Ngoại chuyện : Tìm thấy em rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cự Giải chi tự truyện :
----------------------------------------------
Cự Giải bảy tuổi đang cực kì lo lắng . Cậu rất sợ hãi,  bởi vì Song Ngư mất tích rồi .
Dù cho dì Thủy Triều ,  chú cũng đều nói " Đây không phải lỗi của con ! Nhưng tâm trạng hối hận mặc cảm của Cự Giải vẫn không giảm chút nào ,  còn vì vậy mà tăng lên . Cậu rất sợ , nghĩ đến Song Ngư cứ như thế mà biến mất , trong lòng ngực trống rỗng .
Là do cậu !  Song Ngư một tuần không gặp ,  hôm nay đến rủ cậu đi chơi ,  cậu lại sợ thứ hai  kiểm tra ,  để em ấy tự chơi một mình . Úp mặt vào đầu gối , nhớ đến khuôn mặt háo hức vui vẻ của Song Ngư khi chạy ùa đến lôi ống tay áo mình ,  hay vẻ mặt phụng phịu tiu nghỉu khi cậu dỗ dành hứa làm xong bài tập sẽ chơi cùng .
Lần đầu mới gặp Song Ngư ,  mẹ đã nắm tay cậu mà nói :
- Cự Giải ,  con thấy em có dễ thương không ?
- Trắng trắng tròn tròn dễ thương lắm ạ !
- Có thích em không ?
- Dạ có !
- Vậy thì phải nhớ ,  con là anh ,  phải biết nhường nhịn ,  thương yêu Song Ngư,  biết chưa ?
Lúc đó cậu đã gật đầu rất mạnh ,  còn móc tay với mẹ nữa . Vì là anh ,  cậu không thể làm nũng như Song Ngư ,  vì là anh , cậu phải nhường nhịn , chiều theo ý em ấy ,  vì là anh ,  cậu không được tỏ ra yếu đuối ,  vì là anh ,  cậu phải là chỗ dựa vững chắc cho Song Ngư . Vì là anh ,  có lúc Cự Giải sẽ cảm thấy hơi tủi thân ,  sẽ tự hỏi " vì sao mình không thể thoải mái cười khóc như em ấy ? " .  Cậu cảm thấy ghen tị với tính cách hồn nhiên của Song Ngư ,  mà chính cậu không có . 
Nhớ lại lời nói của mọi người " Cự Giải là một người anh tốt bụng ,  biết quan tâm nhường nhịn em ,  là một đứa bé ngoan đó ! " Ôm chặt đầu gối ,  Cự Giải cắn lấy môi mình ,  sai hết cả rồi ,  cậu không tốt bụng hay ngoan ngoãn gì hết , đó chỉ là vỏ bọc dối lừa của cậu mà thôi !
Bên ngoài ,  ánh chiều hoàng hôn đang dần tắt bên khung cửa sổ ,  hắt lên người một đứa bé đang ngồi một góc ,  nhìn rất cô đơn .  Dù cho Song Ngư có biến mất ,  dù cho tâm trạng của Cự Giải có đang trống rỗng hối hận ,  nhịp sống của thế giới này vẫn xoay đều diễn ra ,  họ chỉ là một hạt cát bé nhỏ trong vô vàn ngàn hạt cát khác trên trái đất này .
Đêm nay ,  là một đêm thức trắng ,  Cự Giải chỉ ngồi thẫn thờ trên giường , đôi mắt mông lung .  Ba cậu vừa nói ,  sẽ định vị được vị trí  của Song Ngư sớm thôi ,  con đừng lo quá !  Nhưng lỡ như ,  đến lúc ấy ,  Song Ngư đã không còn trên đời thì sao ?  Cuộc sống của cậu sẽ như thế nào ?
9:34 sáng .
Mẹ thông báo với cậu ,  đã tìm được vị trí của Song Ngư, nghe người ta nói ,  có một cậu bé  như miêu tả đã bị bắt lên trên một chiếc xe chạy đến vùng ngoại thành phía Nam ,  từ đây đến đó khoảng ba tiếng đồng hồ . Như tìm lại được chút nguồn sống ,  khuôn mặt mơ hồ của Cự Giải mới có cảm xúc ,  thấy ba đang chuẩn bị đi đến đó cùng chú Thiên Hải ,  lần đầu tiên , cậu nói ra yêu cầu của mình , dù đã được mẹ khuyên bảo ,  vẫn nhất định giữ vững ý kiến .  Lần đầu tiên ,  cậu tỏ ra cứng đầu !
Lúc ấy , ba nhìn cậu hồi lâu ,  để tỏ ra mình nhất định phải đi ,  cậu cũng nhìn lại ánh mắt của ba . Dù cho ba có nói không hay bác bỏ ý kiến của cậu , Cự Giải  cũng nhất quyết không thay đổi . Nhưng thật kì lạ , ông Thiên Nghĩa chỉ nhìn một lúc ,  lại giơ tay lên xoa đầu Cự Giải .
- Bộ dáng của con bây giờ thật là bê bối ,  nhanh lên ,  ba sẽ không đợi .  
Nhìn lại chính mình trong gương , Cự Giải  cũng giật mình ,  mái tóc rối xù cả lên ,  khuôn mặt lem luốc , không chút sức sống ,  đây là mình ư ?
9:48 sáng ...
Trực thăng cất cánh , Cự Giải đưa mắt ra cửa sổ , nhìn những đám mây trắng bồng bềnh ... " Cự Giải anh xem ,  như những cây kẹo bông gòn trắng buốt mềm mại vậy !  "  Cự Giải phát hiện ,  thì ra kí ức của mình ,  lúc nào cũng xuất hiện bóng dáng của Song Ngư . Song Ngư,  chờ anh đến xin lỗi em ,  rồi chúng ta sẽ lại cùng nhau chơi đùa , được không ?
1:4 trưa ...
Đến nơi ,  khi mọi người cùng cảnh sát đang bàn luận kế hoạch và khoanh tròn mục tiêu , Cự Giải ngồi ngay ngắn trên ghế ,  im lặng không lên tiếng nghe tiếng thảo luận sôi nổi trong căn phòng bên cạnh . Đầu óc cậu đã linh hoạt hơn ,  ít nhất đã không còn trống rỗng như hôm qua . Cậu nghe được ,  Song Ngư đã trở thành mục tiêu của đường dây buôn trẻ em ,  đây là một tổ chức lớn ,  thủ đoạn lại tinh vi cẩn thận làm cả cục bộ cảnh sát phải đau đầu . May mắn nắm được một ít cơ hội ,  nhất định phải triệt tiêu mầm họa tai ác này . Như vậy là Song Song vẫn còn sống ,  bởi vì cậu tin chắc vẫn còn giá trị , chúng sẽ không nguy hiểm đến em ấy . Có lẽ Song Ngư bây giờ đang rất sợ hãi đi , không biết đã khóc bao lâu rồi ?
Bên ngoài có vài viên cảnh sát và người trong dòng tộc đi qua đi lại , nhìn rất gấp gáp ,  ngay cả ông  Thanh Hải cũng đang bận rộn ,  cuộc thảo luận có lẽ đã kết thúc rồi . Đúng lúc này , ông Thanh Nghĩa đi vào phòng .
- Mọi người sẽ sớm cứu được Song Ngư thôi .  Con đừng như người mất hồn thế !
Cự Giải mở miệng ,  giọng nói khàn khàn , sáng giờ cậu quên uống nước , cổ họng đã đau rát .
- Ba ,  con có được đi theo mọi người hay không ?
- Không được , ngoan ngoãn ở đây đợi tin tức ,  con cũng biết đi theo không chỉ nguy hiểm mà còn vướng víu nữa !
Gật đầu mình đã hiểu ,  Cự Giải đương nhiên biết điều đó ,  chỉ là trong thâm tâm , cậu không chấp nhận mình ngồi yên chờ đợi ,  mà khát vọng được góp sức càng lúc càng làm lí trí của cậu sụp đổ .  Ông Thiên Nghĩa thở dài , đi ra ngoài .  Lời nói của ông , nhẹ như cơn gió thổi qua có thể cuốn đi .
- Nhiều lúc , lí trí cũng không hẳn là đúng ....

2:56 trưa ....
Chờ đợi đúng là một cực hình , cây kim giây càng nhích lên một chút ,  mặt tinh thần của Cự Giải càng bị tra tấn mạnh mẽ . Cậu chỉ biết ngồi đó ,  chờ đợi là điều duy nhất cậu có thể làm sao ? 
Đúng lúc này ,  tiếng ồn ào phá tan sự im lặng ,  như một hiệu ứng . Cự Giải chạy vụt ra ngoài ,  thấy được cảnh sát đang áp giải những tên thanh niên ,  có cả phụ nữ nữa ,  nhiều tên còn bị thương tích nặng nề .  Một chiếc xe tải dừng lại , có rất nhiều đứa trẻ ,  tuổi chỉ từ 4-8 tuổi ,  nhiều đứa còn khóc nức nở , khung cảnh thật ồn ào ,  nhưng cậu nhìn mãi ,  nhìn mãi ,  vẫn không thấy được Song Ngư đâu cả ,  dù cậu đã tìm kiếm mấy lần , vẫn không có , chú Thanh Hải và cả ba cậu nữa ,  vẫn chưa về !
Đến lúc này ,  Cự Giải níu lấy ống tay của một cảnh sát , cậu cũng hay thật ,  còn có thể bình tĩnh :
- Chú ,  ba cháu và chú Thanh Hải đâu ạ ?
Người cảnh sát chỉ mới là một thanh niên chân ướt tay ráo mới vào nghề ,  vừa mới trải qua nhiệm vụ khó khăn ,  tay còn bị rạch một nhát ,  máu chảy ướt đẫm ,  nhưng vẫn nở nụ cười :
- Ông Từ sao ,  anh  cũng không biết nữa ,  hình như họ còn bận việc gì đó ! 
Lúc này ,  tia lí trí của Cự Giải đã mỏng manh căng như dây đàn đứt phụt ,  không kịp nói tiếng cảm ơn ,  cậu chạy vụt đi vào phía trước . Người thanh niên bất ngờ vì hành động đột ngột của Cự Giải ,  không kịp ngăn lại , hét được một nửa ,  tiếng nói lại nhỏ dần .
- Này cậu bé ,  bên đấy rất nguy ....
Bởi vì anh thấy được ,  ánh mắt của cậu nhóc ấy , vừa tuyệt vọng ,  như cả thế giới sụp đổ ,  rồi lại như hạ hết quyết tâm ,  không ngại sống chết . 
Một đồng nghiệp khác ,  thấy anh đứng ngơ ngác ,  đi lại vỗ vai .
- Này ,  mau qua kia băng bó vết thương ,  đứng ngốc ngay đó làm gì ?
- Diệp Tử ,  đứa bé đi cùng ông Từ ,  là ai thế ?
- A ,  cậu nói đứa nhóc ngồi trong xe nãy giờ hả ?  Chính là con của ông Thiên Nghĩa .  Nghe nói đứa nhóc bị bọn buôn người bắt được chính là thuộc dòng họ Từ .
- Vậy sao ?
- Mà kể cũng lạ ,  lúc đến nơi ,  chẳng thấy đứa bé bị mất tích đâu cả ,  bây giờ, họ đang náo loạn lật tung cả vùng lên kia kìa !
Như không kịp suy nghĩ ,  người cảnh sát chạy ngay theo hướng Cự Giải mới đi . Mặc cho đồng nghiệp gọi với phía sau :
- Uy ,  tiểu Khôi ,  cậu đi đâu đấy !
- Đứa bé ngồi trên xe ,  chạy vào rừng rồi !
- HẢ ?????
Cục diện lại lần nữa náo loạn .
Cự Giải chạy theo hướng bánh xe tải để lại ,  cậu quyết không chờ đợi nữa , cậu không chịu được sự tra tấn mạnh mẽ như vậy , nghe theo lí trí ,  cậu sợ Song Ngư sẽ cứ như thế mà biến mất , mãi mãi !
Mặc cho trái tim trong lòng ngực đang đập gấp gáp như muốn vỡ tung ,  mặc cho vấp phải gốc cây ,  đầu gối đã ứa máu , điều đó có quan trọng sao ? 
Rốt cục cũng chạy được đến một căn phòng hoang tiêu điều ,  còn có vết tích của cuộc ẩu đả rất mới ,  vài viên cảnh sát còn đang thu thập vật chứng ,  thám xét hiện trường .  Cự Giải núp nhanh sau thân cây ,  nhìn quanh ,  Song Ngư có thể chạy đâu chứ ?  Như là theo cảm tính ,  Cự Giải chạy theo hướng rừng cây càng ngày càng rậm rạp trước mắt ,  đường càng lúc càng khó đi ,  lại vấp té lần nữa ,  Cự Giải gian nan đứng dậy ,  cười tự giễu , cậu luôn tìm được Song Ngư rất nhanh khi chơi trò trốn tìm ,  bởi vì cậu hiểu rõ ,  Song Ngư sẽ núp vào đâu đó hạn hẹp ,  nhiều góc khuất .  Như là dùng hết sức hét lên ,  Cự Giải gào to :
- SONG NGƯ !!!!
Đáp lại cậu chỉ là tiếng im lặng tĩnh mịch ,  Cự Giải ,  rất sợ cô đơn im lặng ! 
Chợt cậu thấy được ,  cành cây gần đó có vướng một mảnh vải màu xanh ,  là vải trên tay áo Song Ngư ,  như là có thêm một tia hy vọng ,  Cự Giải lại chạy nhanh hơn về hướng đó ,  rốt cục cậu cũng phát hiện được ,  một căn nhà ,  đã mục nát lâu lắm rồi ,  còn có vết tích bụi bẩn .  Đẩy nhẹ cánh cửa ra , không gian tối đen như mực , tim cậu đập rất nhanh , khẽ gọi nhẹ :
- Song Ngư .
Chợt nghe được tiếng động trong góc .
- Cự Giải !
Cảm xúc bị dồn nén ,  bất lực ,  đau khổ ,  hối hận ,  giận dữ , ... Tất cả như sóng vỡ bờ đê khi phát hiện thân hình nhỏ bé ấy  , Cự Giải mỉm cười :
- Tìm thấy em rồi !
Run rẩy ,  và cuối cùng là ôm chặt lấy Song Ngư .  Ba thường hay nói " Nước mắt nam nhi không thể rơi " nhưng từng giọt ,  từng giọt cứ thế tuôn trào ,  thấm đẫm cả vai áo Song Ngư . Khi nghe tin Song Ngư mất tích , cậu vô cảm ,  khi đợi chờ trong tuyệt vọng ,  cậu vô cảm ,  khi nghe tin không tìm thấy Song Ngư,  cậu vô cảm ,  nhưng khi tìm được Song Ngư ,  Cự Giải cứ thế mà òa khóc lớn . Cậu cãi lại lời cha mẹ ,  cậu tự ý chạy đi thêm phiền phức cho mọi người , nhưng cậu không hối hận ,  ôm chặt lấy Song Ngư ,  nó xứng đáng ! Thật sự rất xứng đáng .
Song Ngư hốt hoảng ,  cậu chưa bao giờ thấy Cự Giải như vậy .
- Cự Giải ,  anh sao thế ?  Đau sao ?
- Xin lỗi ,  Song Ngư,  anh xin lỗi! 
Cự Giải cứ luôn miệng xin lỗi , ôm chặt lấy Song Ngư ,  làm Song Ngư bối rối ,  cũng ôm lấy Cự Giải.
- Anh sao thế ,  sao lại xin lỗi em ?
- Song Ngư , an toàn trở về ,  chúng ta sẽ cùng nhau chơi đùa ,  được hay không ?
Song Ngư cười tươi :
- Thật sao ? 
- Thật sự !  Anh sẽ không bao giờ để em một mình ,  cho nên ,  cũng đừng bỏ rơi anh ,  được không ?
Thật sự , anh rất sợ cô đơn , cảm giác khi ở một mình ,  như là trái tim trống rỗng ,  như là thế giới chỉ còn một mình , rất đáng sợ , thế nên ,  đừng rời xa anh ,  được không ?
- Ân ,  Cự Giải !
Song Ngư cũng òa khóc nức nở.
Khi người cảnh sát chạy đến ,  đã thấy ông Thiên Hải và ông Thiên Nghĩa đứng dựa vào tán cây ,  nhìn nhau mỉm cười , căn phòng hoang phát ra từng tiếng khóc ,  nhìn vào ,  anh đã thấy ,  đây có lẽ là cảnh tượng anh mãi không quên ,  như hai thiên sứ đang liên kết với nhau bằng sợi dây tình thương ,  dẫu cho sóng gió lớn bấy nhiêu ,  vẫn không thể nào cắt đứt ! 
Khi đã về đến nhà ,  cả hai đều được đưa đến bệnh viện kiểm tra ,  không thấy gì nguy hiểm ngoại trừ vài vết thương ngoài . 
Lúc về đến nhà , cha mẹ Cự Giải ngoài im lặng cười khẽ thì cũng không có hành động gì , ông Thiên Nghĩa nhìn Cự Giải ,  cũng không ngờ đứa con trai của mình lại táo bạo như thế ,  khác xa với vẻ ngoài trầm ổn . Có lẽ nó cũng chưa trưởng thành như ông đã nghĩ . Nhưng ông tự hào về con mình .
- Trưởng thành sớm quá ,  chưa chắc đã hay !
Bà Chi Ly nhìn chồng ,  rồi cũng mỉm cười.
- Vâng ,  em cũng thấy vậy !
Nhưng bà Thủy Triều lại khác ,  vừa nghe nói hai đứa không sao là đem hàng ngàn lời giáo huấn hai người suốt cả 3 tiếng đồng hồ  , đến khi khô cả cổ ,  được bà Chi Ly đem cốc nước đến khuyên nhủ mới ngơi miệng . 
- Hai đứa nghe rõ chưa ? Có biết người lớn lo lắm không hả ! 
- Thôi ,  được rồi !
- Con xin lỗi (x2)
Cự Giải gục đầu không lên tiếng biện minh ,  Song Ngư biết mình đã sai cũng không dám hó hé .  Rốt cục cũng được tha cho sau hàng giờ tra tấn lỗ tai nặng nề . 
Khi lên phòng ,  Song Ngư xoa xoa lỗ tai ,  rồi cười cười lấy khăn bịt mắt Cự Giải lại ,  Cự Giải hoang mang nhưng cũng để im .
- Làm gì thế ?
- Bí mật !
Cự Giải chỉ nghe tiếng mở ngăn tủ xột xoạt ,  rồi không gian lại yên tĩnh ,  loáng thoáng có tiếng bước chân lại gần cậu . Khăn được mở ra ,  ánh mắt không quen với ánh sáng khẽ nhăn lại ,  kèm theo đó là tiếng nói tràn đầy vui vẻ của Song Ngư .
- Cự Giải,  chúc mừng anh lên được linh lực tam sao nhé !
Nhìn chiếc khăn tay trước mặt ,  Cự Giải lần đầu tiên không biết nói gì .
Song Ngư xoa xoa đầu , cười nói :
- Thật ra hôm đó nếu không bị bắt thì em đã đưa cho anh rồi , khăn tay của anh đã cũ rồi , đúng không ?
Nhẹ nhàng cầm lấy chiếc khăn tay như trân bảo ,  Cự Giải ngũ vị tạp trần cảm xúc trong lòng chỉ nhìn đăm đăm chiếc khăn tay . 
- Ừm ,  cám ơn em nhé !
Song Ngư không biết ,  những từ này ,  ẩn chứa biết bao cảm xúc của Cự Giải .
Cám ơn em vì đã tha lỗi cho anh ,   và cám ơn em ,  vì đã là em của anh !
Vì là anh ,  cậu phải trưởng thành ,  vì là anh ,  cậu phải luôn nhường nhịn mọi thứ ,... Nhưng ,  không hề gì ! Bởi vì em cậu là Song Ngư ,  đúng không ?
----------------------------------------
Song Ngư chi tự truyện .
Song Ngư sau khi đã bị bắt cóc đưa đến đây ,  lạ một điều là chẳng cảm thấy sợ hãi gì cả ,  có lẽ cậu tin mọi người ,  Cự Giải sẽ đến cứu cậu sớm thôi ,  nên ngoại trừ lúc đầu  hoảng hốt ,  thì giờ chỉ thấy nhàm chán . Xung quanh cậu còn có vài đứa bé nữa ,  có nhỏ hơn cậu ,  cũng lớn hơn cậu . Đa số chính là hoảng sợ bấn loạn ,  khóc ầm ĩ ồn ào cả lên .  Vài tên khăn niên bịt mặt đang nhăn nhó ôm tai gào thét :
- IM HẾT COI !
Nhưng có vẻ chỉ mang lại hiệu quả ngược , đổi lại là tiếng khóc còn chói tai hơn lúc đầu .
Không gian tối đen ,  chỉ có một chút ánh sáng lờ mờ từ những lỗ hỏng rọi vào ,  và tiếng động cơ .  Có lẽ cậu đang ở trên xe của bọn buôn người , mà kể cũng hay thật , mới chỉ ra phố định mua quà gói tặng Cự Giải ,  thế mà tình cờ qua ngõ thấy một cô bé chừng 4,5 tuổi đang bị một tên côn đồ đánh gục ,  chắc chắn là bắt cóc rồi ,  cậu định la hét thì tự nhiên lại bị thứ gì đó đập cho ngất xỉu ,  hay !  Định làm anh hùng mà thế nào giờ cũng chung số phận nạn nhân luôn đây này .  18 đời tổ tông tên khốn nạn đánh lén chơi xấu !!!!!! Và giờ thì đang bị ném lên xe với những tiếng gào thét khóc la ầm ĩ .  Xoa xoa cái đầu ẩn ẩn đau vì nhiều nguyên nhân ,  Song Ngư bắt đầu khinh bỉ ,  này anh kia ,  anh có não không hả ,  cứ gào hét câm miệng mà anh thấy tụi nó còn la rợn người hơn nữa không ?  Bị ngu à ,  sáng ra chưa bật công tắc ở mắt hả ? Còn mấy người ,  nước mắt và tinh lực sao nhiều thế ?  Có thể nói ,  Song Ngư đã học được thói độc miệng của Song Tử mà không biết thôi ! 
Tui đây sẽ không tốn sức khóc la như mấy người đâu !  Tui rất thông minh đấy nhé , vậy mà tên khốn nạn Song Tử cứ nói tui óc trái nho !!! ( 😶😐😑😒 )
Bây giờ muốn chạy trốn chính là tên não tàn ,  trừ phi hắn may mắn thoát khỏi phòng này và trở thành quả dưa hấu nát bét trên mặt đường ! Dĩ nhiên ,  như đã nói ở trên ,  Song Ngư rất thông minh nên sẽ không chọn cách đó đâu .
Chịu đựng sự tra tấn lỗ tai mệt mỏi trên đoạn đường dài ,  rốt cục cũng dừng , cửa xe mở ra , có mấy tên khốn nạn tăng động bắt đầu lùa những cái loa di động ra khỏi xe như lùa vịt . Khi đã ra khỏi xe ,  nhìn thấy trời đã tối ,  xung quanh là rừng rậm cây cối nhìn rất có cảm giác ma quái ,  thành công làm mấy phần tử to mồm im thin thít ,  nhưng không biết đứa nào la tiếp khiến gần hết mấy đứa còn lại la theo , như hiệu ứng domino khiến khung cảnh xung quanh Song Ngư rất vi diệu . Rừng cây rậm rạp tối đen ,  cộng thêm tiếng khóc của trẻ em , vài con chim còn kết hợp vừa bay vừa kêu ,  lâu lâu vài cơn gió lạnh lại thổi qua .  Vâng ,  thành công dàn dựng khung cảnh hiệu ứng một bộ phim ma .
Song Ngư : "....... "
Cầu mong nếu có người nào tình cờ xuất hiện trong khu rừng này đừng có bị bệnh tim ,  nếu không thì cảnh sát lại phải đau đầu nếu như may mắn phát hiện được xác chết kì lạ trong khu rừng ma quái !
Bọn chúng bắt đầu lùa tụi trẻ vào một căn nhà hoang nhưng may mắn còn có đầy đủ tường cửa , Song Ngư cảm thán ,  nếu không khẳng định lại phải ngủ ngoài thiên nhiên đất mẹ thân yêu .
Suốt cả đêm đó ,  gần như lũ trẻ đã ngủ hết ,  Song Ngư lại trằn trọc ,  cậu nghe được loáng thoáng tiếng thảo luận lúc lén chui ra nhờ tên canh cửa ngủ gật .
Gác tay lên đầu , mi khẽ nhăn lại , bọn bắt cóc cậu chắc chắn là một tổ chức lớn ,  cả một đường dây chằng chịt chồng chéo ,  nếu như cảnh sát tóm được thì như quăng một mẻ cá lớn . Cậu còn nghe được ,  cảnh sát đang rạo rực tìm kiếm nên chúng mới phải tấp vào khu rừng này ,  im lặng liên hệ ,  ngày mai đồng bọn sẽ đến ,  cho đến lúc ấy , cậu nhất định phải chạy trốn . Xoa xoa cái bụng đói từ trưa đến giờ , Song Ngư có bao giờ rơi vào tình trạng này đâu .  Khẽ rũ mi , cậu nhắm mắt lại .
" Cự Giải ,  nếu là anh ,  thì sẽ làm như thế nào ? "
" Em hơi sợ rồi ! "
" Cô đơn ,  quả là điều thật khủng khiếp ! "
---------------------------------------
Từ sáng đến gần chiều  ,  bọn trẻ vì cả ngày không được ăn ,  cộng với ngày hôm qua khóc nháo ầm ĩ nên hôm nay im lặng hơn . Mỗi đứa tụ tập lại nằm co ro một góc .  Bọn chúng có vẻ xảy ra chuyện mà bận rộn hơn hẳn ,  đội hình náo loạn hơn . Đồng bọn cũng chưa tới , bọn chúng khẩn trương bắt mọi người lên xe ,  Song Ngư hoảng hốt ,  cố gắng bình tĩnh nghĩ cách chạy trốn ,  nếu như lên xe rồi ,  cậu sợ ,  sẽ không bao giờ còn được gặp lại gia đình ,  người thân nữa .......
Mọi chuyện sau đó diễn ra thật kì lạ , cậu không biết sao mình lại thoát được , cậu đã bị phát hiện , nhưng chúng lại không đuổi theo , có vẻ chúng đang rất gấp gáp . Chạy dọc theo đường mòn , Song Ngư cố gắng chạy đến chỗ rừng rậm càng ngày càng xa , cậu thật sự rất sợ bóng tối , nhưng chỉ có bóng tối , mới giấu cậu đi .
Không biết mình đã đi được bao lâu , dọc đường đi còn bị rách một mảnh vải ngay tay áo , do cậu trượt chân mắc vào . Tán cây dày che đi ánh sáng , xung quanh tối om âm u , duy chỉ có một căn nhà hoang rách nát , dù cho Song Ngư rất sợ ma , nhưng bây h , thật kì lạ là chẳng thấy đáng sợ gì cả . Cậu đi vào ngôi nhà , ngồi bệch xuống vì mệt , khẽ quệt mồ hôi chảy ướt đẫm gương mặt , cả lưng áo cũng ướt sũng ra . Song Ngư lúc này mới nghe tiếng tim mình đập thình thịch như muốn nổ tung ra . Lấy từ trong túi ra chiếc khăn tay , đây là quà cậu định tặng Cự Giải vì anh ấy đã lên linh lực tam sao , nhưng giờ lại bị lôi vào một đống rắc rối . Cự Giải bây giờ chắc đang rất sốt ruột . Song Ngư sầu não , cậu lúc nào cũng luôn gây rắc rối cho Cự Giải , nhưng lúc nào , anh ấy cũng mỉm cười nói câu không sao với cậu , lúc nào cũng luôn quan tâm chăm sóc dù hai người bằng tuổi ..... Dù cho hai người bằng tuổi ,lúc nào Cự Giải cũng luôn nhường nhịn cậu . Trong lòng Song Ngư , Cự Giải như một người anh , vững chắc to lớn và ..... Dù cho thế nào , vẫn chưa bao giờ trách mắng cậu một lời !
Nước mắt chợt rơi , Song Ngư tự cảm nhận được một điều , mình lúc nào cũng luôn dựa dẫm vào Cự Giải , giờ cô đơn , thật là một điều đáng sợ , thật sự đáng sợ !
Qua một lúc , chợt cậu cảm nhận được , tiếng bước chân nhè nhẹ đến gần , Song Ngư cứng người , rồi lại có chút chờ mong , người đến là cảnh sát , hoặc gia đình cậu .
Im lặng khe khẽ lắng nghe tiếng bước chân , tiếng cánh cửa được đẩy ra , nghe được giọng nói quen thuộc kèm chút run rẩy .
Những điều tiếp diễn theo sau , cậu được bao trong cái ôm ấm áp , và câu nói xin lỗi liên tục , lần đầu tiên , có lẽ cũng rất lâu rồi ,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net