Chap 4.1: Học sinh mới. Người bạn cũ " đáng mến " của Song Ngư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4.1: Học sinh mới. Người bạn cũ "đáng mến" của Song Ngư

"Reng Reng"

-Cả lớp! Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm 1 bạn học sinh mới.

Sau câu nới của thầy giáo thì đúng như thầy nghĩ. Lớp không có phản ứng gì.Nhàn nhạt như không. Ngoại trừ Song Ngư với nụ cười luôn thường trực trên môi và lớp trưởng Ma Kết gương mẫu .Biết là không hi vọng được biểu cảm gì từ học sinh nên thầy cũng lờ luôn, nói tiếp:

-Mời em vào lớp!

Từ phía cửa bước vào là một nữ sinh khá xinh đẹp. Mái tóc đen dài ngang lưng. Đôi mắt màu tím mê hoặc. Khuôn mặt toát lên vẻ thánh thiện. làn da trắng không tì vết.Quả là một mĩ nhân. Nhưng tiếc là vẻ đẹp đó không có tác dụng với học sinh nam lớp 12E.

-Đây là Tương Kỳ. Từ nay bạn ấy sẽ là học sinh của lớp chúng ta. Các em nhớ giúp đỡ bạn thật tốt.

Tương kỳ nở một nụ cười tỏa nắng với cả lớp rồi nói:

-Chào các bạn. Tớ là Tương Kỳ. Sau này mong mọi người giúp đỡ.

Im lặng...

Không ai them nghe thậm chí là nhìn cô bạn mới lấy một lần. Vẫn cắm cúi làm việc của mình. Dù trên bục có một bong hoa xinh đẹp hay mặt trời tỏa nắng thì dưới lớp vẫn cứ âm u như nghĩa địa.

Khóe môi Tương Kỳ khé nhếch lên tạo thành một đường cong. "Quả nhiên. Một lớp học kì lạ như lời đồn. Thú vị rồi đây

                                                                  ******

Canteen

-Bàn bên kia ồn quá!-Bạch dương khó chịu nhăn mặt

Từ lúc xuống canteen thì cái bàn có cô bạn Tương Kỳ kia đã đông nghẹt người và RẤT ỒN. Cô ghét sự ồn ào.Thật khó chịu. Bon người kia không thể bớt ồn thêm một tí hay sao?

-Lúc nào chỗ này chả vậy. Dần sẽ quen thôi.

Xử Nữ hờ hững đáp, tay đưa cốc cà phê sữa lên miệng uống một ngụm nhỏ.Song Ngư ngồi cạnh chăm chú hút cốc trà sữa không biết trời đất gì. Cô không quan tâm. Học sinh mới được yêu quý là chuyện thường .Miễn sao không gây phiền phức cho cô là được. Còn Sư Tử chỉ im lặng không nói gì. Riêng cô không có ý kiến về mấy chuyện linh tinh. Chỉ là...

-Nè, cậu không thấy sợ lớp đó sao?

Ở bàn bên kia, một nữ sinh cất tiếng hỏi Tương Kỳ. Tương Kỳ mặt tỉnh bơ trả lời:

-Lớp 12E sao? Không có.

Nữ sinh khác lại tiếp :

-Mình thấy lớp đó âm u lắm. Chả ai dám vào cả.

Tương Kỳ mỉm cười thân thiện đáp:

-Mình thấy Song Ngư thân thiện mà.

-Song Ngư thì cũng...

Đề tài bàn tán bỗng dưng chuyển sang Song Ngư-nữ sinh thân thiện lớp 12E. Song Ngư khá thân thiện, hòa đồng và vui vẻ.Đó là nhận xét của mọi người. Còn đối với những người quen (thực ra chỉ có 12E) thì khác.

Song Ngư đang uống trà sữa thì chợt rung mình một cái. Xử Nữ liếc mắt nhìn sang hỏi:

-Sao vậy?

-Không. Chỉ là hơi lạnh sống lưng thôi.

Đâu đó trong canteen vẫn có một ánh mắt dõi theo từng hành động của Song Ngư. Và trên môi người đó xuất hiện một nụ cười quỷ dị...nụ cười của ác quỷ.

                                                                 ******

Tan học

Song Ngư đang cùng Xử Nữ bước ra cửa lớp thì...

"Rầm"

-Song Ngư...

Tương Kỳ đang phụ cô bê chồng sách dày cộp về phòng, khi ra đến cửa thì vấp chân ngã và kết quả là cả chồng sách đã đổ hết lên người Song Ngư. Xử Nữ chạy lại đỡ Song Ngư ra khỏi chồng sách. Tương Kỳ lung túng thu sách, miệng rối rít xin lỗi:

-Xin lỗi cậu nha, Song Ngư. Xin lỗi...

Song Ngư đứng lên phủi quần áo rồi liếc nhìn Tương Kỳ, ánh mắt thản nhiên:

-Tôi không sao.

Xử Nữ nhìn Song Ngư rồi nhìn Tương Kỳ. Giữa hai người này có gì đó không bình thường. Xử Nữ thấy cả hai im lặng liền nói:

-Chúng ta về thôi.

Song Ngư nghe vậy nhìn Xử Nữ mỉm cười:

-Ừ

Song Ngư cùng Xử Nữ đi ra khỏi lớp học.Song Ngư vẫn cười nói như không có chuyện gì. Tương Kỳ ở lại. Cô vẫn đứng đó, mặt hơi cúi xuống, môi nở một nụ cười nửa miệng:

-Chà. Vẫn chưa đả động gì đến cậu sao? Song Ngư?

Có vẻ như sẽ dễ dàng cho cô khi mà vỏ bọc này vẫn còn rắn chắc. Song Ngư cũng có, cô biết. Chính vì thế cô sẽ phá tan cái vỏ bọc đó. Tương Kỳ ngạo nghễnh nở nụ cười đắc thắng. Cô đâu biết rằng có một người con trai đã nhìn thấy tất cả. Người con trai mang màu tóc trắng và đôi mắt đỏ. Thiên Bình nhếch mép nói:

-Cô bạn mới cũng không tầm thường chút nào.

                                                                 ******

Sáng hôm sau

-Hôm nay có tiết họa, vui quá. Xử Nữ cậu có thích tiết họa không?
Song Ngư đang vừa đi vừa cười nói. Xữ Nữ đi bên cạnh im lặng không nói gì, thi thoảng chỉ "ừ" một tiếng. Cả hai vừa đi đến cửa lớp thì...

"Rầm"

Song Ngư bị té ngay cửa lớp. Xử Nữ trợn mắt nhìn. Chỗ Song Ngư ngã có một vũng nước nhỏ. Song Ngư trượt chân ngã dập mặt vào luôn vũng nước. Tương Kỳ đứng gần đấy nhìn, trong mắt ánh lên tia mãn nguyện xen lẫn vui mừng. Dưới chân có một xô nước màu đỏ bị đổ.

Tương Kỳ giả vờ hốt hoảng chạy đến đỡ Song Ngư kèm lời xin lỗi:

-Xin lỗi. Tôi không may làm đổ xô nước.

Song Ngư đứng dậy, mặt tối sầm từ lúc nào. Mặt và quần áo lẫn phần tóc đằng trước đều ướt hết. Môi cô khẽ mấp máy nói đủ để Tương Kỳ nghe:

-Ra chơi tiết 1. Sân thượng.

Ma Kết vừa đi đến cửa. Hết nhìn dưới sàn lại nhìn lên hai cái người đang "ân cần" đỡ nhau, miệng nói đều đều:

-Đỡ nhau xong nhớ lau sàn và lấy xô nước khác đấy. Song Ngư cậu mau đi sửa sang lại đi.

Xữ Nữ chạy lại chỗ Song Ngư nói:

-Nếu ướt đồ thì lấy đồ thể dục thay tạm đi.

Song Ngư mỉm cười gật đầu với Xử Nữ rồi theo Xử Nữ đi thay đồ. Tương Kỳ ở sau cúi mặt xuống cầm xô nước lên, miệng còn nói nhỏ đủ để Song Ngư nghe:

-Gặp lại trên sân thượng.

                                                                 ******

"Reng Reng"

Sân thượng

Tương Kỳ đã chờ sẵn trên sân thượng. Cuối cùng Song Ngư cũng chú ý. Mối thù của cha, cuối cùng thì cô ta cũng sẽ phải chịu thay. Cô nhất định sẽ khiến cô ta sống không bằng chết. Nhà cô có lỗi với cô ta nhưng cô ta cũng đã giết cha cô. Hơn nữa, long tham của cha cô thì đâu phải lỗi của ông. Nói sao đi nữa thì cô chuyển đến đây cũng vì Song Ngư thôi. Một phần nữa là nghe nói đến lớp 12F.

"Cạch"

Song Ngư mở cửa sân thượng bước vào. Tóc đã được lau khô. Trên người là bộ đồ thể dục : áo phông trắng và quần vải rộng bó ở phần gấu quần màu xanh đen. Trên mặt tối sầm, y như lúc cô ngã sang nay. Tương Kỳ cười nửa miệng cất tiếng trước:

-Cậu thấy sao rồi? Song Ngư?...

Song Ngư ngẩng mặt lên nhìn Tương Kỳ. Lúc này không còn vẻ hồn nhiên, vui vẻ nữa mà là sự lạnh lung xa cách chưa từng thấy. Cô nói:

-Cậu nhớ tôi đến mức đến tận đây sao, HÀN TƯƠNG KỲ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#12chomsao