Nguyện vì nàng từ thiên hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Đàm Nguyên hồi Đông Thanh quốc

Ngày hôm sau việc đầu tiên mà Thương Tuyệt (Song Tử) làm là ban lệnh kết thúc sớm chuyến đi săn năm nay.

Đêm qua từ việc Thương Ngọc (Thiên Yết), Mặc Luân (Ma Kết) còn có Đàm Nguyên (Kim Ngưu) và Lạc Vân (Song Ngư) mất tích.Rồi khi được tìm về cả bốn người đều trong tình trạng bị thương hôn mê, đi theo bọn họ trở về còn có cả một đám hắc y nhân không rõ lai lịch.Hôm nay hoàng đế lại hồi cung sớm hơn so với dự định.

Tất cả những chuyện này xâu chuỗi lại, dù là đầu heo cũng thấy được điểm bất thường nha.Lai lịch đám hắc y nhân đó tuyệt đối không đơn giản, bốn người kia bị thương hẳn là cũng liên quan đến bọn chúng.Và tại sao hoàng đế còn sắp xếp chỗ nghỉ cho chúng?Hơn nữa, Đàm Nguyên (Kim Ngưu) Đàm ngự trù vì sao cũng để cho bọn chúng chăm sóc?

Chúng triều thần nghi vấn, đều nghị luận sôi nổi.Có một vị đại thần to gan, thử hỏi hoàng đế.Hoàng đế phong khinh vân đạm nói một câu:"Ngươi là đang chất vấn trẫm?". Vị đại thần kia liền thức thời ngậm miệng.Mà không chỉ ông ta, một đám người vốn ôm suy nghĩ nghe ngóng một chút tin tức từ chỗ hoàng đế cũng thức thời hiểu là hoàng đế đang ngầm nói với bọn họ, điều gì không nên thắc mắc thì đừng thắc mắc.

Cho nên, dù mang một bụng nghi vấn, cũng không còn một vị 'rường cột quốc gia' nào đề cập đến chuyện này một lần nào nữa.Từ lúc Khinh Trầm hoàng đế đăng cơ, bọn họ xem như là được trải nghiệm cảm giác đứng trước thiên tử, đối diện đế uy khôn cùng, không một ai sinh tâm phản kháng.

Thương Tuyệt không để đám 'rường cột quốc gia' này nín nhịn lâu, vừa hồi cung liền ban chiếu chỉ Đàm Nguyên chính là Đông Thanh quốc ngũ hoàng tử thất lạc hơn hai mươi năm trước.Hiện tại, thân phận được xác nhận,Đông Thanh quốc cử sứ thần sang đón Đàm Nguyên quay về nhận tổ quy tông.Đồng thời cũng tổ chức dạ yến chiêu đãi Đông Thanh quốc sứ thần.

Cũng ngay tại dạ yến, trước mặt biết bao nhiêu người, Đàm Nguyên dùng danh nghĩa Đông Thanh quốc vương gia đứng ra cầu thân.

Mọi người thật bất ngờ.Trong thời gian hắn nhập cung giữ chức ngự trù, hành sự thường điệu thấp.Đối với người xung quanh tuy luôn giữ thái độ ôn hoà nhưng ai cũng cảm nhận được hắn xa cách, hắn cự người vạn dặm.Triều thần là chưa từng nghe nói qua hắn có giao tình với nữ nhi nhà nào.Hiện tại đùng một cái trở thành Đông Thanh quốc vương gia, đùng một cái muốn cầu thân.

Mà khi nghe hắn chính miệng nói vị cô nương trong mộng của hắn là Chiến Thanh nguyên soái nghĩa muội Lạc Vân. Triều thần càng là giật mình kinh ngạc. Thường thường không thấy hai người này có qua lại nha.

Nhưng mà hoàng đế, vương gia, thừa tướng bọn họ thì lại không biểu hiện gì.

Nhớ cái hôm Lạc Vân vừa tỉnh lại.Câu đầu tiên mà nàng thốt ra chính là:"Đàm đại ca đâu?".

Nàng còn hoảng loạn nói rất nhiều, nào là Đàm Nguyên bị thương nặng ra sao mất máu nhiều thế nào, nào là Đàm Nguyên đã cố gắng bảo vệ bọn họ.Rồi khi nãy bằng gặp ác mộng, thấy hắn bị đám hắc y nhân hành hạ, thân thể tứ phân ngũ liệt, bị vứt cho lang cho hổ ăn.

Lạc Xuyên (Sư Tử) dỗ mãi, nói đến rát cả cổ họng mới để nàng tin Đàm Nguyên đã bình an.

Còn Đàm Nguyên ấy à, cơ bản không khác Lạc Vân là mấy.Trong lúc hôn mê, hắn không ngừng thì thầm.Lâm Kha kê sát lỗ tai bên miệng hắn, mới biết người này là đang kêu tên Lạc Vân.

Vừa tỉnh dậy liền bảo Lâm Kha đi mời Lạc Vân đến Dịch quán một chuyến.Khi Lạc Vân đến, hắn cho người lui xuống hết.Sau đó cùng với nàng ở trong phòng thủ thỉ cả đêm.Đến nửa đêm mới thấy Lạc Vân dìu hắn đi ra đình ngắm trăng.

Một đôi kim đồng ngọc nữ ngồi tựa vào nhau.Nguyệt quang bàng bạc, in lên mặt đất hai cái bóng sát vào nhau, tựa như một thể vĩnh viễn không xa rời.

Đó chính là chuyện kể miệng được hạ nhân trong Dịch quán kể lại với nhau, sau đó lại truyền tiếp ra bên ngoài.Tất nhiên đây là chuyện sau khi dạ yến kết thúc.

Đàm Nguyên cầu thân, Lạc Vân đồng ý, Lạc phủ không phản đối.Hoàng đế liền thuận nước đẩy thuyền, ngay tại chỗ tứ hôn Lạc Vân cho Đàm Nguyên.

Hôn lễ của bọn họ khá đặc biệt.Theo ý Đông Thanh quốc quốc chủ, ở Nam Vũ quốc sẽ cử hành trước một cái hôn lễ.Sau đó Đàm Nguyên mang theo Lạc Vân hồi Đông Thanh quốc.Vừa để Đàm Nguyên nhận tổ quy tông, vừa làm tiếp cái hôn lễ thứ hai.

Về phần tại sao phải làm hai cái hôn lễ. Bởi vì theo lời nói của Đông Thanh quốc quốc chủ là hắn muốn chứng kiến thời khắc trưởng thành của đệ đệ xa cách lâu năm, chứng kiến đệ đệ trở thành tân lang.

Mà nếu chỉ làm hôn lễ ở Đông Thanh quốc thôi cũng không ổn, bởi vì như vậy giống như là không để Nam Vũ quốc vào mắt.Dù sao Nam Vũ quốc cũng đứng đầu trong tứ đại cường quốc, Lạc Vân lại còn xuất thân từ Lạc phủ - một gia tộc lớn, là thân tín bên cạnh Khinh Trầm hoàng đế. Cho nên nói qua nói lại, thôi thì làm hai cái hôn lễ cho xong.

Có thể nói Lạc Vân là trường hợp đầu tiên trong mấy trăm năm qua ở Nam Vũ quốc, thậm chí là tứ đại cường quốc.Là thân nữ nhi, lại hai lần vận giá y, hai lần lên kiệu hoa, đều là gả cho một người.

Quyết định là làm liền.Năm ngày sau đó hôn lễ diễn ra ngay tại Dịch quán.

Đàm Nguyên và Lạc Vân trong hỉ phục đỏ rực rỡ, sánh vai tế bái thiên địa, cùng thề nguyện vĩnh viễn không hai lòng.

Đêm động phòng, hắn cẩn cẩn thận thận vén khăn cho nàng.Nhìn dung mạo e lệ yêu kiều, hắn ôm nàng vào lòng.

Lại qua năm ngày nữa

Thương Lãng, Diệp Tố, Mặc Luân, Thương Ngọc, Lạc Xuyên, Mặc Diên đứng trên kinh thành nhìn Đàm Nguyên và Lạc Vân dưới sự hộ tống của Lâm Kha và thuộc hả rời đi.Đoàn người càng đi càng xa, cuối cùng chỉ còn lại những chấm đen phái chân trời.

Bọn họ nhìn thấy tiếu dung rạng rỡ của Đàm Nguyên và Lạc Vân, đáy mắt lấp lánh ý cười như tinh tú bừng lên giữa thiên không.Bọn họ nghe thấy lời hẹn tương lai gặp lại.

Hạnh phúc luôn ở rất gần.Nhưng phải xem ngươi có biết nắm bắt hay không. Một khi đã vụt mất liền rất khó để tìm lại được.May mắn cả hắn và nàng đều chuẩn xác giữ được.May mắn bọn họ nhìn thấy nhau giữa thế gian rộng lớn này.

- Không cần trưng ra bộ mặt ngưỡng mộ
như vậy đâu!Nếu muội muốn chúng ta cũng lập tức thành thân, thế nào? - Lạc Xuyên trêu Mặc Diên.

- Muội còn chưa nói gả cho huynh mà! - Mặc Diên ngượng ngùng thì ngượng ngùng thiệt, nhưng cũng cãi lại.

- Tố nhi a~Vương phi a~Nương tử a~ Chúng ta về thôi! - Diệp Tố để mặc cho Thương Lãng ôm lấy nàng, nhu thuận bước theo hắn.

- Thật ngưỡng mộ vương gia có một hiền thê như vậy! - Mặc Luân chép miệng, vừa nói vừa nhìn Thương Ngọc.

- A Luân ngươi nhìn ta như vậy làm gì? - Thương Ngọc rõ ràng hiểu ý hắn, nhưng lại bày ra biểu tình 'ta đi đâu kiếm hiền thê cho ngươi'.Đáng tiếc hai gò má hồng hồng đã bán đứng nàng.

--------------
Hôm qua là quà mừng nghỉ hè, hôm nay là chương của tuần này:))
Công nhận Mashita viết truyện thật nhanh nha🤔
Xin cho một chút động lực tinh thần đi😁
Ngày 27/05/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net