6| Có cái gì đó sắp tới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuông tan học đánh Libra tỉnh dậy sau một cơn mê man dài. Bên cạnh cô, Cancer đã thu dọn đồ đạc và đang mở điện thoại để coi gì đó, chỉ thấy khuôn mặt cô bạn không hề dễ coi chút nào.

- Sao thế? - Libra ghé sát vào để xem cùng.

Từ Yeon Scor-Prie,

Xin chào, tôi là Sco-prie

thuộc đơn vị Hunter cùng cô và Libra hành động lần này

chúng tôi có chút việc cần phải rời đi gấp

chuyện ở Horoscope tạm thời hai cô tự xử lí nhé

chúng tôi sẽ cố gắng quay lại sớm nhất có thể.

Zinquing Cancer

Chờ chút đã

Có chuyện gì xảy ra vậy?

Xin lỗi, người nhận tạm thời đang bận

Xin hãy để lại lời nhắn.

Ủa? Khoan, sao tự dưng đột ngột thế?

Xin lỗi, người nhận tạm thời đang bận

Xin hãy để lại lời nhắn.

.

Libra nhìn dòng tin nhắn mà thở dài: "Chắc là tắt điện thoại rồi. Lâu lâu tôi cũng hay gặp trường hợp thế này lắm, cái cô gái họ Yeon đó đúng là không dễ nói chuyện, thêm cả bạn đồng hành của cô ta cũng ăn nói rất khó ưa, e rằng đợt này chúng ta tự thân vận động thật rồi."

"Aizz, thật bực mình mà." - Cancer vò mái tóc đang rối của mình. - "Được rồi, hôm nay chúng ta làm gì?"

"Trước tiên thì quay lại chỗ hôm qua đi, tôi không nghĩ là ngẫu nhiên Binh đoàn Hư vô lại chọn chỗ đó để tập kết quân." - Libra đáp.

Cancer gật đầu, mở một tệp hình ảnh trong điện thoại rồi đưa cho cô: "Xem này, máy dò cho thấy có rất nhiều dấu tích của Khoáng Vật Đen tại chỗ đó."

"Vậy phải nhanh đi thôi, trời sẽ tối đấy." - Libra nhắc.

"Ừ."

*****

Virgin gặp Capricorn tại kho vũ khí số ba trong tình trạng tà váy trắng đã nhuốm bụi than đen và cả sắc đỏ của máu, cũng có chỗ bị cháy xém.

- Hết chưa?

- Tạm thời đã quét sạch ở trong phi thuyền rồi, nhưng sợ chúng vẫn còn bám bên ngoài, phải đi kiểm tra mới được. - Capricorn đưa chiếc máy tính bảng có dữ liệu phân tích cho Virgin. - Ngoài ra, phi thuyền cũng có vài chỗ hỏng hóc, chúng ta phải chia ra vừa chiến đấu vừa sửa chữa.

Virgin thở dài: "Amous à, sao chúng lại ở đây? Thật phiền..."

"E rằng có liên quan đến số lượng Khoáng Vật Đen của Zodiac rồi, rõ ràng có ý muốn chiếm lấy cho riêng mình." - Capricorn khoanh tay, đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ phi thuyền.

"Chậc." - Virgin lắc đầu, cau mày. - "Ban nãy còn có người còn sống đấy..."

"Nô lệ của chúng sao?" - Capricorn lạnh giọng hỏi lại. - "Vậy...chúng ra sao rồi...?"

Virgin đáp lại với chất giọng lạnh tanh: "Chết rồi."

"Haizz..."

*****

Chiếc moto đáp gọn trong khoang dưới của phi thuyền, trước mắt là một người mặc áo blouse trắng đã đợi sẵn.

"Scor-prie, Sagitt-rius, chào mừng trở lại."

Scor-prie và Sagitt-rius không hề có động thái cởi mũ hay bước xuống xe.

- Có chuyện gì thế? - Sagitt khó chịu hỏi thẳng.

"Lượng Lamus để vận hành thiết bị chủ ở trung tâm năng lượng của chúng ta đã gần hết rồi. Mong hai người có thể khai thác thêm." - người kia đáp.

- Chẳng phải do các người sử dụng bừa bãi, tùy tiện sao? Nghĩ chúng ta rảnh sao? - nếu không có chiếc mũ bảo hộ, chắc biểu cảm của Scor-prie sẽ phong phú trong mắt người đối diện lắm.

"Các ngươi còn có thể sống là nhờ nó đấy, tự nghĩ về trách nhiệm của bản thân đi." - người mặc áo bác sĩ kia đẩy kính một cái rồi quay đầu bước đi.

Sagitt-rius nghiến răng vô cùng kích động: "Con mẹ nó! Thả ra, để tao cho tụi nó biết."

Scor-prie phải giữ thật chặt Sagitt-rius mới không thể đuổi theo người kia để thồn một đấm vào họng hắn, dù sao thì lời hắn nói cũng có phần đúng.

- Yên đi, Noah không giúp được chúng ta trong việc này, chúng ta vẫn ở dưới sự khống chế của họ. Hơn nữa, chúng ta còn là kẻ phạm tội, nếu không làm thì chẳng có ai đảm bảo rằng một ngày nào đó chúng ta lại không bị gông cổ rồi xích tại nhà ngục Westlyn đâu. - Scor-prie thì thầm vào tai Sagitt.

Nói đến lại khiến Sagitt-rius điên tiết, thế mà nhờ chúng, cả hai mới được lãnh án treo chứ không thì thật sự đã bị gông cổ ở nơi sâu nhất tại Hố Đen Vũ Trụ rồi.

- Vậy giờ lại chuyển kế hoạch, gọi mấy đứa kia đi, chúng ta hốt một mẻ lớn luôn đi. Làm cho xong rồi còn công việc bên kia. - Sagitt-rius lấy điện thoại ra bấm bấm vài cái.

Scor-prie vẫn đăm chiêu nhìn về hướng đi của kẻ mặc áo blouse trắng ban nãy. Sagitt thấy bạn đồng hành không hề có động tĩnh gì thì liền đánh động một tiếng: "Nghĩ gì thế? Không ngồi vững lại thì tí rớt khỏi xe ráng chịu."

Scor-prie đánh một cái lên vai hắn: "Lo lái xe đi."

*****

Cancer và Libra được Gemini dẫn đi xem những vết tích còn lại của Binh đoàn Hư Không, quả thật là kinh khủng vô cùng, dù có lẽ chính quyền của nơi này đã dọn dẹp nó một phần rồi.

"Có nhiều lỗ hổng quá..." - Cancer đăm chiêu quan sát xung quanh.

Gemini tò mò quan sát xung quanh, bình thường được cha dẫn đi, ông không cho cô lại gần những vết tích đó, mà cũng thật lạ, cô không hiểu sao Libra và Cancer có thể vào được vùng này, trong khi nơi này đã bị người của chính quyền phong tỏa lại.

Chỉ biết họ lôi ra một thiết bị gì đó bằng nắm tay rồi đặt vào màn hình ổ khóa của hệ thống rào chắn, sau đó thì cánh cửa tự mở ra.

Gemini còn định chạm vào một vết nứt trên tường thì đã bị một lực kéo giật lại phía sau. Libra vừa nắm gáy áo cô, vừa cằn nhằn: "Cẩn thận chút đi, cô biết mấy kẻ như cô mà đụng vào cái đó thì bị gì không?"

Cancer cũng vì sự ồn ào của cả hai mà quay lại xem hai người có bị sao không, cô vừa nghe thấy mấy lời của Libra liền nghiêm giọng: "Không phải cô hay đi cùng cha cô tới nơi này sao?"

"Thì đúng, nhưng mà cha tôi hay giới hạn hành động của tôi lắm." - Gemini cúi đầu, giọng tỏ vẻ hối lỗi. - "Nhưng mà...mấy vết nứt này có gì nguy hiểm sao? Tôi tưởng chính quyền đã xử lí nơi này rồi mà?"

"Chậc, đúng là cô cũng không biết gì, vậy mà còn dám xung phong dẫn tụi tôi đến đây, có phải muốn chết không?" - Libra vẫn túm chặt gáy áo Gemini chưa buông ra, tặc lưỡi mấy cái rồi buông ra mấy lời hù dọa.

Thế mà Gemini sợ thật, Cancer cảm thấy bây giờ mấy lời của Libra cũng không đến nỗi vô nghĩa. Libra còn đưa ánh mắt cẩn thận dò xét xung quanh một hồi rồi mới kéo Gemini ra một bên trống, lúc đó mới buông cô nàng ra.

Cancer đem điện thoại đến cho Libra xem, Gemini muốn xen vào thì bị Libra đẩy đầu sang một bên: "Nào, để người lớn làm việc."

"Cô thì có hơn tôi tuổi nào đâu chứ?" - Gemini lầm bầm, vẫn cố rướn người xem họ đang coi cái gì nhưng đã bị Cancer che lại.

Libra quay ra, khoanh tay nhìn Gemini rồi liền nói với bạn đồng hành của mình: "Nè, cô mang con nhóc này ra ngoài đi, tí nữa lại gặp phải quái vật đấy."

"Tôi không phải con nhóc! Tôi bằng tuổi các cậu đó!" - Gemini ai oán la lên. - "Với lại, nơi này đã được làm sạch rồi, lấy đâu ra quái vật chứ?"

Cancer và Libra trao đổi ánh mắt tầm khoảng hai giây rồi Libra liền hất đầu về chỗ cửa ra vào, Cancer cũng lẹ tay ôm lấy eo Gemini rồi nâng cô ấy lên mà chạy về phía cửa ra vào. Gemini chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy mình được thả ở ngoài cửa sắt, sau đó, Cancer liền nhanh tay ấn nút đóng cửa.

Dù là người dẫn đường nhưng Gemini không biết mở cửa, vì thế khi họ đóng cửa lại, cô cũng chỉ có thể bất lực đứng từ bên ngoài mà gào thét.

- Này! Các người bỏ tôi lại ở đây à?

- Này! Tôi là người dẫn hai người đến đây mà?

- Các cậu mau mở cửa ra! Không là người của chính quyền đến đấy!

Gemini nhiều lúc đã muốn gọi ngay cho cha, hành động của Cancer và Libra quá bất thường, đến mức cô cũng cảm thấy nghi ngờ họ. Nhưng mở điện thoại ra mới phát hiện nó đã hết pin từ lâu. Gemini liền bực tức quăng cái điện thoại xuống đất thật mạnh làm cho màn hình nứt một đường, sau đó lại nhặt lên bỏ vào túi.

Bực mình nhưng không làm được gì, Gemini liền ngồi bệt xuống, dựa vào bức tường sắt phong tỏa khu vực rồi chờ đợi hai kẻ kia.

*****

Tại một căn phòng tối ở trong phi thuyền không rõ danh tính, Scor-prie cùng Sagitt-rius và khoảng tầm bảy đến tám người nữa vây quanh một chiếc bàn dài, bên trên trải đầy những mẩu giấy và các tệp hồ sơ cùng các bản đồ.

- Đây. - Sagitt-rius đặt lên một tấm bản đồ mới, tất cả đều chăm chú theo dõi.

Đưa tay chỉ vào một địa điểm, Sagitt-rius vừa gõ gõ vào vị trí đó vừa nói: "Lạy thánh, cái tổ chức chết tiệt này cũng còn lương tâm mà đưa ra địa điểm rõ ràng cho chúng ta. Mà cũng thật hãi muốn chết khi mà nó lại nằm ngay cái hành tinh mà tụi tôi đang sửa chữa với bên Noah."

"Nơi này được gọi là Setal, một thành phố nhỏ nằm ở vùng cực của hành tinh Zodiac. Kế hoạch thì vẫn như cũ, chúng ta sẽ lấy đi tất cả Lamus xuất hiện tại thành phố này. Nhanh chóng và rút." - Sagitt-rius tiếp tục nói. - "Đừng chiến đấu khi chưa rơi vào tình huống bắt buộc, làm vậy chỉ lãng phí tài nguyên, vũ khí. Phải nhớ chúng ta vẫn còn một kế hoạch khác cần đến chúng."

Tất cả những người có mặt ở căn phòng đều gật gù nghe phổ biến kế hoạch của Sagitt-rius, nhưng rồi bọn họ cảm thấy có gì đó kì quái... Ngay cả Yeon Scor-prie đứng cạnh hắn ta cũng còn phải trố mắt nhìn. Kwon Sagitt-rius ghét cách người khác nhìn mình với ánh mắt soi mói.

- Nhìn cái gì? Điên cả lũ rồi à?

Một thành viên bật cười, những người còn lại cũng không nhịn nổi. Scor-prie ôm bụng cười ngặt nghẽo ở bên cạnh, cũng không quên tốt bụng giải thích cho bạn đồng hành của mình một tiếng:

- Hiếm khi thấy cậu nghiêm túc thế này, chắc cậu sống cũng không còn bao lâu nữa đúng không? Yên tâm, chúng tôi sẽ chôn cất đàng hoàng, nhưng mà cậu không có lời trăn trối gì sao?

Sagitt-rius liền nổi cơn thịnh nộ: "Mẹ cái đám khốn kiếp này! Tôi không phải trò cười của mấy người!"

"Haha, được rồi được rồi, đừng nóng nữa, hãy lạnh lùng và nghiêm túc giống lúc nãy đi mà. Xin cậu luôn đấy." - Scor-prie vẫn không ngừng được, đúng là cái trò "ngẫu hứng nghiêm túc" này của Sagitt-rius lúc nào cũng làm cả đám một phen hoảng hốt đến buồn cười.

- Mẹ nó, Yeon Scor-prie, không ngừng nói một câu được à? - Sagitt-rius trừng mắt nhìn cô.

Scor-prie giơ tay đầu hàng: "Vâng, vâng, tôi sẽ ngừng nói liền, đừng đánh tôi nha."

- Đúng là đồ điên. - Sagitt-rius bực mình chửi rủa một câu rồi lại nhìn qua đám người cùng chung một nhóm với mình mà gắt: "Được các người nữa, sống với Yeon Scor-prie lâu quá nên bị nhiễm bệnh điên của nó rồi à?"

"Không có nha, tụi này đều bình thường, có mỗi cậu là điên thôi Kwon Sagitt-rius. Đúng là số chín huyền thoại lúc nào cũng làm người khác ngạc nhiên đến đứng hình." - một nam nhân mặc đồ đen, cùng tông với tất cả những người còn lại trong phòng, cổ quàng khăn, che hết một nửa khuôn mặt bên trên liền đáp lại lời của Sagitt-rius.

Một nam nhân khác cũng hùa theo: "Đúng là đến chịu."

"Hết cứu." - một thành viên khác cũng nhún vai.

Scor-prie liếc họ một cái, không thấy Kwon Sagitt-rius trước mặt sắp bùng nổ mà dùng súng đồ sát hết cả đám rồi sao?

Một thành viên nữ duy nhất khác, ngoài Scor-prie ra lên tiếng: "Thôi nào, không-tám, số chín của chúng ta hôm nay cần phải mở tiệc ăn mừng đấy, phổ biến kế hoạch mà không chửi tiếng nào luôn, đúng là tiến bộ mà."

"Đúng đúng, chứ mấy lần trước cứ bảo họp bàn kế hoạch, rồi đến lúc vào việc thì toàn nghe cậu ta chửi rủa về cái cuộc sống khốn kiếp này, haha." - một thành viên nam khác gật đầu tán thưởng.

- Dẹp mẹ nó đi! - Sagitt-rius cũng không đến nỗi quá khó tính, nếu họ có thể đùa vui một chút cũng chẳng sao. - Lo mà chuẩn bị đi, hai tiếng nữa xuất phát. Nhớ là hạn của chúng ta là ba giờ sáng hôm sau phải rút đấy.

- Rõ. - tất cả thành viên giấu đi danh tính đều đồng thanh.

*****

Phi Thuyền Vô Định - Noah.

Capricorn cứ đi đi lại lại tại khoang chính làm cho Virgin cũng sốt ruột theo.

- Chuyện gì thế?

Capricorn đưa mắt hướng về phía hành tinh Zodiac rồi đáp: "Cứ cảm thấy hành tinh ấy có cái gì đó không ổn cho lắm..."

"Là sao cơ?" - Virgin cũng không rõ cho lắm, nếu Capricorn nói không ổn thì có thể là nó không ổn thật vì linh cảm của anh ta chưa bao giờ trật đi đâu được cả.

"Cứ cảm thấy rằng hành tinh đó như một hành tinh chết hơn là một hành tinh vẫn còn chống cự ấy, chỉ có điều người dân ở đó sống dưới một bầu trời với ánh nhìn khác với sự thật thôi." - Capricorn nói ra cảm nghĩ của mình.

Virgin đưa tay lên cằm suy ngẫm: "Có thể. Nhưng mà chúng ta cũng chưa điều tra được gì, sao anh phải gấp rút như vậy?"

"Tôi chỉ e rằng chuyện này quá sức kiểm soát của chúng ta." - Capricorn đẩy kính, ánh mắt hiện lên rõ vẻ lo ngại.

__________

20.05.2023.

Thân ái,

By: Yuuko Kisakira (Lưu Ảnh Ly).




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net