Chap 2(CG+TY): Cuộc gặp gỡ xúi quẩy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CG bắt taxi đến nơi để tro cốt mẹ cô. Đến nơi cô chạy thẳng vào chỗ mẹ thì ko thấy tro cốt của bà đâu nữa, chỉ thấy một khoảng trống. Cô lấy bông hoa hồng trắng đặt lên chỗ để tro cốt của mẹ cô rồi đi ra chỗ của ông chủ. Cô ko hề hay biết có một người đã đi theo cô từ lúc cô vào đây đến giờ

-Ông chủ! Tro cốt của mẹ tôi ở đâu vậy?

-À! Vừa nãy có 1 người đàn ông trung niên tự xưng là chồng bà ấy đã mang đi rồi!

-Mang.....Mang đi rồi sao?-CG ngạc nhiên-Vậy ông ấy có trả tiền thuê ko?

-Ông ấy ko trả! Ông ấy bảo là cô là con bà ấy nên phải tự trả!

-Thật .......Thật sao?-CG nghi hoặc-Cha tôi đâu phải loại người đó đâu!

-Tôi ko biết cô làm bằng cách nào! Trong tháng này cô nhất định phải trả khoản tiền đó!-Ông chủ

-Trong tháng.....này sao? Tôi chỉ là 1 học sinh...sao có thể chứ?-CG

-Cô làm bằng cách nào thì tùy cô! Giờ cô có thể đi rồi đó!

CG tự bước ra ngoài, cô cầm máy lên gọi cho ai đó

''Alo''

''Alo! Có việc gì sao Cự Giải''

''Dạ....Hiệu trưởng có thể cho em xin phép nghỉ học trong thời gian tới được ko ạ?''

''Nhà em có việc gì sao?''

''Dạ....Em phải lấy số tiền dành dụm để đi học đại học.......chi trả cho tiền thuê để tro cốt cho mẹ em...Vậy nên....''

''Nhà trường sẽ cho em học bổng!''

''Dạ ko cần đâu thầy! Em muốn tự chi trả! Em ko cần sự giúp đỡ của nhà trường!''-CG kiên quyết

''Nếu em đã nói vậy thì thôi...Em cứ nghỉ cho đến khi đủ tiền đi...Còn khoa thì sau này đi học em có thể chọn sau cũng được!''

''Thầy có thể nói cho mấy bạn cùng phòng của em là ba em bị bệnh nên em phải về thăm ba được ko ạ?''

''Được!''

''Dạ! Em cảm ơn thầy ạ! Em chào thầy!''

''Ừm! Chào em!''

Sau khi cúp máy CG ngồi thụp xuống trước cửa nhà thuê tro cốt mà khóc. Bỗng dưng có 1 cơn mưa ập đến như đang khóc thay cô, cô nắm lấy chiếc nhẫn đeo trên cổ, càng lúc càng khóc to hơn

-Tại sao mày lại phải khóc chứ? Phải mạnh mẽ lên! Mày hức hức là Trúc Cự Giải mà! Ko thể vì chuyện nhỏ nhặt như thế này mà khiến cho mày phải khóc được hức hức!-CG tự nhủ rồi cô lấy tay áo gạt hết nước mắt đi, đứng lên cô liền lấy áo khoác của mình che đầu để chạy về nhà.

Lúc cô khóc cô ko hề để ý đến đằng sau mình có một người con trai đang nhìn cô.

''Mày điên thật rồi Lâm Thiên Yết! Mày đến đây để thăm mẹ mà, tại sao lại phải đi theo đứa con gái mà mày ko hề quen biết chứ!'' Suy nghĩ của chàng trai trẻ nào đó! Dạ vâng! Như chúng ta đã đọc chàng trai trẻ đó là bạn Thiên Yết nhà ta! Anh liền xoay bước vào chỗ đặt tro cốt của mẹ mình rồi còn liếc qua bông hồng trắng đó.

''Một bông hồng trắng ư?''

CG chạy về nhà thì đã thấy cha cô cùng với mẹ và chị kế của cô đang đứng đó đợi cô. Cô chạy đến chỗ ông ta nói:

-Cha! Cha mang mẹ con đi đầu rồi!

-Mày dám ăn nói hỗn láo với cha mày như vậy sao?

-Con ko hề! Chỉ là do cha tưởng tượng thôi!

-Mày.....Đồ con hoang!

-Con....Con hoang sao?-CG nheo mày

-Mày ko phải là con của tao! Mày là con hoang của mẹ mày!-Ông ta cáu gắt

-Mình....Mình là thật sao?- Mẹ kế-Trần Lan Hương của cô cười thầm

-Đúng vậy!-Ông bình thản trả lời

-Vậy nó là con của ai hả ba?-Chị kế-Trúc Trà My hỏi

________________________________________________

GTNV

Trần Lan Hương: Mẹ kế của Cự Giải, nội tâm vô cùng thâm độc, vô cùng ghét Cự Giải, nhưng khi ở trước mặt chồng mình thì bà ta lại thay đổi 180°

Trúc Trà My: Chị kế của Giải, tính cách y hệt mẹ mình, cũng rất ghét Cự Giải

__________________________________________________

-Ta ko biết!

.............

CG để ngoài tai những lời nói cay độc của 3 người kia, cô chỉ biết cắn chặt môi rồi vào bàn bê tro cốt của mẹ cô đi

-Mày đứng lại!-Ông ta quát

Nhưng CG vẫn cứ tiếp tục đi ko quan tâm đến tiếng gọi của ông ta.

-Mẹ! Con xin lỗi để mẹ phải chịu khổ trong thời gian sắp tới!-CG thủ thỉ-Aiss! Chết rồi! Đến giờ làm thêm rồi-Nói rồi cô chạy đi mất hút

CG bước vào cửa hàng mà cô làm thêm chào hỏi ông chủ rồi vội vàng thay đồng phục, cô đặt bình tro cốt của mẹ cô vào tủ

-Mẹ chịu khó ở đây một chút nhé!

Cô bước ra thì thấy đám Xử Nữ bước vào. What the hợi! Sao hội Xử Nữ lại ở đây mà ko ở chỗ khác cơ chứ!

-Nhân viên đâu rồi?-NM hỏi

-Dạ đây!-CG bịt mũi vào, tiện thể cô lấy bút vẽ lên mặt mình rồi bước ra-Kính chào quý khách-CG cố đổi giọng

-Cô gì ơi?-Kim Ngưu khoanh tay-Sao nhìn cô quen thế nhỉ?

-Chắc cô nhìn nhầm rồi! Người giống người thôi mà!-CG cười xuề

-Thanh toán!-Chị Xử lên tiếng

''Reng reng reng''

Lần này ko phải điện thoại của CG mà là của TB

''Alo mẹ à''

''..........''

''Về nhà sao? Có chuyện gì ạ?''

''.........''

''Party sao? Dạ vâng! Con về ngay!''

''..........''

''Mẹ yên tâm! Con sẽ mời bọn họ!''

''.......''

''Con chào mẹ''

TB cúp máy rồi nói với đám XN:

-Tối mai nhà tớ có tổ chức party! Các cậu nhất định phải đến đó!

-Chúng.....Chúng tớ sao? Nhất định phải đến sao?-SN

-Đúng vậy! Tí nữa các cậu nhớ gọi cho Giải nhi nhé! Mặc kệ cậu ấy có chăm sóc ba hay ko! Các cậu phải bắt bằng được cậu ấy đi! Ko thì cắt đứt quan hệ bạn bè!_TB tuyệt tình

-Ok! Chúng tớ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!-NM giơ tay kiểu quân đội

CG nghe xong mà mồ hôi tuôn ra thuồn thuột, sao đám bạn cô đứa nào cùng bá đạo hết vậy trời?

Sau khi cả đám XN đi ra CG thở phào nhẹ nhõm rồi lấy chiếc khăn ướt lau mặt, đột nhiên có 1 chàng trai bước vào

-Nhân viên đâu?

-Đây ạ!-CG quay mặt lại nhưng tay cô vẫn dùng chiếc khăn để lau mặt

-Cho tôi một cốc mỳ!-Anh ta xuýt phì cười vì khuôn mặt 'đáng yêu' của cô

-Dạ được!-CG đưa cốc mỳ cho anh ta- Xin lỗi vì để quý khách đợi

Anh ta liền cầm ly mỳ rồi bỏ đi ko thèm trả tiền, thấy vậy CG nổi máu nóng lên đuổi theo anh ta

-Này anh kia!!!! Anh chưa trả tiền!

-Cô có biết tôi là ai hay ko mà bắt tôi phải trả tiền cho cô?

-Tôi cóc cần biết anh là ai! Hôm nay anh phải TRẢ TIỀN cho tôi!-CG ép anh ta vào tường rồi giơ nắm đấm lên

-Tôi chính là HOÀNG THIÊN NAM! Cháu trai chủ tịch tập đoàn điện tử nổi tiếng đó!-Anh ta gắt

-Bây giờ anh mún thế nào? Một, ăn đấm của tôi! Hai, trả tiền! Chọn đi!-CG lạnh lùng

-Cô bình tĩnh đi đã! Tốn bao nhiêu tôi sẽ trả!-Anh ta có vẻ lo sợ, giọng điệu hơi run

-8.000đ!-CG trả lời rồi lấy luôn 10.000 của anh ta-2.000 còn lại coi như tiền thù lao vì bắt tui đuổi theo anh!_Nói rồi cô xoay bước đi

''Cô gái này tại sao lại ko đỏ mặt khi đối diện với mình chứ?'' suy nghĩ của tên điên nào đó(Shushi:Đồ ảo tưởng! Anh nghĩ đứa con gái nào cũng mê anh hay sao?; Thiên Nam(TN):Ơ....Ko đúng sao?;Shushi: Hoàn toàn sai! Mấy chị gái nhà tui sẽ ko bao giờ say nắng anh đâu!)

Anh ta liền bước lên chiếc BMW đời mới nhất rồi phóng đi ko hề hay biết có 1 người đàn ông đã theo dõi diễn biến câu chuyện vừa nãy của anh và CG

-Hãy cho người điều tra về cô gái vừa nãy đã dọa Thiên Nam cho tôi!-Ông nở nụ cười nửa miệng

-Dạ vâng thưa chủ tịch!-Anh thư ký kế bên cung kính nói

''Liệu cô có thể thay đổi được các cháu của ta hay ko?''

_________________________End chap 2_______________________

~ Mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào nữa?

~ Mời các bạn đón đọc chap 3 của mình nha~

Thank you very much!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net