Chương 1. Đến trường mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân Mã dần dần tỉnh lại.

Ký ức cuối cùng mà cô có, không phải là nơi này, mà là một căn phòng giam xám xịt, với những lời thì thầm vọng vào từ bên ngoài. Cũng phải thôi. Sau tất cả mớ hổ lốn mà cô tạo ra ngoài kia, thì làm sao có chuyện cô sẽ quay lại và sống như một người bình thường nữa.

Đủ rồi.

- Con tỉnh rồi à? - Một giọng nói vang lên ở hàng ghế trước. Nhân Mã ngồi dậy. Cô đang nằm trong hàng ghế sau của một chiếc xe bảy chỗ. Phía hàng ghế trước có một người phụ nữ. Dựa theo giọng nói, thì người này cũng khoảng ngoài 40 tuổi rồi.

- Tôi đang đi đâu? - Nhân Mã cất giọng. Chất giọng khàn đặc khó nghe.

- Ồ. - Người phụ nữ kia đáp. - Con đang đến trường học mới của con.

Nhân Mã không khỏi cảm thấy chuyện này quá mức khôi hài.

- Đùa gì vậy? Tôi còn được đi học sao?

- Đương nhiên. - Người phụ nữ kia cười. - Con sẽ được học cùng với những người giống như con.

Nói rồi, bà ta đưa cho Nhân Mã một cái hộp.

- Thẻ học sinh, huy hiệu của con đấy. Đồng phục và những vật dụng cần thiết khác thì hỏi người hướng dẫn của con về nơi kiếm ra chúng. Nghe lời người hướng dẫn trong ít nhất một tuần đầu nhé. Cố gắng tự giải quyết vấn đề của con, vì bên ngoài không can thiệp vào trường.

Nhân Mã không hiểu những lời đó là có ý gì. Nhưng cô còn chưa kịp hỏi lại, thì chiếc xe đã phanh gấp.

- Xuống đi. Cứ đi thẳng vào trong.

Nhân Mã quay đầy nhìn. Trước mắt cô là một cánh cổng lớn, được trang hoàng lộng lẫy và hoàng tráng hết sức. Phía sau cánh cổng là một con đường trải dài với hai hàng cây cao vút tuyệt đẹp. Cô đẩy cửa xuống xe.

- Đi theo con đường đó. Đừng quay đầu lại. - Người phụ nữ ngồi trong xe nói vọng ra. - Và ghi nhớ những lời ta nói.

Cánh cổng lớn cao vút được mở ra. Nhân Mã hít một hơi thật sâu, rồi bước tới.

Đi hết lối đi đó, cô lập tức nhìn thấy một người con gái đứng ngay trước một bức tường cao 20m xám xịt. Cô gái ấy mặc một bộ đồ màu đen, đội mũ nồi trông rất duyên dáng.

- Xin chào. - Cô gái tiến lên, cất lời chào. - Em là Nhân Mã, đúng chứ?

- Vâng ạ. - Nhân Mã đáp. - Em tên Nhân Mã, là người mới ở đây.

- Chị là Xử Nữ. Rất bực được gặp em. - Xử Nữ nói. - Chắc em cũng được thông báo rồi. Chị sẽ là người hướng dẫn của em. Em có thẻ rồi chứ? Đeo lên đi. Rồi đi theo chị.

Nhân Mã mang thẻ lên, đi theo sau Xử Nữ. Xử Nữ bước thẳng đến bức tường cao 20m kia, lấy trong túi trong ra một chiếc thẻ trong suốt, nhưng không phải thẻ học sinh. Cô đặt thẻ lên một cái ô vuông trên tường. Rất nhanh, có âm thanh truyền tới.

- Đã xác nhận.

Sau đó, một khung phần cảu bức tường lún vào trong, dịch chuyển qua một bên, để lộ lối đi sáng sủa và đơ cứng. Xử Nữ đi vào trước. Nhân Mã vội vàng theo sau. Lối đi này dài chừng 50m. Đến khi hai người gặp cửa, Xử Nữ một lần nữa quẹt thẻ.

Khi ra khỏi cửa, Xử Nữ bị một người đàn ông chặn lại. Cô giao thẻ cho người đó, rồi dẫn Nhân Mã đi tiếp.

Thứ đập vào mắt Nhân Mã đầu tiên, chính là một lồng kính rất lớn.

- Như em thấy đó, nơi này có ba tầng cổng. Tầng ngoài là để ngụy trang. Tầng hai có tác dụng bảo vệ. Tầng cuối cùng này, vẫn là để bảo vệ, nhưng là để bảo vệ những người bên trong tòa nhà này. - Xử Nữ nói. - Vào trong em sẽ thấy. Nhân tiện, chị học năm hai.

Xử Nữ dẫn Nhân Mã đi đến cổng chính, rút thẻ học sinh ra, quẹt lên bản nhận diện.

- Em cũng phải làm thế đấy.

Nhân Mã vội làm theo Xử Nữ nói. Cô không có ác cảm với Xử Nữ, bởi Xử Nữ không hề cười. Bên cạnh cô, Nhân Mã cảm thấy thoải mái.

Hai người nhanh chóng tiến vào trong. Trước mặt Nhân Mã là một cái cây khổng lồ treo đầy đèn lồng đủ hình dạng.

- Người nào đưa em tới đây khá chu đáo đấy. Giữa đêm thế này, không gặp rắc rồi. - Xử Nữ nói một cách thản nhiên. Nhân Mã thì lại thấy hơi sai sai. Giữa đêm??? Bây giờ mới có 5h rưỡi chiều thôi mà.

- Được rồi. - Xử Nữ đưa Nhân Mã đi vòng qua cái cây, để cô có thể thấy được toàn cảnh ngôi trường. Đây không phải là trường học, mà là một lâu đài. Một lâu đài rộng rãi, xa hoa tráng lệ. Nói lâu đài này dành cho người khổng lồ, Nhân Mã cũng tin luôn.

- Nơi này có ba tầng chính. - Xử Nữ nói tiếp. - Tầng trung tâm, là gồm sảnh và ba tầng nhìn thấy được khi đứng ở sảnh. Tầng hầm, nơi không dành cho trẻ nhỏ. Và tầng thượng, những tầng trên tầng trung tâm. Chúng ta là những học sinh được sống ở tầng thượng. Những học sinh phổ thông chỉ được ở những tòa nhà bên ngoài. Rồi em sẽ thấy. Xung quanh trường, em cũng thấy rồi, cửa hàng, phố xá, nhìn chung không khác bên ngoài là bao nhiêu. Nhưng đừng hi vọng gì kiếm được một người bình thường ở đây. Giữ thẻ học sinh của em cho cẩn thận. Em sẽ bị yêu cầu vân tay và thẻ học sinh khi vào ký túc xá. Người khác không dùng được thẻ của em đâu, nên yên tâm.

Xử Nữ dẫn Nhân Mã đi lên một lối đi rộng để đến cửa chính của tòa lâu đài. Hai bên là những tượng kỵ sĩ đứng xếp thành hai hàng, cùng với những cột đá khổng lồ. Có một lối rẽ ở giữa.

- Đó là lối đến những ký túc xá phổ thông. - Xử Nữ chỉ tay. - Đại khái nó là một dãy nhà bao quanh lâu đài. Đừng vào đó nếu không quen ai. Em sẽ gặp rắc rối đó.

Xử Nữ dẫn Nhân Mã đến thẳng cửa lâu đài. Lần này không cần quẹt thẻ nữa. Hai người cứ thế đi vào. Bên trong lộng lẫy vô cùng. Lối kiến trúc hoàn toàn có thể khiến những nơi như cung điện của Nữ hoàng Anh ngả mũ chào. Xử Nữ mang Nhân Mã đi lên tầng bốn bằng thang bộ, nói.

- Ba tầng trung tâm là các phòng học. Nhưng em không cần phải đến lớp đâu. Ở đây, chẳng ai đến lớp hết.

Xử Nữ dẫn Nhân Mã lên tầng thượng. Nơi này bài trí khác hẳn bên dưới. Vẫn là xa hoa tráng lệ, nhưng có phần quý phái và tao nhã hơn.

- Tòa của chúng ta là tòa số 3. Tầng là tầng 8. Bây giờ không phải lúc để nói về cấu trúc nơi này. Nhưng đại loại, quy tắc ở đây là không gây sự với tòa 1. Không nói lý với tòa 2. Không giao du với tòa số 4. Thế thôi.

Nhân Mã nhìn quanh một lượt. Tầng 5 rất rộng, hình tròn, có ba lối rẽ và 4 thang máy. Trên mỗi thang máy có một con số được khảm đá quý. Xử Nữ dẫn Nhân Mã đến thang máy số ba. Trong bảng chọn lại chỉ có duy nhất một tầng, ấy là tầng 8.

Nơi đây có quá nhiều thứ kỳ lạ. Nhân Mã không dám hỏi nhiều. Cô chỉ nhìn chăm chăm vào một góc thang máy.

Khi thang máy dừng lại, trước mặt cô hiện ra một căn phòng tròn rất rộng.

- Chỉ còn trống phòng 809 thôi. - Xử Nữ nói. - Hướng này.

Nhân Mã nhanh chóng nhận ra, những căn phòng này xếp với nhau thành một vòng tròn. Tất cả đều có ban công và cửa sổ. Xử Nữ đưa Nhân Mã đến trước cửa phòng 809, bảo cô tự mở cửa vào theo trình tự, quẹt thẻ, quét vân tay.

Nhưng vừa vào cửa, Nhân Mã lập tức nhận ra, phòng này có rất nhiều điểm sai.

Điểm sai lớn nhất, là trong phòng không có một cái gì. Phòng rất rộng, nhưng lại không có gì.

- Chị Xử Nữ, nội thất.... - Nhân Mã ấm ớ hỏi.

Xử Nữ thở dài một hơi, nhìn một vòng quanh phòng. Đám người này, không chỉ lấy nội thất cơ bản, ngay cả mấy thứ như đồng hồ, rèm cửa, cánh cửa cũng bị lấy đi sạch không sót cái gì.

- Chị biết ai đang giữ đồ của em rồi. - Xử Nữ nói. - Đợi chị một chút, chị sẽ đi cùng em đòi lại đồ.

Phòng của Xử Nữ cách đó không xa. Cô vào phòng, đóng cửa lại, rồi nhanh chóng xuất hiện lại trước mặt Nhân Mã. Xử Nữ dẫn Nhân Mã đi một vòng tròn, chỉ tay vào từng cửa phòng.

- Đừng gây tiếng động quá lớn, phòng 804 bị mất ngủ. Không cãi nhau với phòng 805. Đừng tốn thời gian với phòng 806, là chị đây. Không được tranh đồ ăn với phòng 802. Không được nói nhiều hơn 3 câu với phòng 808. Không được nhận lời mời thăm phòng của 812. Không đụng tới thiết bị của 801. Nhân tiện, hắn là người phá khóa phòng em cho người khác vào lấy đồ đấy. Không được đụng vào người 807. Không được tin 803. Không được chỉ trích 810 làm sai. Không hỏi phòng 811 giờ giấc. Nói vậy chắc em không nhớ được đâu. Chị sẽ cho em một bản chi tiết sau. Em thì sao?

- Phải có quy tắc sao ạ?

- Không cần. - Xử Nữ đáp. - Nhưng nếu có thể thì nói trước ra, cho mọi người biết đường ứng phó. Chứ để qua một thời gian quan sát, mọi người sẽ biết thôi. Nhưng lúc đó thì phiền hơn nhiều. Như hồi phòng 804 mới tới, mọi người chạy nhảy ở hành lang, đùa giỡn các thứ. Kết cục là phòng 805 lên bệnh xá nằm mấy ngày. Những người khác không nhanh chân thì cũng kết cục tương tự rồi.

Nhân Mã ngẫm nghĩ. Cô chẳng có cái quy tắc nào cần phải lưu ý đến thế. Từ nhỏ cô đã là một cô nhi. Cô phải thích nghi với mọi hoàn cảnh. Lâu dần, ép buộc trở thành tính cách. Sau này, cô chuyển đến sống với người anh trai Tiên Vương. Sống với Tiên Vương rất khắc nghiệt. Anh ấy là một người ưa sạch sẽ, rất nghiêm túc. Trong mắt anh chứa không nổi một hạt cát nhỏ. Thời gian đầu chung sống, Tiên Vương căm ghét thân phận và quá khứ của Nhân Mã. Mất một thời gian dài, quan hệ của hai người mới từ từ tốt lên. Sau cùng, Tiên Vương đối xử với Nhân Mã rất tốt, không còn quan tâm chuyện quá khứ nữa.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, Nhân Mã lại cảm thấy bản thân chưa từng hiểu Tiên Vương. Thái độ của anh thay đổi quá nhanh. Nhân Mã cảm thấy bản thân như bị thương hại vậy.

Xử Nữ dẫn Nhân Mã đến trước phòng 807. Cô gõ cửa. Rất nhanh, cánh cửa hé mở, một cái đầu buộc nơ hồng lấp lánh thò ra.

- Chị Xử Nữ hỏ? - Cô gái cất giọng thỏ thẻ oanh vàng. - Sao chị lại kiếm em vậy? Mới sáng sớm thui mờ.

Xử Nữ thở dài.

- Thiên Bình, mày giữ cái tủ đồ của phòng 809 đúng không?

- Chị nói gì zạ? - Cô gái được gọi là Thiên Bình nói. - Em đâu có vào được phòng đó đâu?

Xử Nữ nghênh mặt, hất hàm về phía mà cô cho là hướng phòng 801. Thiên Bình xì ra một âm thanh bực bội, nói.

- Được rồi. Bỏ thứ trong người chị ra.

Trước ánh mắt ngơ ngác của Nhân Mã, Xử Nữ đưa tay xuống, vén váy lên, tháo ra một khẩu súng ngắn ở bao súng bên đùi, ném xuống đất. Dưới sàn lót thảm, nên âm thanh không quá lớn. Nhân Mã trố mắt nhìn.

Sau khi thấy Xử Nữ tháo đồ ra, Thiên Bình tránh đường cho hai người vào trong phòng mình. Phòng cô cực kỳ lòe loẹt và phô trương. Giường là giường có cột màn, kiểu cách và bánh bèo. Những thứ đồ trong phòng đều là dựa vào phong cách Châu Âu cận đại để trang trí. Và ở một góc phòng, hai cái tủ đồ giống nhau như đúc đặt cạnh nhau.

Thiên Bình đi tới, hất tóc ra sau, mở một tủ và bắt đầu lôi hết đống quần áo trong đó ra. Toàn bộ đều là váy. Tất cả đều là những bộ váy màu sắc sặc sỡ với rất nhiều đăng ten, nơ, bèo nhún và kim tuyến lấp lánh. Cái đống đồ đó dư sức làm cho cô nàng trở thành nổi bật nhất trong đám đông, không chỉ bởi vì nó quá lố, mà còn bởi vì nó cho thấy độ điên của cô nàng.

- Nhân tiện, ai bên cạnh chị kia? - Thiên Bình hỏi trong khi quăng hết mớ đồ lên giường.

- Phòng 809. Mới đến. - Xử Nữ đáp. - Nhân Mã.

Thiên Bình ồ một tiếng.

- Chào Nhân Mã nhé. Tôi là Thiên Bình, năm nhất. Mong được giúp đỡ nhé.

Nói đoạn, Thiên Bình chìa bàn tay trắng trẻo xinh đẹp ra cho Nhân Mã. Ngay khi Nhân Mã định cầm lấy, Xử Nữ liền ném cho cô một ánh mắt sắc bén. Nhân Mã kịp thời rụt tay lại.

- Mồ. - Thiên Bình cười khúc khích. - Chị nói cho cô ấy biết rồi à?

- Tôi năm nhất. Rất vui được biết cậu. - Nhân Mã nói bằng giọng đề phòng. Cô không hiểu lắm tại sao không được đụng vào người Thiên Bình. Nhưng hình như, Thiên Bình rất hài lòng với việc này.

Sau khi lôi hết đồ trong tủ ra, ba cô gái hợp lực nhấc cái tủ lên, khiêng đến phòng Nhân Mã. Đợi cái tủ được đặt vào vị trí của nó, Thiên Bình đứng lên, cau mày, nói.

- Mồ. Nhăn hết áo rồi.

Nói đoạn, cô nàng tung tẩy đi ra cửa.

- Thui nha. Chào mọi người ~~~~~~. Hẹn gặp lại ở bữa sáng nhé ~~~~~.

Rồi mất dạng.

Xử Nữ lại dẫn Nhân Mã ra cửa. Cô dừng lại trước cửa phòng 804.

- May mắn cho em. Bây giờ sắp đến bữa sáng. - Xử Nữ nhìn đồng hồ. Cô gõ cửa thật mạnh.

Thế nhưng, hai người đợi một lúc lâu mà không thấy có người nào mở cửa cả. Xử Nữ khó chịu đập cửa lần hai.

Vẫn không ai mở cửa. Cơn tức giận đạt đỉnh, Xử Nữ vung chân, đạp mạnh vào cánh cửa. Cánh cửa không nhúc nhích, nhưng bên trong bắt đầu vang lên những tiếng động mạnh. Cuối cùng, cửa cũng được mở ra. Một cái đầu bù xù thò ra bên ngoài.

- Xử...Xử Nữ hả? - Cô gái nói lắp bằng giọng nhỏ mà hơi khàn. - Cậu làm gì ở đây lúc sáng sớm thế?

- Cậu đang giữ cái giường của phòng 809 phải không? Đưa trả đây.

Cự Giải lúc này mới để ý người đứng sau lưng Xử Nữ. Cô nàng tươi cười, nói.

- Xin chào. Tôi là Cự Giải, năm hai.

- Chào chị. Em là Nhân Mã ạ. Em mới năm nhất. Mong chị giúp đỡ.

Cự Giải có vẻ hài lòng. Cô nàng nói.

- Hai người đợi tôi chút nhé. Tôi sẽ trả lại đồ ngay. Phải rồi, nhân tiện, cậu có thể đòi lại mớ đồ đó trong bữa sáng. Hôm nay là Ma Kết nấu ăn đấy.

Cuối cùng, Cự Giải nháy mắt một cái rồi đóng cửa lại cái rầm.

Nhân Mã không hiểu lắm cuộc hội thoại mới rồi. Ma Kết nấu ăn thì liên quan gì?

- Nhân Mã. Em ở đây đợi Cự Giải trả giường cho em. Chị phải đến nhà bếp. Chị nhất định đòi lại đủ đồ cho em trong bữa sáng nay.

Nhân Mã gật đầu với vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Giây kế tiếp, Xử Nữ đã mất dạng. Khi Cự Giải mở cửa phòng lần hai, chỉ còn Nhân Mã đứng trước cửa.

- Ôi, đi mất rồi ư? - Cự Giải cười. - Em gái, khiêng với chị nào. Nhẹ nhàng một chút nhé.

Hai người hợp lực khiêng cái giường quay lại phòng Nhân Mã. Không hiểu sao, sau khi thêm gường với tủ vào, cái phòng trông còn trống trải hơn.

- Tắm rửa và chuẩn bị đi nhé. Em chưa có đồng phục thì cứ mặc đồ của mình của mình cũng được. Xử Nữ nói cho em nguyên tắc rồi chứ? - Cự Giải lải nhải. - Chị đây có thiện tâm nhắc em một chuyện nữa. Em không nên cầu mong mọi thứ ở đây được bình thường, và cũng đừng cố kiếm cho được một người bình thường ở đây.

Nhân Mã nhìn Cự Giải như muốn hỏi. Lúc này, cô mới phát hiện, dưới mắt Cự Giải có một quầng thâm rất lớn, như thể cô ấy đã không ngủ một thời gian rất dài.

Cự Giải mỉm cười.

- Đêm là ngày, ngày là đêm. Mọi thứ đều không có quy tắc. Bản thân mỗi một con người đều có trong mình bản năng và lí trí ngược chiều. Nơi đây thỏa mãn bản năng và lí trí ngược chiều đó. Thôi nhé. Chúc em một ngày tốt lành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net