Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- một ngôi làng nằm kế khu rừng bóng đêm tất cả cây cối tàn tạ như bị đốt cháy trên cây còn có vết máu , mặt trăng nhuộm màu đỏ tươi quang cảnh thật quỷ dị . Một số ngôi nhà trong làng bị thiêu rụi tàn còn những người dân tìm cách bỏ trốn đều bị chết trong tay Vampire .

Vào một ngày

"- H......ú.....ú.......hú" (Vâng đó là tiếng chó sói)

"- mau chạy nhanh đi mọi người coi chừng Vampire phát hiện "

Đó là tiếng nói của một trong bốn người dân đang ôm túi đồ chạy trốn ra khỏi khu rừng chết chóc này . Họ cứ chạy mãi chạy mãi mà chỉ là con đường cũ lúc nãy , họ phát hiện ra là họ đã chạy vòng tròn mà không tài nào thoát ra được

"- các người nghĩ sẽ thoát ra khỏi đây được à " tiếng nói vang khắp khu rừng

- họ nghe tiếng nói mắt nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy ai cả , bỗng xuất hiện trên ba ngọn cây là ba bóng đen mặc áo choàng bay phấp phới

"- các người tiêu rụi hết đường sống của chúng tôi , các người quá độc ác "

Một trong bốn người đứng ra nói giọng run run

"- độc ác vốn là bản chất của tụi này rồi.....mà hình như có ra quy định là ai bỏ trốn sẽ bị sao nhỉ.....à đúng rồi sẽ là thức ăn ngon của tụi này "

Tiếng nói của một trong ba bóng đen cất lên khuyến mãi thêm nụ cười hiện rõ hai răng nanh . Cả ba bóng đen lướt nhanh xuống hút máu từng người , từng người dân gào thét trong đau đớn.....phía xa xăm còn có một bóng đen đang bay lơ lửng mà không có cánh dừng ngay mặt trăng đỏ nở nụ cười bán nguyệt hiện rõ hai răng nanh sắc nhọn dính vết máu........

~~~~~Na là vạch phân cách~~~~~~

* tại lớp học viện Pháp sư

"- trời ơi chán quá"

Đó là tiếng nói của Bạch Dương đang ngồi công viên chung với Ma Kết sau trường đang chống cằm than vãn

"- sao lúc nào cậu cũng than chán vậy "

Ma kết nói mắt nhìn chăm chú vào cuốn sách

"- bộ cậu không có việc gì làm á "

Đó là tiếng nói của Song Ngư bước lại gần phía Bạch Dương đi sau cô là người bạn thân tên Xử

"- chậc !!! bộ mấy cậu không thấy chán à , dạo này Hiệu Trưởng không có giao nhiệm vụ gì làm nên chán "

Bạch Dương thở dài nói hai tay để sau gáy chuẩn bị tư thế nằm xuống

"- không có nhiệm vụ thì khỏe re chứ sao??? "

Xử lên tiếng mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Dương

"- ước gì bây giờ......"

Bạch Dương đang nói thì......

Reng.....reng.....reng ( là tiếng chuông điện thoại) của Xử vang lên , Xử bắt máy

"- Alo"

Đầu dây bên kia trả lời với giọng gấp gáp

"- em mau gọi Bạch Dương , Ma Kết , Song Ngư lên phòng gấp thầy có chuyện muốn nói "

Tít.....tít......tít

Xử chưa kịp trả lời thì đầu dây bên kia tắt máy

"- các cậu Hiệu Trưởng kêu lên phòng gặp thầy có chuyện quan trọng đấy"

"- Hả"

Cả ba đồng thanh

Bạch Dương đứng dậy nói tay phủi quần áo rồi sử dụng ma pháp dịch chuyển

"- tớ đi trước nha bái bai "

Biến một cái là có mặt trong phòng Hiệu Trưởng

Cả ba bước lên phòng thở hổn hển Song Ngư miệng không ngừng nguyền rủa tên cừu điên này . Bên trong phòng là một không gian rộng có đầy những quyển sách cổ ,
Cả ba mở cửa bước vô phòng thấy

thầy và Bạch Dương ngồi trên chiếc ghế sofa khuôn mặt lạnh lùng khó tả

"- tụi em tới rồi , thầy có chuyện gì sao ạ ?? "

Cả ba đồng thanh cảm giác bồn chồn , lo lắng

"- các em ngồi đi "

Thầy đưa tay năm ngón về phía ghế sofa

Cả ba ngồi xuống ngơ ngác đưa cặp mắt nhìn nhau

"- bọn Vampire đã phá bỏ được phong ấn . Theo truyền thuyết kể rằng mấy trăm năm trước Vampire đã bị phong ấn bởi các cụ pháp sư nhưng giờ bọn Vampire đã trổi dậy và tàn độc hơn xưa , nhiệm vụ của các em là phải tìm hiểu và ngăn chặn Vampire "

Cả bốn người hả mồm

"- Vampire sao thầy , nhưng....."

Thầy giơ bàn tay năm ngón để ngắt lời Song Ngư

"- tụi em là pháp sư cấp S và các em là người được chọn "

"- họ là Vampire thuần chủng , ma pháp của tụi em chắc sẽ không phải là đối thủ của họ "

Ma kết lên tiếng khuôn mặt vẫn bình tĩnh

"- đúng rồi á thầy "

Bạch Dương ăn theo

"- các em yên tâm , thầy với đại uý của học viện Hunter đã hợp tác với nhau, bốn đứa các em sẽ cùng hợp tác với bốn hunter vì họ cũng là sát thủ chuyên nghiệp á "

"- Vâng....... thầy "

Cả bốn người đồng thanh rồi ra khỏi phòng , cùng nhau về kí túc xá chuẩn bị đồ ngày mai làm nhiệm vụ

Còn Hiệu Trưởng đi đến cạnh cửa sổ  khuôn mặt toát rõ lên vẻ buồn rầu , lo lắng

~~~Na là vạch phân cách~~~~~~~~

* học viện sát thủ

Bằng.......bằng......bằng

Cự Giải đang luyện tập bằng khẩu súng của mình

"- cậu bắn cũng không tệ nhỉ "

Cự Giải quay mặt lại đó là giọng nói của Kim Ngưu trên tay còn cầm bịch bánh nhai nhóp nhép

"- nếu tớ bắn tệ thì sao có thể gọi là sát thủ được , mà cậu không đi tập sao mà qua tìm tớ vậy ?"

Cự Giải nói tay tiếp tục bắn

"- tập kiếm chán chết , tớ chỉ hứng thú với ăn thôi "

Kim Ngưu vừa nhai vừa trả lời

"- à há , thì ra Ngưu không tập vì bận qua đây trò chuyện với Giải Nhi "

Cả hai người quay mặt lại thấy Bình Bình đang dựa tường hai khoanh tay lại trêu chọc Ngưu và Giải Nhi

"- các cậu đang ở đâu mau lên phòng Đại Uý gấp "

Là tiếng nói của Bảo Bảo âm thanh phát ra từ cái khuyên tai nhỏ cao cấp của Ngưu , Giải , Bình dùng để truyền thông tin liên lạc nhau từ xa

"- đã rõ "

Cả ba đồng thanh , họ lập tức lên phòng Đại Uý , bên trong là căn phòng rất rộng trưng bày nhiều khẩu súng quý và máy móc hiện đại để khi làm nhiệm vụ . Họ mở cửa thấy Bảo Bảo đã có mặt ở đó , cả đám bước vào trong

"- Đại Uý gọi tụi em có việc gì ? "

Thiên Bình hỏi khuôn mặt bồn chồn lo lắng , cả đám cúi mặt xuống không ai dám nhìn thẳng vào mắt Đại Uý

"- ta cho gọi các em là có nhiệm vụ quan trọng "

"- nhiệm vụ gì thế Đại Uý??? "

Bảo Bảo hỏi mắt nhìn chăm chú vào Đại Uý , còn mấy sao kia đưa mắt nhìn nhau

"- nhiệm vụ lần này chính là các em...... phải ngăn chặn và tiêu diệt Vampire "

"- Hả.....ả.....ả"

Cả ba đứa đồng thanh , riêng về Kim Ngưu cúi xuống mặt đen xì , hai bàn tay nắm chặt lại với nhau

"- các em sẽ thực hiện nhiệm vụ này với nhóm pháp sư , nào còn ai có ý kiến ???"

Đại Uý tiếp tục nói

............cả đám im lặng đưa cặp mắt nhìn nhau một lát sau

"- không ai có ý kiến vậy các em có thể ra về chuẩn bị mai là phải có mặt ở trường pháp sư đấy"

Cả đám bước ra khỏi phòng , Thiên Bình và Bảo Bảo vừa đi về vừa trò chuyện ở phía trước , còn Cự Giải , Kim Ngưu đi ở phía sau

"- nhiệm vụ lần này rất hay vì mình nghe lời đồn Vampire rất đẹp trai và còn rất vui tính nữa "

Thiên Bình nói mặt sáng rỡ khi nói hai chữ đẹp trai ( mê trai thấy sợ)

"- lời đồn cũng chỉ là lời đồn , Vampire rất nguy hiểm , họ đều có một sức mạnh vô song , chưa biết chừng chúng ta sẽ bại trận trong tay họ đó "

Bảo Bảo đi sau lưng Thiên Bình cân nhắc

"- woaaaaaa ,vừa đẹp trai vừa có sức mạnh nữa ôi thích quá đi mất !!! Haha" (t/g: hết thuốc chữa trị bả rồi/BB:chuẩn khỏi chỉnh)

Bảo Bảo hả mồm ngẫm nghĩ

"- haizzzz bó tay"

Còn Cự Giải đi sau lưng Kim Ngưu , thấy Kim Ngưu có vẻ mặt kì lạ từ trong phòng Đại Uý ra tới giờ

"- nè cậu không sao chứ ??? "

Cự Giải bước lên chạm vai Kim Ngưu hỏi

"- tớ không sao đâu chắc là tớ không được khỏe"

Kim Ngưu quay mặt lại trả lời nở thêm nụ cười tươi

"- hay là cậu sợ Vampire hehe ??"

Cự Giải trêu chọc

"- không....không phải đâu "

Kim Ngưu lắc đầu vẫy tay chối

"- mình đùa mà , thôi tụi mình về chuẩn bị đi "

Cự Giải nắm tay Kim Ngưu chạy lên phía Bảo Bảo và Thiên Bình cả đám trò chuyện rất vui vẻ

~~~~~~Na là vạch phân cách~~~~~

* tại học viện Vampire

"- Song......Tử , mau trả cuốn sách lại cho anh "

Đó là tiếng la hét của anh trai Sư Tử đang đuổi cô em gái là Song Tử cả hai là anh em cùng cha khác mẹ nhưng họ lúc nào cũng yêu thương nhau mà có đôi lúc hay cãi nhau những chuyện linh tinh.

"- anh suốt ngày cứ chăm chú nhìn vào cuốn sách không chịu chơi với em gì hết "

Song Tử quay mặt vừa nói vừa chạy

"- đồ ranh con , khoan....cẩn thận.."
..........Rầm........

Song Tử lo chạy không chú ý nên đã va chạm vào một người dáng cao đang cầm điện thoại

"-  Ui da!!! mông của tôi *nhắm mắt* "

Đó là Nhân Mã một tay cầm điện thoại , một tay xoa mông kêu la mở mắt ra thấy Song Tử ngồi bệt xuống đất tay xoa đầu , tay cầm cuốn sách

"- Song muội , sao em chạy dữ vậy?"

"- em.....em lấy cuốn sách của Sư ca nên Sư ca đuổi theo em "

Sư chạy lại thở hổn hển nhìn em gái

"- ranh con này dám lấy sách anh hả , tin anh phạt em không ? "

"- không tin, anh bắt được em đi "

Song Tử cười chế giễu

"- trời hai người này như chó với mèo"

Nhân Mã ngẫm nghĩ đổ mồ hôi vì ngày nào Nhân Mã cũng là khán giả xem hai người này cãi

"- hai người này chịu thôi đi không *mặt đen xì* ??? "

Đó là tiếng nói toả khí lạnh của Thiên Yết xuất hiện kế bên Nhân Mã

Nhân Mã quay qua nhìn hả mồm , mặt chuyển màu

"- Á Á ê thằng cạp cạp kia , xuất hiện như ma á "

Nhân Mã la rầm trời

Thiên Yết nhúng vai , mặt lạnh lùng nói

"- các cậu tối nay chúng ta sẽ đi săn mồi , đã lâu rồi tụi mình không đi săn "

"- yeahhhh , nhất trí "

Cả đám đồng thanh mừng rỡ vì sắp được hút máu mà

12 giờ đêm, cả khu làng đang yên ắng bỗng tiếng nổ từ trời rơi xuống , người dân bật dậy chạy náo loạn , hàng ngàn con dơi , chó sói lao thẳng xuống ngôi làng cắn xé từng người ( làm như xé thịt gà á) mặc cho người dân kêu la, từng ngôi nhà bị cháy , máu tanh nồng nặc . Từ phía xa bốn hình bóng đang bay lơ lửng chểm chệ cười hé lộ răng nanh sắc nhọn khi nhìn khung cảnh phía dưới hoang tàn , đổ nát (quá độc ác)

H......ú........ú......ú

~~~~~~~~~~end chap~~~~~~~~~~
M.n bình chọn ủng hộ mình nhé *cúi đầu*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net