Chương 51: Một phách của Hoàng nữ Hiên Viên Ngọc Thấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 51: Một phách của Hoàng nữ Hiên Viên Ngọc Thấu

Tác giả: Peckanhdongdanh

Ta không bỏ cuộc, cũng sẽ không rời bỏ người

Lỡ như phải chia lìa, ta vẫn sẽ chờ đợi người

Ta toàn tâm toàn ý đợi chờ hồi âm từ người

Rồi sẽ có một ngày, người tin rằng

Ta yêu người


Phượng Vu Quốc.

Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) mang theo Sinh Mệnh Hoa – Bất tử thần dược Bách điệp chi phượng về Hoàng cung. Trở thành Linh Điệp Hộ Pháp chính thức, kí ức về mọi loại bí pháp cũng như cổ kinh hiện hữu rõ nét theo từng cấp bậc Nguyên Lực. Nhưng, nàng lại không nhớ gì về tiền kiếp, nó giống như một mảng sương mù.

Nguyên Lực hấp thu linh lực thiên địa đạt đến cảnh giới Thần Nguyên ngũ phẩm, tổn thương Chân Nguyên dạo trước cũng được chưa trị dứt điểm. Con đường tu luyện càng thêm mở rộng, tiềm lực dồi dào, bí pháp thông thiên. Chỉ cần chăm chỉ tiềm tu là có thể đạt tới cảnh giới siêu thần như xưa.

Hai ngày một đêm trôi qua. Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) vận dụng luồng sinh cơ dồi dào từ Bất tử thần dược Bách điệp chi phượng cải tạo toàn bộ cơ thể Thái nữ, cộng thêm loại bỏ ma khí trong Nguyên Lực và thần thức. Từng đợt giao động Nguyên Lực trong mật thất điên cuồng tràn ra, đám tử khí bị sinh khí đè lui rồi thôn phệ. Ánh sáng lúc ẩn lúc hiện.

Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) toàn thân hư nhược, hơi thở mỏng như mạng nhện sau mưa. Sinh Mệnh Hoa ảm đạm dung nhập vào huyết nhục cánh tay trái.

"Thái nữ muốn gặp Hiên Viên gia chủ.. Ngay lúc này" nói rồi Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình) bất tỉnh. Nàng được Hiên Viên gia đưa về Bích Dao cung, triệu tất cả thái y cùng dược liệu trân quý, mau chóng khôi phục sức khỏe cho nàng.

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) lúc này cơ hồ kích động vô cùng, thực sự muốn ngay lập tức xông vào bên trong. Nhưng phụ thân Cơ Thành Hạo bên cạnh nhẹ nhàng giữ lại nàng. Ngay khi tỉnh lại mà đòi gặp gia chủ, nhất định là sự tình quan trọng bậc nhất.

Một tuần thời gian dứt điểm. Hiên Viên Tử Uyên đạp gió xuất hiện. Vẻ lăng lệ bất phàm, khí chất cao quý thiên bẩm, trải qua tuế nguyệt dài lâu khí chất càng thêm hiện hóa. Nữ Đế nhẹ nhàng di chuyển, phía sau là Tể tướng Hiên Viên Liễu cùng tam đại trưởng lão.

"Bái kiến hoàng thượng" cả đám người lập tức quỳ xuống.

Nữ Đế lạnh nhạt gật đầu. Mâu quang bao quát xung quanh

"Hàn Nguyệt, Yên Đan, Y Y.. Các ngươi cũng theo vào cùng..." nói rồi nữ Đế phất tay áo bước vào trong.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) nhận ra sự việc quan trọng, nàng không nói gì mà yên lặng bước theo. Phượng Y Y (Kim Ngưu) trầm ngâm suy ngẫm, cước bộ bình thản theo sau Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư). Riêng Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) thì nán lại nhìn phụ thân Cơ Thành Hạo, nàng khẽ thở dài, có lẽ người muốn gặp mẫu thân nhất giờ là phụ thân.

Trong hang động, phảng phất luồng sinh cơ nhàn nhạt. Bóng thanh y đả tọa trên giường bích ngọc. Nàng tiên tư ngọc sắc (dung mạo như tiên, khí chất như ngọc) dưới hàn khí càng thêm vài phần động lòng người. Nữ nhân yên lặng ở đó, tựa như không cốc u lan (hoa lan trong cốc vắng), khiến tâm thần thế nhân nhũng loạn.

"Thái nữ.. Tốt lắm, Nguyên Lực cơ hồ có tiến triển.." nữ Đế khẽ cảm thán một câu.

Hiên Viên Lộng Ngọc hành lễ "Mẫu hoàng... Xin mẫu hoàng trách phạt vì nhi thần không tự đến diện kiến người.."

Nữ Đế thầm đánh giá Hiên Viên Lộng Ngọc, hài tử này bớt đi vài phần linh hoạt, giờ đây khí chất lạnh lùng vô tình chiếm trọn "Trẫm biết con còn đang thu hồi sinh cơ không thể rời khỏi động này.. Nếu sự việc không tối quan trọng, con sẽ không truyền đạt ý niệm muốn gặp ta..."

"Đa tạ mẫu hoàng hiểu cho nhi thần"

"16 năm trước.. Rốt cuộc con và Ngọc Thấu trải qua những sự việc gì?"

Chờ đám người có mặt đầy đủ. Hiên Viên Lộng Ngọc nhìn Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương), Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) và Phượng Y Y (Kim Ngưu), đáy mắt hiện lên nét ôn nhu. Khóe miệng nhếch lên nụ cười khuynh thành.

Hiên Viên Lộng Ngọc bắt đầu kể về sự tình năm đó. Nàng cùng hoàng muội và huynh đệ kết nghĩa – Hoàng đế Nhật Nguyệt Quốc Lãnh Ngạo Thần nhờ cơ duyên xảo hợp phát hiện ra một cổ mộ ở địa phận Phong Vân Quốc. Bọn họ lập kế hoạch thâm nhập cổ mộ, vì bọn họ đều cảm nhận được rung động Nguyên Lực, đoán rằng có một kiện bảo vật sắp xuất thế.

Sau một năm bố cục, bọn họ phá được cấm chế tiến vào. Hiên Viên Ngọc Thấu bất ngờ đoạt được một tấm cổ gương kì bí, nàng dùng Nguyên Lực dẫn động quy tắc Thôi Diễn tương lai. Chỉ thấy Hiên Viên Ngọc Thấu sợ hãi toan đập vỡ tấm cổ gương chi kính. Nàng tháo chiếc giới chỉ trên cổ xuống đưa cho Hiên Viên Lộng Ngọc nói rằng, nếu có thể an toàn thoát khỏi đây và tìm được Thiên Mộng Hộ pháp trong gia tộc thì mới được vận dụng huyết mạch chi thân mở phong ấn.

Và rồi, bọn họ bất ngờ bị một toán khôi lỗi vây chặt, chiến đấu kịch liệt một ngày một đêm, Chân Nguyên thương tổn, sức lực dần bị thụt lùi. Hai nam nhân tà mị từ đâu xuất hiện tóm gọn ba người trong khoảnh khắc.

Ba người bị đưa đến một nơi không rõ. Xung quanh là các lồng sắt giam giữ rất nhiều sinh vật kì lạ, nào là giao long bốn sừng, tử kim thần long, hổ cách cốt,... Đáng sợ hơn, họ còn giam giữ cả sinh vật giống con người nhưng có cánh trắng, rồi cả sinh vật với hai tai nhọn hoắt,... Lãnh Ngạo Thần bị trói chặt lên cao, Hiên Viên Ngọc Thấu bị trói dưới đất, còn nàng bị trói trên giường đá lạnh lẽo.

Hắc y xuất hiện, hắn âm vang cười. Mọi chuyện sau đó nàng không rõ vì hôn mê.

Nữ Đế nhíu mi. Đám người rơi vào suy ngẫm.

"Ta không hiểu tại sao hắc y đó lại có thể phóng thích Thái nữ" Nhược trưởng lão nhíu mi.

Nàng khoanh tay trước ngực "Hình như lúc đó ta nghe Ngọc Thấu nói, chúng nhất định sẽ phóng thích ta vì chúng muốn lợi dụng tài phú của Hiên Viên gia và ảnh hưởng từ long mạch từ xa xưa mà Hiên Viên gia đang tọa chấn để thêm phần hoàn thiện thân thể này..."

"Thái nữ... Hiện giờ người sở hữu thân thể Tiên Linh Nhị Thể trong truyền thuyết... Tiềm năng quả là vô hạn..." Tể tướng Hiên Viên Liễu lên tiếng chuyển chủ đề.

Hiên Viên Lộng Ngọc thở dài "Quả là kiếp hậu dư sinh có chút kinh hỉ... Nhưng thân thể này, vì nó mà huynh đệ cùng hoàng muội của ta phải ôm hận thiên thu.. Thật hổ thẹn" Tiên Linh Nhị Thể quả là danh bất hư truyền, Nguyên Lực đề bạt tới cảnh giới không tưởng Niết Bàn Nguyên Cảnh đại thành, công lao dường như đều thuộc về nó. (Kiếp hậu dư sinh: sống sót sau kiếp nạn.)

"Nhược trưởng lão, giới chỉ mà khi ta bất tỉnh vẫn luôn nắm chặt.. Mọi người có thấy nó không?" Hiên Viên Lộng Ngọc thoáng hiện lên nét lo lắng. Vật này không thể để làm rơi vào tay địch nhân.

"Thái nữ.. Nhược trưởng lão tưởng rằng vật này là do mẫu thân của ta để lại.. Nên người đã giao cho ta" Phượng Y Y (Kim Ngưu) bước lên vài bước đứng trước mặt nàng. Lòng bàn tay là tử phượng giới chỉ tinh xảo.

Hiên Viên Lộng Ngọc nhận lấy, tay phải nắm chặt, nàng nhẹ giọng "Đan Nhi, con là Thiên Mộng hộ pháp.. Hãy dùng sức mạnh của Hộ Pháp khóa chặt không gian này lại..." nàng khẽ cân nhắc, hắc y kia dùng nàng làm lô đỉnh thai nghén thân thể, giờ kế hoạch bất thành, xem ra phong vân sắp tái khởi. Còn chưa kể những lời hoàng muội dặn dò khi trước.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) gật đầu, nàng niệm chú ngữ phức tạp. Tay điểm ra tứ phương tám hướng. Lập tức từ không trung xuất hiện ra tám cây trụ chống trời, luồng khí tức tang thương tỏa ra. Nàng tiếp tục vung tay, luồng ánh sáng xanh ngọc lởn vởn quanh thân. Hướng lên trung tâm tám cây trụ chống trời, khẽ âm vang "Trong mộng là ảo, trong ảo là thực, thực thực mộng mộng, ảo ảo giả giả, bất tuân phân biệt.."

*Uỳnh* trên trời xuất hiện Tứ Tượng trận trong truyền thuyết. Bên ngoài hiện cảnh tiên nhân viễn cổ, thần phật trên cao, chân long vờn nhật nguyệt, chim phượng múa hát, kì lân nhảy nhót,.. Cảnh tượng chấn động. Từ khi sức mạnh Hộ Pháp thức tỉnh, tốc độ tu luyện của Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) càng thêm thần tốc, đến nay đã chạm ngưỡng Thần Nguyên bát phẩm đỉnh phong.

"Hài tử của Ngọc Thấu tiến lại đây, dùng thân thể làm pháp trận mở ra phong ấn tinh thần trong tử giới chỉ.."

Phượng Y Y (Kim Ngưu) gật đầu. Nàng vận Nguyên Lực, luồng thánh khí tinh khiết từ người phát ra. Tử phượng giới chỉ song song mi tâm. Một hình bóng mơ hồ xuất hiện. Nữ nhân xứng đáng với tám từ tuyệt sắc mĩ nhân, phong hoa tuyệt đại. Bóng hình nhìn một lượt người xung quanh rồi nhìn đến Phượng Y Y (Kim Ngưu), ánh mắt chăm chú đau thương.

"Ta chỉ là một phách của Ngọc Thấu.. Không rõ đã bao nhiêu năm rồi.." bóng hình trầm ngâm "Mười sáu năm trước, ta thôi diễn ra một sự việc chấn động.. Nhưng lúc đó bị quy tắc thiên địa cảnh cáo nên không thể nói ra.. Hôm nay nhờ sức mạnh của Hộ Pháp tạm thời che đi quy tắc thiên địa chốc lát..."

"Ma Tộc và Yêu Tộc 1000 năm trước bị Yêu Thần phong ấn nay đã quật khởi.. Chúng dùng sinh linh hai tộc Long Tộc và Phượng Tộc bày ra cấm chế Long Phượng trình tường, lợi dụng khi phong ấn yếu nhất mà thoát ra.. Nhưng dù thoát ra, sức mạnh cũng bị quy tắc thời đại này áp chế xuống.. Nên Nhân Tộc chúng ta vẫn có thời gian chuẩn bị.."

"Nữ Thần phong ấn không chỉ Thần Tộc mà còn cả Tiên Tộc.. Trên Quỳnh Nguyên đại lục không chỉ có Nhân Tộc chúng ta mà còn có cả Điểu Nhân Tộc, Ngư Nhân Tộc, Tinh Linh Tộc,... hay cả đế chế Thú vương cường đại... Nhưng bọn chúng chỉ là thiểu số Tộc, số lượng chỉ miễn cưỡng bằng với một gia tộc truyền thừa mấy trăm năm... 1000 năm trước, Nữ Thần chọn Nhân Tộc làm nơi reo xuống hạt giống Hộ Pháp nhất định nhìn ra điểm mạnh của Nhân Tộc hơn các Tộc khác.."

"Đầu tiên hãy cố gắng phóng thích Tiên Tộc.. Ta chỉ nhìn ra được hình ảnh mười tám con thiên long bị xiềng xích kéo theo phong ấn Tiên Tộc.. Không rõ đâu là nơi đích thực phong ấn Tiên Tộc.. Tiên Tộc là hậu duệ của Thần Tộc và Nhân Tộc, họ sẽ là trợ thủ trong cuộc chiến này... Và Tinh Linh Tộc, bộ tộc cường đại này mới chân chính là cự đầu cùng với Nhân Tộc ngăn chặn hồng hoang thời đại" bóng hình thêm chút mờ nhạt "Dường như Ma Tộc cùng Ngư Nhân Tộc có giao dịch gì đó, Yêu Tộc thì như lại đang muốn thôn tính Điểu Nhân Tộc.."

"Thời đại hồng hoang này, kì tài xuất hiện như lá mùa thu.. Nó cũng báo hiệu một thời kì ác liệt chưa từng có trong lịch sử tinh không đại lục... Ma Tộc cùng Yêu Tộc đã xâm nhập vào Nhân Tộc, trong mười quốc gia đã có mấy quốc gia bị ngầm khống chế.. " hơi khựng lại "Ma Tộc và Yêu Tộc cường đại tới mức chúng ta không tưởng tượng được..."

"Khi mở phong ấn của Nữ Thần trên Thần Tộc... Quỳnh Nguyên đại lục sẽ trở về trạng thái như cũ... Mọi người hãy chuẩn bị hết tinh lực.. Trận chiến này còn ác liệt hơn 1000 năm trước rất nhiều... Hắc Phượng và Hắc Long oán niệm kiếp này còn hơn kiếp trước.. Linh thức Yêu Thần và Nữ Thần vẫn chần chừ không chịu xuất thế.."

Đám người vì mấy lời kia mà rơi vào trầm lắng lần hai. Hiên Viên gia hai trăm năm nay đã ngầm cảm nhận được nguy cơ thời đại hồng hoang. Họ liên tục tìm kiếm Điểu Nhân Tộc, Ngư Nhân Tộc, Tinh Linh Tộc,... đến nay chỉ tìm ra Điểu Nhân Tộc cùng Ngư Nhân Tộc, nhưng hai tộc nhân này luôn tìm lí do thoái thác, dù đưa ra bao nhiêu hảo ý thì họ vẫn tỏ thái độ trung gian. Riêng Tinh Linh Tộc, bộ tộc này quá kì bí, đến nay chỉ nghe nhân gian đồn thổi, chưa ai chân chính tìm ra tộc đó.

Một phách của Hiên Viên Ngọc Thấu đứng trước Phượng Y Y (Kim Ngưu). Bàn tay mơ hồ chạm lên ngũ quan tinh xảo giống Phượng Diệp như khắc, dù không phải Ngọc Thấu hoàn chỉnh nhưng tình yêu của nàng thấm sâu vào tận linh hồn, nhìn thấy hài tử mang bóng dáng hắn, dù là nửa phách cũng đau đớn...

Thanh âm như có như không "Hài nhi, con tên gì?"

"Y Y.. Phượng Y Y" Phượng Y Y (Kim Ngưu) kích động nhìn bóng hình trước mắt. Thiên ngôn vạn ngữ vô dụng thời khắc này. Ngón tay đưa lên chạm vào bóng hình đang dần mờ nhạt ấy.

"Y Y? Dằng dặc khôn nguôi?" một phách lẩm bẩm "Ti Thanh.."

"Mẫu thân.." nàng đè nén cảm xúc.

Hiên Viên Ngọc Thấu khẽ cười nhạt nhòa "Thế gian có được có mất, có ngày thì sẽ có đêm.. Duyên phận của mẫu thân và con mỏng... Hy vọng đời này của con, trọn đời bình an..."

Nàng quay lại nhìn nữ Đế rồi quỳ xuống "Mẫu hoàng.. Tha thứ cho hài tử tội bất hiếu" rồi nàng nhìn đến thân hoàng tỷ "Hoàng tỷ.. Bảo trọng" dứt lời thân ảnh tan biến thành những đốm sáng xếp thành hàng chữ [Tinh Linh Tộc có một sinh linh lạc trong Nhân Tộc]

Bên ngoài từng đợt sấm động truyền tới. Chín tia chớp phá không lao xuống phá vỡ đỉnh hang động, hủy diệt toàn bộ những đốm sáng kia. Dường như quy tắc thiên địa đang vô cùng tức giận vì có kẻ dám thôi diễn cấm kị quy tắc. Nếu đã dám thôi diễn cấm kị quy tắc, nhất định sẽ bị thiên địa giáng lôi kiếp trừng phạt.

Không gian yên lặng. Đất đá bụi tung. Phượng Y Y (Kim Ngưu) quỳ xuống đất, gương mặt nhỏ đầy nước mắt, câu nói lộn xộn "Mẫu thân.. Không.. Phải chăng đã hoàn toàn bị hủy hoại.. Ngay cả luân hồi cũng bị hủy diệt.."

Nữ Đế động dung. Long nhan vương nét sầu bi. Hiên Viên Ngọc Thấu dùng linh hồn và luân hồi của bản thân để thôi diễn cấm kị quy tắc dẫn đến lôi kiếp, hồn lạc phách bay. Trong tâm thần của mọi thành viên Hiên Viên gia đều như vậy, đều sẵn sàng vì gia tộc mà hy sinh. Tiếng thở dài thầm lặng truyền ra. Nữ Đế dường như già thêm vài tuổi.

Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) khẽ ôm lấy Phượng Y Y (Kim Ngưu) "Còn có ta.. Thế gian này, muội vẫn còn có ta mà Y Y... Muội còn nhớ không? Ta đã hứa với Hồng Liên hộ pháp khi ta bảy tuổi.. Sẽ hảo hảo bảo hộ muội, khiến muội cả đời vui vẻ bình an.. Ta sẽ làm được.."

"Cảm ơn tỷ... Thật may, ta còn có tỷ.." Phượng Y Y (Kim Ngưu) thổn thức.

Hiên Viên Lộng Ngọc nhìn ba hài tử, nội tâm nhói lên, tay chạm lên vai Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương). Nàng giật mình quay lại.

"Mẫu.. mẫu thân.."

"Nguyệt Nhi.. Đã trưởng thành tới mức này, thật có lỗi khi không thể ở bên con.." bàn tay vuốt lên tóc Hiên Viên Hàn Nguyệt (Bạch Dương) "Ta cần con hứa với ta.. Đời này sẽ hảo hảo bảo hộ Y Y, khiến Y Y cả đời vui vẻ bình an.. Dù cho cả thế gian có quay lưng lại với Y Y, con nhất định không được như vậy.."

Phượng Y Y (Kim Ngưu) thôi không khóc. Nàng dần dần ổn định lại tâm trạng, vẻ ngoài yếu đuối mau chóng được cất giấu dưới vẻ tĩnh lặng hoàn hảo.

"Được.. Mẫu thân, dù người không nói con cũng sẽ nhất định làm.." nàng ghì chặt tay vào vai Phượng Y Y (Kim Ngưu). Mâu quang thêm vài phần thâm sâu. Nàng cần trở nên cường đại, có thể bảo hộ mọi thân nhân, có thể thực hiện lời hứa kia.

Nữ Đế không nói gì, không thanh không sắc ly khai khỏi đó. Trong lòng thầm có tính toán.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) một bên hai mắt phiến hồng, nàng ôm lấy Hiên Viên Lộng Ngọc. Thanh âm nghẹn ngào "Cô cô..." đã bao lâu rồi nàng không gặp cô cô, từ một phân gia nhỏ bé trong Hiên Viên gia, được cô cô bảo hộ, chăm chút,... Khi cô cô bị ám hại, nàng trở nên lãnh huyết vô tình, bản thân gia nhập vào tổ chức sát thủ của Hiên Viên gia, quãng thời gian đó, huyết nhuộm trời xanh, không biết bao sinh linh bị nàng giết hại. Đời này của nàng gắn chặt với sứ mệnh của Hiên Viên gia, làm gì cũng phải suy tính trước sau, nàng không thể ích kỉ sống cho nàng, nàng cần sống cho gia tộc. Nếu gia tộc cần mạng nàng, nàng không ngần ngại mà dâng lên.

Hiên Viên Lộng Ngọc xoa đầu Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư). Nàng cảm nhận được nỗi thống khổ, bi phẫn không nói thành lời của Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư), có lẽ giọt nước mắt trên gương mặt xinh đẹp kia phần nhiều vì chính bản thân Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư). Kìm nén lâu rồi, nên để Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) được một lần thoải mái khóc. Quãng thời gian kia, Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) sống chắc không vui vẻ gì.

Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) cười như khóc. Nàng lấy lại bộ dáng ôn nhu mĩ lệ. Dường như nữ nhân ấy vẫn luôn như vậy, thanh cao ôn nhu, tựa làn gió mát lành trong ngày hè oi bức.

"Cô cô.. Đan Nhi rất vui.."

"Cô cô cũng rất vui..." nàng cười hạnh phúc. Từ tận sâu đáy lòng, nàng vẫn luôn coi Hiên Viên Yên Đan (Song Ngư) là hài tử của mình.

Nắm lấy tay Phượng Y Y (Kim Ngưu) "Y Y.. Ta có lỗi với mẫu thân cháu.."

Phượng Y Y (Kim Ngưu) lắc đầu "Mẫu thân nói, thế gian có được có mất... Dù cháu mất đi mẫu thân cùng phụ thân.. Nhưng cháu lại có được Hàn Nguyệt tỷ, Yên Đan tỷ và mọi người trên dưới Hiên Viên gia hết lòng quan tâm, yêu thương cháu... Thế là quá đủ rồi.."

"Cái tính này.. Không lệch đi đâu của Phượng Diệp được.. Tiểu Diệp cùng hoàng muội ta có được cháu.. Thật may mắn.."

Hiên Viên Lộng Ngọc đứng dậy, nàng bước ra ngoài, tay vẫy vẫy "Ta cần phải đi tìm tâm can bảo bối của ta đây... 16 năm, không biết đã biến thành cái gì rồi..."

Thái nữ vẫn bá đạo như vậy. Chỉ khổ Thái nữ phi Cơ Thành Hạo ngàn đời nhát gan.

Hang động.

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) vận Nguyên Lực, võ công bị thụt lùi xuống mấy giai. Nàng giờ cảm thấy vô cùng bất lực và thương tâm. Dù không nói ra nhưng Vân Tường (Thần Nông) có thể cảm nhận được sự đau khổ của nàng. Từ nàng công chúa lá ngọc cành vàng, được vạn người ái mộ, nay thành một phế nhân tàn phế. Quả là một sự đả kích quá lớn đối với một nữ nhân như vậy.

Nàng dạo gần đây thường xuyên im lặng đến kì lạ. Ánh mắt vô hồn luôn hướng về nơi bất định. Nàng đã có khoảng thời gian khủng hoảng vô cùng, không thể nhìn, không thể nghe. Sống trong bóng tối cùng yên lặng ngày ngày đêm đêm. Dù nàng có can đảm đến đâu cũng thấy sợ hãi.

Vân Tường (Thần Nông) gần đây đã phục hồi bảy, tám phần Nguyên Lực. Cơ hội thoát ra ngày càng tới gần, nếu hắn phục hồi, sẽ đi thám thính xung quanh, tìm kiếm lối thoát. Quả trứng Thất thải bên cạnh khẽ động đậy. Hắn bị động điều chỉnh Nguyên Lực tới trạng thái đỉnh phong, nếu vật trong quả trứng này là hung vật, hắn sẽ một đao kết liễu.

*Tách..Tách..* một cái đầu rồng bé ló ra. Nó ngáp một cái dài, con rồng này không ngờ có năm cái chân. Vân Tường (Thần Nông) thất kinh, kia có phải là Ngũ trảo thiên long mà Hồ Tộc vẫn hay nhắc đến. Tâm thần có chút không tin.

Con thiên long ngu ngơ nhìn xung quanh. Nó thấy Vân Tường (Thần Nông), lập tức nhào lên vai, cái mặt dụi dụi vào cổ hắn. Dường như nó bị nhận nhầm Vân Tường (Thần Nông) là mụ mụ rồi. Hắn không biết nên khóc hay cười đây.

Vân Tường (Thần Nông) truyền cho nó một ít giao động tinh thần. Nhận định thiên long kia vô chủ, hắn mau chóng kí thành kế ước với thiên long. Nó nhìn chăm chú Vân Tường (Thần Nông), mau chóng chui vào thân thể hắn ngủ vùi. Dường như trong thân thể thiên long kia chứa vô hạn sức mạnh cần luyện hóa. Hắn lờ mờ đoán ra, nếu thiên long có thể luyện hóa xong xuôi nguồn sức mạnh kia, nhất định sẽ là một sủng thú cường đại khủng khiếp.

"Niệm.. Chúng ta ở đây bao lâu rồi?"

Vân Tường (Thần Nông) khẽ lắc đầu, hắn viết [Ta không rõ, nơi đây ngày đêm không phân biệt.. Nhưng chắc hẳn cũng phải hơn một tháng rồi.. Cô an tâm, ta nhất định sẽ giúp cô ra ngoài..]

Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ) yên lặng hồi lâu, nàng nói "Muốn nghe chuyện trước đây của ta không?"

[Được]

"Trên đời, có một thúc thúc vô cùng tốt với ta, yêu thương ta vượt ra khỏi cả giới hạn thân nhân.. Còn ta thì lại đối tốt, yêu thương ca ca ta cũng vượt khỏi giới hạn thân nhân.."

"Rất nhiều năm qua, ta từng mong muốn có một ngày được cùng ca ca kết thành phu thê.. Ta không sợ miệng lưỡi thế gian, ta không sợ ánh nhìn khinh bỉ từ người khác.. Bởi lẽ trong mắt ta chỉ có mỗi ca ca... Ta đưa chàng lên quá cao, cao tới mức ta sợ khiến chàng tổn thương.." nàng thở dài "Rồi nhận ra.. Chàng vĩnh viễn chỉ có thể là ca ca của ta.."

Vân Tường (Thần Nông) đưa tay muốn chạm vào nàng, nhưng lại bất lực hạ xuống. Hắn với nàng chả là gì. Hắn hiện giờ là Niệm, chỉ là một người lướt qua cuộc đời nàng. Mà hắn, không muốn nàng bận tâm. Tâm can đau đớn từng hồi. Ngồi lắng nghe nữ nhân mình yêu thương nói về nam nhân nàng yêu thương, còn gì thống khổ bằng.

"Chàng từng nói sẽ không rời xa ta, sẽ luôn bên ta.. Nhưng ta nhận ra, đó đều là

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net