Chương 7: Phòng chứa Bí mật.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày trước Giáng sinh là một buổi sáng lạnh lẽo và ngoài trời đầy tuyết rơi. Trường Hogwarts đã tập trung học sinh ra ngoài cổng trường để dẫn họ tới làng Hogsmeade - một ngôi làng của những phù thủy gần đó nhất mặc dù họ vẫn phải ngồi xe Vong Mã bay.

Học sinh nhà Slytherin khởi hành sau cùng, Song Tử quay lại nói với Thiên Yết - cô nàng duy nhất phải ở lại trường với các học sinh năm nhất và năm hai.

"Mình rất tiếc Thiên Yết à, mình mang về cho bồ một ly bia bơ nhé?"

"Thôi nào Song Tử, mình không buồn đến vậy đâu, chắc mình sẽ ở lại để luyện tập trở thành Hóa thú sư." - Thiên Yết cười nói.

Cô quả thật không buồn vì duy nhất mình là học sinh độ tuổi năm năm mà lại phải ở lại, nhưng ở lại cũng có cái hay, cô sẽ đến văn phòng của cô hiệu trưởng McGonagall luyện tập, còn đến chỗ của giáo sư Potter để học Bế quan Bí thuật nữa.

"Ở lại vui vẻ nhé, bọn mình sẽ quay về sớm và mua cho bồ một ít bột hoa Lưu ly, được chứ?" - Ma Kết ôm qua vai Thiên Yết nói. Cô ấy nói như vậy thôi nhưng trong lòng không dễ chịu mấy đâu, bởi cô tới làng Hogsmeade mới một lần, còn chưa đi hết cái làng mà?

"Ưm, cảm ơn bồ nha Ma Kết."

Thiên Yết nhìn hai đứa bạn theo chân thầy chủ nhiệm nhà mà họ vẫn thỉnh thoảng quay lại nhìn cô cho tới khi khuất sau mấy cái cây lớn, cô chỉ giơ cao tay vẫy vẫy tạm biệt rồi quay trở lại vào trường, tiến đến văn phòng hiệu trưởng.

Phòng hiệu trưởng phải đi qua một cái bậc thang dưới tượng đài con chim đại bàng, Thiên Yết nhẹ nhàng leo lên bậc thang nó từ từ đẩy lên cho tới văn phòng cao nhất.

Đến văn phòng hiệu trưởng nhưng thật quái lạ, cô McGonagall đi đâu mất rồi? Chỉ có những bức ảnh hiệu trưởng cũ đang chuyển động, gần ghế ngồi nhất là bức tranh của Giáo sư Dumbledore và giáo sư Severus Snape - hai vị hiệu trưởng gần đây nhất.

"Trò cần tìm Minevar à? Đáng tiếc bà ấy cũng tới làng Hogsmeade để mua trà cam thảo mất rồi." - Giáo sư Dumbledore trong ảnh khẽ cười.

"Cảm ơn Giáo sư, con chỉ là muốn luyện tập một chút thôi." - Thiên Yết đã nghe qua về vị Hiệu trưởng này nên cũng biết điều lễ phép.

"Trò muốn luyện tập trở thành Hóa thú sư?" - Lần này là bức ảnh thầy Severus Snape.

"Vâng, cả Bế quan Bí thuật nữa thưa giáo sư." - Thiên Yết đứng trước hai bức tranh. Nói chuyện với họ cũng rất vui, chắc trong lúc chờ cô hiệu trưởng về thì Thiên Yết sẽ ở đây trò chuyện với họ.

"Tham vọng thật lớn, học sinh nhà của anh đấy Severus." - Giáo sư Dumbledore cười nhẹ vài tiếng.

Một cái cong khóe môi từ vị hiệu trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hogwarts cũng giống như ngầm tự hào nhận định học sinh Slytherin luôn ưu tú trừ việc đến giờ chúng ăn nói thi thoảng vẫn đôi chút khó nghe.

Đến giờ, hai vị này mới để ý đến đồng phục của cô, chiếc carvat sọc xanh lục, chiếc đũa trong tay áo hơi lộ ra hình hai con rắn lớn uốn lượn một khoảng đằng chuôi cầm.

"Ồ, một học sinh Slytherin đích thực, đến cây đũa cũng mang biểu tượng đó." - Severus Snape với mái tóc bết dài chấm vai hơi nhướn mày rồi nói.

Ý nói của Severus không xấu nhưng giọng của ông ta khiến Thiên Yết có cảm giác như ổng đang mỉa mai mình vậy, vẫn là giọng nói trầm ổn và chậm rãi, cái giọng này đã ám ảnh bao nhiêu học sinh suốt những năm ông ta làm thầy dạy Độc Dược.

"Trò Scorpio ạ, ta khá tự hào khi nhà Slytherin có học sinh như trò, hội tụ hoàn hảo những đặc điểm của nhà. Nếu như ta còn sống ta sẵn sàng dạy trò Bế quan Bí thuật, nó là một nghệ thuật."

Giáo sư Severus Snape khuấy vài vòng trong tách trà màu đỏ nâu. Giáo sư là một bậc thầy của Bế quan Bí thuật chính vì vậy trong trận chiến 30 năm trước ông dễ dàng làm gián điệp hai mang cho cụ Dumbledore và góp một phần không nhỏ vào chiến thắng vang dội của Harry Potter.

"Con rất vui khi nghe điều đó thưa giáo sư." - Thiên Yết chỉ cười.

"Trò làm gì ở đây vậy Scorpio?" - Harry Potter trong bộ áo chùng dài đứng sau Thiên Yết hỏi.

Thiên Yết giật mình một cái, quay lại thì thấy ngài đang đứng đó với cặp kính tròn thỉnh thoảng được chỉnh lại vị trí. Chắc hẳn ngài Potter cũng đến đây để thăm hai người thầy vĩ đại trong cuộc đời mình.

"Công việc ở Bộ tốt chứ Harry?" - Giáo sư Dumbledore cười hiền.

"Tốt thưa giáo sư." - Harry Potter mỉm cười.

Giáo sư Snape nhìn Harry trầm ngâm hình như ông ấy không có một lời nào để nói với Harry thì phải?

"Anh không có gì muốn nói với nó à Severus?" - Dumbledore cất tiếng hỏi người bên kia khung ảnh.

Severus Snape khẽ ho vài tiếng, rồi không nói thêm gì, Harry Potter không trách ông mà chỉ nhẹ nhàng kéo Thiên Yết ra khỏi phòng hiệu trưởng.

Severus đi đến cạnh một bình cắm đầy hoa lily, thở dài một tiếng.

***

Trong văn phòng của giáo viên dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Harry Potter tìm một cuốn sổ trên tủ sách cao của mình còn Thiên Yết ngồi bên một cốc cacao nóng rất thích hợp trong mùa đông này.

"Đây rồi. Scorpio, trò cầm lấy." - Harry Potter đem ra một cuốn sổ vừa dày vừa cũ kĩ, ngài đưa nó cho Thiên Yết.

Cô nhận lấy nó, bìa sách được làm bằng da đã sờn đi phân nửa, những trang giấy ố vàng và cong cong không khó để biết tuổi của nó là bao nhiêu, ít nhất cũng phải gần 100 năm.

"Những ghi chú về Bế quan Bí thuật của giáo sư Severus Snape. Thầy tìm được trong Phòng Yêu Cầu."

Harry ngồi xuống ghế và uống một ngụm cacao nóng. Thiên Yết mở ra vài trang, những minh họa về pháp thuật cấp cao này được ghi chép rất cẩn thận.

"Nếu trò muốn học thuật này nên tìm một bậc thầy để chỉ cho trò." - Harry Potter chỉnh lại cặp kính gọng tròn, nhận thấy ánh mắt hứng thú của Thiên Yết đối với cuốn sách thì ngài chỉ biết cười.

"Sao phải tìm ạ? Giáo sư không thể dạy cho con sao?" - Thiên Yết khá bất ngờ.

"Không không, ta không phải bậc thầy đâu, không thể dạy cho trò được." - Vị giáo sư đứng tuổi khẽ lắc đầu. - "Trò nên tìm một nhà giả kim. Một nhà giả kim nào đó của gia tộc Black."

Giả kim gia ư? Gia tộc Black làm gì có nhà giả kim nào chứ?

"À, một nhánh xa của gia tộc đó, có thể trong thời gian nghỉ hè trò đi tìm thử xem, ông ta ở đâu đó trong London này thôi." - Harry Potter nói.

"Cảm ơn giáo sư. A, con có chuyện cô McGonagall nhờ, tạm biệt giáo sư."

Thiên Yết chợt nhớ ra một vài học sinh năm nhất của nhà Gryffindor đang bị cấm túc tại Thư Viện. Cô thừa nhận, việc trông bọn chúng không dễ chịu chút nào.

*** Làng Hogsmeade ***

Cự Giải chạy vòng quanh quảng trường phủ đầy tuyết, cô cúi xuống vo viên vài nắm rồi ném lung tung trúng ngay Kim Ngưu đang ngắm vài cây thông lớn.

"A..., Cự Giải! Lạnh lắm đó biết không hả? Bồ chết chắc rồi."

Kim Ngưu trả đũa Cự Giải bằng cách nắm một quả bóng tuyết lớn hơn một đường thẳng băng ném tới Cự Giải.

"Woa, bồ đùa mình hả?"

Sư Tử nằm không cũng dính đạn liền tham gia cuộc vui. Ngay sau đó cô ném tuyết vào Bạch Dương và Nhân Mã, thành công kéo hai tên nữa vào trận chiến bóng tuyết. Dường như trò chơi này rất vui vẻ nên có cả Song Tử cũng nhảy vào mất rồi.

Còn Xử Nữ, Thiên Bình, Ma Kết, Bảo Bình và Song Ngư không thích những trận bóng tuyết lạnh như vậy thì rủ nhau vào quán bia bơ tán gẫu.

"Ôi trời, anh ta kìa." - Xử Nữ vừa ngồi vào ghế liền nhìn thấy một cặp nam nữ ngồi tại bộ bàn ghế trong góc phòng thì liền nhận ra ngay đó là Josh Filligon - huynh trưởng Ravenclaw và cũng là tên lâu nay cố tán tỉnh cô.

"Huynh trưởng Ravenclaw cùng Raina Parkinson, thật mỉa mai làm sao." - Ma Kết khẽ cười khẩy.

Bia bơ của năm người đặt xuống bàn, Xử Nữ vội uống một ngụm, chết thật, anh ta vừa nhìn thấy cô, thể bào cũng có một loạt phiền phức cho xem.

Giờ cô mới hiểu lời Song Tử nói vài ngày trước, quả thật sẽ có một cô nàng nào đó trong nhà Slytherin sẽ cố gắng đá cô ra khỏi Hogwarts.

Ma Kết ngay từ đầu đã không ưa gì con người của Raina Parkinson. Cô ta mang mái tóc vàng hoe và tính cách vô cùng khó chịu, mặc dù ngày nào cũng gặp ở phòng sinh hoạt chung tại Hầm Ngục nhưng anh chẳng bao giờ nói chuyện với cô ta quá ba câu. Trong hồ sơ Thần sáng, Pansy Parkinson có một đứa con gái nhưng lại không biết cha nó là ai, có vẻ như là một đứa con sinh ra từ Tình Dược.

Trời ơi, bọn họ còn thản nhiên hôn kia kìa!

"Nhà Slytherin luôn thất vọng khi có Parkinson." - Ma Kết uống một ngụm bia bơ, liếc xéo Raina đang thoải mái thể hiện tình cảm bên kia, trước đây cô ta còn khinh thường bọn phù thủy lai cơ đấy, Josh Filligon kia lại là một phù thủy gốc Muggle!

"Kinh quá!" - Bảo Bình khẽ nhăn mặt, không phải cô chưa đủ 17 tuổi thì Raina Parkinson đã sớm phải chịu một chiêu bùa chú rồi!

"Sau chuyện này, có lẽ huynh trưởng sẽ bám lấy bồ để giải thích nữa đấy." - Thiên Bình khẽ cười, khẽ nhìn xem diễn biến của đôi kia.

Xử Nữ không hề muốn nhìn thấy cái này một chút nào, dù cho cô không có ý gì với huynh trưởng đi chăng nữa. Cả trường đều biết mối quan hệ giữa Josh và Raina chính vì vậy mà cô cảm thấy khó chịu khi anh ta cứ cố gắng tiếp cận mình, rồi một hôm trong trường lại rộ lên tin đồn Josh Filligon đang theo đuổi Xử Nữ Virgo thì sẽ nguy mất!

"Cô McGonagall và ngài Bộ trưởng kìa!" - Song Ngư đang uống bia bơ thì tình cờ nhìn thấy cô hiệu trưởng và Hermione Granger đang trùm mũ kín đầu cố gắng không để ai phát hiện.

Sao họ lại phải lén lút như vậy? Với bản tính tò mò, Ma Kết liền dứng dậy nhanh chóng đuổi theo.

Hai người vào trong một quán rượu gần đó, nhưng đó lại là quán của phù thủy trên mười bảy. Ma Kết thở dài, chịu đứng ngoài chứ biết làm sao bây giờ?

Khoan đã, áo choàng tàng hình mà anh mượn Thiên Yết mấy hôm trước có thể đem ra dùng! Mặc dù nó không công hiệu như áo choàng của tộc Potter nhưng có thể tàng hình đủ thời gian giúp anh nghe được chuyện từ Bộ Pháp Thuật rồi!

"Cô McGonagall à, chúng ta không thể giấu bọn trẻ chuyện này được!" - Hermione cố thuyết phục vị hiệu trưởng đang khoanh tay lại. Có vẻ như bọn họ đang tranh luận điều gì đó.

"Weasley, không phải cô không muốn nói, nhưng nó sẽ gây hoang mang cho cả Hogwarts, Liên đoàn Pháp thuật Thế giới không cho phép 12 đứa nó học các pháp thuật chiến đấu! Chủ nhân của ba cây đũa tử thần đó xuất hiện rồi, một người sẽ phá hủy London chúng ta phải ngăn điều đó!" - McGonagall phản bác lại.

Ma Kết nín thở khi nghe cuộc nói chuyện này, bọn họ muốn ngăn những kẻ được chọn học pháp thuật chiến đấu không chỉ đơn giản như cô McGonagall nói. Chỉ là Liên đoàn Pháp thuật Thế giới đang lo sợ bọn họ sẽ bị vạ lây hoặc bị hất đổ cái ghế Bộ trưởng mà thôi!

"Nhưng thưa cô..., cô nghĩ rằng trong bọn chúng không ai có thể chiến đấu sao? Gần một nửa đã theo khóa học Thần sáng, vốn chúng ta đã không ngăn được lũ trẻ! Cô còn nhớ Đoàn quân Dumbledore không? Nó có thể diễn ra lần hai! Nếu nó diễn ra, con sẽ làm mọi cách che giấu cho chúng!"

Hermione nhất quyết nói. Cô cùng Harry và Ron đã phá luật một lần như vậy cho nên cô sẽ ủng hộ ý tưởng này sẽ tái diễn trên những học sinh đặc biệt đó.

"Con đã đưa lũ giám ngục trở lại Azkaban, chúng chỉ truy đuổi những tên trốn ngục, hiện giờ hay lảng vảng đến tòa lâu đài kia và gần với Hogwarts, điều này dễ gây hại đến các học sinh, con mong cô đồng ý cho bọn trẻ học pháp pháp thuật chiến đấu đi, hoặc ít nhất... hãy giấu cho chúng học."

Hermione biết thuyết phục cô hiệu trưởng không thể được chỉ còn nước cầu bà đồng ý giấu bọn trẻ đi. Khuôn mặt già nua của cô McGonagall khẽ ánh lên nét khó xử, bà rất muốn cho học nhưng khổ nỗi, Liên đoàn Pháp thuật đang cử người giám sát, cũng khoảng hai đến ba ngày nữa sẽ tới Hogwarts, vừa lúc Dạ vũ diễn ra.

"Giấu thế nào hả Weasley? Phòng Yêu Cầu ư? Nó quá lộ liễu, dùng bùa chú phá hủy sẽ nhận ra ngay." - Cô McGonagall nắm chặt bàn tay lại còn hơi run run.

Ma Kết thầm nghĩ, quả thực cô hiệu trưởng nói có phần đúng, phòng yêu cầu thì ai cũng đã biết vị trí của nó, ở tại làng Hogsmeade thì sẽ bị Bộ phát hiện bởi dấu ấn theo dõi phù thủy dưới mười bảy, về thung lũng Slytherin cũng không có tác dụng.

Độc dược Lão Hóa thì chỉ có tác dụng trong vài giờ, có số lượng lớn cũng chỉ cầm cự trong thời gian ngắn cho nên họ cần một biện pháp chắc chắn hơn.

Căn phòng bí mật? Không phải còn nó hay sao?

"Căn phòng Bí mật! Căn phòng mà Salazar Slytherin xây dựng, Tử xà đã chết rồi, bọn trẻ có thể sử dụng nó!" - Ron Weasley bỗng nhớ ra căn phòng mà anh đã đến trong năm hai cùng cậu bạn thân Harry Potter.

"Phải! Trò Scorpio là một Xà khẩu, chắc chắn sẽ mở được nó! Chúng ta chỉ cần bí mật đưa vật dụng cần thiết cho chúng mà thôi!" - Bộ trưởng Hermione nghe được có một căn phòng bất khả xâm phạm liền vịn vào tiếp tục thuyết phục cô McGonagall.

"Chúng ta ếm bùa lên căn phòng đó, Phòng Yêu Cầu hoạt động nhờ một loại bùa chú ở trong sách cổ." - Cô McGonagall cuối cùng cũng chịu đồng ý với phương án của ngài Bộ trưởng.

"Cô đồng ý sao?" - Hermione vui mừng khi nghe được ý của cô hiệu trưởng.

Nhận được cái gật đầu từ vị giáo sư lớn tuổi, mọi người đều tỏ rõ sự phấn khởi trên mặt, thiếu điều nhảy cẫng lên mà thôi!

Ma Kết biết chuyện của mình gần như không còn nữa, anh nhanh chóng chuồn ra khỏi quán trở lại quán bia bơ hồi nãy.

"Bọn họ có chuyện gì hả Ma Kết?" - Song Ngư nhìn thấy Ma Kết trở lại thì vội vã hỏi.

"Ừm...là chuyện về chúng ta, cô McGonagall đã đồng ý cho chúng ta lén học pháp thuật chiến đấu." - Ma Kết rũ vài bông tuyết vướng trên quần áo rồi trả lời Song Ngư.

"Bồ nói thật?"- Xử Nữ xem ra còn ngạc nhiên hơn cả Song Ngư.

"Thật! Tuy nhiên chúng ta phải giả vờ chưa biết nếu không mình sẽ bị cấm túc mất, nghe lén chuyện công vụ không phải tội nhỏ đâu." - Ma Kết cười cười, trước đây hay giở trò nghịch ngợm với Song Tử và Thiên Yết nên "kĩ năng" nghe lỏm rất thành thục nha.

Đánh mắt sang bên bàn ghế cuối của quán, đôi nam nữ kia vẫn ngồi tại đó, ngứa mắt thật đấy!

"Áo choàng tàng hình hả? Bồ dùng nó để nghe lén?" - Thiên Bình nhìn chiếc áo choàng, tuy nó không phải là một bảo bối tuyệt diệu như của giáo sư Harry nhưng nó cũng đủ dùng trong trường hợp cấp bách.

"Bồ nói nhỏ lại đi. Giáo sư muốn chúng ta học pháp thuật chiến đấu tại căn phòng bí mật của Slytherin, chúng ta sẽ tập hợp một đoàn quân rồi tiến hành học trong đó." - Ma Kết vạch ra một kế hoạch.

"Căn phòng bí mật? Không phải là rất khó mở hả? Ai trong chúng ta biết Xà ngữ chứ?" - Bảo Bình xin phép ngắt lời của Ma Kết.

"Bồ quên Thiên Yết hả? Cậu ấy là một Xà khẩu." - Song Ngư cười.

"Phải ha!" - Xử Nữ đập nhẹ tay xuống bàn. Vậy là bọn họ thực sự có thể học cách chiến đấu rồi!

"Các trò! Đến giờ quay lại trường rồi!"

Lão giám thị già Flitch đang ôm con mèo chạy khắp nơi gọi các học sinh trường Hogwarts tập trung lại để trở về. Lúc này Ma Kết mới sực nhớ ra: anh quên phải mua bột hoa Lưu ly cho Thiên Yết rồi!

Ngay lúc Ma Kết chạy ra ngoài, Song Tử đã kịp ngăn lại. Nhìn cái mặt hớt ha hớt hải của thằng bạn, anh khó hiểu hỏi.

"Bồ định đi đâu nữa? Sắp trở về trường rồi!"

"Bồ có nhớ mua bột hoa Lưu ly cho Scor không?"

"Mình mua rồi này, mua ngay khi vừa mới xuống luôn."

Song Tử giơ ra một cái hộp nhỏ bên trong đựng bột hoa.

"May quá, về trường đi, mình cần nói cho bồ biết chuyện này." - Ma Kết kéo Song Tử lên xe.

*** Hogwarts - 8:00 p.m ***

Tại Hầm Ngục phòng sinh hoạt chung,  Ma Kết ngồi kể lại toàn bộ những gì mình nghe được làng Hogsmeade ngày hôm nay cho Thiên Yết và Song Tử nghe, cũng may giờ này thường các học sinh đã trở về phòng của mình rồi chứ không thì khó mà nói được.

"Căn phòng Bí mật đúng là mình đã nghe qua, cũng biết cách để vào nhưng có ổn không? Nơi đó đầy nước đấy."

Thiên Yết khẽ nói, đó cũng là một phương án hay nhưng Phòng chứa Bí mật thỉnh thoảng bị ngập nước, rất khó để học tại đó.

"Thường chỉ khi tháng 3 nước từ Hồ Đen tràn vào sẽ làm đầy nước ở khoang tượng rắn, vậy chúng ta sẽ học từ tháng 9 đến tháng 2, tháng 3 sẽ học tại Phòng Yêu Cầu, được không?" - Song Tử đưa ra ý kiến.

"Được đó! Khi nào cô McGonagall nói chuyện này với chúng ta thì ta sẽ nói với cô những gì chúng ta đã bàn!" - Ma Kết nhanh chóng đồng tình. Vậy là kết thúc một cuộc họp nhỏ.

"Các bồ nên nghỉ ngơi sớm, mai có tiết Số Học Huyền Bí đó."

"Ừm, ngủ ngon Thiên Yết."

----------------------------------------------------------------

Xin lỗi vì chap ngắn hơn thường nha, nhưng ta hứa ngày mai sẽ có chap bới độ dài hơn 4000 từ cho các nàng nha~~

(P/s: Hình trên minh họa cho Song Tử.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net