Chương 21: Ám Vệ Chuyển Minh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phượng Nghi cung ...

Sáng sớm, Nhan Vân Thiên đến thỉnh an Hoàng hậu như thường lệ nhưng điều hắn không ngờ là Hạ Hầu An Sương cũng có mặt ở đây.

"Nhi thần thỉnh an Mẫu hậu." Gương mặt Vân Thiên không biểu lộ chút cảm xúc nào, khẽ liếc nhìn gương mặt thẹn thùng của nàng ta, khóe môi bất giác cong lên. Hắn là đang nghĩ đến Sư Tử dùng gương mặt này để nhìn hắn. Nhưng trong mắt Hoàng hậu và Hạ Hầu An Sương thì lại là hắn đang vui mừng vì được gặp nàng ta.

Hoàng hậu cười hiền từ: "Thái tử, con đến đây nếm thử một chút điểm tâm đi. Mấy món điểm tâm này đều là do Sương nhi chuẩn bị cho con đấy."

Nhan Vân Thiên tỏ vẻ bất ngờ, ngữ khí châm chọc: "Thế sao? Con cứ tưởng một tiểu thư cành vàng lá ngọc như nàng ấy thì sẽ không xuống bếp chứ?"

Hoàng hậu hối thúc: "Thái tử, sao con lại ăn nói như vậy? Sương nhi là vì con mà cực khổ học nấu ăn đấy. Mau nếm thử đi."

Hạ Hầu An Sương ngồi im lặng một bên, làn da trắng nõn đã có chút phiếm hồng.

Ánh mắt hắn nhìn nàng ta càng thêm chán ghét: "Liên quan gì đến con? Là nàng ta tự chạy đi học nấu ăn nên Mẫu hậu cứ để tự nàng ta ăn đi."

Lời vừa dứt, mặt Hạ Hầu An Sương liền trắng bệt, đôi mắt ngân ngấn nước như sắp khóc. Hoàng hậu nhìn một màn này, không đành lòng để nàng ta chịu thiệt cũng không tiện làm ầm ĩ nên nhẹ giọng khuyên nhủ: "Tốt xấu gì thì cũng là tấm lòng của Sương nhi dành cho con, con không nên ăn nói như thế."

Bên ngoài, tiếng công công truyền đến như phá tan bầu không khí căng thẳng trong tẩm cung: "Nguyệt Thiền công chúa giá đáo."

Một khắc sau, Nhan Cự Giải uyển chuyển bước vào: "Nhi thần thỉnh an Mẫu hậu."

Hoàng hậu dời tầm mắt sang nàng, cưng chiều hỏi: "Sao nay con lại có hứng đến thỉnh an Mẫu hậu sớm như thế?"

"Con từ Nam thành trở về, thân thể cảm thấy không tốt nên không đến thỉnh an Mẫu hậu làm con vô cùng áy náy. Sức khỏe vừa hồi phục con liền đến thỉnh an Mẫu hậu, hi vọng người không trách." Cự Giải cười diễm lệ. Thật ra, nàng đang cùng Sư Tử chơi cờ thì nghe tin Hạ Hầu An Sương vào cung, biết thế nào Hoàng huynh đến thỉnh an Mẫu hậu cũng sẽ gặp chuyện, thế nên mới vội vàng di giá đến Phượng Nghi cung.

"Ta không trách con." Bà cười ôn nhu, đáp.

Cự Giải tinh ý nhìn ra không khí có gì đó không ổn như nàng đã dự đoán, liền lựa lời hỏi: "Mẫu hậu, sắc mặt người trông không được tốt lắm, có chuyện gì sao?"

"Giải nhi, con nhìn xem mấy món điểm tâm này đều là do Sương nhi đặc biệt chuẩn bị cho hoàng huynh con. Nhưng mà hoàng huynh con thậm chí không thèm nếm thử một miếng lại còn nói lời khó nghe." Càng nhắc bà càng thấy giận. Trước giờ Vân Thiên không thích An Sương, tuy nhiên chưa từng thể hiện rõ ra bên ngoài. Bây giờ hành xử như vậy chắc chắn nguyên do là ở Sư Tử!

"Mẫu hậu, thật ra Hoàng huynh đã hứa sẽ cùng con ăn bánh hoa quế nên mới nôn nóng rời khỏi đây."

"Mẫu hậu cũng biết Giải nhi rất khó chiều, con sợ đến trễ một lúc thì muội ấy liền giận con."

Nhan Cự Giải chỉ nhìn thoáng qua Nhan Vân Thiên nhưng hắn lại hiểu ý nàng, hợp tác vô cùng ăn ý.

Hạ Hầu An Sương cười tươi, im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng: "Nếu đã vậy thì hai người cùng ngồi xuống ăn đi." Thì ra Thái tử không phải là không thích nàng. Nhưng nàng nào biết Thái tử chính là thật sự không thích nàng?

Sắc mặt Cự Giải lập tức trùng xuống, lời nàng nói vậy mà nàng ta lại coi là thật ư? Hơn nữa, nàng lại không thích loại người như nàng ta, lợi dụng gia thế để kiêu ngạo.

Cự Giải chau mày khó chịu liếc nhìn Hạ Hầu An Sương, ngu xuẩn! Nói đến vậy mà nàng ta còn không hiểu, muốn là Thái tử phi? Bớt ngu muội đi rồi tính đến chuyện đó. Nhan Vân Thiên vốn biết vị hoàng muội này của hắn cũng chẳng yêu thích gì Hạ Hầu tiểu thư kia, nếu không muốn nói là chán ghét thì là vậy. Nhưng hoàng muội hắn che giấu cảm xúc rất tốt vậy mà hôm nay hắn có thể nhận ra hoàng muội là đang rất tức giận.

"Hạ Hầu tiểu thư, bổn công chúa tôn trọng ngươi vì vốn dĩ phụ thân ngươi là mệnh quan triều đình, còn giúp ích được cho phụ hoàng, ngươi đừng nghĩ có mẫu hậu bênh vực ngươi thì ngươi muốn càng quấy thế nào liền càng quấy như vậy! Bổn công chúa muốn rời khỏi, ngươi há có thể ngăn cản? Ta chính là không để ngươi vào mắt!" Cự Giải nghiêm giọng tức giận nói. Hoàng huynh thân là Thái tử không nói thì để nàng nói vậy, Hạ Hầu tiểu thư chính là cái gai trong mắt nàng!

"Cự Giải!! Ăn nói ngông cuồng! Mẫu hậu còn ở đây, con tốt nhất xem trọng lời nói của mình." Hoàng hậu nương nương đập bàn quát lớn đầy tức giận. Nhìn bộ dạng ủy khuất của Hạ Hầu An Sương đáy mắt bà ta thoáng qua một tia ngoan độc.

"Mẫu hậu, nhi thần chỉ nói sự thật. Người bênh vực nàng ta như vậy, Giải nhi hỏi người một câu. Giữa con và Hạ Hầu An Sương ai mới là nhi nữ người?" Phượng nhãn của Cự Giải đã sớm phủ nên một tầng sương mờ, một giọt châu trong suốt khẽ rơi xuống. Nàng từ lâu đã mang dung mạo khuynh thành nay khi mỹ nhân rơi nước mắt càng khiến vẻ đẹp của nàng trở nên kinh diễm động lòng người, Hạ Hầu An Sương chính là một góc cũng không sánh bằng!

"Con! Được, mẫu hậu không nói lại con." Hoàng hậu thật sự bị nhi nữ này làm cho cứng họng chẳng nói được gì, đành phải ngồi xuống nén cơn giận lại.

"Hoàng hậu người đừng tức giận mà làm ảnh hưởng đến phượng thể, Nguyệt Thiền công chúa là không thích Sương nhi vậy thì Sương nhi đi là được rồi." Đôi mắt Hạ Hầu An Sương chứa đầy lệ, nở nụ cười nhẹ nhàng.

Hoàng hậu nắm lấy bàn tay nàng ta vỗ vỗ như an ủi: "Con không cần phải làm thế."

Cự Giải nhếch nhẹ môi, lập tức mỉa mai: "Đừng tỏ ra mình đáng thương nữa. Không phải trước mặt Đông Nghi công chúa ngươi tỏ ra hóng hách lắm sao? Bây giờ bày ra bộ mặt này là để lừa mẫu hậu à?"

"Ta không có...." Không để nàng ta nói hết câu, nàng đã lên tiếng cướp lời: "Ngươi không có? Trên dưới hoàng cung ai cũng biết chuyện mà ngươi nói mình không có?"

"Đủ rồi!" Hoàng hậu quát lớn, hai đứa con này đến để thỉnh an bà hay là đến để chọc bà tức chết đây? Cố gắng kìm nén lửa giận, bà ra lệnh: "Giải nhi, từ nay ta cấm con không được giao du với Đông Nghi công chúa."

Vân Thiên thái tử nghe vậy thầm kinh hãi trong lòng, Cự Giải đáy mắt thoáng qua một lãnh ý, cánh môi khẽ nhếch lên khinh bỉ, nàng đáp lời: "Mẫu hậu, người đừng có mà giận cá chém thớt, vì nàng ta người sẵn sàng xuống tay ban lệnh triệt tiêu hết tất cả các bằng hữu tỷ muội con sao? Người trước giờ vốn chưa từng xem con là nhi nữ!" Nói đến đây, nước mắt nàng chỉ còn thiếu điều tuôn trào mà thôi, phượng nhãn chỉ còn là vẻ hững hờ khiến người khác nhìn đến đau xót!

"Cự Giải...." Vân Thiên cánh môi bật ra hai từ, tiếng lại khẽ ôm lấy Cự Giải vỗ về.

"Mau mau đưa muội muội con về cung. Nếu nó còn ở đây ta sợ...." Hoàng hậu ngồi xuống phượng ỷ phất tay nói, nhưng chưa hết câu liền bị Cự Giải cắt ngang lời: "Người sợ con sẽ khiến người chướng mắt mà ra tay với con sao? Người không thương con! Trong mắt người chỉ có nàng ta!!!"

Dứt lời, nàng vụt khỏi cái ôm vỗ về của Vân Thiên mà cất bước chạy thật nhanh khỏi đó, khi đã chạy được một đoạn khá xa Phượng Nghi cung, Cự Giải mới ngừng lại. Nhan Vân Thiên vốn đuổi theo nàng cũng vừa vặn chạy đến.

"Hoàng huynh có thấy muội diễn tốt không?" Cự Giải mỉm cười tinh nghịch nhìn Nhan Vân Thiên. Hắn cũng khẽ nở nụ cười bất lực nhìn vị hoàng muội trước mắt, hắn bước đến, khẽ xoa đầu nàng: "Ừ, diễn rất được. Muội còn lừa được cả ta đấy!"

Nghe vậy, Cự Giải liền bĩu môi: "Hoàng huynh, huynh gạt muội!"

Hắn cười: "Được rồi, chẳng phải muội nói muốn đến Hồng Nghi cung sao? Chúng ta mau đi thôi."

Thái độ nàng bỗng nhiên nghiêm túc lạ thường: "Hoàng huynh, muội có chuyện muốn hỏi huynh."

"Là chuyện gì? Đến Hồng Nghi cung rồi nói không được sao?" Dạo gần đây Đông Cung có rất nhiều việc cần hắn xử lý nên không có thời gian đến thăm Sư Tử. Hiếm lắm mới được một buổi rảnh rỗi, hắn là muốn đến Hồng Nghi cung để nhìn thấy nàng ngay.

"Không được."

"Vậy muội hỏi đi." Vân Thiên nôn nóng nhìn Cự Giải như chờ đợi câu hỏi. Hắn là đang nôn nóng muốn đi gặp nữ nhân trong lòng!

"Hoàng huynh, huynh cũng không phải là không biết trong cung đã lan truyền việc huynh muốn lập Sư Tử lên làm Thái tử phi?" Cự Giải xoay lưng về phía hắn, giọng nói bỗng trở nên lạnh băng. Nhan Vân Thiên sững người một lát liền mỉm cười bước đến vươn tay ngắt đi một bông hoa hồng đỏ rực đang khoe sắc, nụ cười nhàn nhạt không có dấu hiệu vụt tắt khỏi khóe môi kia.

"Thông tin của muội cũng nhanh thật, hoàng muội."

"Hoa đang nở đẹp, đừng có ngắt bậy!" Một câu nói chứa đầy ẩn ý. Cự Giải đoạt lấy bông hoa trong tay Vân Thiên, dứt lời liền thả trở về bụi cây. Nói đoạn, nàng xoay gót rời đi để lại một mình Vân Thiên ngẩn người, hắn cười nhạt rồi cũng bước về phía ngược lại với nàng. Hoàng muội yêu quý của hắn là muốn nhắc nhở hắn, à không là cảnh cáo hắn mới đúng.

Thân phận hiện giờ của Sư Tử là Nhan Sư Tử - nhị công chúa Nhan Hoa Quốc, Đông Nghi là hiệu của nàng. Hắn muốn lập nàng làm chính phi là đi trái với luân thường đạo lý, không những bị thế nhân dị nghị mà còn làm tổn hại đến thanh danh của nàng. Hắn yêu nàng là thật. Muốn lập nàng làm phi cũng là thật. Nhưng, hắn không nên chỉ vì lợi ích bản thân mà không để tâm đến thiên hạ, hắn là trữ quân tương lai làm việc gì cũng phải lấy đại cục làm trọng. Hắn muốn nàng hạnh phúc, có lẽ chỉ nên âm thầm ở sau bảo vệ nàng chu toàn....?

__HẾT CHƯƠNG 21__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net