10 - Mặt nạ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     21.


Đúng theo kịch bản dàn dựng, tám giờ sáng hôm sau, Kim Ngưu gọi cho Sư Tử.

Chất giọng vô cùng hốt hoảng và ăn năn khi nhớ lại chuyện động trời đêm qua. Triệu Sư Tử làm sao có thể quên mớ rắc rối vô tình rước phải đã phá hỏng buổi tối vui vẻ của mình? Song đối phương đã hối lỗi như vậy, hắn cũng không muốn để bụng, hết sức lãnh đạm nói không sao với chủ đích chỉ muốn cúp máy thật nhanh. Hắn cũng lịch sự từ chối lời hẹn gặp vì không muốn dây dưa gì thêm.

Tuy nhiên Diệp Kim Ngưu đã tính cả. Nhắc tới chuyện nhặt được cái ví của hắn ngay cạnh chân giường, Sư Tử lập tức đổi thái độ. Đúng là đêm qua khi về tới nhà hắn cũng nhận ra, tới giờ vẫn đang chờ cuộc gọi từ khách sạn vì rất có thể hắn làm rơi ở sky lounge hoặc hành lang. Triệu Sư Tử không thể không đổi ý.


Diệp Kim Ngưu nhắn cho hắn địa chỉ nhà hàng, cô muốn mời hắn bữa cơm xin lỗi. Triệu Sư Tử chủ động đến sớm hơn năm phút theo phép lịch sự, tuy nhiên Kim Ngưu đã đến từ trước đó. Cô lập tức đứng dậy vẫy tay với hắn khi Sư Tử mới bước vào, trong khi Sư Tử phải mất vài giây mới nhận ra cô gái say xỉn đeo bám như đỉa đêm qua với cô gái trước mặt là một. Một bên váy bó quyến rũ bốc lửa mang theo ấn tượng không tốt, một bên toát lên vẻ đẹp đoan trang, thanh lịch, tinh tế qua bộ váy ren trắng nhẹ nhàng nữ tính. Hai thái cực đối lập nhau một trời một vực khiến Sư Tử phải bất ngờ.

Việc đầu tiên Diệp Kim Ngưu làm là chính thức xin lỗi hắn, sau đó trả lại chiếc ví cho chủ nhân của nó. Hai đôi má đêm qua lẫn bây giờ đứng trước mặt Sư Tử đều đỏ hồng, hôm qua vì rượu, còn hôm nay vì ngại. Cô gái táo bạo điên rồ đêm qua lại hóa thành thỏ trắng ngây thơ, vô hại đến mức nửa tiếng đầu còn không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Triệu Sư Tử không muốn làm cô kinh sợ, chuyện không hay trước đó dù sao cũng đã được hóa giải. Để cho phải phép mà hắn cũng tỏ ra từ tốn, nhã nhặn, có chừng mực đối với cô gái này.


Cuộc nói chuyện xoay sang đối phương. Hỏi làm cách nào Kim Ngưu lại nhận ra hắn nhanh như vậy trong khi đêm qua say xỉn; Kim Ngưu trả lời, do đã nhìn thấy thẻ căn cước lẫn thông tin của Sư Tử trên tấm danh thiếp tìm thấy trong ví. Đồng thời bật mí thêm rằng cô đã biết tới hắn từ trước, lẫn chuyện tình nồng thắm của luật sư Triệu Sư Tử và nữ doanh nhân Hạ Thiên Yết. Nói tới đây, Diệp Kim Ngưu có phần cởi mở hơn, không tiếc lời khen ngợi và bày tỏ lòng ngưỡng mộ đối với tình yêu của Sư Tử. Nói rằng Sư Tử chính là hình mẫu bạn trai tuyệt vời không chỉ của cô mà hầu hết mọi chị em phụ nữ hiện nay.

Về chuyện hôm qua, hắn cũng phần nào thông cảm do cô vừa bị bạn trai bỏ, buồn bã uống say, đâm ra nhầm lẫn hắn với người yêu cũ tên Minh.

Kết thúc bữa ăn, Kim Ngưu xin được kết bạn với hắn trên mạng xã hội. Sư Tử chần chừ vài giây rồi cũng gật đầu, đặc biệt khi nhận ra ánh mắt thấp thỏm trông mong từ cô gái.


Cuối ngày hôm ấy, Triệu Sư Tử nhìn thấy bài đăng của Kim Ngưu cách đây vài giờ. Bức ảnh chụp tại nhà hàng trưa nay, trên bàn bày hai phần ăn cho hai người, một phần người hắn từ vai trở xuống trong bộ Âu phục chỉn chu cũng lọt vào trong đó. Dòng trạng thái đi kèm như sau: "Đi ăn với người đàn ông vạn người mê!". 

Một trong số những lời bình luận lọt vào mắt hắn. Một người bạn hỏi liệu đây có phải bạn trai mới của cô hay không. Kim Ngưu đã trả lời: "Giá mà như vậy... nhưng chỉ trong mơ thôi." 


Triệu Sư Tử vốn không quá để tâm tới chuyện này. Có điều vừa đặt máy xuống, điện thoại lại rung lên. Tin nhắn đầu tiên tới từ Kim Ngưu, chính thức mở ra cuộc trò chuyện giữa hai người. 

"Em muốn xin lỗi anh một lần nữa về chuyện đêm qua, và cũng cảm ơn anh vì đã dành cho em chút thời gian. Việc gặp được người mà em luôn thần tượng bấy lâu nay thực sự vô cùng tuyệt vời!" 

"Cảm ơn em." 

Sư Tử lịch sự nhắn lại. 

"Chết thật, lẽ ra giờ này em không nên nhắn tin làm phiền anh với chị Thiên Yết mới phải... Chúc anh có một buổi tối vui vẻ nhé." 


Thiên Yết? Sư Tử nhướng mày, quay trở lại với công việc dang dở đã bày sẵn trên bàn làm việc. Thư phòng vài giây sau chỉ còn tiếng gõ phím đều đặn hòa lẫn tiếng giấy tờ loạt soạt. 

Đêm nay, như mọi đêm, chẳng có ai ngoài hắn. 

Mà nếu có thì sẽ khác biệt gì chăng? 



     22. 


"Song Ngư?" 

Hứa Ma Kết khẽ gọi, thầm tự hỏi liệu điều gì khiến cho Song Ngư ngồi trước mặt cô lại trở nên ngơ ngẩn như người mất hồn tới vậy. Thường hai người ở cùng nhau luôn có vô số chuyện để chia sẻ. Tuy nhiên Song Ngư hôm nay vô thức nhìn ra khung cảnh bên ngoài quán cà phê nhiều hơn là nhìn cô, phải chăng anh có chuyện gì phiền lòng? 

Hoặc Song Ngư đã phần nào đoán ra chuyện quan trọng cô chuẩn bị nói ra?


"Sao em?" 

Mạnh Song Ngư thoáng giật mình, quả thật luồng suy nghĩ đã trôi đi rất xa cho tới khi bị tiếng Ma Kết kéo giật lại. Anh lúng túng nhìn cô, nhưng khi đối diện với ánh mắt quá đỗi lương thiện và trong sáng ấy, Song Ngư trong lòng trăm ngàn lần rủa mình là thằng đàn ông tồi. 

Anh đã làm chuyện có lỗi với Ma Kết. Và giờ lại hèn hạ không dám thú nhận. Nhỡ đâu sự thật tàn nhẫn sẽ phá hủy nụ cười hạnh phúc mà anh luôn yêu ấy? Chẳng phải có những thứ tốt hơn ta không nên biết tới nó sao? 

Tệ hại hơn, Mạnh Song Ngư không thể ngừng nghĩ tới cuộc tình một đêm ấy. 


Những đường cong quyến rũ uốn lượn, khiêu vũ trong ánh đèn mờ ma mị của căn phòng nghỉ. Làn da trắng nằm dưới thân anh, được tôn lên bởi ga trải giường sẫm màu, mời gọi anh lại gần. Đọng lại trong tâm trí Song Ngư chỉ là những hình ảnh ngắt quãng, nhưng sắc nét, như thể thời gian ngưng đọng ở khoảnh khắc đẹp nhất. Cơ thể ấy giống như một kiệt tác. Một tỉ lệ phải nói là hoàn hảo nhất trong mắt người luôn theo đuổi cái đẹp như Song Ngư. Đôi môi đỏ kích thích đưa đẩy. Những ngón tay thuôn dài như có ma thuật làm anh gấp gáp tới điên lên. Đỡ trọn vòng eo thon nhỏ trong tay, đưa cả hai đi tới khoái cảm tột cùng, gương mặt cô gái thập phần hoàn mỹ đang chìm trong ngây ngất là hình ảnh xuất hiện trong mỗi giấc mơ của Song Ngư, một cách ngoài tầm kiểm soát. 

Đêm ấy Song Ngư say, nhưng là say trong đê mê. 

Mỗi khi nheo mắt giơ cao cây bút chì, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo ấy lại hiện ra trước mắt, từng đường nét cứ thế lướt trên trang giấy trắng theo khuôn mẫu trong đầu. Trong vô thức. Thùng rác đầy những bản phác họa chưa hoàn chỉnh về cùng một cô gái, tất cả đều bị Song Ngư xé vội hoặc vò nát khi tỉnh táo lại. 

Giống như cuộc tình một đêm chóng vánh nhưng khó quên ấy đã giải phóng toàn bộ giới hạn kìm hãm sâu thẳm trong con người Song Ngư.


"Anh đang nghĩ gì thế?" 

"Không có gì đâu em." 

"Gần đây anh lạ lắm đấy, cứ hay mất tập trung rồi thở dài." 

"Anh xin lỗi." Song Ngư áy náy đáp. "Em định nói với anh chuyện gì sao?" 


Đến lượt Hứa Ma Kết thoáng giật mình. Gia đình, món nợ, sự thật, những gì gồng gánh trên đôi vai cô nữ sinh đã gần như quá mức chịu đựng rồi. Dù sao trước sau gì sự thật này cũng tới lúc lộ ra, cô và anh khó mà tính tới chuyện lâu dài nếu giữa hai người còn tồn tại bí mật. Bản thân Ma Kết luôn cảm thấy có lỗi vì đã lừa dối Song Ngư, đi bên anh không khỏi tự ti về địa vị cách biệt, cũng như phải giấu kín nỗi thấp thỏm lo âu rằng mình có thể bị lộ tẩy bất kỳ lúc nào. Bấy nhiêu áp lực khiến cho con người yếu đuối bên trong Ma Kết khao khát có một bờ vai đủ an toàn để dựa vào. Có lẽ chỉ có duy nhất Song Ngư, nhưng sẽ là một ván cược liều lĩnh. Liệu anh có thể chấp nhận được con người thật của cô hay không? 

Trăm lần dồn nén can đảm để thú nhận mọi thứ với Song Ngư. Trăm lần như một, cứ hễ khi đứng trước ánh mắt dịu dàng luôn tràn ngập yêu thương mà Song Ngư dành cho mình, Ma Kết lại bị sự ích kỷ và hèn nhát đánh gục. Nỗi sợ đánh mất người yêu quá lớn trong lòng cô. 

Nếu như muốn mình danh chính ngôn thuận tới với Song Ngư, Ma Kết chỉ còn cách xóa hết nợ nần, cắt bỏ vĩnh viễn bóng đen đang đeo bám. Nhưng tiền. Vẫn luôn là tiền, nguyên nhân đưa đẩy và cũng là chìa khóa duy nhất giải thoát cho cuộc đời bế tắc này. Mà một nữ sinh cấp ba kiếm đâu ra được số tiền chi trả cho món nợ khổng lồ ấy bây giờ? 


"Em... đột nhiên em muốn đi làm." 

"Em cần tiền?" Song Ngư hết sức ngạc nhiên. "Em gặp khó khăn gì sao? Đừng ngần ngại nói với anh, anh sẽ cố hết sức giúp em..." 

"Không phải vậy!" 

Ma Kết vội vàng cắt ngang, tim thắt lại. Đây là lời mà cô không muốn nghe từ Song Ngư nhất. Biết rõ gia đình anh khá giả, làm vậy khác gì lợi dụng đâu? Lòng tự trọng lẫn tình yêu thật lòng tuyệt đối không cho phép cô nhờ tới Song Ngư giúp đỡ mình về mặt kinh tế. 

Hứa Ma Kết sợ hình ảnh lẫn tấm lòng mình trong mắt anh sẽ trở nên méo mó thực dụng vì một chữ tiền. Sự thật cũng bởi vậy mà càng khó nói ra. 


"Bố mẹ em vẫn cho tiền tiêu vặt thoải mái hằng tháng, nhưng em muốn tự lập sớm... Cho nên em muốn thử kiếm một công việc làm thêm sau giờ học xem sao." Ma Kết lấp liếm. 

"Anh thấy không ổn đâu. Hiện tại việc học của em đã chiếm gần hết thời gian trong ngày rồi, chỉ còn buổi tối để nghỉ ngơi, sao em có thể sắp xếp thêm chuyện đi làm được? Cấp ba em cứ nên tập trung học cho tốt đã, đó mới là việc quan trọng nhất."

"Nhưng mà em..." 

"Đừng nên nghĩ tới chuyện tiền nong quá sớm. Em vẫn kể là bố mẹ em không bao giờ muốn em thiếu thốn thứ gì mà, đúng không?" 

Ma Kết im lặng. 


"Nhắc đến bố mẹ em, dù gì hai chúng ta cũng yêu nhau lâu rồi, anh nghĩ mình nên tới chào hỏi hai bác đàng hoàng mới phải." 

Từ trước đến giờ vẫn luôn trân trọng Ma Kết, Mạnh Song Ngư muốn làm tốt trách nhiệm của một người bạn trai. Và trong hoàn cảnh này cũng là để chấn chỉnh lại đầu óc. Bạn gái anh là Hứa Ma Kết, một cô gái tuyệt vời, dù thế nào thì Song Ngư cũng không thể phụ lòng cô ấy.

Tuy nhiên như mọi lần, câu trả lời Ma Kết dành cho anh đều là phủ định.

"Không được đâu anh, bố mẹ em đang đi công tác rồi." Nhận thấy sự hoài nghi trên khuôn mặt Song Ngư, Ma Kết vội nói thêm. "Chi nhánh mới mở bên Nhật còn nhiều việc để thu xếp. Có lẽ phải mất tầm vài tháng..." 

"Anh hiểu mà." Mạnh Song Ngư thấy tông giọng cô bất thường cũng lo lắng lựa lời. "Anh biết việc này không gấp. Chỉ là anh với em đã xác định mối quan hệ nghiêm túc, anh rất muốn cho hai bác biết có thể tin tưởng vào mình, cũng như giới thiệu em với bố mẹ anh nữa."

"Để sau đi anh. Tới khi em tốt nghiệp cũng chưa muộn mà." 

Hứa Ma Kết mệt mỏi đáp. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net