17. Kim Ngưu - Song Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này sẽ dành riêng cho cặp Kim Ngưu - Song Tử. Những cặp khác thì từ từ sẽ có nhe :>>

***

Bạn của bạn [Kim Tướng] đã online.

[Mật] [Song Nguyệt]: Thầy Kimmmmm (* '' *)

[Mật] [Kim Tướng]: Lại gì đây ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Sao thầy block em hả ???

[Mật] [Kim Tướng]: Phiền thì block.

[Mật] [Song Nguyệt]: =)))))))

[Mật] [Song Nguyệt]: Thầy nói vậy mà nghe được à ? Gỡ block cho em đeeeeee (ノ`□')ノ⌒┻━┻

[Mật] [Kim Tướng]: Không.

[Mật] [Song Nguyệt]: T^T thầy hỏng thương em gì hớttt

[Mật] [Kim Tướng]: Tại sao tôi phải thương em ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Tại vì em là một cô bé gấc nà đáng thương ó :<

[Mật] [Kim Tướng]: :)

[Mật] [Kim Tướng]: Nói chuyện kiểu đó là tôi chặn ở đây luôn đấy.

[Mật] [Song Nguyệt]: Ơ kìa thôi mà =)) em giỡn tí thoi, đừng căng như z chớ :((

[Mật] [Kim Tướng]: Ờ.

[Mật] [Song Nguyệt]: Ờ là sao thầy ?

[Mật] [Kim Tướng]: Không căng nữa.

[Mật] [Song Nguyệt]: Ỏoo cưng z :>

[Mật] [Song Nguyệt]: Nói chứ gỡ block em đi thầy :<< thầy hong gỡ sao em nhắn tin với thầy được :<<<

[Mật] [Kim Tướng]: Tôi và em không thân đến mức nhắn tin mỗi ngày đâu.

[Mật] [Song Nguyệt]: Chính vì không nhắn tin hàng ngày nên mới không thể thân được á :> thế nên thầy phải trả lời nhắn tin của em hàng ngày mới được :>

[Mật] [Kim Tướng]: Không rảnh.

[Mật] [Song Nguyệt]: Thì chừng nào thầy rảnh thì trả lời, em có hối thầy phải trả lời ngay đâu nò :>

[Mật] [Kim Tướng]: Em không thấy chán khi nói chuyện với người như tôi à ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Người như thầy là như nào ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Nhạt nhẽo, khô khan, nhàm chán.

[Mật] [Song Nguyệt]: Uầyyy thầy đánh giá thấp bản thân thế ? Em thấy nói chuyện với thầy vui mà :>

[Mật] [Song Nguyệt]: Em thích nói chuyện với mấy người có thể chịu được tính xàm xí của em lắm ó :> chứ như mấy đứa kia là tụi nó đã cáu lên rồi chửi em rồi :<<

[Mật] [Kim Tướng]: Vậy thì đi mà nói chuyện với mấy người đó đi.

[Mật] [Song Nguyệt]: ...

[Mật] [Song Nguyệt]: Mấy bữa nay thầy sao thế ? Cứ đuổi em miết là sao ? Thầy ghét em à ? :<

Câu hỏi cuối cùng khiến Kim Ngưu khựng mất vài giây. Anh ghét Song Tử ? Không phải vậy, ngược lại là đằng khác.

[Mật] [Song Nguyệt]: Sao thầy không trả lời em ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Vậy là thầy ghét em thật à ? :<<<<

[Mật] [Kim Tướng]: Tôi không có ghét em.

[Mật] [Song Nguyệt]: Vậy thì mắc gì thầy đuổi em đi ??

Kim Ngưu chần chừ một lúc lâu rồi mới gõ phím.

[Mật] [Kim Tướng]: Em thật sự không nhớ những gì đã xảy ra à ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Nhớ gì ạ ? Ý thầy là vụ hôm bữa em xỉn rồi làm loạn ấy ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Ừ.

[Mật] [Song Nguyệt]: Em không nhớ. Em không thể nhớ được lúc xỉn bản thân đã làm gì đâu ạ.

[Mật] [Song Nguyệt]: ...

[Mật] [Song Nguyệt]: Không lẽ em đã làm gì quá đáng với thầy vào tối hôm đó hả ?? ΣΣ(゚Д゚;)

[Mật] [Kim Tướng]: Không có.

Song Tử thở phào nhẹ nhõm. Cô còn tưởng bản thân xỉn quá nên lỡ đè anh ra rồi giở trò bậy bạ chứ. Hoá ra lúc xỉn vẫn còn giữ được chút liêm sỉ. Rất tốt.

[Mật] [Kim Tướng]: Em chỉ liên tục nói là em yêu tôi suốt chặng đường về khách sạn thôi.

Gì cơ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Với cả Sư Tử đến lôi em về phòng mà em không chịu đi, đòi tôi phải hôn em một cái thì em mới chịu về.

Còn nữa cơ à ?

[Mật] [Kim Tướng]: Em nói nếu tôi không hôn em thì em sẽ ngủ trên giường tôi luôn.

Song Tử chính thức chết lặng. Cái gì mà còn giữ được chút liêm sỉ ? Đến hạt bụi cũng chẳng có nữa là. Cô ôm gối lăn lộn trên giường và gào thét trong thầm lặng.

Du Song Tử ! Mày đúng là vã đến phát rồ rồi !!

[Mật] [Song Nguyệt]: ... Sau đó thì sao ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Để em chịu ngoan ngoãn về phòng thì tôi buộc phải hôn em một cái.

[Mật] [Song Nguyệt]: ... Ở đâu ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Má.

[Mật] [Song Nguyệt]: Sau đó em đã chịu ngoan ngoãn về phòng rồi đúng không ạ ?

Song Tử vẫn có một niềm tin rất mãnh liệt rằng bản thân không thể nào thiếu nghị lực đến độ đòi anh hôn môi được. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ cô chưa từng hôn ai bao giờ cả, chắc chắn sẽ không bạo đến vậy đâu.

[Mật] [Kim Tướng]: Chưa.

Gì chưa nữa hả ?

[Mật] [Kim Tướng]: Em nói nhiêu đó chưa đủ nên trực tiếp lao đến túm lấy cổ tôi kéo xuống và hôn.. môi tôi.

Đùuuuuuuu...

[Mật] [Kim Tướng]: Không phải chạm nhẹ thôi đâu. Em hôn chắc cũng được cả phút ấy. Tại Sư Tử có quay lại, nội clip đó thôi cũng hơn 30 giây rồi.

Lại còn thế nữa cơ à ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Hết chưa ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Hôn xong thì em cười hề hề khen môi tôi ngon lắm, sau này có dịp sẽ quay lại thưởng thức tiếp.

Lại còn sau này quay lại thưởng thức tiếp cơ đấy. Du Song Tử, sao còn cái cuối là đè ra hiếp người ta mày không làm nốt luôn đi ??

Quậy cho cố xác vô rồi giờ người ta sợ người ta né là đúng rồi còn gì nữa. Hình tượng gái nhà lành tan tành mây khói. Kiếp này coi như bỏ, còn trông chờ được gì nữa đâu.

[Mật] [Song Nguyệt]: Em xin lỗi thầy. Em không nghĩ là lúc say em có thể điên đến vậy..

[Mật] [Song Nguyệt]: Em gây ra một đống chuyện như vậy, thầy không muốn nói chuyện với em nữa cũng đúng thôi.

[Mật] [Song Nguyệt]: Em xin lỗi thầy rất nhiều ạ ! Từ nay về sau em sẽ không lẽo đẽo theo làm phiền thầy nữa (╯︵╰,)

[Mật] [Kim Tướng]: Không cần xin lỗi. Tôi biết em không cố ý. Nhưng mà..

[Mật] [Kim Tướng]: Em thật sự thích tôi à ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Dạ vâng ? Đó giờ em vẫn nói là em thích thầy mà ?

[Mật] [Kim Tướng]: ... Em thích tôi ở điểm nào ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Ủa ? Chứ không phải lúc xỉn em đã nói hết rồi ạ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Tôi muốn kiểm tra lại xem có trùng khớp không thôi.

[Mật] [Song Nguyệt]: =)))))))

[Mật] [Song Nguyệt]: Đầu tiên là vì cách nói chuyện của thầy, rất thẳng thắn và cũng rất dịu dàng nữa :> tiếp đến là cách thầy đối xử với em giống như một cô em gái trong nhà vậy :> cuối cùng là vì thầy rất ngầu và đẹp trai ạ (つ//ω⊂)

[Mật] [Kim Tướng]: Vậy à.

[Mật] [Song Nguyệt]: Sao vậy ạ ? Bộ em kể không giống những gì em đã nói lúc đó à ?

[Mật] [Kim Tướng]: Không, hoàn toàn giống.

[Mật] [Song Nguyệt]: Trời, thầy làm em hết hồn à :<

[Mật] [Kim Tướng]: Em định làm gì tiếp theo ?

[Mật] [Song Nguyệt]: Dạ ? Làm gì là làm gì ? Em có định làm gì tiếp đâu ?

[Mật] [Kim Tướng]: Không định tỏ tình à ?

Ủa ?

Có nhìn nhầm không vậy ?

Song Tử dụi dụi mắt rồi đánh vần từng chữ trên màn hình. Uầy, đúng là câu vừa nãy cô đọc rồi. Nhưng sao anh lại hỏi cô câu này ? Chẳng lẽ anh cũng có ý với cô, nhưng đang đợi cô tỏ tình trước à ?

Song Tử cắn cắn móng tay suy nghĩ một lúc, sau đó quyết định hỏi ngược lại Kim Ngưu.

[Mật] [Song Nguyệt]: Nếu em tỏ tình thì thầy có nhận lời tỏ tình của em không ?

Nhận hay không nhận ?

Câu trả lời dĩ nhiên là...

[Mật] [Kim Tướng]: Nhận.

[Mật] [Song Nguyệt]: Uầyyy (∩╹□╹∩) thiệt luôn ????

[Mật] [Song Nguyệt]: Vậy thì em thích thầy á, thầy làm bạn trai em nha ? :3

[Mật] [Kim Tướng]: Ừ.

[Mật] [Song Nguyệt]: (゜ロ゜) đồng ý thiệt luôn ????

[Mật] [Song Nguyệt]: Từ từ đã. Sao em có cảm giác mình vừa bị gài nhỉ ?

[Mật] [Kim Tướng]: Thì em vừa bị gài mà.

[Mật] [Song Nguyệt]: Dạ ????

[Mật] [Song Nguyệt]: Ủa là sao thầy ??

Bạn của bạn [Kim Tướng] đã offline.

[Mật] [Song Nguyệt]: Ủa ???

[Mật] [Song Nguyệt]: Tự dưng off rồi ? Thầy còn chưa trả lời em mà thầy ??

[Mật] [Song Nguyệt]: Ủa mà thầy ơiiiii

[Mật] [Song Nguyệt]: Thầy còn chưa gỡ block em mà ???

***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net