạch Dương có chút lạnh sống lưng. Riết rồi đám bạn chẳng có thằng nào bình thường!

Điện thoại sáng màn hình, Xử Nữ nghiêng đầu nhìn thấy tin nhắn của Cự Giải.

Cua đã hoàn lương: Xử ơi, Xử à, em đừng bơ anh mà 🥺~

Gửi một ảnh.

Cua đã hoàn lương: Anh thật sự không có ý xấu đâu! Bữa tối dưới ánh nến anh cũng đã đặt rồi! Anh cầu xin em đến ăn với anh đi a 😭!

Xử Nữ vỗ trán, tại sao Cự Giải lại bám dai như đỉa vậy? Anh chỉ là một cảnh sát nghèo nàn, rốt cuộc anh ta nhắm đến là vì mục đích gì? Xử Nữ thừa nhận, ngoài cái gương mặt có chút đẹp trai và một thân thể khoẻ mạnh, thì anh căn bản là một người hết sức bình thường.

Xử Nữ không nghĩ được ra lý do nào khác. Cự Giải tiếp cận anh. Chỉ có hai khả năng, một là anh ta đem anh vào nhà chứa mua vui cho mấy người giàu, hai là đem bán nội tạng anh để lấy tiền. Nhưng nghĩ lại thì Cự Giải cũng không thiếu tiền... Mà khoan, Cự Giải dù không thiếu tiền, nhưng anh ta vẫn mở sòng bạc, buôn ma túy...các thứ vì thú vui quái đản. Xử Nữ rùng mình, quả nhiên không thể nào tin nổi cái con người đó! Anh mà ngu ngơ là anh chết chắc!

Bạch Dương nhìn Xử Nữ lắc đầu nguầy nguậy, còn làm mặt kinh sợ thì khó hiểu. "Sao thế chú em? Có gì bận tâm à?"

Thiên Yết đọc tài liệu, nhưng tai vẫn vểnh lên hóng chuyện rất nhanh. Anh vứt bộp đống giấy xuống bàn, đứng dậy truy hỏi. "Vì sao con khóc?"

Xử Nữ bó tay. "Em có khóc đâu?"

Kim Ngưu thụi cho Thiên Yết một phát vào bụng. Thiên Yết ôm bụng đau đớn, xỉu up xỉu down, ngã vào lòng Kim Ngưu, ôm cổ anh, khoé mắt rớm lệ. "Hức, em đánh anh sảy thai rồi! Em thật tàn nhẫn!"

Những đồng nghiệp khác quạ bay đầy đầu. Kim Ngưu đưa tay kéo kéo môi Thiên Yết, sát khí đằng đằng. "À thế à? Để tao cho mày biết thế nào là sảy thai thật sự nhé?"

Thiên Yết vội đứng phắt dậy, mặt rất tỉnh và đẹp trai. "Thôi, tao khoẻ rồi!"

Thiên Bình nhún vai, mỗi ngày một vở kịch của Thiên Yết, anh đã xem đến phát ngán. "Vậy rốt cuộc chú có chuyện gì hả Xử?"

Kim Ngưu và Thiên Yết không đùa giỡn nữa, đồng thời quay sang hóng chuyện. Xử Nữ bị cả đám đồng nghiệp nhìn với ánh mắt hiếu kì level max thì đành thở dài kể rõ mọi chuyện.

Bạch Dương nghe xong, vuốt cằm. "Tóm lại, Cự Giải mời chú đến nhà cậu ta ăn một bữa cơm?"

Xử Nữ gật đầu. "Vâng."

Thiên Bình thản nhiên. "Anh nghĩ cậu ta không có ý xấu đâu. Người ta đã có thành ý thì chú cứ nhận đi. Lần trước chú cứu cậu ta, cậu ta coi chú là ân nhân cứu mạng còn gì?"

Xử Nữ vẫn có chút lo lắng. "Nhưng nhỡ đâu..."

Thiên Yết chen vô. "Nếu sợ thì gắn định vị vào, mang theo cả đồ dự phòng. Nguy hiểm thì ấn nút, bọn anh tới giải cứu chú liền!"

Kim Ngưu sau khi bị hiếp thì không còn tin vào cuộc sống này nữa. Anh từ chối cho ý kiến.

Bạch Dương vỗ vai Xử Nữ. "Đúng đó! Phải giao lưu nhiều vào thì mới thoát ế hiểu không?"

"..."

Xử Nữ được sự khích lệ của đám đàn anh, đành ngậm ngùi đồng ý lời đề nghị của Cự Giải. Nhưng thật sự anh cứ thấy lo lo thế nào ấy?

(au: quả thực không ổn :)))!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net