Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thảm bay chở gần chục người lướt như bay trong hang động tối tăm. Song Ngư định thắp đèn Sora đưa cho thì thảm đã giảm tốc, dừng lại ở cuối hang. Một bọc gì đó màu cam tỏa ánh sáng nhẹ thu hút sự chú ý của họ, nhưng không lâu sau họ phải nhìn sang hướng khác.

Bảo Bình đứng ở một góc hang, bên cạnh là một người đàn ông bị một cái đuôi khổng lồ cuốn chặt bất tỉnh. Trên đỉnh đầu cậu, đôi mắt vàng kim sáng lên trong đêm tối. Cả bọn đứng hình, chỉ sợ động đậy một cái là nó đớp đứt đầu Bảo Bình. Trong khi đó, Bảo Bình thản nhiên:

- Ồ, chúng mày biết tao ở đây à?

Kim Ngưu xanh mặt chỉ chỉ sau lưng cậu, Bảo Bình quay lại:

- À, nó à?

Kaito giới thiệu thay:

- Là linh thú canh giữ bảo vật đấy. Hắc Xà, đã lâu không gặp.

Linh thú kia trườn vài cái, thân thể đen bóng óng ánh trong ánh sáng yếu ớt nơi đây.

- Kaito, tên khốn nhà ngươi dám nhốt ta vào đây. Nếu không phải trong thung lũng sức mạnh bị giảm và là địa bàn của ngươi, ta cũng sẽ không bại.

Kaito cười hòa hoãn:

- Ấy, bình tĩnh, do ngươi tự xông vào đó chứ. Ngươi thừa biết linh thú có sức mạnh ở mức cao nếu bước vào thung lũng sẽ lập tức bị hút hết linh khí mà chết nên đã nghĩ cách tự giảm sức mạnh để xông vào trót lọt. Ta chỉ làm việc của mình thôi. Với lại ngươi nên cảm thấy may mắn, vì gần đây Thần thụ rất bất ổn, nhiều linh thú trong thung lũng cũng bị hút hết linh khí. Vì ngươi ở đây nên mới không sao.

Bảo Bình nhìn Hắc Xà:

- Ra thế. Mà mắc gì ngươi vào đây bằng được thế? Có gì ngon trong thung lũng à?

Hắc Xà xì một cái:

- Cái gì càng cấm thì càng hấp dẫn không phải sao? "Thung lũng là cấm địa" – một lời mời gọi tuyệt vời.

Diệp Minh cười đểu:

- Và thế là bị nhốt, giống như đã bảo đừng sang đường khi đèn đỏ mà không nghe.

Hắc Xà tuy không hiểu Diệp Minh nói gì, nhưng nó biết anh đang xỉa đểu nó. Nó híp đôi mắt vàng nham hiểm nhìn anh, Diệp Minh huýt gió quay đi giả ngu. Nó hừ một cái:

- Lũ con người lúc nào cũng không biết tự lượng sức mình.

Nó vứt Kylin ra trước mặt nhóm người. Lucius cau mày, đến cả ông ta cũng thành ra cái dạng này. Đinh Tử để ý thấy Bảo Bình đang cầm thứ kỳ lạ giống đèn lồng trên tay thì hỏi:

- Gì đấy? Con gì bên trong kia?

Bảo Bình thong thả một tay đút túi quần, một tay giơ chiếc đèn bước tới:

- Chịu, thấy có vẻ có ích nên tao lấy. Của ông ta.

- Băng tằm – một trong những linh thú mạnh nhất trong thung lũng. Có điều Thần thụ bất ổn đã hút linh lực của những linh thú như nó. Có vẻ nó may mắn không bị hút hết mà chết. Lớp tinh thể nó tạo ra bên ngoài bao bọc cơ thể để bảo vệ mình và hấp thụ lại linh lực.

Kaito giải thích. Xử Nữ không bận tâm lắm, chỉ là thắc mắc:

- Sao con rắn kia không tấn công mày thế?

Cả đám giờ mới để ý, dù ông chú lạ mặt kia tơi tả đến thảm thương thì Bảo Bình vẫn bình an vô sự. Kaito reo lên:

- Cậu lấy được bảo vật rồi?

Bảo Bình nhướn mày, giơ lên mảnh kim loại hình thoi, bên trên có đính viên ngọc lục bảo lấp lánh vô cùng đẹp.

- Đây à? Trong lúc con rắn kia tấn công tao tiện tay giật lấy làm ám khí. Ai ngờ nó dừng lại luôn.

Cậu chỉ Hắc Xà, cả đám thắc mắc: Nó ở đâu mà mày tiện tay lấy được hay thế? Hắc Xà giải đáp:

- Tên đần Kaito gắn nó lên đầu ta. Thằng oắt này năng lực thì chẳng đâu vào đâu, nhưng di chuyển tốt đấy.

Kaito không bận tâm mình bị chửi, vui vẻ như thường:

- Tốt lắm. tuy đây là bảo vật dễ lấy nhất nhưng đừng lo, không khó quá đâu. Còn 4 cái nữa, chúng ta sẽ chia ra đi lấy.

-----------

Nhóm đi tới phía đông: Kim Ngưu – Đinh Tử. Nơi cất giữ bảo vật là một ngọn núi lửa nhỏ chưa phun trào. Kaito nói vào bên trong miệng núi lửa sẽ đối mặt với thử thách, vượt qua thử thách mới lấy được bảo vật.

Nhóm đi tới phía tây: Song Ngư – Xà Phu. Hai người sẽ phải tới động linh thú – nơi những con linh thú cấp cao nhất tại thung lũng trú ẩn. Bảo vật đang nằm trong tổ của Bàng Mã – linh thú nổi tiếng hung dữ hiếu chiến nhất.

Nhóm đi tới phía bắc: Cự Giải – Bảo Bình. Bảo vật nằm dưới đáy hồ Oby – hồ nước tinh khiết nhất nuôi dưỡng Thần thụ. Tuy vậy muốn xuống đó không hề dễ dàng. Chưa kể có một loài cá thần bí sống trong đó thì Thần thụ rất ghét thứ gì làm bẩn nước trong hồ.

Nhóm đi tới phía nam: Xử Nữ - Lucius. Chỉ khi 4 bảo vật được lấy, bảo vật cuối cùng mới xuất hiện. Kaito nói nhất định phải do 2 người này lấy bảo vật cuối cùng. Bọn nó tuy thắc mắc nhưng thôi kệ. Ai làm việc nấy.

.........

Nhóm núi lửa.

Nhờ Kaito mà họ tới chỗ cất bảo vật rất nhanh. Kim Ngưu nheo mắt nhìn ngọn núi lửa, nhỏ cái gì? Khái niệm nhỏ của cha nội kia là bằng khu biệt viện à?

- Nó mà phun trào là tao với mày mất xác trong tích tắc đấy.

Kim Ngưu cảm thán. Đinh Tử chậc lưỡi:

- Sau này chắc tao vào đội đặc nhiệm cảm tử. Kinh nghiệm đầy mình rồi.

Dù không muốn nhưng hai người vẫn phải bất chấp leo vào bên trong miệng núi lửa. Vừa đặt chân xuống lớp đá đã cứng lại, cả hai bị một lực kéo không hề nhỏ kéo thụt xuống bên trong.

Kim Ngưu tưởng mình đã lên nóc tủ ngắm gà nguyên con rồi cơ đấy. Cô thở phào vuốt ngực, quay sang nhìn Đinh Tử đang ngó nghiêng để xác định thằng bạn vẫn chưa mất xác. Đinh Tử chỉ phía trước:

- Nhìn kìa, hình như phải tới đó.

Kim Ngưu nhìn những cột đá dựng thành một hàng, bên dưới là dòng nham thạch chảy chầm chậm thì nuốt nước bọt. Cuối hàng cột đá là một vách đá nhô ra, đặt một hòm gỗ màu nâu đậm không có gì nổi bật nhưng rất thu hút. Vậy là thử thách phải vượt qua chính là đi qua những cột đá kia?

Cả hai nhìn nhau, không chần chừ dùng năng lực nhảy tới cột đá đầu tiên (khoảng cách giữa các cột khá xa). Kim Ngưu vừa đặt chân xuống đất đã nhảy dựng lên bám lên người Đinh Tử:

- Á, bọ.

Đinh Tử vẫn lơ lửng trên không nhìn xuống. Bên dưới đất lúc nhúc toàn bọ độc, không chỉ một lớp mà thành một đống luôn rồi. May mà Kim Ngưu phản ứng nhanh, bị chích một cái là đi thăm tổ tiên rồi. Khoan, đám bọ kia đang phá vỡ vòng trọng lực của cậu dưới đất.

- Tao chưa thấy bọ nào ăn được linh lực như thế á.

Mắt cậu sáng như đèn pha. Kim Ngưu gào lên:

- Im đi, giờ mà còn nghĩ tới cái đó à? Mày mà có ý định bắt vài con là tao bẻ gãy cổ đấy.

Đinh Tử cau mày nhìn Kim Ngưu đang đu trên cổ mình, đột nhiên phát hiện trên vai cô có một con bọ cạp. Cậu tạo một vòng trọng lực trên không để hai đứa không bị rơi xuống, một tay đặt lên đầu Kim Ngưu xoa xoa:

- Bình tĩnh.

Kim Ngưu tròn mắt nhìn cậu, thấy Đinh Tử đưa tay còn lại từ từ tiến tới gần mặt mình. Cô đỏ bừng mặt phát hiện khoảng cách giữa hai đứa đang rất gần, định đẩy ra thì khựng lại. Trong đồng tử xám khói mơ hồ kia, cô thấy trên vai mình có một con bọ cạp đỏ lừ.

- Aaaaa...

ĐOÀNG.

Tiếng hét chói tai vang vọng trong hang, một tiếng nổ lớn theo đó vang lên càng đinh tai nhức óc. Đinh Tử suýt thì thủng màng nhĩ, bị Kim Ngưu kéo một cái đáp đất ở cột đá thứ hai. Còn cột thứ nhất thì đã tan tành mây khói, đám bọ độc cũng biến đâu hết không còn một con.

Kim Ngưu thở dốc vuốt ngực. Dọa chết cô rồi. Đinh Tử nhăn nhó ôm tai, bảo bình tĩnh mà nó nổi điên lên hét như đúng rồi, còn quăng luôn con bọ cạp cậu định bắt về nữa chứ. Kim Ngưu đột nhiên quay qua trừng cậu, bẻ tay răng rắc:

- Tao vừa dứt lời mà mày vẫn chứng nào tật ấy hả thằng lỗ tai trâu?

Đinh Tử: Nó biết mình muốn bắt con kia à?

Cậu lùi lại, định thanh minh thì phát hiện:

- Ể? Tao không dùng được năng lực.

Kim Ngưu dừng lại, phẩy một ngón tay. Viên đá bay lên xoay vòng vòng.

- Vớ vẩn, tao vẫn dùng được này. Đừng có đánh trống lảng.

Đinh Tử hết quơ tay lại giậm chân nhưng vẫn không thấy vòng tròn nào xuất hiện. Kim Ngưu cũng bắt đầu tin cậu nói thật, nhưng cô vẫn dùng được năng lực mà.

Đinh Tử xoa cằm suy đoán:

- Có lẽ ở đây có loại từ trường đặc biệt nào đó khiến người có năng lực như tao không sử dụng được. Thử tới cột thứ 3 xem.

Vừa dứt lời, một đợt rung chấn xuất hiện, cột đá hai đứa đang đứng và cột đá thứ 3 nứt một đường rồi lan rộng. Kim Ngưu vội nhấc vài tảng đá lên làm thành một cây cầu để hai đứa đi qua.

- Các ngươi có biết thử thách thực sự ở đây không?

Một giọng nói bỗng vang lên khi hai đứa thành công nhảy xuống cột thứ 4. Nó đến từ cuối con đường.

- Chỉ cho phép 1 hoặc 2 người bước vào đây. Cột thứ 1 dùng để loại những đứa kém cỏi bằng đám bọ độc. Cột thứ 2 là loại bỏ năng lực của một người. Nếu ngươi đi một mình, ngươi sẽ mất năng lực trong khi cột thứ 2 và 3 cùng sụp đổ, và ngươi tất nhiên sẽ rơi xuống tắm nham thạch. Nếu đi 2 người thì có cơ may còn sống, giống như các ngươi. Nhưng từ cột thứ 4, sẽ chỉ có một người được đi tiếp. Nói cách khác, chính là hi sinh.

Nói xong, chân hai đứa bị lún xuống một khoảng, không thể rút ra.

- Giờ thì, ai sẽ là người bị bỏ lại? Ai sẽ đi tiếp? Chọn đi.

---------------

Nhóm phía tây.

Thực ra việc lấy bảo vật Xà Phu có thể làm một mình, vì cậu vẫn giữ lại năng lực của Vĩnh Kỳ. Tuy tính công kích yếu, phòng thủ cũng không tốt nếu đối thủ có năng lực sát thương diện rộng, nhưng để lẩn trốn thì tuyệt đối an toàn. Vì vậy qua mắt đám linh thú để trộm bảo vật không có gì là khó khăn.

Song Ngư đi cùng chỉ để đảm bảo an toàn thêm thôi. Cô cũng có khả năng ẩn nấp tốt nên nhiệm vụ này phù hợp với hai người, không phải những nơi có môi trường đặc thù như mấy nhóm kia.

Đến gần nơi cất bảo vật, Xà Phu nói với Song Ngư:

- Mày ở đây được rồi. Nấp kĩ vào.

Song Ngư cau mày:

- Vẫn xa mà, lại khuất nữa. Rồi có chuyện gì sao tao biết mà hỗ trợ?

Xà Phu nhấn đầu cô để Song Ngư ngồi xuống:

- Có chuyện gì được? Ngồi im đó.

Không để cô đôi co, cậu thoắt cái đã biến mất.

------------------

Nhóm phía bắc.

Cự Giải không khỏi trầm trồ nhìn nước trong hồ Oby, trong như vậy mà không thấy rõ đáy, rõ ràng rất sâu. Không chỉ cực kì tinh khiết, ở gần hồ còn khiến cô cảm thấy thoải mái kì lạ. Cô quay sang Bảo Bình:

- Thế nào?

Bảo Bình ngồi xuống mép hồ xem xét một lát thì nhún vai:

- Giờ tao chạm một ngón tay vào nước thôi là bọn cá lao đến tấn công ngay, nói gì đến nhảy xuống. Trừ khi tan thành nước y như cái hồ này thì may ra không bị phát hiện.

Cự Giải gật đầu:

- Thế là không còn cách nào khác ngoài đối đầu trực diện. Nhưng mà còn Thần Thụ thì sao? Nó điên lên tấn công thì toi. Song Tử mà ở đây thì tốt.

Bảo Bình đảo mắt suy tính một hồi rồi nói:

- Mày dụ bọn cá, tao lặn xuống lấy đồ.

Cự Giải cũng có ý này. Cô bước tới mép hồ phía xa, bắt đầu lội xuống. Nhưng cô vừa chạm nước đã bị thứ gì đó kéo xuống mà không thể kháng cự. Cự Giải quơ tay, trước mắt mơ hồ rồi vụt chuyển sang khung cảnh khác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net