Chap 23 : Biển ơi! Ta đến đây~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Sau 1 tuần đau khổ cuối cũng đã bắt đầu 1 kì nghỉ :)) Trước tiên cả lũ tập trung ở nhà Yết. Thiên nhìn quanh 1 lượt
Thiên : chẹp ... Richkid có khác -.-
Kết : vào đi
    Yết đã ngồi ngay phòng khách chờ lũ bạn. Giải nhìn thấy liền lên tiếng đầu tiên
Giải : Yết yết~ Bọn mik đến rồi
Yết *chỉ vào ghế*: ngồi đi
    Sau khi ngồi hẳn hoi vào chỗ. Dương mở điện thoại ra rồi nhìn Yết
Dương : nè..đi hôm nào đấy?
Kết : ngày kia. 11h đêm bay
Thiên : bay đêm à?
Sư : nghe giờ là biết đêm. Hỏi thừa~
Thiên : thik hỏi đấy làm sao. Đồ đàn bà
Sư : ờ đấy. Đàn bà thì sao????? Đồ bà chằn . Lêu lêu
Và 2 đứa rượt nhau quanh nhà :) Giải cười trừ rồi quay qua
Giải : nè,vậy đêm hôm ấy tụ tập ở nhà ai đi,cho tiện
Xử : tán thành~
Cả lũ suy nghĩ nên chọn ai trg 12 đứa. Giải chợt nhớ ra
Giải : nhà Yết luôn nà~ Ngay gần sân bay nhất,ko phải mất nhiều thời gian
Ngỡ ra. Cả lũ gật gật đầu. Yết cạn lời..
Yết : ê...tui còn chưa đồng ý đâu -.-
Giải : cậu sẽ phải đồng ý thôi Yết à~
Giải cười cười. Yết thở dài bắt buộc phải đồng ý cho lũ giặc này đến nhà mik. Bảo Bình đứng bật dậy
Bảo : ô hô~ Vậy thế đi! Về chuẩn bị quần áo. Chiều mai tầm 4-5h sang luôn đi. Để chơi gì đấy trước đi ngồi máy bay 6 tiếng (lấy đại thời gian ^^)
Cả lũ đồng loạt tán thành rồi tản ra người nào về nhà người đó để chuẩn bị đồ đạc.

~~~4h ngày kia tại nhà Yết~~~
*RẦM*
1 tiếng động lớn như bom nổ khiến Yết đag ngồi uống trà đọc báo mà suýt đổ chết mịa. Yết hốt hoảng quay ra phía cửa nhìn. Có linh cảm ko lành :)
Chuẩn như dự đoán...
Mã : YOLO!!!!!! MÃ MÃ CUTE CỦA MẤY NGƯỜI ĐẾN RỒI ĐÂY!!!!
Vừa dứt lời,Mã cứng họng,ko nói đc vì bị Yết ném thắng cái dép vào mặt
Mã : Dizzzz bố mày đã làm gì sai??
Yết : chính sự xuất hiện của mày đã là sai quá sai rồi
Mã : bạn bè như quần què,dẹp!
Yết : Bình đâu? Ko đi cùng mày à?
Mã : Bình nhi bảo có việc nên tao đi trước
   Vừa nói xong,lòi thêm 4 chế nx bước vào
Xử : đứng ngoài cửa cũng nghe đc giọng ông đấy Mã
Mã : ahihi!! Quá khen quá khen
Ngưu : bộ đấy là khen hả?
Mã : câm mồm -.-
Ngư : mới chỉ có bọn mik thui à?
Kết : Mà ngồi xuống đi,đứng làm gì
All : ờ hớ
   Cả lũ ngồi 1 loạt ra ghế sofa mà vẫn còn thừa đống chỗ,đúng là Yết richkid. Cả bọn ngồi nhìn nhau ko ai nói gì,bỗng nghe tiếng nói chuyện ngoài cửa
  *cạch*
Thiên : sao trg này im ắng vậy mấy man?
Giải : xin chào~
   Nhìn thấy Giải là Yết mắt sáng ngời ngời quay sang đá đít Mã khiến Mã ngã chổng vó.
Yết : ngồi đây đi Giải Giải :))
Mã : ơ này!!! Đây là chỗ tao mà
Yết : cút! Trước khi tao băm mày ra làm trăm mảnh
   Mã sợ sấp mặt,sởn hết cả da gà da vịt lên. Nhanh chóng tiến lại gần Thiên rồi cầm tay kéo đến 1 chỗ cùng ngồi.
Xử : Sư Dương đâu? Rồi cả Song Bảo nữa
   *Rầm*
Dương : ĐÂY ĐÂY!!!! Ai gọi mị!!!!
Xử : chẹp,bầu ko khí im ắng sẽ chẳng kéo dài đc bao lâu :)
Sư : êu êu. Bọn này đến mà ko chào mừng gì hử???
Tử : Hử hử??
Bảo : lạy mấy mẹ. Ngồi xuống cho con nhờ
Xử : bà chính là vị cứu tinh của bọn tôi. Bảo Bảo!! NICE!!
Sư : what tờ...?!! Ý là thế nào hở Xử????
   Sư dương ánh mắt nghi ngờ lên nhìn Xử. Xử nhìn thế liền đưa 2 ngón tay lên chọc lòi con mắt ông Sư làm ông la oai oái,lăn đi lăn lại trên sàn. Cả lũ thở dài ngao ngán. Rồi mỗi cặp tìm cái làm để giết thời gian
   **11h**
   Cả bọn mải chơi nên ko để ý thời gian. Mãi mới đến 10r Xử mới thức tỉnh giục cả bọn. Còn phải đến làm thủ tục đủ kiểu. Đáng ra phải đến từ 2h trước. Đùa nhau!!!!
Xử : what tờ heo??!!! Hộ chiếu của mị đâu rồi??? Trời đựu!!! Cứu!!!
Dương : zời ạ!! Bà Xử. Sao đang gấp mà làm mất hộ chiếu là sao???
  ,~~~~~~~~~,
Sau quãng thời gian mệt mỏi làm thủ tục và tìm hộ chiếu :) Đáng ra 11h là cất cánh những vì 12 đứa này mà bay chậm hẳn 20' :) Chưa bị ăn chửi là may đấy.
Thở ko ra hơi. Kết lau mồ hôi
Kết : zời ạ...đi chơi cũng ko xong.
Yết : mệt bở hơi tai
   Xử như người mất hồn ngồi dựa vai Ngưu
Xử : tui cứ tưởng bị bỏ lại luôn rồi chứ~
Ngưu : đùa...Bảo bình mà ko cầm hộ là xác định Xử bị bỏ rơi. Ngồi trên ô tô kiểu gì mà làm rơi hộ chiếu cũng ko biết
Bảo : thôi,để tui thở cái mấy ông mấy bà. Đừng nói nữa. Càng nói càng mệt
Dương : AAAAAA!!!!!!
    Dương bất chợt hét lên làm cả lũ...à ko phải cả lũ mà là tất cả mọi người trên máy bay phải giật mik và dồn ánh mắt về phía nó. Ngư xấu hổ quay sang vỗ vào tay Dương
Ngư : bà làm gì vậy Dương? Kì quá à~ Mọi người đang nhìn đó
   Dương quay sang nhìn 11 người còn lại rồi nở nụ cười tinh nghịch và lấy hơi,hét rõ to
Dương : Biển ơi! Ta...ĐẾN ĐÂY!!!!!!
Mn trên máy bay : IM ĐI!!!! ĐAU ĐẦU QUÁ !!!!
   Dương giật mik,xin lỗi rối rít rồi ngồi xuống. 11 đứa còn lại thở dài cười trừ. Đúng là Dương có khác -^^-
   Chắc chắn chuyến đi này sẽ rất tuyệt!! Hưởng thụ thôi!!!!!














Mị comeback rồi đây ạ ^^ Để mấy bẹn chờ lâu. Đọc đi ha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net