Chương 24 : Nhen nhóm và vụt tắt (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 24 : Nhen nhóm và vt tt (2)

Tác giả: Peckanhdongdanh

Không sao, không sao... Thc s không sao
Hãy coi nhng chuyn trước đây chưa tng xy ra...
Đng c níu gi hi c này



Lá trúc bay liệng từng vòng rơi xuống mặt đất. Tiếng gió va vào thân trúc tạo nên những âm thanh riêng biệt. Hân Băng (Kim Ngưu) lặng yên từ xa quan sát một nữ nhân bạch y đang ngồi nghiêng ngả trên bàn đá, xung quanh ngổn ngang những vò rượu giở. Mùi mĩ tửu bay trong không gian.

Tố Linh (Thiên Yết) từ bé đã sống trong vỏ bọc mạnh mẽ tự mình tạo ra, nàng kiên cường cố gắng, kiên cường chứng minh rằng mình mạnh mẽ nhất. Nhưng có một điều nàng không ngờ tới. Dù mạnh mẽ tới đâu thì nàng vẫn là một con người, một con người có hỉ nộ ái ố, một con người biết đau và biết hận. Nàng đã từng nghĩ, cả đời này sẽ vô hỉ vô bi nhưng hóa ra tất cả đều là do nàng tự gạt bản thân, tự làm mình chìm vào bể khổ.

Giọt nước mắt lăn nhẹ trên gương mặt. Nàng giơ bình rượu lên, bàn tay run run, lòng bàn tay rớm rớm máu, rượu chảy ra khắp áo, khắp mặt, rượu xốc vào mặt khiến nàng ho sù sụ. Nàng nghe nói uống rượu giải sầu, nếu uống sẽ tạm thời quên đi mọi đau khổ nhưng nàng càng uống lại càng tỉnh, mọi đau khổ như càng hằn rõ.

Bóng hình nam nhân ấy cùng bóng hình nữ nhân hôn mê mờ ảo hiện lên vô tâm cứa vào vết thương của nàng. Tố Linh (Thiên Yết) cười, mái tóc dính bết rượu, tiếng nức nở - Ly Minh, chàng phụ ta... Còn cô.. Kiều Thư.. Cô nợ ta.. Tất cả các người hãy chết hết đi.. - nàng đáp, những vò rượu xung quanh vỡ tan thành trăm mảnh.

Hân Băng (Kim Ngưu) đứng nhìn, hóa ra trên thế gian này thứ hủy hoại con người ta ghê gớm nhất chính là ái tình. Thứ mà kẻ không cầu thì đến, người muốn có thì chẳng bao giờ được. Ái tình, nó chính là liều thuốc độc mà ai cũng phải trải qua.

Tố Linh (Thiên Yết) quì xuống đất, nàng điên cuồng đau đớn - Ly Minh... Chàng đã hứa rằng sẽ yêu ta mà.. Ta là người đến trước, chàng đã nói là ta là nương tử chàng... Hóa ra toàn là lời nói gạt con nít ư... Thời gian thật tàn ác, người khác đã cướp chàng đi rồi ư, ta hận, ta hận... - nàng bắt đầu cười lớn - Cái gì ta cũng đúng, cái gì ta cũng tốt nhưng sai lầm của ta là trao chân tâm cho chàng....

- Tố Linh... - Hân Băng (Kim Ngưu) nhỏ nhẹ nói

- Ta thật mềm yếu đúng không? Ta thật ngốc đúng không? Rõ ràng sự thực đã bày ra trước mắt mà ta vẫn không tin. Người đó là thanh mai trúc mã với chàng, ta sao sánh bằng... Nếu vậy sao ông trời còn khiến ta gặp lại chàng, khiến ta nhớ nhung chàng

Hân Băng (Kim Ngưu) không đáp, sâu trong đáy mắt Tố Linh (Thiên Yết) là niềm thất vọng cao độ, là sự chán trường to lớn. Nước mắt như lớp sương mờ mờ che đi đôi mắt ấy. Nó không còn sắc lạnh vô tình mà giờ ngập tràn thống khổ.

- Nhưng ta cũng là người mà cũng ích kỉ lắm chứ....Ta đã hứa từ bỏ chàng, ta đã thề sẽ chôn chặt tình yêu này...... Nhưng.... Ta toàn tự dối lòng.... Ta càng cố quên thì hình ảnh chàng lại càng hiện rõ... - Tố Linh (Thiên Yết) nghẹn ngào

- Hữu duyên thiên niên tương hội - Câu nói chứa hàm ý sâu sa, gặp rồi thương rồi nhớ rồi đau rồi khổ, cái vong luẩn quẩn này ngàn đời vẫn vậy mà

Tố Linh (Thiên Yết) lắc đầu, mặt cúi gằm xuống đất, bàn tay nắm vào nhau - Ta và chàng mãi mãi, kiếp này dù có thế nào cũng không thể bên nhau.... Vì chúng ta thuộc hai thế giới khác nhau

- Muội cả nghĩ rồi - Hân Băng (Kim Ngưu) bình tĩnh nói. Tố Linh (Thiên Yết) điều hòa lại kinh mạch, nàng chầm chậm kể về mối tình oan trái ba người họ. Nam nhân kia thật hạnh phúc khi có được tình yêu cao cả của Tố Linh (Thiên Yết) và tình yêu nồng đậm của kĩ nữ kia. Nhưng trong tình yêu luôn có sự ích kỉ, tình yêu chỉ giành cho hai người chứ không phải ba.

Hân Băng (Kim Ngưu) chăm chú nghe, từ những mẩu chuyện ấy cộng thêm tình trạng hiện giờ, nàng biết Tố Linh (Thiên Yết) đã yêu nam nhân kia từ lần gặp đầu tiên khi còn nhỏ và đến bây giờ tình cảm này không phai nhạt đi mà như cái cây cứ lớn dần lên.

- Tỉ có biết sư phụ gọi ta ở lại làm gì không?

Nàng im lặng lắc đầu, ánh mắt cảm thông nhìn Tố Linh (Thiên Yết).

- Sư phụ muốn ta tiến thân - Tố Linh (Thiên Yết) nói, giọng nói như đang kể một câu chuyện

- Ý muội như nào ?

- Ta đồng ý..

Hân Băng (Kim Ngưu) khó hiểu cực độ - Tại sao muội lại làm vậy Tố Linh, muội có biết lần cầu thân này không đơn giản là cầu thân bình thường không? Và quan trọng, người muội yêu là nam nhân kia chứ không phải hoàng thượng kia....

Tố Linh (Thiên Yết) nhếch mép, giọng nói khàn đặc - Nhưng sư phụ nói, nếu ta chịu cầu thân thì người sẽ cho Kiều Thư thuốc, giúp nàng ấy tỉnh lại, giúp Ly Minh hạnh phúc..... Vậy chút mất mát của ta là đáng gì chứ...

- Thật ngốc nghếch.....Trên đời còn nhiều nam nhân tốt hơn hắn, muội không cần thiết phải tự vùi dập mình như vậy

Tố Linh (Thiên Yết) cười lớn, tiếng cười thê lương vang vọng khắp rừng trúc vốn yên tĩnh - Đúng, trên đời còn nhiều nam nhân tốt hơn hắn, hoàn mĩ hơn hắn nhưng đáng tiếc không có ai khiến Tố Linh ta yêu bằng cả sinh mạng như hắn... - Tố Linh (Thiên Yết) lấy trong vạt áo một chiếc hộp màu trắng, nàng mở nó ra, bên trong là một bông hoa vàng úa được ép mỏng.

- Đây là món đồ chàng tặng ta đầu tiên, cũng là thứ khiến ta yêu chàng nhiều như vậy..... Món đồ mà chàng nói chỉ tặng nương tử chàng... Nhưng giờ nó đã tàn, đã tàn rồi cũng như tình yêu giữa ta và chàng cũng đã hết... - Nàng nhắm mắt, tay nắm chặt bông hoa mà bóp vụn, bông hoa dần biến thanh những hạt bụi nhỏ bị gió thổi bay.

Kí ức rồi cũng mỏng manh và bị gió thổi đi. Không lưu lại vết tích, mất rồi mới thấy trân quí, mất rồi mới có thể thôi nhung nhớ.

- Nếu có kiếp sau, ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ muốn gặp lại ngươi, mãi mãi.... - thanh âm dịu dàng nhưng cứng rắn. Nàng nói vậy nhưng liệu nàng có cam tâm.

Hân Băng (Kim Ngưu) nhìn theo cơn gió, bất giác nụ cười một nam nhân hiện ra trong tâm trí.

!!!!

Ly Minh (Bảo Bình) ôn nhu chải lại mái tóc óng mượt cho Kiều Thư (Song Ngư), dù nàng có hôn mê nhưng dung mạo vẫn không thay đổi, vẫn phiêu diêu thoát tục kinh động thế gian. Thử hỏi nhân gian này mấy ai không bị hớp hồn bởi cái nháy mắt của nàng, mấy ai sẽ không cầu tình yêu từ nàng. Y ngồi cạnh Kiều Thư (Song Ngư), trong đầu nhớ về một số chuyện vui giữa nàng và y khi còn nhỏ

*****
- Đi sư huynh, chúng ta ti thăm Uyên mĩ nhân đi, mui nh mĩ nhân lm lm - Tiu Kiu Thư (Song Ngư) nói, bàn tay níu cht ly tay áo Tiu Ly Minh (Bo Bình) không buông

Ti
u Ly Minh (Bo Bình) ngi luyn viết thư pháp, c tay mm mi cm bút lông di chuyn trên giy, b nàng lôi vy nhưng nét ch vn ngay ngn thng tp không b nguch ngoc.

Th
y y không nói gì tưởng y không đ tâm, nàng bèn kéo tay áo y, ging nũng nu - Đi mà huynh, chc là Uyên mĩ nhân cũng nh huynh lm đó

- Ta h
i mui, mui nh hn hay nh đ ăn ch hn - y trêu chc nàng. Tiu Kiu Thư (Song Ngư) dõng dc nói - Mui nh hn, đ ăn á, Kiu Thư đây không cn

- Mu
i nói di không chp mt

- Không có

Ti
u Ly Minh (Bo Bình) cùng Tiu Kiu Thư (Song Ngư) tiến vào khu rng, hai người võ công rt khá, dùng khinh công có th nói đt ti trình đ đáng n. Thot mt cái đã đến nơi cn đến.

Ngôi nhà tranh xa xa hi
n ra, xung quanh bao bc bi hàng rào trúc, bên trong thì vài lung rau và có đàn gà đang đi li. Nhưng ni bt nht vn là cây xoài vàng ươm góc sân. Tiu Kiu Thư (Song Ngư) không t ch được bèn nut nước bt mt cái.

- N
ước miếng kìa Kiu Thư

Ti
u Kiu Thư (Song Ngư) vi vàng ly tay lau lên ming và phát hin ra ch có gì, nàng gin gi quay ra đp vào bng người bên cnh my cái - Đáng ghét, dám la mui

- Thôi vào đây đi Ki
u Thư, chc hn cái tên kia s bt ng lm - Y kéo ly tay nàng, mc cho nàng vn lm bm không bng lòng vì b trêu gho như vy

H
cùng tiến vào, bên trong căn nhà sch s không có bi, đ đc tuy đơn gin nhưng đu là các vt tinh xo. Ngôi nhà như bao bc bi hương thơm nh nhàng ca hoa nhài.

- Uyên mĩ nhân à, ta cùng Ly Minh huynh t
i chơi vi huynh này - Nàng ri khi tay y gi to, ging nàng lanh lnh như tiếng chim hót.

Bên khung c
a trúc, mt hài t mc bch y đang cm lt đi lt li mt cun kinh thư. Mái tóc đen nhánh, ngũ quan tuyt mĩ tuyt luân, làn da mn màng ta như ch cn chm vào s tan biến, khóe ming cong lên hình bán nguyt

- Đ
ến ri sao?

Ti
u Kiu Thư (Song Ngư) chy li ch y, nhìn qua nhìn li cun kinh thư mt hi ri li nhìn xung quanh, Tiu Ly Minh (Bo Bình) theo sau cười tr - Làm phin đ đc sách ri, ti nha đu hư hng này c đòi đến phá đ đy

Nàng nghe th
y vy bèn gim lên chân y mt cái khiên y đau điếng người - Ai là hư hng cơ, huynh tin mui giết chết huynh không?

Ti
u Nam Uyên (Ma Kết) đt cun sách lên giá sách ca chính mình, đng tác nh nhàng đến kinh dim, nếu không biết thì ai cũng s nghĩ y là m nhân tái thế bi dung mo có mt không hai ca y - Kiu Thư à, mui sao hôm nay rnh vy

- T
i ta nh huynh, ai bo huynh đp quá làm chi khiến ta ngày đêm mong nh không nguôi nên phi chy ti đây - Nàng mau l đáp li

Ti
u Ly Minh (Bo Bình) bĩu môi, sì hơi mt cái - Toàn nói xo ......Mun ăn thì nói thng ra đng này toàn vut đuôi hn không à..

Nàng m
t bên nghiến răng nghiến li, cái sư huynh này tht mun nàng mt mt sao

Ti
u Nam Uyên (Ma Kết) mm cười - Không ng mm mép mui ngày càng li hi vy .... Đ ta xung làm bánh cho mui ăn

Ti
u Ly Minh (Bo Bình) mt bên ngăn cn y li - Này, đ đng dy hư Kiu Thư... Lúc nào mui y đến cũng bt đ làm bánh ri nnh hót đ.. Hay hôm nay cho mui y xung bếp mt chuyến tr tài ngh

- Ý hay

Ti
u Kiu Thư (Song Ngư) thn mt mt bên - Không phi ch

~~~~

Ti
u Kiu Thư (Song Ngư) b Tiu Ly Minh (Bo Bình) kéo c xung, nàng ngàn vn ln không mun xung đó, vì đó là nơi làm nàng không còn mt mũi

Ba ng
ười bt đu nhào bt, Tiu Kiu Thư (Song Ngư) làm rơi phn bt ca mình xung đt my ln, mt mũi trng xóa lem nhem bi bt. Tiu Ly Minh (Bo Bình) bên cnh tuy không khá khm hơn nàng là bao nhưng ôm bng cười - Cho ta hi mui có biết n công gia chánh không vy ?

Nàng l
ườm y nhưng vn im lng, nàng quay sang xem Tiu Nam Uyên (Ma Kết) nhào bt. Bàn tay trng mn thon dài nh nhàng khiến đng bt tai quái tr nên nghe li. Nàng t nh không biết v sau ai s ly được y đây, chc hn phi sung sướng lm

- Mình cũng là nam nhân, ng
ười ta cũng là nam nhân mà có k đến nhào bt cũng không biết, nói chung nu nương d t, không biết làm, đúng là ông tri........ - nàng kéo dài ging v phía Tiu Ly Minh (Bo Bình), Tiu Nam Uyên (Ma Kết) bên cnh mm cười.

- Th
ế còn ai đó... Mang tiếng là n nhân đến nhào bt cũng làm rt xung đt, nu nướng thì hơn gà m... Ay chà.. Đi tht bun - Tiu Ly Minh (Bo Bình) cm ci vi đng bt và đang c vê thành khuôn

Nàng quay sang l
n tiếng - Sao huynh li so sánh vi mui, mui nh hơn huynh mà

Ti
u Ly Minh (Bo Bình) lè lưỡi - Thế h.. Ta nói bóng nói gió.. Mui sao t nhân vy

- Huynh ......

Ti
u Nam Uyên (Ma Kết) gia không biết nên như nào vì y ch biết ai đúng ai sai, hai người này đúng thc là không th hiu ni. Tay nn thành hình bánh, y nghe thy trong không khí truyn đến mt đo lc âm thanh không nh.

*B
p* c mng bt viên vo thành cc ném ngay vào mt Tiu Ly Minh (Bo Bình) đang h hê cười. Y ôm mt - Á

Nàng ch
ng tay vào hông - H...

Y b
tay ra khi mt, gi xung quanh mt hình thành mt vt đ đp mt. Tiu Nam Uyên (Ma Kết) vi chy đến - Ti

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net