Chapter 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng với sự dịu dàng, mát mẻ, trong lành rất tuyệt. Mái tóc đỏ rực cộng thêm đôi mắt hồng nhạt với đôi môi đỏ tự nhiên. Đang nằm trên giường nằm
Bỗng nhiên tiếng chuông reo lên trong chất khoắc, cô thức tỉnh và từ từ mở mắt nhìn xung quanh rồi ngồi dậy với vẻ mặt mệt mỏi. Cô rãi đầu nhìn chiếc đồng hồ rồi bấm tắt nó. Cô ngáp dài rồi nói:
-" Sáng rồi sao...!"
Một giọng nói lạnh lùng của cô đầy đáng sợ hiện rõ ra, cô tỉnh táo rồi rời khỏi chiếc giường của mình và đứng dậy nói tiếp:
-" Không ngờ....ông lại sáng!"
Một câu nói đơn giản, khó hiểu và cô dũi tay thẳng ra rồi quay lưng rời khỏi căn phòng của mình. Cô mở cửa ra thì thấy người vụ phụ tới bưng cho cô vài quần áo nhưng cô chẳng thèm ngó tới mà đi ngang qua một cách lạnh lẽo. Khiến cho người hầu phải cảm thấy hơi ghét cô.
Cô đang đi thì bỗng nhiên một người nào đó hét tên cô:
-" Hayo....! Chị Xứ Nữ! Song nhi muốn đi chơi chị có thể dẫn......!"
Cô bé là Song tử cũng là con mẹ bà kế mà ba cô lấy. Cô bé rất hiền lành, vui tính, hài hước, vui nhộn nhưng cô chẳng ưa nhìn cô bé gì vì mái tóc giống bà mẹ kế. Màu đen dài ngang lưng. Xứ nữ cách lời cô bé và nói:
-"Cút! Không rảnh!"
Nói xong cô định bỏ đi thì Song tử hét lớn chứa đầy nước mắt nói:
-" Xứ nữ....sao chị lúc nào....cũng bỏ mặc.....tiểu Song......tiểu Song mắc lỗi chỗ nào.....???"
Cô bé khóc thì Xứ nữ nhiếp mày giả bộ thấy đáng thương nói:
-" Ơ....chị cũng không biết nữa.....chắc là do chị ăn nói có duyên ấy.....hơ...hơ...hơ!"
Nói xong Xứ nữ ko thèm nhìn Song tử rồi đi ngang qua....Cô bé buồn bã lên tiếng khóc. Bỗng nhiên một cô gái mái tóc xanh dương, đôi mắt đỏ như ruby, mặc áo đồng phục người hầu như bộ này có vẻ khác hơn mấy bộ kia. Cô ta nói:
-" Tiểu Song.....sao em lại khóc.....!"
Cô ta nói, cô bé thấy cô liền ôm lấy cô, khuôn mặt giẫm đầy nước mắt, lên tiếng nói:
-" Chỉ....có chị là tốt....với....hix....Song tử nhất.....hix....Dương Ma kết!"
Cô bé vừa nói tên cô vừa khóc hix thở như cảm ơn cô gì đó. Cô nắm mắt rồi ôm tiểu Song nhi nói:
-" Không ai tốt bằng cô chủ cả....!"
Nói xong cô bé nín khóc rồi nhìn Ma kết vẻ mặt ngây thơ rồi mỉm cười và nói với Ma kết:
-" Không....cô là tốt nhất.....Dương Ma Kết......cô có thể làm bạn ta chứ...!"
Cô bé vui vẻ mỉm cười nhìn cô, cô nhạc nhiên rồi mỉm cười nói:
-" Vì cô chủ....tôi sẽ làm theo những gì cô chủ muốn...!"
Sao đó cô ta đặt bàn tay lên vai cô bé...cô bé nhạc nhiên rồi nhìn....một cách vui vẻ gật đầu....
            

    8 năm sau, liệu Xứ nữ và Song nhi
Chính là kẻ thù truyền kiếp
Hay chính là trong số họ sẽ ra sao
Hận thù, chết chóc, độc ác.
Cũng vì hai chữ:" trắng đen" của Xứ nữ
Vì một người
Người đó sẽ chọn ai trong hai họ
Xứ nữ lạnh lùng, tàn nhạt, nhưng sợ
Cô độc, bỏ rơi, tình yêu nam nữ.
Cũng là một tổng giám đốc nổi tiếng
"Lưỡi thái tử thần"
Còn Song tử.......
Một cô bé hiền lành, nhân hậu.
Dễ thương, năng động.
Trở thành một cô nàng Sát thủ
Máu lạnh tàn khóc giỏi nhất trong Bang.....bởi chính người chị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net