Chương 162: Đứng dưới ánh mặt trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 162: Đứng dưới ánh mặt trời

Tác giả: peckanhdongdanh (18/4/20)

Giá như ta chưa từng yêu người đến vậy

Yêu một người như người

Cả thế giới của ta đã thay đổi

Ta không sợ tinh phong huyết vũ, cũng không ngại khó khăn nguy hiểm

Chỉ sợ nhân gian thiếu đi người

Quỳnh Nguyên đại lục

Thần thú ngụ tại Thánh Điện trở mình, phong vân biến sắc, tiếng thét vang vọng khắp gầm trời cuối đất. Đôi cảnh khổng lồ che đi một phần thiên địa, Nguyên Lực nồng đậm từ người thần thú phát ra khiến thú vật sợ hãi, tựa như gặp lại vị thần tối cao của chúng.

Đông Phương Vân Khuynh mỉm cười, ánh mắt như sâu hơn, cuối cùng, thời khắc Thần Tộc xuất thế đã tới. Con dân của hắn bị giam giữ, mà hắn, thân là đế vương bị đày đọa làm Thủ Hộ giả Tinh Linh Tộc. Tội lỗi kia, một nghìn năm trừng phạt đã đủ rồi.

"Xi Vưu... Còn chờ gì nữa, hãy mang Thần Tộc trở lại địa phương này đi"

Chùm sáng từ trên thương khung rơi xuống, nữ nhân mị hoặc bước ra. Tóc đỏ chấm gót chân, ánh mắt câu dẫn, cả người toát lên khí chất sạch sẽ đầy lôi cuốn. Nàng chậm rãi bước tới Đông Phương Vân Khuynh.

Hắn khẽ nâng môi, nhưng nụ cười ấy lập tức biến mất.

!!!!

"Chàng sợ không?" thanh âm vang bên tai. Trước mặt là Lãnh gia, có thể là bắt đầu nhưng cũng có thể là kết thúc. Nữ nhân hồng y dịu dàng kéo nam nhân hắc y bước đi, ánh nắng chiếu dần rõ gương mặt của cả hai.

Vân Tường (Thần Nông) mỉm cười nhìn nữ nhân bên cạnh, nàng là công chúa cao cao tại thượng, nàng thông minh lạnh lùng, nàng là cành vàng lá ngọc. Vậy mà, vị công chúa mỹ lệ ấy vui vẻ cùng hắn tổ chức hôn lễ đơn sơ chỉ có thiên địa cùng ánh sao trời, nàng kiên nhẫn nghe hắn đọc hết trang sách nhiều chữ khó, nàng sẵn sàng cùng hắn đi tới chân trời góc bể.

"Có Thi Nhi.. Ta còn sợ gì?"

"Vậy được" nàng híp mắt "Ta luôn đứng về phe chàng" Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) khẽ lên tiếng, như khi nàng muốn giúp đỡ Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải), hắn cũng nhẹ nhàng nói, hắn đứng về phe nàng.

Đại điện lạnh lẽo, phía trên là những người cầm đầu cao quý nhất, Lãnh gia chủ Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) cùng Hiên Viên gia chủ với các Hộ pháp. Sự việc này Lãnh gia dù muốn âm thầm giải quyết cũng không thể, ngày hôm đó người của Hiên Viên gia cũng chứng kiến Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) ngang ngược thế nào.

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) và Vân Tường (Thần Nông) nắm chặt tay đối phương, thời khắc này, là phu thê cùng đối diện. Bên ngoài dù bao nhiêu giông bão đi chăng nữa thì hiện tại không còn là một người chống lại, mà là hai người, hai người cùng nhau vượt qua.

"Bái kiến nhị vị gia chủ" bốn người đồng loạt lên tiếng.

"Kỳ vương và Phượng vương, hai người vất vả rồi, trở về vị trí tọa đi" Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) lãnh khốc lên tiếng.

Phượng Y Y (Kim Ngưu) và Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) yên lặng nghe theo mệnh lệnh, hiện tại, Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) và Vân Tường (Thần Nông) mới là hai người bị quan tâm hơn cả.

"Lãnh Dạ Thi... Ngươi biết tội"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) lúc này mới ngẩng đầu lên. Dung mạo khuynh quốc khuynh thành, tựa phù dung xuất thủy, bạch ngân tinh xảo mỹ lệ, đôi đồng tử xanh dương mê hoặc thế nhân, môi hơi nhếch lên, tựa tiếu phi tiếu.

"Ta biết..."

Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) nhìn nàng, bất giác nhớ về dáng vẻ ngây thơ thuần chân lúc nhỏ của nàng, rồi khi trưởng thành một dạng lãnh cảm, tuyệt tình,... nàng đều đáp ứng đủ mọi phẩm chất của một Lãnh gia nên có. Nhưng cuối cùng, nàng lại phá tan tất cả, chạy theo Hắc Long.

Ngày hôm nay cả nàng và Vân Tường (Thần Nông) đều tự động trở về Lãnh gia nhận tội, có lẽ, họ không muốn chống đối Nhân Tộc, hay chăng họ không còn nơi nào để đi, số phận sinh ra là để bay cao nên sẽ không thể sống chui lủi qua ngày dài tháng rộng.

"Thiên vương gia.. làm phiền ngươi cùng Vân Khinh giữ lấy Liên Sinh hộ pháp..."

Dứt lời, Hộ pháp chi lực mau chóng quấn quanh Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ), linh lực màu lam sinh ra hàng vạn huyễn cảnh trói buộc nàng, tứ chi bị vây hãm, chỉ là những hoàng điệp cũng tạo thành lồng giam bằng nguyên lực vô hình lại dịu dàng, ôn nhu. Mà Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) cũng không phản kháng, cảnh tượng này nàng sớm đã đoán ra.

"Vân Tường" thanh âm lạnh lẽo của Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) vang lên "Ngươi là Hắc Long?"

"Đúng" Vân Tường (Thần Nông) không nhanh không chậm đáp lại, cố ý để lộ một chút Hắc Long chi lực thoát ra bên ngoài.

"Ngươi là Hắc Long, ngày hôm nay ngươi trở lại đây là tự tìm cái chết.. Ngươi biết.."

"Ta biết.." ánh mắt dừng lại trên người Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) "Ta là Nhân Tộc, ta không hại Nhân Tộc"

Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) đứng dậy, môi mỏng hơi nhếch "1000 năm trước, Hắc Long ban đầu cũng là một Nhân Tộc, rồi sau đó hắn phát điên dùng Hắc Long chi lực cùng Hắc Phượng Hoàng tàn phá thiên địa..." dừng một chút "Ngươi cũng biết rõ, Nhân Tộc sẽ không để lại bất cứ hậu họa nào nhỉ.."

Vân Tường (Thần Nông) mở to mắt không kịp phản ứng, tức thì dưới chân xuất hiện vòng tròn Nguyên Lực nồng đậm chứa hàng vạn hình vẽ cùng chú ngữ kì lạ. Gió tựa ám khí lướt qua da thịt để lại vết thương mỏng như họa. Xích sắt từ dưới pháp trận vung lên khóa chặt tứ chi Vân Tường (Thần Nông). Sau cùng là hai móc sắt kim loại lạnh lẽo ghim sâu vào hai bả vai, khóa chặt cử động thân trên. Huyết nhục mơ hồ, gương mặt Vân Tường (Thần Nông) trắng bệch. Hai móc sắt tạo thành từ Nguyên Lực đã tịnh hóa của Hộ pháp, mà Hộ pháp cùng Hắc Long là khắc tinh.

Vân Tường (Thần Nông) cả người run rẩy gục xuống, máu tươi từ thân nhuốm đỏ pháp trận.

Pháp trận chính là đang từ từ hút lấy huyết nhục hắn, biến hắn thành tro bụi, chính thức xóa sổ hắn trên Quỳnh Nguyên đại lục. Vân Tường (Thần Nông) thở nặng nề, cố quay người về phía nàng.

"Vân Tường"

"Vân Tường"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) dãy dụa, điên cuồng muốn dùng Hộ pháp chi lực thoát khỏi khống chế của Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) cùng Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình). Hai mắt xuất hiện tia máu. Không thể, nàng hôm nay mang hắn trở về là muốn tìm đường sống trong cái chết, không thể vì thế mà mang hắn chết, không thể đẩy hắn vào con đường cùng.

Vân Tường (Thần Nông) yếu ớt vươn tay muốn với tới nàng, kết cục chỉ là những lời nói đứt quãng, máu tươi từ miệng tuôn ra không ngừng.

"Gia chủ, ta cầu xin ngài... Chàng không hại thiên địa, càng không hại Nhân Tộc" nàng bối rối cầu xin Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) "Gia chủ, trận chiến với Tế Thiên Quân, chàng đã lập công như nào, chàng đem sức mạnh của mình ra bảo vệ Nhân Tộc.. Chàng sẽ không hại Nhân Tộc, gia chủ"

Mọi người xung quanh nhìn tình cảnh thê thảm này nhưng chỉ im lặng, sự việc này không đơn giản, nó liên quan đến mạng sống không chỉ của Nhân Tộc mà còn là Tiên Tộc, Tinh Linh Tộc, sau này còn có thể là Thần Tộc.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư), Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình), Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã), ba Hộ pháp trực tiếp thực hiện hình phạt cũng không dám lơ là hay buông tay. Bởi họ biết, họ là Hộ Pháp, là người bảo vệ Nhân Tộc do Nữ Thần chọn lọc. Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) nhìn Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ), môi mím lại.

Hai đầu gối chạm đất "Cầu xin.."

Là công chúa, nàng không cho phép mình quỳ. Là Lãnh gia, càng không cho phép vì một kẻ ngoại đạo mà quỳ.

Là Hộ pháp, nàng càng không cần hèn mọn quỳ van xin.

*Cộp..cộp* Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) vừa dập đầu vừa cầu xin, máu tươi bắt đầu xuất hiện, nhưng nàng không dùng Hộ pháp chi lực chữa trị, một mực dập đầu, quỳ xuống, xin lấy cơ hội sống cho Vân Tường (Thần Nông).

"Lãnh gia chủ, Hiên Viên gia chủ.."

"Công chúa... Đừng mà" Vân Tường (Thần Nông) lẩm bẩm, tay nắm chặt. Công chúa của hắn chưa bao giờ phải cúi mình, chưa bao giờ phải hèn mọn như vậy, nàng là công chúa cao quý, nàng là Hộ pháp, nàng là nữ nhân cao ngạo nhất. Thi Nhi, ta thật kém cỏi.

Hiên Viên gia chủ nói gì đó với Lãnh gia chủ.

"Lãnh Dạ Thi, dừng lại đi"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) lập tức dừng lại, cả người vẫn cúi rạp.

"Ngươi nói xem, lí do gì để giữ lại Hắc Long, và cách nào để kiềm chế Hắc Long sau này khi hắn phát điên"

"Ta không biết" nàng cúi đầu. Hiện tại nàng vô cùng rối bời.

"Ngươi không biết mà ngươi còn muốn xin tha cho hắn... Hôm nay nếu như chúng ta tha cho hắn, sau này không phải chính là gián tiếp tạo nên kiếp nạn sao?" Hiên Viên gia chủ nghiêm giọng "Lãnh Dạ Thi, ngươi nói xem, ngươi có thể gánh vác được sinh mệnh của hàng triệu sinh linh không?"

"Hàng triệu sinh linh thì liên quan đến ta?"

*Bốp* Hiên Viên gia chủ vung tay tát Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) trước sự ngỡ ngàng của mọi người trong đại điện.

"Cái tát này, ta đánh cho ngươi tỉnh, ngươi thân là Hộ Pháp, là vinh quang của Nhân Tộc mà dám hồ ngôn loạn ngữ... Một mình ngươi có thân nhân, một mình ngươi có người mình yêu.. Thế còn mọi người trên thế gian này, đều tứ khố vô thân, lãnh cảm vô tình sao?"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) biết mình giận mất khôn nên không tiếp lời. Hai tay nắm chặt, từ nhỏ đến lớn học biết bao nhiêu đạo lí, chỉ là, thời khắc này, mọi đạo lí đó nàng không muốn quan tâm. Ngay đến người thân yêu còn không thể bảo vệ, vậy nàng sẽ bảo vệ ai, ai sẽ là người để nàng cam tâm bảo vệ.

"Lãnh gia chủ, ta có ý này" Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) yên lặng giờ mới lên tiếng. Thế cục rối ren cũng bởi chữ tình, nếu Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) lãnh khốc như họ của nàng thì mọi việc đã dễ dàng giải quyết, nhưng thế nhân đâu thể vô tình.

"Nữ đế, mời" Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) hiện tại cảm thấy nếu ép Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) quá đáng, nàng nhất định sẽ mặc kệ tất cả, đã có một lần thì nhất định có lần hai, dù sau này có nguyện ý chung vai chiến đấu nhưng chỉ là hời hợt cho có, bởi lẽ sao Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) có thể hết lòng vì một Tộc hủy hoại đi điều nàng quan tâm nhất. Nhưng có thể Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) sẽ thay đổi vì đại cục, Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) không dám chắc, hắn cũng không thể đánh liều. Trước hết cứ xem Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) giải quyết thế nào.

"Lãnh gia các ngài có Hồn Đăng để biết được sự sống của mọi người trong Tộc, mà ta lại là Hỏa Diễm hộ pháp.." Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) cùng Lãnh Dạ Hàn (Bảo Bình) mấy ngày trước nhận được thư của Phượng Y Y (Kim Ngưu) cùng Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải) cũng đã âm thầm tìm hiểu vài điều sâu xa trong gia tộc, mong chóng tìm được cách giải quyết phù hợp.

"Trong mỗi người đều có một ngọn lửa không bao giờ tắt, ngọn lửa này là cội nguồn sinh mệnh cũng như ý chí để họ tiếp tục sống còn, dù là Nhân Tộc, Ma Tộc, Tiên Tộc hay bất kì tộc nào, chỉ cần là cường giả thì không ai nguyện ý để bị cướp đi lửa sinh mệnh..." nàng nhẹ nói "Ta sẽ lấy một phần ngọn lửa của vị Hắc Long kia hòa cùng Hồn Đăng của Nhung Hoa công chúa... Vậy là sinh mệnh của hai người đó sẽ gắn với nhau, người chết ta chết, người sống ta sống... Sau cùng Hắc Long có phát điên thì công chúa, ngươi chỉ cần tự kết liễu bản thân, một là kéo theo hắn, hai là làm hắn suy yếu cùng cực.. Chỉ là"

"Được.. Ta nguyện ý" nàng không kịp nghe phía sau lập tức đồng ý.

"Lãnh gia chủ, ngài thấy sao?" Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) không để ý Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) mà trực tiếp quay lại hỏi Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết), hiện tại hắn mới là người xử lí. Lúc nãy mẫu thân chỉ thay Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) nhắc nhở các Hộ pháp về trọng trách hiện tại, mà dường như hắn cũng không hoàn toàn muốn giết Vân Tường (Thần Nông).

"Cách này? Nữ Đế có bao nhiêu phần đảm bảo?" Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) nhìn Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương). Hiên Viên gia không ngờ vẽ bậc thang cho Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) bước xuống đám rắc rối này.

"Ta không lấy tính mạng hàng triệu sinh linh ra đùa..."

"Lãnh gia chủ, ta đã từng đọc cách này trong điển tích viễn cổ.. Ta tin nhân chi sơ, tính bản thiện, hơn nữa Vân Tường cũng đã giúp Nhân Tộc không ít" Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) bất ngờ quỳ xuống cầu xin, nếu Vân Tường (Thần Nông) có thể thông qua, nàng tin tưởng người kia cũng có thể.

Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã) cúi đầu "Điều Vân Khinh nói là hoàn toàn có lí, xin gia chủ suy nghĩ.."

"Lãnh gia chủ suy xét, Hiên Viên gia không ý kiến" Hiên Viên gia chủ lặng nói.

Tất cả mọi người hầu như quỳ xuống xin một ân huệ cho cặp phu phụ Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) và Vân Tường (Thần Nông).

Nếu thật sự ngày hôm nay giết Vân Tường (Thần Nông), tin chắc Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) sẽ phát điên, danh vị Hộ Pháp chắc nàng cũng không cần nữa. Có thể sẽ phải tìm cách khác, Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) hiện tại đã lún quá sâu, nếu cứng rắn chỉ sợ, thà làm ngọc nát không muốn làm gạch lành.

Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) gật đầu. Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) đi đến trước mặt Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ).

"Ta sẽ lấy đi đôi mắt của ngươi... Ngươi nguyện ý?"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) mỉm cười "Đôi mắt, có một đôi mắt, dù có phải tàn phế ta cũng muốn nắm tay chàng dưới ánh mặt trời..."

Rồi nàng tiến lại gần Vân Tường (Thần Nông) "Ngày hôm nay phần lửa bị mất đi trong ngươi sẽ thay bằng ánh sáng của công chúa.."

"Nữ đế, nhất định sẽ phải lấy mắt của Thi Nhi sao?" hắn thở nặng nề.

"Đúng.."

Hắn nhìn nàng "Đáng không?"

"Đáng, vì chàng thì tất cả đều đáng giá...."

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) lập tức thi triển Hỏa Diễm chi lực, sau lưng nàng xuất hiện cánh tay bằng hỏa diễm khổng lồ, nhưng lại lạnh lẽo cùng cực. Cánh tay đó nâng Vân Tường (Thần Nông) lên, từ từ móc xuống họng hắn, đến trái tim mới dừng lại, Vân Tường (Thần Nông) nhắm mắt chịu đựng, cái lạnh như hàng vạn mũi băng xuyên thấu thân thể. Đau đớn, hắn hiện tại chỉ cảm thấy đau đớn. Nhưng hắn cần kiên trì, cái giá đứng dưới ánh mặt trời là quá thảm khốc, mặt trời chỉ còn ta chứng kiến? Còn nàng thì không?

Trường kiếm lăn đến trước mặt Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) "Dùng nó cứa lên mắt ngươi, máu từ nó sẽ là ngọn lửa mà ta lấy đi từ hắn"

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) cầm trường kiếm, dịu dàng nhìn hắn, đôi đồng tử xanh tựa đại dương, nhân gian từng ca ngợi đôi mắt nàng đẹp tựa ngàn sao, không gì so sánh. Chăm chú ghi nhớ hình hắn, nam nhân của nàng thật đẹp.

Tách..

Tách..

Từng giọt máu rơi xuống.

Lưỡi kiếm thấm đẫm máu tươi, nàng mỉm cười mãn nguyện.

"Thi Nhi" Vân Tường (Thần Nông) rơi lệ.

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) dùng máu đó bù đắp vào phần ngọn lửa sinh mệnh của Vân Tường (Thần Nông). Sau đó ghép lửa sinh mệnh cùng Hồn Đăng. Hồn Đăng hiện tại xuất hiện hình ảnh hai trái tim cùng chung một nhịp đập.

Nàng giao Hỏa Hồn Đăng cho Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) "Ngài có thể an tâm rồi"

Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết) nhìn vật trong tay, tình yêu là thứ khó lí giải, Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) cao cao tại thượng cũng có ngày nguyện mất đi tất cả. Có lẽ, nhân gian hữu tình, định mệnh luôn di chuyển không ngừng.

"Vân Tường từ giờ sẽ chịu sự giám sát của Tam đại hộ pháp Lãnh gia" rồi tay áo vung lên "Kết thúc đi"

Mọi vây hãm bị xóa bỏ.

Vân Tường (Thần Nông) ôm chặt lấy Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ), tay run rẩy, cả người không ngừng rung động. Nàng là tác phẩm hoàn mĩ nhất của tạo hóa, là người hắn vĩnh viễn không muốn tổn thương chút nào, dù có chịu trăm cay ngàn đắng, dù có bị thiên hạ chà đạp hắn cũng sẽ cố chịu đựng, nhưng hắn không thể để nàng tổn thương dù là nhỏ nhất.

"Vân Tường, đừng khóc.. Chỉ là đôi mắt, có là gì đâu... Nhân gian phồn hoa, ta nhìn đủ rồi, ta cũng đã tìm thấy được ánh sáng của đời mình, có tiếc gì đâu.."

"Không.. Ta không muốn"

"Không sao thật mà, không phải đôi mắt của ta ở trong thân thể chàng sao, nó trở thành ngọn lửa sinh mệnh của chàng..."

"Khoảnh khắc cuối cùng ta nhìn chính là chàng, nam nhân của ta, ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên gương mặt chàng..."

"Đời này, ta cũng chỉ nhìn mỗi nàng, nhìn mỗi Thi Nhi của ta....

Chúc mọi người một ngày mới tốt lành và ấm áp

Đã rất lâu rồi mình mới viết lại, con người thật nhiều dự định mà, mong rằng mọi người sẽ giữ sức khỏe tốt trong khoảng thời gian này nhé ^.^

Chuyện là mình không ưng chương 162 trước nên đã viết để thay đổi hợp lí hơn ạ :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net