Chương 122: Vạn Thiên Môn (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 122: Vạn Thiên Môn (5): Khai Thiên Môn

Tác giả: peckanhdongdanh (10/7/18)

Người tặng ta một nhành hoa, ta tặng người non sông như họa

Người vì ta ca một khúc, ta tặng người cả tấm chân tình

Cả nửa đời phân tranh

Bình yên an giấc bên tri kỉ

Ánh sáng chói mắt dần hạ xuống, tình cảnh trước mắt khiến mọi người đều không tự chủ thất thần trong giây lát.

Ngai vàng cao ngất được dựng bằng hàng vạn cuốn sách, nam nhân tóc đỏ đang đọc sách chợt ngẩng đầu lên, ngũ quan như khắc, tuấn mỹ bức người, ánh mắt nhàn nhạt nhìn đám người nhỏ bé như con sâu cái kiến phía dưới. Hắn khẽ mỉm cười, hình ảnh đó dần chìm vào bóng tối.

Trước mặt xuất hiện những dòng chữ bằng lân tinh.

[Khai Thiên Môn: Trả lời tất cả câu hỏi của Na Trát... Không biết câu trả lời có thể tìm ở các cuốn sách.. Chúc may mắn] những dòng chữ xuất hiện rồi cũng biến mất nhanh chóng.

"Cửa này là so kiến thức"

"Vậy phải nhanh chóng qua ải này..."

Đám người chậm rãi di chuyển, xung quanh họ mênh mông là sách, tựa như mảnh địa phương này do sách tạo nên. Ai cũng hiếu kì, rất nhiều sách quí giá, vậy mà tại đây chỉ xếp một góc.

"Đánh thức Tiêu Huyên dậy đi" Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) lên tiếng, về phần kiến thức lịch sử thì Tiêu Huyên (Song Tử) có phần nắm chắc.

Vân Tường (Thần Nông) đang cõng Tiêu Huyên (Song Tử) bèn để hắn xuống, nâng tay điểm lên vài huyệt đạo.

Tiêu Huyên (Song Tử) ho vài tiếng, chầm chậm mở mắt. Hắn thở dài, vậy là đã bỏ lại biểu tỷ hắn. Trong lòng nguội ngắt, đồng tử mờ mịt.

"Thánh Tử, chỉ cần thuận lợi vượt qua Vạn Thiên Môn, chúng ta sẽ cứu được Thánh nữ"

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) mím môi, muốn an ủi người kia, không muốn nhìn thấy tia buồn bã trong mắt hắn. Nhưng nàng chỉ yên lặng đứng nhìn, nàng và hắn có thân thiết đến mức đó?

"Được" hắn cố tỏ ra mạnh mẽ và bình tĩnh. Nhất định phải vượt qua nơi này, hắn phải cứu biểu tỷ của hắn.

Đi khoảng một tuần trà, họ tới được điểm cuối. Xuất hiện trước mắt họ là một con vật hình dạng không rõ, nó chắn ngang lối đi duy nhất. Thấy ngoại nhân xuất hiện, con vật khẽ trở mình, là một quái thú ba đầu, sáu mắt sáng lên, nó mở mồm nhưng bộ dáng dường như không muốn tấn công, mà là đưa ra câu hỏi.

"Bảy nguyên tố của sự sống?"

Trước giờ mọi người đều nghe nguyên tố có năm loại là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Họ chưa nghe đến nguyên tố có bảy loại. Không ngờ ngay câu hỏi đầu tiên đã khiến tất cả mọi người trầm ngâm.

Na Trát yên lặng nhìn đám người.

"Phong, Thủy, Hỏa, Thổ, Quang, Ám, Hư Không" Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) bình thản nói. Nàng có Đôi mắt Thần Thánh, không ít lần đã dùng dị năng quan sát chuyển động của các linh khí và nguyên tố có trong thiên địa, vậy nên câu hỏi này nàng có phần chắc chắn.

Na Trát nhe răng, nó tiếp tục lên tiếng.

"Bảy tính xấu của thế gian?"

Mắt mọi người sáng lên, câu này họ biết, trong lần sử dụng sức mạnh của Nữ Thần thiết lập pháp trận bảo hộ Nhân Tộc Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) đã từng nói qua.

"Lười biếng, Phẫn nộ, Kiêu ngạo, Phàm ăn, Trụy lạc, Tham lam và Đố kỵ" Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) tự tin nói, luồng thông tin này nàng tự thân tiếp nhận từ kiếp trước, tuyệt đối sẽ không nảy sinh sai sót.

Na Trát nhìn nữ nhân vừa nói. Nó há miệng "Đại diện cho bảy tính xấu?"

"Thần Tộc là Lười biếng, Tiên Tộc là Phẫn nộ, Tinh Linh Tộc là Kiêu ngạo, Yêu Tộc là Phàm ăn, Ma Tộc là Trụy lạc, Điểu Nhân Tộc là Tham lam và Ngư Nhân Tộc là Đố kỵ.."

"Bảy thiên đức của thế nhân"

"Trinh bạch, ôn hòa, hảo tâm, siêng năng, nhẫn nại, ân cần, khiêm nhường" Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) nhàn nhạt đáp.

Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, bọn họ bình tĩnh suy nghĩ và cẩn thận chọn lựa đáp án. Na Trát động đến các tộc quần, lại nói đến đặc điểm của các chủng thú, tất cả, tất cả mọi thứ đều được nó đụng đến. May mắn mọi người trong đây đều có kha khá hiểu biết, dù chậm trễ nhưng vẫn tìm được đáp án chính xác.

Na Trát không ngờ đám ngoại nhân nhỏ bé này lại có thể nhanh chóng trả lời các câu hỏi của nó như vậy, nhưng vẫn chưa đủ, Khai Thiên Môn không dễ dàng vượt qua, phía sau còn nhiều điều nữa.

"Nghi thức bảo vệ mạnh nhất của Thần Tộc?"

Mọi người nhìn nhau, chưa gì đã nhảy sang câu hỏi khó như vậy, lại còn liên quan đến Thần Tộc, một tồn tại chỉ nghe tên chưa từng xuất hiện. Xem ra không ai có câu trả lời tại đây.

"Chúng ta đi tìm câu trả lời thôi" Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) lãnh đạm "Tìm theo nhóm nhỏ đã chia"

Họ mau chóng tìm ra nơi chứa sách của Thần Tộc, chỉ thấy bạt ngàn sách, tâm thần rung động, rốt cuộc là tìm đến khi nào mới thấy.

"Tìm chỗ Nghi thức của Thần Tộc" Hiên Viên Liễu bắt đầu công việc tìm kiếm. Chỉ riêng Nghi thức thôi đã có bốn dãy hành lang sách.

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) cùng Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) là một nhóm nhỏ. Nàng đi cạnh hắn, vừa giở sách vừa nói "Kỳ vương, ngươi không cảm thấy gần đây rất lơ biểu muội ta à?"

"Không phải tại kỳ đà là ngươi à" Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) chăm chú đọc sách.

"Cũng đúng một phần" hai tay Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) run rẩy dâng lên hận ý muốn đánh người "Nhưng mà Kỳ vương, ta không thích Lãnh gia chủ nẫng tay trên của ngươi" dứt lời nàng dựa vào thành đá lật trang sách.

Ngón tay Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) thoáng cứng lại. Hắn yên lặng tìm kiếm.

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) đi đi lại lại, mau chóng rút một cuốn sách nàng cho rằng nó chính xác. Ngước mắt lên lại thấy Vân Tường (Thần Nông) đang chần chừ nhìn cuốn sách trong tay, hắn dường như đọc rất chậm, nếu người bình thường đọc sáu dòng thì hắn mới đọc được nửa dòng.

Thấy nàng đang nhìn mình cuống quít cụp mắt xuống. Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) đi đến, mặt tựa vào cánh tay hắn.

"Chàng sao vậy? Nói ta nghe được không?"

"Ta đọc sách rất chậm, lại biết ít.. Kỳ thực, ta cũng thích đọc sách" thanh âm rất nhỏ. Vân Tường (Thần Nông) luôn cảm thấy tự ti với nàng.

Nàng thoáng nhớ về thân phận và khổ cực Vân Tường (Thần Nông) trải qua từ nhỏ, đứa trẻ tha phương cầu thực, cơm không đủ no lấy đâu ra tiền mua sách đọc, nhưng may mắn được dạy vài chữ, chắc hẳn cũng là do người dạy tùy tiện chỉ cho. Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) nghiêm túc nhìn hắn "Vân Tường, không được nhìn sách, nhìn ta"

Hắn ngẩng đầu cười yếu ớt "Ừm.."

"Sau khi ra khỏi đây, chàng và ta ngày nào cũng sẽ đọc thật nhiều sách.. Được không?"

"Cảm ơn nàng.."

"Chàng cảm ơn cái gì, ta sẽ bắt chàng đọc cho ta nghe đó.. Lúc ấy đừng có mà oán thán" nàng chu môi. Dung mạo khuynh thành thêm bừng sáng, hắn không biết nàng muốn bù đắp cho hắn cỡ nào, dù chỉ là câu nói trong vô thức nàng cũng sẽ ghi nhớ trong lòng.

Vân Tường (Thần Nông) cười ôn nhu "Đừng vì ta đọc sai mà ghét bỏ ta"

"Được rồi, ta không ghét bỏ chàng, tuyệt đối không.. Chàng tin không, nếu là chàng đọc, ta sẽ nguyện ý nghe cả đời" nàng gần đây rất hay nói mấy câu tình cảm khiến hắn ngượng ngùng.

Hai người tiếp tục đọc sách, dù trong Vạn Thiên Môn đầy rẫy nguy hiểm cũng không khiến Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) sợ hãi, nàng tựa đầu vào lưng Vân Tường (Thần Nông) tìm kiếm thông tin trong sách, đôi khi còn mỉm cười hạnh phúc. Vì có chàng tại đây, nàng tuyệt đối bình an.

Lãnh Dạ Hàn (Bảo Bình) cười nhìn hoàng muội, dường như trở lại như ngày nào, tiểu công chúa vui vẻ luôn bám theo ba hoàng huynh chơi đùa. Thật may vì bên cạnh nàng đã có người thật tâm thương nàng. Cảm nhận bàn tay nóng ấm, quay lại thấy Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) đang ôn nhu nhìn hắn. Tim ấm áp lạ thường.

"Yên Đan, ta dùng mười dặm lạc hoa đón nàng.." thanh âm không lớn không nhỏ vang lên.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) lật sách "Không phải chúng ta đã.."

"Không tính, ta muốn chân chính đón nàng, chân chính trao tặng nàng ngôi vị nữ nhân cao quý nhất Nhật Nguyệt Quốc"

Nàng ôn nhu cười khẽ, chỉ cần là hắn, nàng đều nguyện ý, thể xác lẫn tinh thần đều thuộc về Lãnh Dạ Hàn (Bảo Bình), kiếp này ngoài hắn ra không ai có thể khiến nàng điên cuồng lần thứ hai.

"Ta vĩnh viễn ở cùng chàng, thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng Tuyền" dịu dàng hôn lên tóc Lãnh Dạ Hàn (Bảo Bình), người nàng trân trọng hơn tất cả.

"Ta cũng vĩnh viễn muốn cùng nàng, dù là kiếp này hay kiếp sau, vĩnh viễn muốn cùng nàng dây dưa" ánh mắt tràn ngập nhu tình. Trải qua bao nhiêu thử thách, tình yêu dùng máu và nước mắt hình thành, dùng chia xa để khẳng định. Hắn muốn bảo hộ nàng trong tay, muốn tặng nàng thứ tốt nhất thế gian.

"Chàng mau tìm kiếm đi, định không ra khỏi Vạn Thiên Môn sao?" nàng cười.

Luồng ánh sáng khẽ động, vài cuốn sách rơi rụng.

"Nghi thức bảo vệ mạnh nhất của Thần Tộc thực chất là bảo vệ tâm linh khỏi những thứ vô hình tấn công bên ngoài" thanh âm vang lên như ngọc vỡ khiến mọi người đang tìm kiếm ngừng lại, lập tức trở về chỗ Na Trát.

"Muốn thực hiện nghi thức, dùng ngón tay vẽ xung quanh chỗ nghỉ ngơi một vòng tròn vô hình với viền của nó là hai kí tự Khởi Đầu và Tận Cùng" Phượng Y Y (Kim Ngưu) minh họa hai kí tự cho Na Trát kiểm chứng, Khởi Đầu là α và Tận Cùng là ω.

"Khi vẽ đường viền Khởi Đầu và Kết Thúc, người thực hiện nghi lễ sẽ đọc lên trong đầu câu: Vì Người là Khởi Đầu và Tận Cùng, xin hãy bảo vệ tôi.. Và những kí tự này sẽ tạo thành một vòng tròn khép kín với năng lực vô cùng mạnh.. Nó sẽ bảo vệ người thực hiện nghi lễ khỏi những thứ vô hình phía bên ngoài"

Na Trát đỏ mắt nhìn con người nhỏ bé, nó nhe răng.

"Trước khi Khởi Đầu được bắt đầu, ta nên gọi nó là gì?"

Dường như câu hỏi này chỉ Phượng Y Y (Kim Ngưu) mới được trả lời, mọi người xung quanh lo lắng nhìn nàng. Phượng Y Y (Kim Ngưu) nhíu mi, loại mông lung này, có câu trả lời sao?

Nửa canh giờ trôi qua.

"Là Phá Hủy, muốn tiến ra một thế giới mới thì phải phá hủy thế giới cũ từng tồn tại.. Kết Thúc thế giới này là Khởi Đầu tại thế giới khác.. Muốn thoát khỏi thế giới đang tồn tại, nói cách khác là muốn có Khởi Đầu mới thì phải Phá Hủy.. Thoát khỏi không gian kìm hãm vật thể.. Như gà trong trứng, nó đang sống ở trong một thế giới (trong vỏ trứng), nhưng nó nhận ra thế giới đó không có thứ nó muốn, quá nhỏ bé so với nó, nó đã phá hủy để bước đến thế giới khác, phá hủy thế giới kia để đến với thế giới này, muốn Khởi Đầu thì phải Phá Hủy"

Na Trát dường như khá hài lòng "Lí luận này không phải không đúng" lần đầu tiên họ nghe thấy nó nói thứ khác ngoài mấy câu hỏi.

"Kết Thúc có nghĩa là Kết Thúc.. Vậy Vô Cùng có thực sự vô nghĩa" nó nhìn sang Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương). Cảm nhận hơi thở huyết thống, nó muốn thử thách con người này.

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) bình tĩnh suy nghĩ, nàng ngập ngừng đưa ra câu trả lời nhưng biết chắc có thể sai.

"Vô Cùng không vô nghĩa, nó chỉ biểu hiện trạng thái tồn tại của một thế giới, nếu không muốn phá hủy thế giới đó, vĩnh viễn ở lại thì nó sẽ là Vô Cùng, nhưng vì đã xuất hiện tình trạng Phá Hủy nên có Kết Thúc.. Kết Thúc để mở ra Khởi Đầu mới và tái tạo một Vô Cùng mới.. Kết Thúc và Khởi Đầu như hai mà một.." nàng thuận tiện dựa vào câu trả lời của Phượng Y Y (Kim Ngưu), dù gì những định nghĩa này đã vượt khỏi tri thức thế nhân bọn họ.

"Ba bước của một thế giới?" Na Trát không nói đáp án của Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) là đúng hay sai, nó tiếp tục hỏi.

"Thế giới khởi nguyên, thế giới hỗn mang, thế giới hoàn mỹ" Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) mau chóng đưa ra đáp án.

"Có 8 viên ngọc nặng 100 lượng và 1 viên nặng 110 lượng. Các viên ngọc đều có kích thước, hình dáng và hình dạng thống nhất. Có 1 cái cân 2 khay và được sử dụng 2 lần cân.. Xác định viên ngọc nặng nhất?"

Họ lập tức tính toán. Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) đưa ra đáp án.

"Đặt 3 viên ngọc lên mỗi khay. Nếu 2 bên không cân bằng, bỏ hết 3 viên ở bên nhẹ hơn đi, sau đó lấy 3 viên ở bên nặng hơn, lấy 1 viên bất kì cho lên khay thứ nhất và 1 viên bất kì lên khay thứ hai. Lúc này bên nào nặng hơn là viên ngọc cần tìm còn nếu cân bằng thì viên thứ 3 được bỏ ra bên ngoài chính là viên nặng nhất.. Còn nếu 2 bên cân cân bằng: bỏ 6 viên ngọc từ 2 khay ra và đặt 2 viên còn lại lên cân.. Lúc này thì đã có câu trả lời.."

Khả năng của Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) thật không thể xem thường. Na Trát tiếp tục.

"Có 9 người chơi cờ với nhau, mỗi người đều chơi 8 ván với 8 người kia (với mỗi người 1 ván). Chứng minh rằng ở bất kỳ thời điểm nào cũng có 2 người đã chơi xong cùng một số ván cờ? Chứng minh rằng nếu tại một thời điểm nào đó mà có đúng 2 người đã chơi xong cùng một số ván cờ thì lúc đó phải có đúng 1 người hoặc chưa chơi xong ván nào, hoặc đã chơi xong cả 8 ván cờ?"

"Tại mỗi thời điểm số ván đã chơi xong của mỗi người là một dãy số từ 0 đến 8. Nhưng khi đã có người chơi xong cả 8 ván thì mỗi người đều chơi ít ra 1 ván, và ngược lại khi còn có người chưa chơi xong ván nào thì không thể có người đã chơi xong 8 ván. Vậy số 0 và số 8 không thể đồng thời có mặt. Ta có 9 người chơi cờ, số ván đã chơi xong của mỗi người là 1 trong 8 số, suy ra phải có 2 người đã chơi xong cùng một số ván"

"Tại một thời điểm mà có đúng 2 người đã chơi xong cùng một số ván cờ thì 7 người kia có số ván cờ đã chơi xong là khác lẫn nhau và từ đúng 7 số từ 0 đến 8 trong số đó số 0 và 8 loại trừ nhau (chỉ có mặt đúng 1 số). Từ đó suy ra có đúng 1 người hoặc chưa chơi xong ván nào, hoặc đã chơi xong cả 8 ván"

Tiêu Huyên (Song Tử) đưa ra lập luận chặt chẽ và cứng rắn khiến mọi người khâm phục.

Na Trát há miệng cười:

"Có ba tu hành giả, sau một cuộc tranh luận căng thẳng và cũng vì trời hè nóng nực nên đã nằm ngủ dưới gốc cây trong vườn của Cung Điện. Có mấy hạ nhân đi qua tinh nghịch đã bôi nhọ lên trán cả ba tu hành giả. Khi ba người tỉnh dậy, họ nhìn nhau và cùng phá lên cười. Ai cũng yên chí rằng chỉ có hai người kia bị nhọ và họ cười nhau, còn mình thì cười họ. Thế nhưng, trong khoảnh khắc, một người không cười nữa vì ông ta suy đoán ra trên trán ông ta cũng bị nhọ. Hắn suy luận như thế nào?"

"Nhà sư đó đã suy luận như sau: – Ai cũng cười vì tưởng trán mình không nhọ, hai người kia cười nhau còn mình thì cười họ. – Thế nhưng, nếu trán tôi không nhọ thì hai người kia đều sẽ phát hiện được ngay trán mình bị nhọ. Chẳng hạn người thứ ba, khi thấy người thứ hai cười anh ta biết ngay là cười anh ta chứ không phải cười tôi (vì tôi không bị nhọ). – Trong thực tế hai người kia đều cười và không phát hiện ra trán mình bị nhọ. Vậy trán tôi cũng bị nhọ" Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) bình tĩnh nói lên quan điểm.

Na Trát đứng dậy "Đây là câu hỏi cuối cùng: Nghi thức Luyện Thi?"

Nghi thức tà ác này của Yêu Tộc năm xưa bị Quỳnh Nguyên đại lục tẩy chay cực độ, không nghĩ câu cuối cùng Na Trát lại hỏi đến nó. Chỉ là vì đã tồn tại quá lâu, hiện tại họ đã không còn thông tin chính xác nữa.

Bỗng nhiên Vân Tường (Thần Nông) lên tiếng, luyện thi, hắn đã từng nghe nữ nhân dưới hang động nói qua.

"Luyện thi là một tà thuật xa xưa... Để thực hiện nghi thức, trước tiên cần rạch bụng một cái xác chết chưa quá 7 ngày, lấy hết nội tạng ra, bỏ huyết ngải vào rồi khâu lại bằng chỉ đỏ. Ngâm cái xác trong thùng gỗ chứa đầy máu trẻ sơ sinh, trên nắp đặt một bát quái quỷ - bát quái làm từ da và mảnh hộp sọ của thiếu nữ còn trinh.

Sau 49 ngày, dán lên đầu cái xác bùa gọi hồn viết bằng máu của người thực hiện, đi vòng quanh niệm chú 10 lần: Ta cho ngươi sinh mệnh, trung thành với ta.. Sau 3 ngày, cái xác sẽ sống lại và trở thành một nô lệ trung thành"

Na Trát nhìn Vân Tường (Thần Nông) khó hiểu. Nó lui sang một bên nhường lối đi.

"Vua của trí giả đang chờ các ngươi"

*Note: Câu hỏi ở chương này mình đã tra google, còn một số là mình tự nghĩ đáp án nên không chắc chắn được độ chính xác tuyệt đối. Luyện não tí cũng vui, ai đưa ra quan điểm khác thì hãy bình luận cho mình biết nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net