Chương 11: Thứ những tấm khiên bảo vệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vô Diện Nhân chẳng buồn ý kiến với 2 câu khen chê này, hắn thấy mặt nạ của mình hay ho là đủ, không quan tâm kẻ xung quanh nghĩ gì.

Tất nhiên, nếu nữ thần có ý kiến thì hắn sẽ bỏ.

Nhưng mà xem ra nữ thần không ghét cũng chẳng thích cái mặt nạ " Ma Kết " đó.

- Bệ hạ, thần cáo lui.

Không cần có sự đồng thuận của hoàng đế, chỉ để lại một câu này hắn đã biến mất, giống như bóng ma vừa tan đi giữa không trung.

Song Tử và Xử Nữ cũng chẳng bày tỏ thái độ gì với chuyện này. Thong thong thả thả ngồi xuống chiếc ghế dài, cô tự nhiên thưởng thức tách trà được pha đặc, cảm nhận vị đắng chát lan toả trên đầu lưỡi, lanh lảnh khen ngợi: " Tài pha chế của bệ hạ lúc nào cũng làm người khác bất ngờ. "

Còn tách trà thêm rất nhiều sữa và đường kia do hắn cầm lên, đồ ngọt dường như đã tiếp thêm ít nhiều năng lượng, khiến gương mặt lạnh nhạt nghiêm túc kia mềm mỏng đi đôi chút.

Phải, Xử Nữ thích những thứ đắng, ghét đồ có vị ngọt gắt, là kiểu người có thể nhàn nhã thưởng thức cả bát canh khổ qua với gương mặt thoả mãn vui vẻ.

Còn Song Tử ... không ngọt không vui, càng đắng càng ghét, chỉ cần nhìn thấy đã nhăn mày nghiêm trọng như thể đối chọi với đại dịch.

Nhưng mà nếu cô rủ thì hắn vẫn sẽ đi ăn cùng.

Hoặc nói chính xác hơn thì 2 người hầu như đều xuất hiện với nhau, có đôi có cặp như hình với bóng, trong hàng ngũ những kẻ quyền lực như thế này, thì đây là mối quan hệ hoà hợp hiếm hoi.

Tất nhiên, cũng chẳng phải loại " hoà hợp " theo nghĩa bình thường đó.

- Không biết là 2 người tìm tôi có chuyện gì ?

Dường như quãng thời gian nghe Vô Diện Nhân lải nhải về nữ thần trong lòng cũng không khiến hoàng đế cảm thấy chán chường hay mệt mỏi, vẻ mặt thư thái thưởng thức trà.

Xử Nữ cười tươi như hoa, dường như là chuẩn bị nói ra gì đó rất thú vị tích cực

- Bệ hạ, trong luyện ngục có chỗ nào thích hợp để tổ chức lễ đính hôn không ?

Song Tử mở lưng chừng mắt, vẻ mặt như đã quen với nhưng phát ngôn kỳ quái như thế này từ lâu, tiếp tục nhấp một ngụm trà sữa.

Khi hoàng đế nhìn về phía mình, hắn rất nghiêm túc nói: " Bệ hạ, ngài biết từ lễ đính hôn trong miệng cô ta không phải lễ đính hôn theo nghĩa bình thường mà. "

Đối phương cười khúc khích: " Chà, vậy mà tôi đang định chúc mừng 2 người đấy. "

- Ngài nói đùa rồi.

Mặc dù có nghi thức, nhưng mà muốn cổng luyện ngục mở ra thì còn cần thời điểm thích hợp, 5 tháng tới sẽ đến nguyệt thực, lấy mặt trăng đỏ làm vật dẫn, dùng chú thuật để điều khiển. Phàm là kẻ nào có quyền lực, tầm hiểu biết hoặc theo đuổi sức mạnh thuật pháp, đều sẽ nghe ngóng được ra tin tức này, không chỉ có mỗi Thiên Yết.

Mà, chẳng riêng gì phạm vi chính quyền, đến cả những người đứng đầu phiến quân cũng đã nắm bắt thông tin ấy mà chuẩn bị nghi thức. Dù có thể trở thành mồ chôn của những pháp sư bước vào, thì đây cũng con đường ngắn gọn và trực tiếp nhất để chạm đến sức mạnh hoàng đế sở hữu.

Sư Tử cất tiếng hỏi: " Vậy, lần này 2 người muốn vượt qua luyện ngục, làm tiền đề cho việc quyết chiến sao ? "

Xử Nữ mỉm cười, trên gương mặt thiếu nữ tươi sáng lúc nào cũng mang theo sự vui đùa, thật không biết đó là thực sự phấn khích hay do muốn trêu chợt:

- Song Tử đã nói, nếu thần thắng thì cậu ấy sẽ cầu hôn thần, nếu thần thua thì để thần làm người cầu hôn. Bất cứ cô gái nào cũng muốn thời khắc trọng đại của mình sẽ diễn ra thật nồng nhiệt trang trọng, thần nào có thể đáp lại đối phương 1 cách qua loa được.

Hắn nhấp một ngụm trà, không nhanh không chậm giải thích: " Thần nói, nếu thần thắng thì nhất định sẽ mai táng cô ta ở nơi cô ta muốn, còn nếu thần thua, thì sẽ để cô ta làm bất cứ điều gì với thân xác mình. "

Một bên là lời tỏ tình lãng mạng, 1 bên là lấy tính mạng ra đặt cược. Tần số sóng não của 2 người này có vẻ không được gần nhau.

Song Tử còn đặc biệt liếc mắt nhìn cô, nói một câu thoại quen thuộc: " Trước khi đến luyện ngục thì cô nên vào trại thương điên đi, đừng xổng ra ngoài, tội nghiệp những người phải nghe cô nói chuyện lắm. "

Đối phương cười nói: " Không phải lời cầu hôn cũng đồng nghĩa với sự phó thác quãng đời còn lại sao. Với một nữ pháp sư, việc chấp thuận khiêu chiến lấy tính mạng ra đặt cược chính là đang nói đồng ý. Song Tử đang ngại nên mới chối thôi nhỉ ? Tôi biết nên bỏ qua đấy nha. "

- Nhăng cuội.

Dù thốt lên những lời mộng mơ lãng mạn, nhưng mà vẻ mặt thiếu nữ này không có ngại ngùng hay trông ngóng, chỉ tồn tại nụ cười tươi tỉnh mang ý đùa vui đó.

Lúc nào cũng vậy, cô ta là người hoạt ngôn, lạc quan và luôn nói ra mọi thứ theo hướng tích cực. Nhưng, trong đó có bao câu thật lòng thì không ai biết được.

Lễ đính hôn ở đây thực chất là lời hẹn vượt qua luyện ngục, để cho một trận quyết chiến lấy tính mạng ra đặt cược.

Song Tử và Xử Nữ rất hoà hợp, nhưng là sự hoà hợp dựa trên " tranh đấu. ".

Được phong danh hào Tam Kiếm, cả 2 đều là những pháp sư hùng mạnh trong thời đại, trải qua trăm năm không ngừng bơi giữa biển thuật thức. Nếu nói " Thẩm phán " là người già cỗi và nhiều kinh nghiệm nhất, thì " Nguyệt Độc " cùng " Thái Dương " là 2 thanh kiếm sắc bén bất phân thắng bại, không ngừng mài dũa lẫn nhau, thiếu 1 cũng giảm mất sự đặc biệt.

Lần đầu tiên gặp nhau của 2 người bắt đầu bằng một cuộc so tài chứ không phải theo cách nói chuyện chào hỏi thông thường. Qua trăm năm rồi vẫn thế, sau khi làm những việc linh tinh như báo cáo công việc, ăn sáng hoặc dạo phố mua sắm .... cả 2 đều dành thời gian để liều sống liều chết lao vào đả kích lẫn nhau, đánh bao nhiêu lần cũng không biết mệt.

Mặc dù sở thích trái ngược, đến cả phong thái cũng không ăn nhập, nhưng mà riêng sự tranh đấu lại vô cùng giống nhau.

Vượt qua hàng trăm ngàn đối thủ, cuối cùng gặp được kẻ địch xứng tầm mà bản thân không cách nào chiến thắng. Đây cũng là 1 loại nhân duyên.

Cả 2 người muốn đến luyện ngục với mục đích tìm ra chân lý thuật pháp, tăng cường sức mạnh của bản thân, sau đó sẽ dùng một cuộc chiến để phân định thắng thua giữa đôi bên.

Nó cũng giống như lời hẹn ước " nhất định sẽ đánh bại được đối phương " vậy.

Sư Tử nói: " Tôi thấy đúng là lễ đính hôn mà. "

- Bệ hạ .....

- Tuy không biết luyện ngục đã thay đổi thế nào, nhưng mà quả thực có vài nơi thích hợp cho 2 người tổ chức lễ đính hôn đấy.

- Bệ hạ, thần xin đính chính đây không phải lễ đính hôn.

Xử Nữ nhại lại lời của chính hắn để nhắc nhở hắn: " Song Tử à, bệ hạ đang nói thì đừng chặn lời ngài chứ, bất kính đấy. "

Tóm gọn: Cả 2 đều kính.

Ông ta vẫn như cũ, chẳng có bất cứ ý kiến gì về thái độ của cấp dưới dành cho mình, cười nói: " Không sao, tôi chỉ hy vọng rằng mình sẽ được mời đến tham dự hôn lễ của 2 người, tôi nhất định sẽ chuẩn bị món quà thích hợp. "

Cô cười híp mắt: " Tất nhiên, Bệ hạ chính là người thần mời đến đầu tiên, ngài nhất định phải xem Song Tử đeo nhẫn cưới cho thần. "

Hắn câm lặng.

Như mọi khi, hắn chẳng bao giờ nói lại được Xử Nữ.

Có thêm hoàng đế ở đây thì càng tệ.

Không còn cách nào khác ngoài chuyển chủ đề, hắn nghiêm túc nói: " Chúng thần đến đây vốn là để xin phép, thời điểm đi đến luyện ngục sẽ vắng mặt và không thể hoàn thành công việc, chúng thần sẽ tìm người thích hợp để bàn giao. Trong trường hợp có bất trắc xảy ra, xin làm phiền bệ hạ tìm kiếm người thay thế cho vị trí tướng quân này. "

- 2 ghế trống của Thập Nhị Thuẫn tôi còn chưa chọn ra người thích hợp để bổ nhiệm, vậy mà phải tính đến tìm chủ nhân mới cho danh hiệu Tam Cực Kiếm. Quả thực là đau lòng đấy.

- Bệ hạ chưa chọn ra được tấm khiên mới sao ?

- Cũng không thể nói là chưa chọn ra. Trong phạm vi cả đế quốc bây giờ cũng chỉ còn 2 đối tượng là đủ điều kiện để được phong làm thập nhị thuẫn, ghế trống này chắc chắn sẽ thuộc về họ thôi.

Dù muốn leo lên chức vụ đội trưởng Thập Tam đội của phiến quân hay trở thành 12 tấm khiên cho hoàng đế, thì đều phải đáp ứng được 1 tiêu chí: có thể thi triển cả Lĩnh Vực và Thực Thể hoá.

Khai triển Lĩnh Vực là sự bành trướng một nguồn ma lực lớn bao phủ môi trường xung quanh, trở thành nơi có lợi nhất cho mình và làm hạn chế kẻ địch, sức công phá lẫn phạm vi chiến đấu được đẩy lên cao nhất.

Ngược với khai triển Lĩnh Vực chính là sự cô đặc toàn bộ pháp lực để tạo thành một hình thể cố định - Thực Thể Hoá linh hồn. Đây là chiêu thức chuyên biệt có tính đa dụng cao, thay vì biến đổi xung quanh thì người sở hữu có thể phát huy đặc tính pháp thuật của bản thân.

Thực thể hoá tối ưu hơn so với lĩnh vực trong rất nhiều trường hợp, tuy nhiên cũng nguy hiểm hơn, bởi vì nó liên kết trực tiếp với linh hồn, vậy nên nếu thực thể hoá gặp phải công kích chí mạng thì pháp sư cũng sẽ chết.

Đây là những chiêu thức tối cường trong hệ thống ma thuật, được coi như sức mạnh cao nhất mà một pháp sư có thể đạt đến, người dùng được 1 trong số chúng hoàn toàn không nhiều, càng đừng nói đến cả 2.

Lý do Thiên Bình được gọi là nhân tài hàng đầu đế quốc là do cậu ta đã sử dụng được Thực Thể hoá linh hồn khi mới 16 tuổi, điều mà chưa từng có tiền lệ trước đây.

- 2 đối tượng đó chắc chắn đã lọt vào tầm ngắm của phiến quân rồi, vậy nên tôi ở ngoài chờ đợi là được, có thể sống sót qua những cuộc ám sát đó thì danh hiệu Thập Nhị thuẫn sẽ là của họ, còn không thì vị trí trống kia có trống thêm ít lâu nữa cũng đâu có vấn đề gì.

Ở cấp độ của Thập Nhị thuẫn, thì việc thi triển 2 thứ này là đủ, còn đối với Tam Cực Kiếm thì lại có yêu cầu cao hơn, cả về kinh nghiệm chiến trận, kiến thức thuật pháp và khả năng tối ưu trong Lĩnh Vực, Thực thể hoá. Khiên thì rất nhiều, nhưng kiếm lại chỉ có 3, mà 3 kẻ này lại có thể tồn tại rất vững vàng trước mũi tiến công của phiến quân cũng là vì như vậy.

Xử Nữ cười khúc khích, vẻ mặt tràn ngập hứng thú: " Bệ hạ hẳn là có tính toán rồi, một Thiên Bình thôi chưa hết, gần đây còn xuất hiện thêm người sử dụng thiết khí, tiềm năng to lớn, chỉ ngại khi đó ghế thập nhị thuẫn còn không đủ để cho 2 đứa trẻ này cùng ngồi, chờ thêm ít lâu cũng là hợp lý thôi. "

Cô đặt tách trà đắng đã cạn xuống, tiếp tục: " Thần rất có hứng thú với đứa trẻ đó, bệ hạ hẳn là đã gặp được cô bé rồi chứ ? Chắc chắn là một thiếu nữ xinh xắn lại mạnh mẽ như thần đúng không ? "

Song Tử: " Bớt tự luyến đi. "

Đối phương quay sang nhìn hắn, hỏi: " Tôi có mạnh không ? "

- Mạnh.

- Có xinh không ?

- Xinh.

- Hừm, nếu cậu nói " đẹp " thì tôi sẽ hài lòng hơn, nhưng thôi thì từ xinh này cũng đủ rồi. Chính cậu còn phải thừa nhận tôi vừa mạnh vừa xinh xắn, tự luyến chỗ nào ?

- .....

Tự đào hố chôn mình rồi.

Hoàng đế ở phía đối diện, không nhanh không chậm nhấp vài ngụm trà, gương mặt còn sáng hơn bóng đèn.

- Tôi đã gặp được Nhân Mã ở học viện. Quả thực là một cô bé xinh xắn và mạnh mẽ như Xử Nữ vậy. Nhưng Thiên Bình và Nhân Mã vẫn còn nhỏ tuổi, bọn trẻ cần lo toan hoàn thành bài tập về nhà. Quan trọng hơn thì, 2 đứa không phù hợp với chiếc ghế thập nhị thuẫn, vậy nên đừng bàn đến vội.

Luôn có điều kiện rõ ràng để trở thành 1 trong 12 tấm khiên, nhưng chọn ra ai giữa nhiều kẻ thì còn tuỳ thuộc vào ý muốn của hoàng đế. Và ông ta nghĩ thế nào về thuộc cấp của mình, thì lại là điều không thể lý giải.

2 thập nhị thuẫn chỉ sơ sẩy phạm vào luật bảo vệ trẻ em thì liền chặt đầu chôn xác, không có người thay thế vậy bỏ trống. Vô Diện Nhân làm khùng làm điên, không hoàn thành chức trách trong quân đội thì nhắm mắt bỏ qua, Thiên Yết cùng Song Ngư bành trướng thế lực, nhũng loạn triều chính thì lại được đồng thuận là hoàn thành tốt vai trò, ứng cử viên sáng giá thì nhận xét không phù hợp ....

Đúng là đẹp trai nhưng nết kỳ.

-  Về vị trí Tam cực kiếm, tôi nghĩ mình sẽ không phải đi tìm thêm ai nữa. Lấy thực lực của 2 người, thì hẳn sẽ vượt qua được luyện ngục thôi, đừng quá lo lắng.

Xử Nữ đột nhiên thay đổi thái độ, trong ngữ điệu mang theo sự nghi hoặc: " Dường như bệ hạ rất tin tưởng vào chúng thần. Không phải khả năng có thể sống trở về từ nơi đó rất thấp sao ? "

Một nơi tuyệt cảnh khốn cùng, nấm mồ của hàng ngàn pháp sư từ cổ chí kim, chôn vùi giấc mộng của rất nhiều kẻ mạnh, khi dự định bước vào đó, cô cũng đã tưởng tượng ra cái chết của mình sẽ thú vị thế nào, nhưng mà hoàng đế có vẻ không nghĩ như vậy, thái độ bình tĩnh lại chắc chắn cho việc họ có thể vượt qua được.

- Luyện ngục là chốn sinh sống của long tộc, điều kiện môi trường phù hợp với thể chất loài rồng, nhưng không phù hợp với Thiên Nhân hay Địa quỷ nên mới bị nói thành khắc nghiệt khó tồn tại. Những vũ đài, bẫy rập... đều là cơ chế để chống lại những kẻ xâm nhập. Còn lại, do Tổ Long đã tồn tại rất lâu, thấu tường được nhiều thứ, nếu có cơ hội diện kiến và nói chuyện thì sẽ được truyền thụ những kiến thức sâu xa khó tìm, tăng tiến thêm trên con đường theo đuổi sức mạnh thuật pháp. Về cơ bản chỉ có vậy mà thôi, những lời đồn đại như " Thí luyện Khốn cùng khốc liệt, một đi không trở ra, đạt đến chân lý của thuật pháp " đều là phóng đại từ điều này cả.

Tách hồng trà đã cạn được rót mới, mùi hương tản mạn trong thư phòng chứa đầy văn kiện, tĩnh lặng và tri thức.

- Nếu như có gì đó thực sự nguy hiểm, thì chính là những kẻ bước vào luyện ngục với mục đích tìm kiếm sức mạnh, vì nó mà tranh đoạt mà chém giết lẫn nhau thôi.

" Thế chiến thời đại " là cái tên để nói về 4000 năm trước, khi mà Thiên Nhân và Địa Quỷ còn mâu thuẫn đến kịch liệt, không ngừng đối nghịch lẫn nhau để giành quyền thống trị.

Pháp thuật, sức mạnh, công lao trên chiến trường được coi là thước đo tuyệt đối để xác định giá trị của một kẻ. Vậy nên luyện ngục với câu chuyện " đạt đến chân lý của thuật pháp " trở thành con đường thăng tiến mà bất cứ ai cũng muốn chen chân vào.

Đường đông quá không nhích lên được, đành giết bớt cho dễ đi thôi.

Trong đống núi thây đó, có bao nhiêu kẻ chết do sự khắc nghiệt của luyện ngục, bao nhiêu người bỏ mạng bởi pháp sư khác thì còn chưa đếm ra được đâu.

Nếu không giết thì sẽ bị giết, muốn đến tận cùng thì phải vượt qua được kẻ khác, cơ hội chỉ dành cho người chiến thắng .... chính những suy nghĩ ấy đã hình thành cuộc tàn sát vô cùng tận ở trong luyện ngục, tạo nên quy luật chọn lọc tàn khốc.

Kẻ có thể thoát ra khỏi luyện ngục là người dành chiến thắng trong bể núi thây sông máu, vượt lên sinh tử và hàng ngàn đối thủ, dĩ nhiên sẽ không tầm thường.

- Nhưng mà bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu kẻ đến đó nữa nhỉ ? 3 người trong tam cực kiếm, phân nửa thập nhị thuẫn, một số từ phiến quân .... mục đích chung của tất cả lại không phải là tàn sát lẫn nhau. Lấy khả năng của 2 người mà nói thì đương nhiên sẽ không có gì xảy ra.

Lúc này, gương mặt của Xử Nữ hiện lên chút chán chường, dường như việc không được chém giết và cuồng loạn giữa biển máu làm cho cô ấy mất đi hứng thú với nơi này.

Khác với cô, Song Tử vẫn luôn giữ dáng vẻ lạnh nhạt đanh thép, nghiêm túc lễ độ mà trả lời: " Nếu như bệ hạ đã nói vậy, vậy chúng thần xin đảm bảo sẽ trở ra sau khi thông qua các cấu tầng ở đó, diện kiến tổ long. "

Dù sao thì hắn muốn đến luyện ngục cũng là vì muốn trau dồi mài dũa, dù nó không còn như xưa hay khác với đồn đãi thì vẫn sẽ thử một lần. Thứ thực sự quan trọng là cuộc chiến đằng sau đó, hắn nhất định sẽ phân rõ thắng bại.

- Song Tử à, dù không biết cậu đang nghĩ gì, nhưng mà tôi có cảm giác nó rất giống như điều tôi đang nghĩ đó. 

Hắn dùng vẻ mặt bình tĩnh để khẳng định: " Chắc chắn là chúng ta đang nghĩ cùng một chuyện. "

Xử Nữ " hể " 1 tiếng đầy ý vị sâu xa.

Hoàng đế vẫn như vậy, tiếp tục uống trà.

Cũng không còn gì để nhắc nhở thêm nữa. Giả như có tình huống thực sự nguy hiểm xảy ra với 2 người này, thì hoàng đế sẽ nhúng tay vào. Dù sao thì, đây cũng là 1 điều khoản trong khế ước giữa ông ta và Tam Cực kiếm.

*****

Nhân Mã đã đặt mật mã trên cửa phòng ký túc xá của mình.

Cô đã cẩn thận kéo rèm lại, tắt đèn như đã đi ngủ, sau đó mới tới căn cứ vào lúc tối muộn.

Lúc đến nơi, mọi thứ tương đối trống vắng, không có nhiều người xuất hiện hay làm viêc.

Chiều nay cô đã nghe Thiên Bình nói, các thành viên từ bậc đội phó trở lên phải tham dự 1 cuộc họp gấp ở tổng bộ, cậu ấy trở về trước và dịch chuyển cùng những người khác. Vậy nên nơi này mới tĩnh lặng như vậy.

" Cậu có thể ở ký túc xá sắp xếp đồ đạc, đi loanh quanh trường để làm quen các con đường. Bây giờ cứ điểm cũng chỉ còn mỗi Cự Giải thôi, về đó để hỏi bà chị về tiến độ bản dịch cũng không tệ. Nhưng nhớ trở lại phòng, đi ngủ để sáng mai lên lớp đấy. "

Trước khi rời đi, đối phương còn đặc biệt dặn dò như vậy, làm Nhân Mã nhất thời có cảm giác mình là trẻ mới lên lớp 1 được bố mẹ chăm lo hết mức

Nhưng mà sau vụ đi lạc rồi gặp phải hoàng đế sáng nay, cô cũng hết luôn cái gan dám lượn lờ trong học viện .....

Cộc cộc.

Cự Giải gãi gãi đầu, dường như có chút ngái ngủ ra mở cửa, trầm ngâm nhìn bản mặt đau khổ như mèo mướp của Nhân Mã:

- Hôm nay nhóc vẫn đến sa ... Éc, có con chó nào ở học viện cắn nhóc đấy à, sao lại trông thế kia ?

Nghe đến chữ " con chó ", Nhân Mã liền nhăn nhó cả mặt mày.

Tất cả là tại con chó ngáo đó chứ còn gì nữa.

Nhân Mã nhớ ra mình đã nhận 1 cái bánh từ hoàng đế, ban đầu không có ý định ăn, giờ lại càng không có đủ lá gan để động vào nó, chỉ đành lấy ra đưa cho đối phương:

- Đúng là liên quan đến chó, nhưng nó không cắn mà chỉ cướp cục kẹo chị cho em thôi. Em dùng một cái bánh để xin lỗi nhé.

Cự Giải liếc mắt nhìn nó một cái, vẫn khoanh tay như vậy, dường như chẳng hề có ý định nhận lấy.

Đối phương khẳng định: " Thứ này chắc chắn có vấn đề. "

- .....

- Chẳng ai tự nhiên lấy bánh để bù cái kẹo mình được cho cả đâu nhóc. Khai nhanh, nó rơi xuống đất chứ gì ?

- Cái này là hoàng đế cho em.

- .....

Nghe câu này, Cự Giải liền nép ra đằng sau cánh cửa, dùng gương mặt trên xanh lét dưới trắng ớn để nói: " Thiên Bình chỉ được cái miệng thôi còn nhóc dùng hành động thiết thực quá đấy. Không dám động vào nên mới nhờ đến tôi tiêu huỷ chứ gì ? Đồ ắc quy. Nhỡ tôi ngộ độc chết thì sao. "

- Nó chỉ là cái bánh thôi mà, đâu có đáng sợ thế chứ !!

- Thế sao nhóc không ăn đi ?

Cô liếc mắt sang chỗ khác, chối đây đẩy: " .... Em không thích ạ "

Đúng, nó là cái bánh thôi thì rất bình thường, nhưng thêm cụm từ " của hoàng đế " vào thì lại thành 1 phạm trù gì đó rất khác rôi

Cuối cùng, Cự Giải vẫn nhận lấy cái bánh từ tay cô, vừa tháo chiếc bọc giấy vừa nói: " Để tôi đoán nhé, nhóc đi lạc ở học viện, giữa đường bị một con chó cướp mất cái kẹo, và vì lý do nào đó nhóc đã đuổi theo, cuối cùng thì đụng phải hoàng đế ? "

Nhân Mã gật đầu lia lịa.

- Tôi cũng chưa gặp mặt hoàng đế bao giờ, chỉ nghe Thiên Bình than vãn thôi, phản ứng của nhóc cũng kịch liệt như cu cậu kia vậy. Sao, hắn xấu trai, dở dở ương ương như thằng điên, cứ mở miệng là nói " chết đi " nên làm nhóc sợ à ?

Nhân Mã lắc lắc đầu: " Hoàn toàn ngược lại luôn ấy ạ. Mặc dù mới chỉ gặp một lát thôi, nhưng em thấy hoàng đế thực sự rất .... ờm ..... giống thợ làm vườn. "

Cự Giải nghe câu này, cái tay đưa bánh đến gần miệng rồi phải khựng lại.

- Ý em là .... em cảm thấy người đó khác so với những lời đồn đại ngoài kia. Nét mặt cử chỉ đều rất ôn hoà dịu dàng, tinh tế lịch sự, kể cả là sau đó Vô Diện Nhân xuất hiện, hoàng đế vẫn có cách nói chuyện như vậy, hoàn toàn không mang chút uy áp nào, cảm giác giống như đang đối diện với người bình thường ấy ạ. Vậy nên lúc gặp ông ta em hoàn toàn không nghi ngờ gì hết ....

Người tiền bối ấy nghe xong, khẽ gõ gõ 2 cái vào trán cô, viên đá mặt trăng ánh bạc đeo trên tay khẽ lay động trước tầm mắt của Nhân Mã, nhìn qua có chút quen thuộc.

- Hổ không gầm thì cũng đừng tưởng là Hello Kitty. Chính vì dịu dàng ôn hoà như nhóc nói nên kẻ đó mới làm hoàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net