Chap 13: Thay đổi suy nghĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch"

Cánh cửa tự động mở ra, bên trong có một anh chàng đang cặm cụi xem tập tài liệu trên tay rất chăm chú. Nghe thấy tiếng động liền ngước lên

"Ái chà, Lục đại nhân à~ Giúp tiểu đệ bài báo cáo này với~" Chàng trai kia thấy Bảo Bình liền rạng rỡ, mắt sáng cả lên

"Này này tên kia giở cái giọng gì đấy !" Bảo Bình bày tỏ vẻ ghét bỏ

"Gì chứ cậu phải chịu trách nhiệm với tôi kia chứ. Sao lại tỏ thái độ này ?" Chàng trai kia quay lưng lại sau đó ngước nhìn Bảo ca rưng rưng nước mắt

"Nhìn không ra nha, khẩu vị của anh lại là như thế đó. Hừm..phải chịu trách nhiệm với người ta đi chứ." Song Ngư khịa Bảo Bình rồi khúc khích cười

"Gì chứ cô nghĩ tôi là như thế à ? Này tên kia nói năng cho đàng hoàng đi chứ." Bảo Bình phản ứng mãnh liệt khi bị nói

"Haizz tôi đùa chút thôi mà. À mà mỹ nữ này là ai đây, hiếm thấy khi cậu dẫn một cô gái tới đây ngoài Cự Giải đó~ Có phải thích người ta không ?" Chàng trai kia tiếp tục lên tiếng đùa cợt khiến nàng Ngư hơi đỏ mặt

"Thôi đi cái tên dở hơi này, cậu nghĩ sao vậy ?" Bảo ca mắng xối xả cái tên đối diện

"Phải đấy, chúng tôi chẳng là gì cả chỉ là tiện đường thôi. Xin chào anh, tôi tên là Lam Song Ngư." Song Ngư giải thích rồi lịch thiệp chìa tay

"Chào, tôi tên là Ôn Nhất Khiêm." Nhất Khiêm nho nhã bắt tay lại khác hẳn cái dáng vẻ bỡn cợt ban nãy

"Phải rồi, Bảo à có kết quả thí nghiệm hôm trước rồi đấy, xem không ?" Nhất Khiêm nhớ ra nói

"Có chứ cho tôi xem kết quả đi." Bảo Bình điềm tĩnh nói

"Được thôi. Uhm...A đây rồi." Nhất Khiêm lục ra một tập giấy trong đống báo cáo trên bàn

"Chà có vẻ như cậu đoán đúng rồi đấy." Khiêm xem kết quả rồi ném tệp đó cho anh

"Ưm cho tôi hỏi là anh làm nghề gì được không ?" Song Ngư nhẹ nhàng hỏi

"Được chứ tôi là 1 nhà khoa học trẻ tuổi đấy." Nhất Khiêm tự hào

"Woa tôi đang muốn tìm hiểu về nhà khoa học vì nam chính sắp tới trong truyện của tôi là nhà khoa học đấy, tôi có thể hỏi anh vài thứ về công việc của anh được chứ." Song Ngư hào hứng

"Chuyện nhỏ thôi, hay là ta thêm vài phương thức liên lạc để tiện cho việc trao đổi ." Khiêm ca nói rồi chìa điện thoại ra

"Được để tôi quét anh." Nói rồi Ngư lấy điện thoại trong túi ra quét mã

"Hai người nói chuyện xong rồi chứ ? Nếu xong thì mau đi thôi." Bảo Bình nói

"À được thôi, tôi đi trước đây. Tạm biệt." Song Ngư vội tạm biệt Nhất Khiêm rồi chạy theo Bảo Bình

"Tên kia cậu không giúp tôi thật đấy à." Nhất Khiêm nói lớn.

"Ở trên bàn đấy, muốn xem hay không thì tùy." Bảo Bình nói vọng lại

[ Trên xe ]

"Ưm...Bảo Bình chiều nay anh có rảnh không ?" Song Ngư ngập ngừng hỏi

"Chiều nay tôi rảnh nhưng có việc gì à ?" Bảo Bình đáp lại

"À cũng không có gì đâu...chỉ là tôi có hơi đói bụng nên muốn rủ anh đi chung nếu anh muốn. Dù sao anh đã cho tôi đi nhờ xe."

"Được thôi, đúng lúc tôi cũng đang đói, tôi biết có nhà hàng này mới mở khách khá đông nên cũng muốn nếm thử xem mùi vị thế nào ?" Bảo Bình hào hứng

"Không nhìn ra con người anh lại có tâm hồn ăn uống đó." Song Ngư cười khẽ nhìn sang

"Ai lại có thể cưỡng lại những món ăn ngon chứ, nhưng dù thế nào thì tôi cũng có quy tắc riêng của mình đấy." Bảo Bình đáp lại

"Quy tắc gì chứ ?"

"Ví dụ như là tôi sẽ không ăn những món quá nhiều dầu hay là vượt quá calo,.." Bảo Bình ngẫm nghĩ

"Sao phức tạp quá vậy, quy tắc này thật rắc rối á~ Anh không thấy phiền sao ?" Song Ngư phàn nàn

"Tôi thì thấy bình thường vì nó đã trở thành thói quen của tôi từ lâu rồi muốn thay đổi rất khó." Bảo Bình cười nhạt

"Oh tôi chỉ tùy miệng nói vậy thôi...A có phải cái quán đông đông trước mặt là quán ta sẽ ăn không ?" Song Ngư đổi chủ đề nói

"Đúng vậy đó chính là quán mà tôi muốn giới thiệu cho cô." Bảo Bình đánh mắt theo hướng tay Song Ngư

[ Nhà hàng Anterior ]

"Kính cong..."

"Xin chào quý khách đến với Anterior, cho hỏi quý khách đi mấy người ạ ?" Một phục vụ nam hỏi

"Dạ bọn em đi 2 người ạ." Song Ngư lịch sự

"Vậy mời chị đi theo hướng này." Anh nhân viên dẫn đường cho Song Ngư đến 1 cái bàn 2 người cạnh 1 khung cửa sổ lớn rất dễ nhìn thấy.

Khung cảnh ở đây quả thật là rất đẹp, sang trọng lại có chút lãng mạn nên có rất nhiều cặp đôi ở trong quán. Dù chỉ mới mở nhưng việc làm ăn kinh doanh lại khá tốt như lời Bảo Bình nói. Do mải mê bận quan sát xung quanh mà đến lúc Bảo Bình ngồi đối diện mình cô nàng cũng không biết.

"Này, này,... cô nhìn gì mà không nghe tôi gọi luôn vậy." Bảo Bình quơ quơ tay trước mặt Song Ngư làm cô giật mình

"À không có chỉ là nơi này bày trí trông khá đẹp nên tôi chỉ ngắm nghía một chút."

"Thế cô gọi món gì chưa vậy ?"

"Vẫn chưa. Tôi chờ anh vào rồi gọi luôn." Lúc này cô mới giơ tay lên để gọi nhân viên đến order

"Xin chào quý khách bên chúng tôi đang có hoạt động chụp ảnh cặp đôi rồi đính lên tấm bảng kia để giảm giá nếu quý khách muốn chụp thì sẽ có nhân viên của quán chụp dùm ạ." Chị nhân viên giải thích tận tình

"À chúng tô... Được thôi, ta chụp ở đâu vậy ạ ?" Bảo ca đang định giải thích thì bị Ngư tỷ cắt ngang làm anh ngớ cả người vì chẳng biết cô nàng kia định làm gì

"Mời quý khách đi theo tôi ạ." Chị nhân viên đi phía trước, còn Ngư tỷ và Bảo ca đi phía sau. Lúc này Bảo Bình mới huých nhẹ vào tay Song Ngư để hỏi thì nhận được câu trả lời rằng:

" Giảm giá đấy. Tại sao lại không, chỉ là chụp vài tấm thôi mà, anh chịu khó 1 chút đi."

Khiến Bảo Bình chỉ có thể gượng cười nhưng cũng khiến anh ngạc nhiên bởi anh nghĩ cô sẽ là 1 người yếu đuối, mít ướt và hay ngại ngùng. Tuy nhiên qua ngày hôm nay ấn tượng của anh về cô phải thay đổi lại rồi. Không chỉ có Bảo Bình mà Song Ngư cũng như vậy, qua ngày hôm nay đi với anh khiến cô cảm thấy rất vui và những suy nghĩ trước kia của cô về anh rằng anh là người kì quái sẽ chấm dứt từ hôm nay....

"Kể từ hôm nay tôi sẽ thay đổi suy nghĩ về anh / cô ..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net