_Chap 11: Chàng trai hôm ấy_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cả lớp đứng! Nghiêm!"

"Chào các bé con thân yêu của cô, các con ngồi xuống đi."

Sau khi tất cả mọi người đã chỉnh tề trong vị trí, cô Na nở nụ cười.

"Cô rất tự hào về các con. Mặc dù Lễ mừng thọ đã qua khá lâu nhưng các thầy cô vẫn luôn ca ngợi màn biểu diễn của bọn con. Thực sự các bé con khiến cô rất hãnh diện." - Sau khi rút một tập tài liệu từ trong túi ra, cô nói tiếp. - "Vì một vài lí do, Hội thao cấp Thành phố năm nay được đẩy lên sớm hơn các năm trước. Cô biết các con còn chuyện học phải lo, nhưng rèn luyện sức khoẻ cũng là điều thiết yếu. Cô sẽ không bắt ép cả lớp phải thi đấu, nhưng các con hãy vẫn tham gia vào ngày hội này nhé. Các con có thể tham gia cổ động, hoặc đơn giản hơn là cổ vũ cho các bạn trong lớp từ trên khán đài."

...

Kết thúc buổi họp của Hội học sinh, Song Ngư thở dài thườn thượt. Vì là Hội phó ban Văn - thể - mĩ, lần này nó gánh trọng trách không nhỏ trong khâu tổ chức. Dù biết vẫn sẽ nhận được sự giúp đỡ và đồng hành từ Thiên Yết và Nhã Kỳ, cô vẫn cảm thấy mệt mỏi không thôi. Để lấy danh sách các thí sinh dự thi môn bóng rổ, bóng đá và bóng chuyền mà cô phải huỷ cả buổi học đàn chiều nay.

- Song Ngư này, tớ có chuyện cần nói...

- Ừ, cậu nói đi. - Song Ngư cố vẽ nên một nụ cười gượng gạo. Trông thấy Giai Kỳ khuôn mặt khó xử, lời nói thì ấp úng, Song Ngư cảm giác có điều không lành sắp xảy tới. Huhu, đừng bảo là Thiên Yết lại giao cho cô thêm việc đấy nhé?

- Chả là... hôm nay tớ có buổi học rất quan trọng. Cậu biết tính bố mẹ tớ rồi đấy, tớ mà không đi thì tớ chỉ có nước chết mất...

Nhìn thấy Giai Kỳ như sắp khóc, Song Ngư hoảng hốt chặn lời:

- Tớ hiểu mà, cậu không cần lo lắng đâu, tớ tự làm được mà. - Ối đờ mờ, mồm cô thiêng thật đấy. Đã bảo điềm dữ sắp tới là nó tới luôn mới sợ chứ. Vui thật đấy, giờ thì cô phải gánh vác tất cả phần việc chiều nay rồi.

- À mà này, đừng nói cho Thiên Yết nhé...

- Ừ rồi yên tâm, tớ sẽ không nói gì đâu.

- Cảm ơn cậu!

Sau khi Giai Kỳ chạy đi mất, Song Ngư mới rũ rượi đi về lớp. Lết từng bước chân mệt nhọc, Tiểu Ngư đang đau đầu nghĩ cách làm thế nào để giải quyết công việc cho nhanh. Vừa đặt mông xuống chỗ ngồi thân yêu, cô ngay lập tức nghe được một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai.

"Song Ngư à!"

"Không tao thì ai? Hay là nhìn tao tã đến mức mày không nhận ra nữa? Huhu, cuộc đời tôi khổ quá mà..."

"Nào, thôi có chuyện gì kể cho tao."

"Giải à, mày biết không, hôm nay khi tham dự buổi họp của Hội học sinh, tao đã biết thể nào một đống việc chồng chất ngất ngưởng như núi Thái sơn sẽ đổ ập lên vai tao. Dù đã chuẩn bị tinh thần như thế, tao vẫn chẳng thể đứng vững nổi khi thực sự biết đống việc đấy lớn đến cỡ nào..." - Vừa kể, Song Ngư vừa sụt sùi khóc lóc, nước mắt nước mũi tèm lem.

Khéo léo đặt con cá ngố vào trong lòng, Cự Giải từ tốn vuốt ve gương mặt đẫm nước.

"Không sao mà, em đây rồi, Ngư ơi ~ "

"Mà mày biết sao không, hôm nay tao còn phải gánh vác hết phần việc buổi chiều do Giai Kỳ bận việc học..."

"Ôi khổ thân baby của tôi! Ơ thế Ma Kết đâu, sao không ra giúp mày?"

"Đấy, lại còn được cả con Kết nữa! Từ ngày nó với Thiên Yết yêu nhau, hai đứa nó cứ hú hí mà dồn hết công việc cho tao... Nghĩ đến mà bực cả mình!" - Nói đến đoạn này, đôi mắt u sầu đẫm lệ khi nào đã chuyển hoá thành đôi mắt toé lửa hung tợn như của Ursula khi nhìn thấy Ariel hôn hoàng tử.

"Bình tĩnh, đâu còn có đó. Thế chiều nay mày phải làm gì?"

"Tao chỉ cần lấy danh sách của những thí sinh tham gia thi đấu môn bóng rổ, bóng đá với bóng bàn ở mấy CLB thôi. Nhưng mà nghĩ đến phải tự làm tất cả mấy việc đó khiến tao thấy stressed kinh khủng..."

"Ơ... hình như hôm trước mình thấy cậu ấy ở trên sân đá bóng thì phải a?"

"Song Ngư này, hay là tao giúp mày nhé?"

"Mày nói thật không? Mày chắc chưa?" - Song Ngư đang nằm rũ rượi trên bàn bỗng bật dậy như một cái lò xo.

"Thật mà, có tao đây rồi, yên tâm đi nhé." - Dứt lời, Cự Giải nháy mắt rồi bỏ đi, để lại Song Ngư vẫn ngây ngốc dõi nhìn.

"Hừm... chắc chắn Giải Giải có mưu đồ gì đây. Thôi kệ, nó xách đít đi giúp mình là phúc đức lắm rồi!"

...

"Tiểu Ngư này, bây giờ mình tới CLB Bóng đá đi!"

"Làm gì mà hứng thú với bóng đá vậy má? Bộ thích anh nào trong đấy à?" - Vừa cắm cúi sắp xếp lại cẩn thận thông tin của những thí sinh thi bóng chuyền, Song Ngư vừa rảo bước đến CLB Bóng đá cùng Cự Giải.

"Đâu có đâu, tại CLB Bóng đá gần CLB Bóng chuyền hơn thôi mà..." - Bị nói trúng tim đen, Cự Giải lúng túng gãi đầu gãi tai, cố nặn ra một lời biện minh nghe có vẻ hợp lí nhất.

...

Vừa vào tới sân bóng đá của CLB, hai đứa cùng bị choáng ngợp bởi sự rộng lớn và không gian rộng rãi của sân cỏ.

- Hôm nay CLB Bóng đá có vinh dự gì mà được đón tiếp hai tiểu thư đây vậy?

- Nghiêm túc nào Bạch Dương, tao cần hoàn thành bản danh sách để còn xách mông đi về. - Vừa cốc đầu Bạch Dương, Song Ngư vừa bệ vệ đi tới bên cạnh cậu.

Ở đằng xa, thân ảnh của của một nam sinh oai vệ dường như ngời sáng. Dưới ánh chiều tà, mái tóc màu đen nhánh như ánh lên những gợn sóng mềm mại, đôi mắt sâu thẳm cuốn hút như biển khơi. Bộ áo thể dục cậu mặc càng tôn lên những đường nét vững chắc của dân thể thao chuyên nghiệp. Mấy ai ngờ rằng, Xử Nữ lắm điều mọi ngày lại có giây phút nam tính và toả sáng đến vậy.

Chỉ tiếc rằng, vẻ đẹp ấy có phần hơi uổng phí, bởi sự chú ý của hai mỹ nhân duy nhất trên sân cỏ dường như không hướng về phía cậu. Song Ngư còn đang bận sắp xếp lại một số giấy tờ để chốc nữa Cự Giải có thể ghi chép danh sách một cách thuận lợi, còn Cự Giải liên tục ngó nghiêng nhìn quanh, trông có vẻ như cô nàng đang tìm kiếm ai đó.

Nhận lấy cái loa thông báo từ tay Bạch Dương, Song Ngư nói từng chữ rành mạch:

- Chào CLB Bóng đá! Tớ là Hoàng Song Ngư, Hội phó Hội học sinh ban Văn - thể - mĩ. Hôm nay tớ đến đây để lấy danh sách các thí sinh tham dự Hội thao môn Bóng đá nhé. Những ai đăng kí thì xếp hàng ở đây nhé, chúng tớ sẽ lấy thông tin của từng bạn một. Cảm ơn các cậu!

Quá trình lấy thông tin diễn ra nhanh chóng và khá tốt đẹp, ngoại trừ việc dường như đầu óc Cự Giải như đang trôi dạt trên mây.

"Cự Giải."

"..."

"Này, Cự Giải, mày sao thế?"

"Ơ, tao á? Tao có sao đâu."

"Bạn ý đọc tên mình ba lần rồi kìa."

"À vậy hả, xin lỗi bạn nhiều nha. Cảm phiền bạn cho mình xin lại tên lần nữa?" - Lúng túng cầm lại bút cho thật chắc, Cự Giải rối rít xin lỗi nam học sinh trước mặt rồi nhanh chóng hoàn thành bản thông tin.

"Cự Giải này, nếu mày mệt thì đưa đây tao làm tiếp cho, đi nghỉ đi."

"Tao có sao đâu mà, mày nghĩ quá rồi Song Ngư."

Cự Giải khẽ lắc đầu. Đầu óc cô bị làm sao vậy nhỉ? Phải chăng là do cái nắng chiều gay gắt đang đổ trên mái tóc cô? Hay là do tâm trí cô vẫn chưa nguôi ngoai khi vẫn chưa tìm được bóng hình người con trai ấy?

Tự nhủ bản thân phải tập trung hơn, Cự Giải đang chăm chú ghi chép thông tin của một thí sinh thì bị một quả bóng từ đâu tới đập thẳng vào chân. Đang định mở miệng ra chửi "Người đâu mà vô duyên thế?" thì Giải Giải ngay lập tức bắt gặp ánh mắt làm cho cô nín tịt.

Ôi... phải chăng cô đang mơ? Là cậu ấy đúng không, người mà bấy lâu nay cô kiếm tìm? Là cậu ấy đúng không, người khiến con tim cô luôn ngóng chờ từng phút từng giây? Vẻ đẹp này thì có thể nhầm lẫn vào đâu được đây? Hôm Khai giảng, chỉ cần nhìn cậu một lần mà tâm trí cô đã khắc sâu hình ảnh đó.

"Tôi xin lỗi, tôi không có ý đá bóng vào chân cậu đâu. Cậu có sao không?" - Chất giọng trầm ấm đầy nam tính vang lên nửa kéo Cự Giải về thực tại, nửa khiến cô càng thêm ngây ngốc.

"Ơ... không, tôi không sao..."

Thấy mặt cô bạn cứ thuột dài mất hết cả hình tượng, Song Ngư vội vỗ vỗ Cự Giải:

"Này, Cự Giải, mày thực sự không sao chứ?"

"Tao không sao mà..." - Cự Giải dường như chưa thoát được khỏi cơn cảm nắng. Giọng nói của cô vẫn còn lưu lại thập phần mơ màng và u mê.

"Này, Dương Hạ Vũ! Cậu phải cẩn thận hơn chứ?" - Xử Nữ nhanh chóng chạy lại phía Cự Giải, vừa chạy vừa la lớn. Cậu đang mải tập cho vài thành viên ở bên sân kia, vậy mà cậu mới sểnh ra có vài phút thôi là y như rằng có chuyện.

"Xin lỗi Đội phó. Tôi đi tập luyện tiếp đây." - Chàng trai nọ mau chóng chạy đi, để lại ba con người với một đống thắc mắc.

"Bạch Dương đâu mà chả thấy giúp bọn mày gì vậy?" - Xử Nữ vừa nhìn quanh vừa lên tiếng trách móc Bạch Dương.

"À, tao thấy Cự Giải có vẻ không khoẻ nên nhờ Bạch Dương đi mua nước cho nó." - Vừa nói, Song Ngư vừa lo lắng quay sang nhìn Cự Giải - "Mà cậu bạn kia là ai vậy? Đối diện với hai mỹ nhân đây mà không hề nao núng, thực sự là có khí chất nha~"

"Cậu ta là Dương Hạ Vũ, một trong những thành viên cốt lõi của CLB Bóng đá đấy."

Từ lúc cậu trai kia đi khỏi, Cự Giải vẫn không rời mắt khỏi thân ảnh ấy.

Nhìn thấy khoé môi xinh xinh của Tiểu Giải lẩm bẩm liên hồi ba chữ "Dương Hạ Vũ", lòng ai đấy bỗng nhói lên những cảm giác chua chát lạ lùng.

"Tiểu Giải để ý Hạ Vũ ư?"

--- Giới thiệu nhân vật ---
• Tên: Dương Hạ Vũ.
• Tuổi: 17.
• Sở hữu gương mặt sáng láng cùng ngoại hình vượt trội, Hạ Vũ là một trong những nhân vật có tiếng của trường Stars' Zone. Vẻ đẹp của cậu đã được chứng thực bởi những nữ sinh trong trường, những cô gái đã say mê cậu từ cái nhìn đầu tiên. Trong ngày khai trường, ai cũng có thể cảm nhận rõ sự ấn tượng của Cự Giải dành cho Hạ Vũ, khi mà cô nàng lớp trưởng sắt đá thường ngày cũng phải nhìn cậu mãi không thôi. Đôi khi, một số nữ sinh còn ghen tị với vẻ ngoài có phần 'xinh xắn' của cậu. Ngoài vẻ đẹp vạn người mê, Hạ Vũ còn là một trong những tuyển thủ giỏi của CLB Bóng đá.

--- End chap 11 ---

Chap này có thể chưa có tiến triển gì nhiều, nhưng ta hứa chap sau sẽ là một bước tiến mới nha.

Thanks for reading!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net